Tinh Vũ Cửu Thần

Chương 95: Không ngờ mất tác dụng


Đọc truyện Tinh Vũ Cửu Thần – Chương 95: Không ngờ mất tác dụng

Người tinh sĩ đi cùng Kỷ Minh, sử dụng một cây cực phẩm phi chùy, đánh Độc
giác ngưu một đòn

“đùng”

Độc giác ngưu cùng phi chùy va chạm nhau, một tiếng kêu phát ra, Độc giác ngưu
văng té xuống đất, nhưng nó đã nhanh chóng đứng dậy và bỏ chạy

Tạ Tinh nhìn phi chùy và người tinh sĩ, xem ra tinh lực của người này rất mạnh
mẽ, tuy Độc giác ngưu thuộc yêu thú cấp 2, khá yếu, nhưng người này chỉ cần 1
đòn cũng đủ chứng minh rằng hắn khá mạnh

Kỷ Minh thấy Tạ Tinh nhìn hắn và người tinh sĩ đi chung liền cười nói: “Tạ
Tinh, ngươi không phải rất hống hách sao? Dám đối đầu với ta, xem hôm nay ta
đối phó với ngươi thế nào. Ngụy Khai chuẩn bị phi chùy, ta thích xem cảnh đập
nát đầu hắn. Hahaha … xin tha mạng đi, ta đây rất thích xem

Tạ Tinh bình tĩnh nhìn thẳng vào Kỷ Minh: “là Đổng Hàn Sơn giúp ngươi hay là
Lý Khai?”

Kỷ Minh thấy ánh mắt bình tĩnh của Tạ Tinh, đột nhiên có cảm giác lạnh sóng
lưng, trong ánh mắt Tạ Tinh không có sự sợ hãi, chỉ có Cười Nhạo và lạnh lùng

“Ta móc mắt ngươi ra trước…” cây kiếm trên tay của Kỷ Minh còn chưa cầm lên,
vừa mới nói được nửa câu đột nhiên dừng lại, hắn cảm thấy có thứ gì đó nắm lấy
cổ họng mình, rất đau, toàn bộ kinh mạch trong người đều bị phá hủy, ý thức
bắt đầu mơ hồ. Như là một cây trâm…

Sau đó hắn thấy trước mắt có vô số tia lôi điện màu lam, nhưng những lôi điện
không đánh đến hắn mà là đánh đến chỗ Ngụy Khai. Đây là cái gì? Tiếp đến Kỷ
Minh thấy sau lưng của mình, sau đó là một màu đen vô tận … Tạ Tinh nhìn Kỷ
Minh, không trả lời mà trực tiếp động thủ, lập tức phóng ra “Vô ảnh khiết vĩ
châm” đồng thời đánh ra 5 phát lôi điện và 10 phát “Tinh đao” chém đến Ngụy
Khai

Dù không đánh lén, Tạ Tinh vẫn có thể giết được hai người, nhưng mà Tạ Tinh sợ
họ sử dụng lệnh bài trong tay, nếu như đã ra tay thì tuyệt không cho họ cơ hội

đó

Kỷ Minh bị Tạ Tinh dùng một đao chém ngay cổ, Ngụy Khai thậm chí chưa phản ứng
kịp, không ngờ tên tinh giả ngồi dưới đất lạnh lại mạnh đến thế. Vô số lôi
điện và “Tinh đao” đã xé nát phòng ngự của hắn, đừng nói là kích hoạt ngọc
bài, ngay cả thời gian phản ứng cũng không kịp thì đã bị Tạ Tinh đánh chết

Tạ Tinh với tu vi ngang ngửa Tinh tướng, đánh lén 2 tinh sĩ, vốn không hề tốn
chút sức lực nào cả

Đúung từ xa nhìn, Hà Dự thấy khí thế của Tạ Tinh, liền kinh ngạc, may mà không
gây xung đột với người này, không ngờ lại lợi hại đến thế, chỉ mấy giây mà đã
giết chết 2 tinh sĩ. Thấy Tạ Tinh đang thu thập hiện trường, Hà Dự lập tức bỏ
trốn

Tạ Tinh nhìn vào chỗ Hà Dự biến mất, không làm gì, Hà Dự tuy thấy cậu giết
chết 2 người tinh sĩ, nhưng Tạ Tinh xem ra hắn không quen biết Kỷ Minh, nên
cậu cũng không sợ. Với lại cậu biết mục đích đến đây của Hà Dự, hắn không nỡ
từ bỏ 5 đóa “Tử bối thanh la” mà thôi

Lấy được túi trữ vật của Kỷ Minh và Ngụy Khai, Tạ Tinh thấy rất thỏa mãn, bên
trong có số lượng lớn linh thảo cấp 3, còn có một ít linh thảo cấp 4, quả
nhiên cách làm giàu nhanh nhất là đi cướp giật

Tạ Tinh cũng không tiếp tục tra hỏi Kỷ Minh, có thể vì sâu trong thâm tâm, cậu
vốn không muốn biết đáp án

…………….

Một người thanh niên sắc mặt trắng bệt, sau khi giết tên tinh giả cùng hắn
tranh đoạt linh thảo, còn chưa hả giận, lại tiếp tục chém đứt đôi chân của đối
phương

Hai người thiếu nữ núp một bên, vô cùng sợ hãi khi thấy được cảnh tượng này,
tuy chỉ có 3 ngày, nhưng mà họ đã trải qua những tình cảnh rất nguy hiểm, nơi
đâu cũng có cảnh giết người, ở đây vốn không có lý lẽ để nói, chỉ có nói
chuyện bằng thực lực mà thôi


Nhưng đây là lần đầu tiên họ gặp phải một tinh sĩ tàn nhẫn như thế, thú vui
của hắn là giết người. Sau khi giết xong còn phải dẫm đạp thi thể kẻ thù:
“Ninh sư muội, đừng có sợ, chúng ta từ từ rút lui, người này chắc sẽ không
phát hiện ra đâu” một người phụ nữ hơi lớn tuổi kéo lấy người thiếu nữ đang
run rẩy, nhẹ nhàng nói, muốn từ từ bỏ trốn

“Sao, xem phim xong muốn rời khỏi sao?” Người thanh niên đột nhiên nói với hai
người thiếu nữ đang trốn, nợ nụ cười lạnh lùng

“Chúng ta, chúng ta cái gì cũng không nhìn thấy, chúng ta đi rồi…” người
thiếu nữ hơi lớn tuổi nói có chút run sợ, muốn kéo người thiếu nữ kia bỏ chạy

“gặp được Thường Sở ta, các ngươi còn muốn bỏ chạy?” người thanh niên cười
nhạo nói với 2 người thiếu nữ, khẩu khí lạnh lùng làm người khác cảm thấy sợ
hãi

“Ngươi đừng qua đây” người thiếu nữ nhỏ tuổi được gọi là Ninh sư muội nói

“đùng” một tiếng vang lên, người thiếu nữ lớn tuổi đột nhiên phát ra lá bùa
màu xám, cô biết giờ chỉ còn cách liều mạng mới có thể trốn được

Lá bùa phát ra đánh vào tấm khiên tròn của người thanh niên, phát ra một lớp
sương đen, không ngờ lại không có chút lực sát thương nào

“được rồi, xong chưa” người thanh niên đột nhiên đưa tay lên, bàn tay của hắn
không ngừng biến lớn ra, con mắt nhìn qua, đã biến thành một bàn tay to khoảng
5 mét, còn đang phóng to, nếu như là người thông minh thì biết đây là một loại
công pháp ngưng tụ tinh lực

Một hố đen hình thành bàn tay, nhanh chóng đưa đến trước mắt người thiếu nữ
lớn tuổi, cô ta sợ đến hét toáng, nhanh chóng lui về sau, nhưng mảnh y phục
trước phần ngực đã bị đánh nát ra

Phần ngực cô ta đã bị lộ ra ngoài


Nhưng hai người thiếu nữ không quan tâm đến chuyện này mà lập tức bỏ chạy,
người thanh niên này thật quá lợi hại

Người tự xưng là Thường Sở, rõ ràng không phải là người thương hoa tiếc ngọc,
sắc mặt không hề thay đổi, chỉ như một con mèo đang đùa với con chuột, nhanh
chóng đi lên bắt lấy 2 người

……

Tạ Tinh vừa xử lý hiện trường xong, đang định đi đến chỗ khác tìm bảo vật, lại
thấy một đợt tinh lực dao động truyền đến, theo như kinh nghiệm của Tạ Tinh,
chắc chắn lại là những tu tinh giả vì tranh giành đồ mà đánh nhau

Gặp được những chuyện này, theo như thói quen, cậu sẽ đi xem thử, nếu là đồ
tốt thì ra tay cướp còn nếu không thì chạy vòng qua

Tạ Tinh nhìn thấy 2 người thiếu nữ bị truy đuổi, còn có một tên thanh niên, 3
người này cậu đều biết. Người thanh niên này lúc tỷ thí ở La Thiên thành ra
tay cực kỳ độc ác, xé xác cả hai đối thủ của mình

Còn hai thiếu nữ một là vị hôn thê của cậu Ninh Ngưng, còn một người là Diệp
sư tỷ lúc trước cậu đưa Khinh Y về Vân Hà đã gặp qua

Hai người đi chung, Tạ Tinh không thấy kinh ngạc, dù gì người ta là môn phái
lớn, muốn liên hệ một người cũng không quá khó

Cho dù không có hảo cảm gì với Ninh Ngưng, nhưng mà Tạ Tinh cảm thấy rằng cậu
cần giúp một tay, chủ yếu là do cậu có ấn tượng tốt với Ninh Tuyên, còn Diệp
sư tỷ cũng không phải quá tệ. Nhưng mà nhìn ngực của cô… cũng có tý gợi cảm
a

Còn một lý do nữa là Tạ Tinh không thích thái độ của người thanh niên kia

Cậu biết hắn là một tinh sĩ đỉnh phong, nhưng mà đánh thật sự thì Tạ Tinh
không hề sợ hắn, nhưng Tạ Tinh là người không thích phiền phức, làm việc càng
đơn giản càng tốt

Lúc cậu đi đến chỗ hai người thiếu nữ thì đã tiện tay phóng ra cây “Vô ảnh
khiết vĩ châm”, nó không chỉ có tác dụng chủ động phá hoại kinh mạch của tu
luyện giả, mà còn được Tạ Tinh tẩm thuốc độc lên nữa


“Biến” người thanh niên, thấy có người đến phá hoại cuộc vui của minh, không
chậm trễ phóng ra một cây đao nhỏ, lại là một hạ phẩm bảo khí

Tạ Tinh thấy người này cũng giống cậu, vừa mới gặp đã ra tay đánh lén, nhưng
thời gian Tạ Tinh ra đòn còn sớm hơn

“Ngươi…” người thanh niên đang đợi cây đao nhỏ đánh trúng Tạ Tinh, đột nhiên
thay đổi sắc mặt, nét mặt rất kỳ lạ, chỉ vào Tạ Tinh không nói được lời nào

Không có gì lạ, cây hạ phẩm bảo khí bị “Tinh man” của Tạ Tinh cản lại. Tạ Tinh
không cho tên kia cơ hội nào, đưa tay lên phát ra mấy đòn “Tinh đao”

“phụt, phụt…” mấy tiếng

người thanh niên lại bị Tạ Tinh chém đứt tứ chi, nhưng chưa chết, liền nhìn
vào Tạ Tinh nói: “ngươi không thoát được…”

Tạ Tinh vốn muốn giáo huấn hắn một chút, thấy hắn nói vậy liền chém ra một
đao, kết thúc cuộc đời hắn

Nhặt cây hạ phẩm bảo khí đao nhỏ, Tạ Tinh đi đến chỗ người thanh niên, lấy túi
trữ vật ra, nhìn xem quả nhiên là một gia tài lớn, linh thảo, tinh thạch rất
nhiều. Còn có một miếng ngọc bội huyền cấp, Tạ Tinh thấy ngọc bội có hơi âm u,
chắc là công pháp mà hắn tu luyện, đối với trò này cậu không hề có hứng thú

Thu thập xong đồ, nhìn qua hai người thiếu nữ, Tạ Tinh lắc đầu, một tinh giả
hậu kỳ, còn có một tụ nguyên đỉnh phong, chạy đến đây làm gì? muốn chơi đồ
hàng sao?

“cô có thể tìm một bộ đồ mặc vào, lúc nãy sao không dùng ngọc bội để thoát
thân?” Tạ Tinh hết cách nhìn vào hai người thiếu nữ, lắc đầu

“A…” Diệp sư tỷ bây giờ mới phát hiện áo của cô đã bị rách, sắc mặt đỏ lên,
nhanh chóng quay người lại, lấy một cái áo khác đắp lên

“Vị đại ca này, đa tạ đã cứu chúng ta, ta có dùng ngọc bài nhưng không có hiệu
quả” Ninh Ngưng giờ mới lấy lại tinh thần bước lên cảm ơn Tạ Tinh, đồng thời
thấy Tạ Tinh tuổi không có lớn mà lợi hại như vậy, trong mắt có thêm một chút
ngưỡng mộ và sùng bái

“Đúng rồi, không biết tại sao, ngọc bài của ta cũng bị mất tác dụng” lúc này
Diệp sư tỷ mới quay người lại nói


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.