Bạn đang đọc Tinh tế sủng thê chỉ nam – Chương 7:
Mặc kệ là người địa cầu hay ngoài hành tinh, bước đầu tiên khi rèn luyện thể năng là đặt nền móng trước.
Loại nền móng đầu tiên là chạy bộ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vì thế mỗi buổi sáng 7 giờ rời giường, Nguyên Đồng cùng với Leach, mỗi ngày chạy quanh nhà Kloster một giờ. Là một học sinh cấp ba tiểu chuẩn, đồng hồ sinh học của Nguyên Đồng là mỗi buổi sáng đúng 6 giờ rời giường, nhưng Leach cho rằng ấu tể phải ngủ đủ giấc, nếu không sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của thân thể, nên để cô ngủ thêm một giờ, 7 giờ mới rời giường chạy bộ.
Vì thế, Leach để người máy gia dụng tốn thời gian một ngày, làm ra một đường băng, còn có một sân thể dục ngoài trời, tu chỉnh một mảnh đất lớn trước của nhà Kloster. Dù sao nơi này cái gì cũng không nhiều lắm, nhưng đất lại không thiếu, hơn nữa nhờ công nghệ cao tác động, vài nét là có thể chuẩn bị tốt.
Đây này là nơi Nguyên Đồng sẽ rèn luyện bên ngoài.
Mỗi một ngày, khi cô đi theo Leach chạy bộ dọc theo đường băng, liền nhìn thấy Kloster đứng trên một nóc nhà hình vỏ trứng thấp nhất xem bọn họ chạy bộ, chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy cậu. Bị một người khác giới không thân quen nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng Nguyên Đồng có chút kỳ quái, thiếu chút nữa cùng tay cùng chân, thẳng đến khi quen rồi cũng không cảm thấy gì nữa.
Chạy bộ xong, trở về ăn bữa sáng, tiếp theo là học văn hóa.
Nội dung khóa văn hóa là bắt đầu từ kiến thức nhà trẻ của tinh tế —— tuy chỉ số thông minh không phải của trẻ nhỏ, nhưng không có biện pháp, ngay cả ký âm đơn giản nhất tinh tế cô cũng không biết, đành phải bắt đầu học từ kiến thức nhà trẻ, nội dung bao gồm ngữ văn, con số, lịch sử, dược học, lễ nghi, khoa học xã hội, máy móc lý luận,….
Giữa trưa nghỉ ngơi một giờ, ăn cơm hoặc làm chuyện mình cảm thấy hứng thú.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Buổi chiều là khóa huấn luyện thể dục, chủ yếu là các kỹ thuật chiến đấu, các loại vũ đạo của tinh tế, các động tác cơ bản của cơ giáp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặc dù phải học rất nhiều thứ, nhưng vốn là một học sinh cao trung, việc học rất nặng, Nguyên Đồng đã quen kiếp sống học tập chặt chẽ như vậy, ngủ muộn hơn chú, thức dậy sớm hơn gà, tất cả nên làm từng bước, đương nhiên sẽ không ghét bỏ cái gì, hơn nữa biết ấu tể người ngoài hành tinh đều bắt đầu học như vậy, ngẫm lại mình đã mười sáu tuổi, đương nhiên không thể để kém hơn ấu tể nhà người ta được đúng không?
Vì thế không có kháng nghị gì mà tiếp nhận.
Mỗi khi cô đi theo Leach học tập, Kloster ngẫu nhiên sẽ ra khỏi phòng làm việc của cậu để nhìn xem, hoặc ngồi một bên lạnh mặt không nói lời nào, có đôi khi tâm huyết dâng trào lên, nhìn bộ dáng rối rắm của Nguyên Đồng vì khác biệt văn hóa, cũng sẽ chỉ điểm một chút, bất kể là khóa văn hóa hay khóa thể dục. Ở khóa văn hóa, cậu là một học thần, còn ở khóa thể dục, cậu là một cao thủ võ lâm, chỉ điểm cho một học tra yếu ớt như cô hoàn toàn không thành vấn đề.
Người so với người thật là tức chết người ta mà, đối lập nhau như vậy, Nguyên Đồng chịu đả kích vô cùng lớn.
Rõ ràng ở Trái Đất, cô chính là một học sinh xuất sắc cả trường đều ngưỡng mộ, nhưng khi đến nơi này, lại trở thành một đứa trẻ không biết gì.
Leach an ủi cô: “Không sao đâu, Đồng Đồng mới mười sáu tuổi thôi mà, thời điểm chủ nhân mười sáu tuổi, chỉ biết giương oai đánh lộn khắp nơi, đuổi thú đuổi chim, còn không hiểu biết nhiều như cô đâu.”
Nguyên Đồng: “……” Vì sao cô cảm thấy lời an ủi này vô cùng kỳ quái nhỉ.
Được rồi, mặc dù ngay từ khi bắt đầu là đã chịu đả kích, sau đó quen rồi thì không có gì, có Kloster chỉ điểm, Nguyên Đồng học được càng nhanh, trong lòng cũng vô cùng cảm kích cậu, thường xuyên qua lại, cuối cùng hai người từ xa lạ cũng trở nên quen thuộc hơn, bước quen thuộc đầu tiên chính là xưng hô của hai người đã xảy ra thay đổi.
Bây giờ Kloster và Leach đều trực tiếp gọi cô là “Đồng Đồng”, Nguyên Đồng cũng không giống như lúc vừa tới đây, mỗi tiếng nói hành động đều vô cùng cẩn thận.
Đây là một khởi đầu tốt.
Đối với chuyện Kloster thường xuyên đến xem Nguyên Đồng học tập, Leach phun tào trong lòng.
Có thể nói đây là chủ nhân nó đang dùng phương pháp riêng của mình đê rlén lút bồi dưỡng cảm tình với cô bé nhà người ta không? Trước kia cậu là một người cuồng công việc, ở trong phòng làm việc một tháng không ra ngoài, hoặc chạy sâu vào rừng rậm giết thú đuổi chim, nhưng bây giờ mỗi ngày đều ngoan ngoãn ra khỏi phòng làm việc, cũng không chạy vào rừng rậm, loại hành vi khác thường này, rõ ràng là bị cô bé nhà người ta câu dẫn mà.
Tuy là một cô bé địa cầu cổ đại yếu ớt, nhưng không có biện pháp mà, ai kêu người nhặt được cô không hiểu sao lại sinh ra hảo cảm với cô chứ. Nếu không phải hai người đều chưa thành niên, chưa thể gì gì kia với nhau, mới không ra vẻ rụt rè như bây giờ đâu.
Leach là một người máy bảo mẫu trí năng, cho dù chỉ số thông minh không thua gì con nguòi, nhưng vẫn không phải sinh vật bằng xương bằng thịt, không có tập tính của sinh vật, ham muốn cũng không có, cho nên không cách nào hiểu được vì sao chủ nhân lại sinh ra ý nghĩ với giống cái địa cầu cổ đại, nhưng cũng không cản trở được nó phân tích số liệu, qua kết quả phân tích, phát hiện giống cái địa cầu cổ đại sẽ sinh ra lực hấp dẫn tự nhiên với các sinh vật trí tuệ, đặc biệt với chủng tộc của chủ nhân nó, lực hấp dẫn này mạnh hơn nữa.
Leach tạm thời không giải thích được nguyên nhân trong đó, tư liệu về chủng tộc của chủ nhân trong hệ thống của nó cũng không hoàn toàn, mà chủ nhân nó ngại nó lải nhải, keo kiệt không nói cho nó biết. Nhưng điều này cũng không cản trở Leach chăm sóc cho cô, đồng thời đã xem cô thành đối tượng kết hôn của chủ nhân nó.
Hôm nay, khi Nguyên Đồng rời giường liền cảm thấy thân thể có chút mỏi mệt, người cũng uể oải, đi học cũng không quá nghiêm túc.
Thẳng đến khóa thể dục buổi chiều, Nguyên Đồng vẫn uể oải không đánh lên tinh thần nôi, khi Leach đang chỉ đạo lặp lại một động tác luyện tập, Kloster đi xem cô luyện tập như mọi ngày, xuất hiện ở cửa phòng huấn luyện. Chỉ là khi cậu mới vừa tiến vào, sắc mặt liền có chút biến hóa, đôi mắt sáng ngời cũng biến thành màu đỏ đậm, chỗ sâu trong con ngươi hiện lên một đường thẳng.
“Chủ nhân!” Đôi mắt máy móc của Leach chớp nháy, phát hiện thần sắc cậu rất không thích hợp, đôi mắt cậu biến thành màu đỏ đặc thù khi thú tính chịu kích thích.
“Có mùi máu tươi.”
Kloster nói, hắn vừa mới bước vào đã ngửi thấy một cổ mùi máu tươi như ẩn như hiện, tuy rất nhạt, nhưng đối với khứu giác phát triển của thú nhân mà nói, mùi máu tràn ngập trong phòng huấn luyện này, rất dễ dàng nhận ra dù là rất nhạt, mà nơi phát ra mùi máu tươi, chính là người địa cầu cổ đại duy nhất ở đây.
Kloster bước đến chỗ cô, giữ chặt Nguyên Đồng vẫn đang lặp lại động tác cơ bản.
Nguyên Đồng kinh ngạc nhìn cậu, “Làm sao vậy?” Phát hiện ánh mắt cậu có chút khủng bố, hơn nữa màu mắt đều thay đổi, trong lòng Nguyên Đồng dựng lông lên.
“Em đổ máu.”
Nguyên Đồng: “……”
Nguyên Đồng mờ mịt, rất nhanh liền nghĩ đến cái gì, tức khắc cả khuôn mặt đỏ bừng. Không cần người nhắc nhở, cô đã cảm giác được chỗ nào đó một mảnh ướt át, đương nhiên biết rõ đó là cái gì. Là một thiếu nữ mười sáu tuổi bình thường, nên phát dục thì phát dục, dì cả nên đến cũng đến báo danh, chẳng qua trong khoảng thời gian này cô chịu quá nhiều kích thích, gần như quên mất chuyện này.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của thiếu niên nói với mình “Em đổ máu”, Nguyên Đồng tức khắc có xúc động muốn chết ngay lập tức.
“Chảy máu?” Leach lập tức chạy tới, lấy dụng cụ kiểm tra ra rà quét người cô, đôi mắt máy móc màu đỏ nhấp nháy lợi hại, trong miệng còn lải nhải: “Sao có thể chảy máu? Tôi vẫn luôn quan sát, nhưng không có bị thương, cũng không có bị bất cứ thứ gì tấn công……”
Nguyên Đồng quẫn bách muốn chết, muốn ném tay Kloster đang giữ chặt tay cô ra, nhưng sức lực không cân xứng, chẳng qua cậu chỉ nhẹ nhàng nắm lấy, còn cô có vùng vẫy đổ mồ hôi cũng không thoát ra được, trong lòng vô cùng nôn nóng, khi đang muốn giải thích, Leach lớn giọng nói ra tình huống thân thể cô.
“Đồng Đồng, cơ quan sinh dục của cô đang chảy máu, trong thành phần máu có chứa nhân của con người……”
Mặc dù nghe không hiểu thuật ngữ chuyên môn, nhưng ở trước mặt người khác phái bị dõng dạc nói bộ phận sinh dục của cô đang chảy máu, quả thực là tang bệnh, cả người chết lặng, rốt cuộc không thể nhịn được nữa quát một tiếng: “Câm miệng!”
Leach đột nhiên im lặng, đôi mắt máy móc nhấp nháy lợi hại, sau đó một tiếng nổ vang lên, một luồng khói trắng từ trong miệng Leach thoát ra, ánh sáng đỏ trong đôi mắt máy móc tắt ngấm, bộ dáng này, rất giống như khi nó tắt máy, không còn động tĩnh gì.
“Leach?” Nguyên Đồng hoảng sợ, nhịn không được nhìn về phía Kloster.
Vẻ mặt Kloster cũng kinh ngạc, nhìn Leach, lại nhìn người địa cầu cổ đại bên cạnh, dưới ánh mắt kinh hoảng của cô, bình tĩnh nói: “Leach chết máy.”
Nguyên Đồng: “……”
Nguyên Đồng cảm thấy, chuyện hôm nay phát sinh là chuyện xấu hổ nhất trong đời cô, tuyệt đối phải đưa vào lịch sử đen, cả đời đều không muốn nhớ tới.
Sau khi binh hoang mã loạn một trận, Nguyên Đồng được đưa về phòng, mà Leach sau khi được Kloster thay mấy linh kiện bị hỏng, rốt cuộc cũng khởi động lại lần nữa.
Sau khi Leach khởi động lại, lập tức nói với Nguyên Đồng, “Đồng Đồng thật quá lợi hại, vậy mà có thể trực tiếp làm tôi chết máy, chủ nhân con không làm được đâu.”
Nguyên Đồng: “……”
Không, cô thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì, Leach chết máy có quan hệ gì với cô sao?
Không nói đến vấn đề vì sao Leach chết máy, dưới sự nghiên cứu của Kloster và người máy Leach, rốt cuộc biết được chân tướng Nguyên Đồng chảy máu, hai người đều kinh ngạc, ngay lập tức hệ thống trí năng của Leach lại xuất hiện hỗn loạn.
“Hình như tôi chưa từng nghe nói có giống cái hình người của chủng tộc nào mỗi tháng đều phải chảy máu, tư liệu của địa cầu cổ đại cũng không ghi lại việc này, chảy nhiều máu như vậy, cũng coi như là một loại trao đổi chất đặc thù……” Leach lải nhải xâm nhập vào hệ thống tư liệu của đế quốc, kiểm tra kỹ càng tư liệu về địa cầu cổ đại, vẫn không tìm được thông tin liên quan, cảm thấy cơ sở dữ liệu tư liệu của đế quốc cũng không phải đầy đủ hết, chỉ đành nói việc này cho chủ nhân của nó.
Kloster suy tư một lát, mới nói: “Có thể là lúc trước khi địa cầu cổ đại tiến vào thời đại đại vũ trụ, thân thể con người đã trải qua cải tạo, cho nên giống cái không cần mỗi tháng phải chảy máu……” Cậu liếc mắt nhìn thiếu nữ địa cầu đang ngượng đến mức mặt không đổi sắc, lại nói: “Hoặc là lúc trước đã xảy ra chuyện gì đó, dẫn tới tư liệu về địa cầu cổ đại bị mất một bộ phận, cho nên cũng không hoàn thiện.”
Chủ tớ hai người triển khai đề tài này thành phân tích khoa học, rất đứng đắn nghiêm túc, căn bản không cảm thấy nó có gì không tiện mở miệng.
Nghe chủ tớ hai người này nói với nhau, mặc dù Nguyên Đồng còn quẫn bách vạn phần, nhưng trong lòng mơ hồ có dự cảm xấu, nhịn không được yếu ớt nói: “Cái kia, có cái đó hay không……” Khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, có lẽ sẽ có đúng không?
“Cái gì?” Kloster kinh ngạc nhìn cô.
“Chính là, chính là……”
Chờ Nguyên Đồng ấp a ấp úng nói rõ vật mà cô cần, Kloster và Leach đồng thời lắc đầu, tỏ vẻ thật đáng tiếc không có loại đồ vật đó, thậm chí còn chưa từng nghe qua, giờ nghe tới thì cảm thấy thật thần kỳ. Càng thần kỳ chính là giống cái địa cầu cổ đại, loại hiện tượng sinh lý mỗi tháng đều phải chảy máu này, tuy nghe có chút bệnh tật, nhưng ý nghĩa đằng sau sự đổ máu này, quả thực là món quà mà Chúa sáng thế ban tặng.
Giờ khắc này, Nguyên Đồng cảm thấy thế giới tương lai công nghệ cao gì đó kỳ thật cũng không phải tốt như vậy, ngay cả băng vệ sinh cũng không có, quả thực là đậu má! Đám người ngoài hành tinh này vậy mà không có dì cả đến thăm, thật là —— hâm mộ muốn chết! Nhưng mà dù hâm mộ, chuyện cần giải quyết cũng nên giải quyết.
Không có băng vệ sinh, chẳng lẽ cô cứ để mặc nó như vậy sao?
Cả người Nguyên Đồng đều không tốt.
Cuối cùng, Leach an ủi nói: “Không có việc gì, năng lực chế tạo của chủ nhân rất mạnh, cô chờ một lát, để chủ nhân làm băng vệ sinh cho cô, cô thích kiểu dáng gì, cứ việc nói.”
Kloster nhìn cô gật đầu, tỏ vẻ cứ giao cho cậu, thuận tiện mở quang não, bắt đầu thiết kế đồ án tương quan.
Nguyên Đồng: “……”