Tinh Vân Đồ Lục Truyện

Chương 48: Nguy cơ


Đọc truyện Tinh Vân Đồ Lục Truyện – Chương 48: Nguy cơ

Liễu Chiến, Tống Thiên, Vương Đấu, Hồ Địa, bốn người bọn họ chính là thế hệ trẻ tuổi đỉnh phong của Yêu Huyết thành. Ai cũng có tu vi Thiên Môn tầng bốn trở lên, chiến lực lại càng khó có thể đánh giá nhưng hiện tại bọn họ cũng lâm vào khổ chiến như nhau.
Không thể không nói, vì một kế hoặc lần này mà Chiến Hồn điện đã bỏ vốn lớn, nhân cơ hội ngàn năm có một này mà vận dụng vô số thủ đoạn cùng tài nguyên để bố trí một cái tử cục dành cho tứ đại gia tộc.
Phải biết rằng, nơi này chính là địa bàn tứ đại gia tộc Yêu Huyết thành, Chiến Hồn điện tuy được xưng là bất diệt nhưng tứ đại gia tộc liên thủ cũng chưa biết bên nào yếu hơn bên nào. Đặc biệt là bọn họ kinh doanh ở chỗ này vô số năm, một tiếng gió thôi cỏ lay dù nhỏ đi nữa cũng ko giấu được ánh mắt của bọn họ.
Dù vậy, Chiến Hồn điện lại dĩ nhiên thành công, thiết lập được tử cục ở một cái địa phương nhỏ nhỏ này, muốn một mẻ hốt gọn thế hệ nhiều tuổi trẻ nơi này.
Hơn một nửa thế hệ trẻ tuổi Yêu Huyết thành chết đi thì như vậy sẽ tuyệt đối là ảnh hưởng trí mạng, ko người kế tục, Yêu Huyết thành qua nhiều đời sẽ xuống dốc. Nếu họ ko có kẻ thù bên ngoài thì còn tốt, nhưng bọn họ lại có Chiến Hồn điện cố ý chèn ép thì căn bản ko có cơ hội khôi phục nguyên khí.
Tài nguyên, nội gian, thông qua quan hệ bằng đại giới*… Trả giá như vậy cho dù là Chiến Hồn điện đoán chừng cũng ko dễ chịu.
*Đại giới: ý nói đến các món hiện vật.-KìNgộ
Bọn họ vì kế hoạch này, thâm chí ngay cả Thiên binh đều nguyện ý buông tha. Ngoại trừ cải biến Đạo văn ra thì những thứ khác vẫn ko nhúng tay, hoàn toàn bảo trì nguyên dạng.
Ô…ô…n…g!
Lâm Tôn Thiên và Liễu Chiến đại chiến không ngừng nghỉ. Trong tay Lâm Tôn Thiên là một loan đao, chính là Linh hải binh. Linh hải binh có Linh hải và chiến hồn hợp nhất, mỗi một đạo ánh đao đều muốn chém thiên phá địa.
Mà trong tay Liễu Chiến là một thanh trường thương, thân thương màu đen, cường thế bá đạo.
Y đâm ra một thương, hư không phía trước giống như bị vỡ ra một khe hở không chỉnh tề, một điểm hàn quang bay tới trước sau đó thương ra như rồng, theo trường thương nơi tay, khí tức Liễu Chiến thay đổi hoàn toàn. Nếu như nói lúc trước coi như là khắc chế thì như vậy bây giờ là hoàn toàn cuồng dã.
Từng đạo hàn mang khí thế như mưa to gió lớn bay thẳng đến Lâm Tôn Thiên. Mỗi một đạo đều có thể nhẹ nhàng chém chết một cường giả Thiên Môn.

Linh hải binh, sở dĩ được xưng là Linh hải binh cũng là bởi vì binh khí như thế đã vượt ra phạm trù binh khí bình thường, vì nó đã xuất hiện linh trí.
Ông ông. . .
Trường thương đang rung động, từng đạo hàn quang quỷ dị thoáng ẩn thoáng hiện một vòng tiếp một vòng.
“Chẳng qua chỉ là như vậy.” Lâm Tôn Thiên cười tàn nhẫn, vô số sợi tơ đen kịt bay ra từ trong cái hố sụp đổ phía sau y, dung nhập vào trong Viên Nguyệt Loan Đao, khí tức đáng sợ lóe lên rồi biến mất.
Leng keng!
Hai Linh hải binh lớn giao nhau, leng keng rung động. Liễu Chiến liên tục lui về sau, trường thương trong tay cũng đang run rẩy.
“Làm sao lại. . .” Liễu Chiến nhướng mày.
“Rất ngạc nhiên đúng không, rất đơn giản, ngươi cho rằng bổn toạ thật sự ko phải là đối thủ của ngươi sao? Lần giao thủ trước, ngươi thắng cũng là do kế hoạch này mà thôi. Nếu ko thì chỉ dựa vào một Thiên Môn ngũ trọng như ngươi mà có thể thắng được ta sao!” Lâm Tôn Thiên cười ha ha.
Giờ khắc này, y cực kỳ đắc ý.
Hết thảy sỉ nhục đều bị rửa sạch, cả người sảng khoái vô cùng, tinh thần như được tưới mát, dường như đất trời đều ở dưới chân y.
“Các ngươi, đều phải chết!”
Y nhìn khắp bốn phía, như chim ưng nhìn sói,trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn tàn nhẫn loé lên rồi biến mất.
Hơn mười tu giả cùng lạnh run người, đây là Lâm Tôn Thiên muốn đuổi tận giết tuyệt rồi. Mặc kệ ngươi thuộc thế lực nào đi nữa, dù là đệ tử thế gia hay là tán tu cũng đều phải chết, ko chừa một người nào.

Đây coi như là vạch mặt hoàn toàn rồi nhưng bọn họ bố trí cực kỳ xảo diệu. Tất cả đều đẩy cho Đạo văn của Vạn cổ cự đầu là được. Đến lúc cho dù tứ đại gia tộc Yêu Huyết thành cũng chỉ có thể làm người câm ăn thiệt thòi.
Tứ đại gia tộc Yêu Huyết thành rất mạnh nhưng rời khỏi Yêu Huyết thành thì bọn họ cũng chỉ là thế lực bình thường mà thôi, còn xa mới đủ để đối kháng được loại bất diệt thế lực như Chiến Hồn điện.
Hơn mười tu giả từ từ lùi ra sau, từng người giúp nhau đề phòng.
Hào quang trong cái khe đen kịt sau lưng Lâm Tôn Thiên càng ngày càng nhiều, thỉnh thoảng xen lẫn những ngân sắc quang mang, loé lên rồi ẩn đi.
Cơ Trường Không lạnh lùng nhìn toàn bộ, bất động thanh sắc ẩn trong đám người, nhưng ko ngờ hắn có thể dẫn động bảo vật trong sáu chỗ tinh thần khiếu huyệt, pháp lực không ngừng dũng mãnh tràn vào, pháp khí từng chút từng chút được luyện hoá.
Hiện tại hắn rốt cuộc đã biết vì sao cái ngọc bài* nho nhỏ này có thể dẫn động được Tinh Thần Chi Lực quanh thân rung động, bởi vì vật này căn bản là đầu mối khống chế tất cả Đạo văn ở nơi này.
KìNgộ: Hình như ta nhớ ko nhầm thì trước khi Hắn vào đây, đã đc đưa cho ngọc bài này.
Nói cách khác, vật đó tuy là tài liệu chế tạo Thiên binh nhưng tác dụng duy nhất của nó cũng chỉ là khống chế tất cả Đạo văn ở nơi này, ngoài ra ko còn tác dụng nào khác. Nhưng đối với tình hình hiện tại thì ko thể nghi ngờ là bảo vật tốt nhất!
Được đúc thành từ Tinh Thần Chi Lực, cũng là vật do vị cường giả chủ tu Tinh Thần Chi Lực để lại mà Cơ Trường Không cũng tu tinh lực rèn luyện thân thể nên dẫn động được ngọc bài, thật trùng hợp, giống như thiên ý vậy.
Đại chiến càng ngày càng kịch liệt, toàn bộ đại điện đều loạn thành một đoàn, vì kế hoạch lần này có thể đã được Chiến Hồn điện chuẩn bị từ lâu.
Bọn họ hao phí lượng lớn tài nguyên để thu nhận một bộ phận tu giả trẻ tuổi Yêu Huyết thành. Hiện tại lại bổng nhiên phản loạn, rất nhiều tu giả vội vàng ko kịp chuẩn bị nên đã chết thảm tại chỗ.
Giết!

Một tu giả trẻ tuổi Liễu gia tung ra một quyền đánh nát người ngăn cản trước mặt, đồng thời quay người ta đá bay tên còn lại nhưng bản thân cũng bị người khắc lén đánh trúng, cả người thổ huyết rồi bay ngược ra sau hơn chục thước.
Bên kia, hơn mười tu giả của tứ đại gia tộc liên thủ cùng nhau chống lại hơn mười tu giả. Hai bên đấu pháp với nhau, hào quang lập loè khủng bố vô biên.
Mọi người quên cả sống chết ác chiến không ngừng, nhưng mà ai cũng không có chú ý tới việc khe hở trong cung điện vẫn còn tiếp tục mở rộng. Trong lúc mọi người đang đại chiến, khe hở này đã mở rộng đủ để chứa đủ mấy tu giả cùng ra vào. Rốt cuộc thì khe hở đã mở rộng đến đỉnh điểm.
Két…
Một cỗ quan tài chậm rãi trồi lên từ trong khe hở, giống như là đang chìm nổi trong biển rộng.
Quan tài được làm từ kim loại tím dài đến ba trượng, xa hoa to lớn, còn có lực lượng trấn áp thi khí.
Tuy chưa thể biết được nó trân quý cỡ nào nhưng cũng là tài liệu luyện chế thần binh lợi khí. Nếu là phải là Vạn cổ cự đầu thì người tu hành bình thường làm sao có thể có tài lực như vậy.
Ô…ô…n…g!
Ngay khi quan tài xuất hiện thì chỉ trong nháy mắt, một làn sóng khí chấn động quét ngang tám hướng, khí tức kinh khủng chèn ép toàn bộ nơi đây, làm cho tu giả khắp nơi đều run rẩy.
Không chỉ như vậy, lấy nơi chôn cất mà làm trung tâm, phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh đều cảm nhận được cỗ uy áp đáng sợ này. Vô số uy thú dù cấp cao hay thấp đều cúi đầu, giống như gặp thiên địch.
Chiến đấu lập tức đình chỉ, tất cả mọi người đều tập trung theo dõi quan tài bỗng nhiên xuất hiện này.
“Cái này là… Không đúng, nơi an táng này thuộc về Yêu tộc.” Chỉ trong nháy mắt, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi.
“Không sai, đương nhiên thuộc về Yêu tộc, bằng không mà nói ngươi cho rằng Chiến Hồn điện ta ra tay thế nào, ha ha ha ha.” Lâm Tôn Thiên cười ha hả.
“Ngươi rõ ràng cấu kết Yêu tộc, chính ngươi vừa nói.” Hơn mười tu giả căm hận nhìn y, kể cả cường giả bị thu nhận cũng trợn mắt nhìn y.
Đối với Nhân tộc mà nói, cấu kết với Yêu tộc là tội lớn, dù là lý do gì cũng ko thể đặc xá. Đối với tu giả Yêu Huyết thành đã ác chiến với Yêu tộc qua vô số năm thì bọn họ càng ko đội trời chung với Yêu tộc.

Trong bọn họ, ai mà ko có người thân, bạn bè chết trong tay Yêu tộc. Có thể nói, giữa hai bên có mối thù vĩnh viễn ko thể nào rửa sạch, dù chết cũng ko thể.
“Trước hết giết y, coi như nếu chúng ta chết hết ở chỗ này cũng đáng rồi.” Liễu Chiến lạnh lùng mở miệng.
“Giết!”
Hơn mười tu giả điên rồi, quên cả sống chết, từng người bay thẳng đến chỗ Lâm Tôn Thiên.
Đâu là muốn đạp nồi dìm thuyền, cấu kết với Yêu tộc, tội ko thể bỏ qua, hơn nữa bọn họ bị rơi vào tính toán của Chiến Hồn điện, rất có thể sẽ mất mạng. Nếu nói lúc trước bọ họ còn ôm chút hy vọng xa vời, bây giờ thì đã hoàn toàn hết hy vọng rồi.
Con thỏ đỏ mắt cũng có thể cắn người, càng ko cần phải nói những người này lại là cường giả!
Đối mặt biến cố như vậy, Lâm Tôn Thiên vốn là sững sờ sau đó hoàn toàn tái mặt. Y ko nghĩ tới chuyện chỉ vì một câu nói của mình mà tạo thành hậu quả như vậy. Thậm chí tu giả thế hệ trẻ tuổi Yêu Huyết thành bị y thu nhận cũng hoàn toàn phản bội.
Oanh!
Hơn mười tu giả liên thủ đánh một kích, hư không bốn phía đều rung chuyển, lực lượng cuồn cuộn đủ để xoá sổ cường giả Thiên Môn lục, thất trọng thiên.
Các ngươi dám.” Lâm Tôn Thiên tím mặt,
Y bay nhanh về phía sau, tới gần quan tài tím, đồng thời một quyển trục trong tay được y nhẹ nhàng xé nát, một màng sáng liền che chắn trước người y, chặn tất cả công kích.
“Đáng chết.” Sắc mặt y xanh mét, cực kỳ khó coi.
Quyển trục Đạo văn kia là vật mà y phải hao tốn đại giới mới lấy được, có thể chống đỡ cường giả Đạp hư, cứ như vậy mà đem dùng thật làm y ko cam lòng.
Trên thực tế, trong kế hoạch của Chiến Hồn điện căn bản cũng không có những chuyện này. Đây chẳng qua là vì Lâm Tôn Thiên quá đắc ý nên đã tự mình khoe khoang kết quả. Y ko ngờ chính mình lại khơi dậy lửa giận của mọi người, ngay cả tu giả được y thu nhận cũng quay giáo phản kích. Nếu ko như thế thì y cũng ko chật vật như vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.