Tinh Vũ Cửu Thần

Chương 85: Cô gái y phục đỏ và đàn sói


Đọc truyện Tinh Vũ Cửu Thần – Chương 85: Cô gái y phục đỏ và đàn sói

Lưới tinh đao vây lấy Diệp Đoạn mà tấn công, Diệp Đoạn chỉ có thể đứng ngẩn
ra, chiêu “Vô Ảnh Khiết Vĩ Châm” chưa từng thất bại, hôm nay lại có người đỡ
được, tuy đã thu hồi, nhưng bây giờ không thể nào phát ra chiêu thứ 2, vì chưa
chuẩn bị sẵn

Hắn chưa từng thấy người nào có thể phát ra nhiều phong đao vô hình như vậy,
tinh lực như vậy có thể ngang bằng với tinh tướng, Tạ Tinh này là người như
thế nào?

Còn tấm khiên duy nhất cũng bị sử dụng

Vô số đao ảnh trùng điệp tấn công vào khiên tròn, ánh sáng trên khiên phát ra
ngày càng mờ dần, cuối cùng phát ra tiếng rắc, khiên tròn từ từ vỡ nát

“bang” cuối cùng kiên tròn cũng đã trở thành một đống sắt vụn

Diệp Đoạn thở dài, tuy là mất đi tấm khiên nhưng lại đỡ lại được rất nhiều
phong đao, những phong đao còn lại không đủ sức uy hiếp hắn, áo phòng ngự của
hắn hoàn toàn có thể đỡ được

Lúc này Diệp Đoạn chỉ còn một suy nghĩ, là phải chạy càng xa càng tốt, hắn
giết qua rất nhiều tinh sĩ, thậm chí đến tinh tướng cũng từng đánh lén thành
công, nhưng mà chưa từng gặp được người làm cho hắn cảm thấy sợ hãi như Tạ
Tinh. Thủ đoạn của cậu không nhiều nhưng lượng tinh lực khủng cùng với lưới
tinh đao làm cho người khác cảm thấy sợ hãi, có thể đỡ lại đòn tấn công liên
hoàn của hắn, xem ra người này không phải hắn muốn giết là có thể giết được

Nhưng Diệp Đoạn chưa kịp rút lui thì đã cảm nhận được nguy hiểm, phi kiếm bảo

khí? Diệp Đoạn đột nhiên nhớ đến cây hạ phẩm bảo khí bị hắn lãng quên, nhưng
muộn rồi, cây kiếm đã đâm thẳng vào đan điền của hắn

Diệp Đoạn lập tức muối né tránh nhưng vừa quay lưng thì có một cái bóng đen
vụt đến, tốc độ cực nhanh

Tạ Tinh cuối cùng bồi cho Diệp Đoạn một cước chí mạng, máu không ngừng phun ra
từ miệng hắn, trong mắt đầy hối hận, chết ngay tại chỗ

Đây là cuộc làm ăn cuối cũng của hắn, cũng là cuộc làm ăn lỗ to nhất, vốn
tưởng rằng một nghìn hạ phẩm linh thạch để giết một tu tinh giả ở ngoại môn,
còn chưa kịp hoàn thành thì đã bỏ mạng tại đây

Tạ Tinh thở một hơi dài, không ngờ đòn chí mạng cuối cùng cậu bồi cho Diệp
Đoạn lại là cước pháp ở trái đất học được, xem ra thủ đoạn của cậu còn ít,
ngoài tinh dao ra, chỉ có tinh hỏa, nếu như có người phá giải được 2 chiêu này
thì cậu cũng hết cách

Tuy còn một thanh hạ phẩm phi kiếm, nhưng cậu chưa học qua bất kì kiếm kỹ nào,
nếu không phải nhờ vào thần thức và tinh lực mạnh hơn nhiều người đồng cấp,
hôm nay chắc chắn sẽ trọng thương hoặc tử vong. Nghĩ lại lúc đối phó với Hùng
Hiên và tam thập lục thiên cang, đều là do đánh lén, chưa từng thực sự giao
đấu qua, nên với những cao thủ còn kém không ít

Lấy túi trữ vật của Diệp Đoạn, Tạ Tinh lấy ra một cây châm nhỏ, không ngờ lại
là cực phẩm pháp khí. Vật này dùng để ám toán người khác, nếu như không phải
có tinh man hộ thể, nói không chừng cậu đã chết rồi. Tạ Tinh đốt hết xác những
người này, tiếp tục đi vào sâu bên trong Côn Triết sơn mạch, nghe thấy một

tiếng sói hú, Tạ Tinh nhìn qua, ở Côn Triết sơn mạch rất ít sói, vì ở đây
những yêu thú cường đại quá nhiều

Một tiếng động mạnh phát ra trong không gian, Tạ Tinh ngẩn người ra, số lượng
sói ở đây quá nhiều

Có một cô gái xinh đẹp, y phục trên người bị rách không ít, có nhiều nơi lộ ra
làn da trắng như tuyết, thậm chí ngay cả trước ngực cũng bị rách không ít, lộ
ra một nữa vòng ngực vô cùng gợi cảm

Lúc cô nhìn thấy Tạ Tinh trên mặt tỏ vẻ vui mừng, liền chạy đến phía cậu

Tạ Tinh ngay cả Ngũ Tiêu cũng chưa kịp lấy ra, thì bị vô số con sói bao vây,
những con sói lông đỏ, quả nhiên là hung thú thập chí có mấy chục con yêu thú,
còn có con đã là nhị cấp yêu thú

“Xin lỗi, đại ca, cứu ta, ta không cẩn thận bị hỏa lang rượt đuổi, huynh muốn
ta báo đáp gì ta cũng đồng ý” tuy nói như vậy, nhưng thấy trên tay Tạ Tinh có
một cây hạ phẩm phi kiếm, khiến cô cảm thấy kinh ngạc, Tạ Tinh biết lúc này
không phải là lúc nói chuyện, không hề chậm trễ phóng ra tinh mang, tay không
ngừng phát ra tinh đao

Cô gái thấy Tạ Tinh tạm thời áp chế được đàn sói, liền ngồi xuống, lấy mấy
viên đan dược ra nuốt vào, thì ra cô bị đàn sói rượt đuổi đến nỗi ngay cả thời
gian ăn đan dược phục hồi tinh lực cũng không có


Sau một lát,Tạ Tinh được cứ như vậy cũng không phải cách, sẽ tiêu hao hết thể
lực, thấy cô gái hồi phục liền nói: “cô nhanh sử dụng phi hành pháp khí, đợi
ta cản đàn sói lại, cô lập tức kéo ta bay lên trời”

“Không được, phi hành pháp khí của ta đã bị hủy, hơn nữa những con sói phía
sau cũng đã đến rồi” cô gái nói xong liền đứng dậy, tấn công đàn sói

Tạ Tinh không biết cô gái này có nói thật hay không, nhưng cô ta đã là tinh
sĩ, nếu như không có phi hành pháp khí thì chắc chắn là nói dối, nhưng mà cô
lại nói bị hủy, tuy muốn nói nhưng cũng hết cách, lúc ngày đàn sói ngày càng
nhiều hơn

Tuy mỗi tinh đao của Tạ Tinh phát ra đều giết được mấy con sói nhưng cũng
không cách nào hay ho, không biết cô gái này đã đắc tội gì với bầy sói lại bị
bao vây đến mức độ này

Tạ Tinh không ngừng phát ra tinh đao, trong lòng gấp gáp, cậu đã cùng Diệp
Đoạn đánh hết nửa ngày, tiêu hao không ít tinh lực, bây giờ lại liên tục phát
ra tinh đao, làm cho tinh lực giảm sút rất nhanh, nhưng một khi dừng tay chắc
chắn bị chúng xe xác

Với lại Tạ Tinh khẳng định cô gái có cách chạy trốn, vì lúc cô ta chạy qua tuy
có tí sợ hãi nhưng mà cũng chưa đến nỗi tuyệt vọng, ánh mắt rất bình tĩnh, nói
lên rằng cô còn có cách. Nhưng Tạ Tinh cũng không còn có cách nào khác nếu như
cô ta rời đi, cậu chắc chắn sẽ chết

Cô gái áo đỏ sử dụng một cây kiếm thượng phẩm pháp khí, còn có một cái khiên
đễ bảo vệ toàn thân, Tạ Tinh thậm chí nghi ngờ cô không dùng sức, tốc độ ra
tay rất chậm, đa số là chỉ phòng vệ đàn sói tiếp cận, Tạ Tinh biết như thế
chắc chắn không được nhưng Tạ Tinh cũng không nghĩ được cách nào tốt hơn

Cậu có mấy lần muốn xông ra ngoài, nhưng bị cô gái áo đỏ đuổi theo, nếu không

phải do bầy sói tấn công dữ dội thì Tạ Tinh nghi ngờ cô gái và đàn sói có phải
cùng một phe hay không

Tinh lực của Tạ Tinh đã tiêu hao hết, lấy ra một viên thượng phẩm tinh thạch,
ngay lúc muốn hấp thu, đột nhiên tử phủ hơi đau, đám mây trắng vốn yên tĩnh
nằm trong tử phủ đột nhiên chuyển động, linh lực cường đại phát ra đi vào bên
trong đan điền của Tạ Tinh tự động hồi phục

Tạ Tinh mừng rỡ, cất viên tinh thạch, vậy là đám mây có thể tự động khôi phục
linh khí, nhưng cậu lại cảm thấy có gì đó không đúng

Những nhóm tinh đao liên tục phát ra từ Tạ Tinh, tinh lực của Tạ Tinh như vô
tân, tinh đao không ngừng phát ra

Đến cuối cùng hình như cũng quên đi cô gái áo đỏ, cậu không ngừng hưởng thụ
cảm giác tinh lực không ngừng hồi phục, tuy thần thức có tý mệt mỏi, nhưng mà
cậu lại cảm thấy tu vi của mình không ngừng nâng cao

Cô gái áo đỏ vẫn đánh từ từ, phần lớn là trốn sau lưng Tạ Tinh, trong lòng
ngạc nhiên, người này là loại người gì? Sao lại không cảm thấy mệt nỏi, đừng
nói là cô, cho dù là một tinh sư không ngừng tiêu hao tinh lực như vậy cũng
không được

Có một tiếng sói hú vang lên, đàn sói đột nhiên dừng lại, sau đó rút lui rất
nhanh, nếu như không phải là trên đường còn lưu lại xác của những con sói thì
Tạ Tinh đã nghĩ là cậu đang bị ảo giác

Nhưng mà tu vi của cậu hình như bắt đầu tăng lên, Tạ Tinh biết nếu dành thời
gian bắt đầu tu luyện không lâu sau sẽ trở thành nhất tinh trung kỳ

Nhưng Tạ Tinh lập tức nghĩ đến cô gái y phục đỏ bên cạnh, liền lắc đầu, nhìn
thẳng vào cô


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.