Bạn đang đọc Tinh tế sủng thê chỉ nam – Chương 37:
Đỉa Xà xuất hiện tuy khiến Weiss sợ hãi, nhưng đối với những người khác mà nói, ảnh hưởng cũng không lớn. So với loại ký sinh trùng đổi màu mà nói, ngược lại sự tồn tại của loại Đỉa Xà này cũng không quá đáng ghét.
Song trải qua một chuyến này, cũng khiến mọi người hiểu được mặc dù dị thí trên viên tinh cầu này không nhiều lắm, nhưng cũng tiềm tàng nguy hiểm, hành động càng thêm cẩn thận hơn. Mà ánh mắt đám người Clive nhìn về phía Nguyên Đồng lại bắt đầu trở nên có chút nghiền ngẫm, đến khi Kloster đột nhiên quay đầu nhìn qua, ánh mắt lạnh lẽo cảnh cáo, Clive mới thu lại tính toán của mình.
Bây giờ anh đã có thể xác định nhóm người này ai cũng không đơn giản, không nói đến sức chiến đấu chủ lực của họ là Kloster, một đường đi này biểu hiện của bọn họ quả thực khiến người ta kinh diễm, ngay cả giống cái vị thành niên vốn cho rằng là mềm mại vô dụng cũng có át chủ bài của bản thân, thời gian hợp tác càng lâu, càng khiến người ta giật mình.
Anh cực kỳ tò mò năng lực dò xét còn chuẩn xác hơn cả rada của Nguyên Đồng, bởi vì cô có năng lực như thế, dù cấp thể năng hơi thấp một chút, ngược lại cũng không ảnh hưởng lắm. Nói thì vậy, nhưng nếu thể năng của cô có thể nâng lên, vậy thì càng tốt.
Cuối cùng Weiss vẫn ăn một đốn thịt Đỉa Xà làm bữa tối, may mắn bởi vì phải lên đường, không có quá nhiều thời gian để mọi người giải quyết vấn đề cơm ba bữa, đều đối phó bằng dinh dưỡng tề, cũng giúp Weiss không cần ăn thịt Đỉa Xà mỗi ngày, làm anh ta cảm động muốn chết, lần đầu tiên cảm thấy dinh dưỡng tề cũng không quá khó ăn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không sao cả, anh đã giữ lại một khối thịt rất lớn bảo quản cho cậu rồi.” Saas vừa xoa đầu em trai út vừa cười nói: “Khi nào thuận tiện, anh trai lại nấu cho cậu ăn, nhất định phải ăn hết canh rắn tình yêu xà anh làm cho cậu nha!”
“Đồ khốn! Mấy anh ức hiếp em! Rốt cuộc em có phải là em trai của các anh không vậy? Không phải em trai nên được cưng chiều hay sao?” Weiss hết sức bi phẫn.
Seth thở dài nói: “Nếu cậu là em gái út, bọn anh nhất định sẽ yêu quý cậu.” Sau đó lại oán giận nói, “Đã có hai đứa em trai rồi, anh vốn hy vọng đứa nhỏ nhất là em gái, ai ngờ lại là một em trai nữa chứ.”
“Đúng thế!” Yoss cũng thất vọng nói, “So với hai đứa em trai, vẫn thích em gái mềm mại đáng yêu hơn.”
“Em có tiểu JJ thật đúng là thực xin lỗi các anh!” Weiss mỉa mai.
Trong lúc bốn anh em đang ồn ào nhốn nháo, bọn họ đã đi hơn một nửa lộ trình, khi mắt thấy đã sắp đến nơi cần đi, lại xảy ra ngoài ý muốn, nguyên nhân là mấy nhân loại bị ký sinh.
“Klos!” Nguyên Đồng hét lên một tiếng.
Kloster tựa như triệu hồi thú, ngay lập tức liền xuất hiện bên cạnh cô, bế ngang cô ném lên hướng giữa không trung, còn cậu thì nhanh chóng đá một cước, đá bay người ký sinh chui ra từ đám dị thực, rút ra súng năng lượng bắn hai phát vào mi tâm của hắn, đầu hắn trực tiếp nổ tung, cuối cùng cậu nhanh nhẹn thu súng lại, rồi vươn tay tiếp được người rơi xuống từ giữa không trung, ôm vào lòng, cúi đầu mắt đầy ý cười nhìn cô.
Nguyên Đồng: “A a a a!!!!”
Má ơi! Hù chết cô rồi! Cô ghét phương thức chiến đấu của người ngoài hành tinh.
Nguyên Đồng bị phương thức chiến đấu tàn khốc lóa mắt của người ngoài hành tinh làm cho dục tiên dục tử, phát hiện vào thời điểm mấu chốt bản thân không chỉ không trở thành kẻ kéo chân sau, ngược lại còn bị người ta ném lên giữa không trung, rồi tiếp được, chưa từng sẩy tay. Chỉ đáng thương cho cô bay lên trời vô số lần, trái tim cũng muốn nhảy ra ngoài.
Lần đầu tiên cô phát hiện ra, Kloster một chút cũng không chững chạc, có đôi khi thật bốc đồng!
Sau khi giải quyết xong mấy người bị ký sinh, Takiam thu thập một ít mẫu vật đem về nghiên cứu, còn những người khác thì thêu đốt mấy người ký sinh, làm vậy mới có thể hoàn toàn giết chết ký sinh trùng trong cơ thể bọn họ.
Ôm chậu Sinh mệnh thụ, Nguyên Đồng không muốn sống nữa, ngồi xổm trong một góc, A Hoàng cũng ngồi xổm cùng cô.
“Làm sao vậy?” Takiam kỳ quái nhìn cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyên Đồng chậm rì rì ngẩng đầu xem cô, trong lòng biết tuy vị này là giống cái, nhưng cũng rất bốc đồng, nghe nói đến Weiss cũng đánh không lại cô ấy, đoán chừng nói với cô ấy cũng vô dụng, lại nhìn bốn anh em Seth, bốn người kia cũng khiêu thoát vô dụng như nhau.
“Không có việc gì, chỉ muốn yên tĩnh thôi.”
Sau khi Takiam nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, trong lòng có chút không hiểu được suy nghĩ của trẻ con thuần nhân loại —— dù sao thì giống loài cũng bất đồng, cách sống và phương thức suy nghĩ cũng không giống nhau, liền sờ sờ đầu cô, đưa cho cô mấy quả trái cây, để cô vui vẻ.
Nguyên Đồng giật giật khóe miệng.
Kloster thảo luận với Clive về chuyện người ký sinh xong, quay đầu lại tìm một vòng, thấy người đang ngồi xổm trong góc, thoạt nhìn trông rất uể oải, trong lòng có chút kỳ quái, đi qua ngồi xổm xuống trước mặt cô.
“Làm sao vậy?”
Giọng cậu thật dịu dàng —— phải nói là cố gắng dịu dàng hết cỡ, Nguyên Đồng quen biết cậu cũng được một thời gian, nhìn dáng vẻ cậu ngày thường ở chung với bọn Clive, liền biết người này ở trước mặt cô đã thu liễm lại rất nhiều, tính cách của cậu cũng không thong dong ổn trọng như khi ở trước mặt cô, ngược lại có đôi khi quá mức tùy tiện, loại tức chết người không đền mệnh này, thành thục ổn trọng và nghiêm túc là kết quả sau khi cậu cố tình thu liễm.
“Không có gì.” Nguyên Đồng nhìn cậu cười một cái, cô hiểu được nguyên nhân của bản thân, là cô quá yếu. Hơn nữa mặc kệ như thế nào, bọn họ đều bảo vệ cô rất tốt.
Đám người ngoài hành tinh ăn tin tức tố mà lớn lên này sẽ không hiểu được đau khổ của người Trái Đất đâu, nhưng có là người yếu ớt đi nữa cũng phải có tôn nghiêm.
Kloster nhìn cô một hồi lâu, vươn tay xoa xoa đầu cô, ánh mắt trở nên mềm mại, “Nếu không thoải mái thì nói với anh, được chứ?”
Dưới ánh mắt như thế, cô không tự chủ được bị mê hoặc, theo bản năng gật đầu.
Kloster kéo cô đứng lên, thấy cô mắt trông mong nhìn mình, liền duỗi tay bế cô lên, hơn nữa còn là tư thế bế trẻ con, để cô ôm Sinh mệnh thụ, trực tiếp ngồi trên cánh tay cậu. A Hoàng thấy thế, từ dưới đất bò lên vai Kloster, thấy cậu không xua đuổi nó, liền ngồi xổm xuống chiếm lấy vị trí này, đắc ý kêu chi chi, giống như nó đã khuất phục được một con hung thú vậy.
Có điều khi Kloster liếc mắt qua một cái, nó lập tức sụp mi thuận mắt.
Nguyên Đồng: “……”
Kloster thản nhiên bế cô, xoay người nói với Clive, “Nhân lúc trời còn chưa tối, tiếp tục đi.”
Clive gật đầu, trên tay anh ta cầm thiết bị truyền tin đơn giản, phát hiện càng ngày càng gần địa điểm cần đến.
Kloster ôm Nguyên Đồng vượt qua một dòng suối, mới thả cô xuống, sau đó chuyển sang cõng trên lưng.
Không lâu sau, bọn họ đi ngang qua một mảnh đầm lầy, trong đầm lầy có một loại dây leo to lớn đỏ như máu sinh trưởng, cành lá quấn lấy nhau, lơ lửng trên mặt nước, loại màu đỏ này, đem lại cho người ta một cảm giác yêu dị. Một đám người đạp lên dây leo sinh trưởng trong đầm lầy mà đi, tốc độ vẫn rất nhanh.
Nguyên Đồng nằm trên lưng Kloster, dùng tinh thần lực rà quét đầm lầy, khi rà quét thấy đám Huyết đỉa màu đỏ to lớn như cánh tay người, tức khắc da đầu tê dại, nhỏ giọng nói: “Klos, dưới đầm lầy có rất nhiều Huyết đỉa, mọi người phải cẩn thận.”
Kloster không nói chuyện, chỉ nâng cô lên cao hơn.
Đột nhiên phía trước vang lên âm thanh nước bắn tung tóe, đám người Seth không chút do dự lấy súng lửa bắn, khi ngọn lửa cực nóng bắn trúng mục tiêu, đột nhiên hóa thành một ngọn lửa lớn, đám đỉa phá nước lao lên bị đốt trọi giữa không trung, không bị đốt tới cũng vì sức nóng mãnh liệt mà lui trở lại trong nước. Bọn họ vừa chạy nhanh trên dây leo đỏ vừa bắn những con Huyết đỉa lao ra khỏi mặt nước, thẳng đến khi bình an đến được bờ bên kia của đầm lầy.
Vượt qua đầm lầy nguy hiểm, Clive đột nhiên kích động nói: “Sắp đến rồi!”
Những người khác nhìn anh ta một cái, liền dời tầm mắt về phía cây đại thụ vô cùng lớn ở xa xa, vóc dáng của nó dường như không thích hợp với phiến rừng rậm này, cao hơn hẳn cây cối ở những nơi khác, có vẻ giống hạc trong bầy gà, chỉ nhìn từ xa, cũng có thể cảm giác được nó rất lớn.
“Là dị thực.” Takiam tán thưởng nói: “Thật là loài dị thực vô cùng đồ sộ, cũng không biết sức chiến đấu của nó ra sao.”
Bốn anh em Seth có chút nóng lòng muốn thử, “Đây là chủng loại mới sao? Hình như chưa từng nhìn thấy trong sách dị thực.”
“Không biết, phải đến trước mới biết được.”
Kloster nhìn thoáng qua, lại nhìn Clive, Clive chỉ vào một hướng khác nói, “Deppson thiếu gia ở phía đó.”
Phát hiện hướng anh ta chỉ không phải là hướng của gốc dị thực kia, Takiam và bốn anh em Seth đều có chút thất vọng, nhưng đạo đức nghề nghiệp bọn họ vẫn có, cho dù có phát hiện mới, nhưng cố chủ* vẫn quan trọng hơn, nhanh chóng đi theo hướng của địa điểm cần đến.
(*)Cố chủ: người đi thuê; người đi mướn; chủ thuê; chủ mướn; người sử dụng lao động;…
Từ khi tiến vào rừng rậm, mất tổng cộng mười ngày, cuối cùng bọn họ cũng đến được nơi cần đến.
Nhưng sau khi đến nơi, bọn họ lại gặp khó khăn.
“Deppson tiên sinh thật sự ở bên trong này?” Một người trong bốn anh em khó xử hỏi.
Clive nhìn thiết bị truyền tin đơn giản trong tay, lại nhìn Kloster, nói: “Thiết bị truyền tin dẫn đến đây.”
Hai tay Takiam ôm cánh tay, trầm tư nói, “Có lẽ là bọn họ không cẩn thận đi vào, bị nhốt trong đó?”
Clive trong lòng vừa động, cảm thấy lời nói của cô cực kỳ đúng trọng tâm.
Trước mặt bọn họ là một mảnh rừng gai cao lớn, bụi gai cứng màu đen quấn lấy nhau như dây leo, rậm rạp, căn bản không có khe hở, muốn đi vào cũng không biết xuống tay từ đâu. Từ trên không nhìn xuống, nó liên miên không dứt, diện tích vô cùng lớn, mà nếu vào được trong rừng gai, muốn ra cũng vô cùng phiền phức.
Bốn anh em dẫn đầu đi qua nghiên cứu, trước hết là nã một phát súng vào chúng nó, giống như thọc phải tổ ong vò vẽ, đám gai kia tức khắc như phát điên, đám dây leo gai quấn thành bánh quai chèo đánh về phía bọn họ, đánh xuống mặt đất bùn đất bay tán loạn, bốn anh em bị đuổi từ bên này sang bên kia, bị đuổi đi như chó, mệt đến thở hổn hển.
Những người khác đứng một bên quan sát, thấy bụi gai cũng không công kích bọn họ, liền hiểu được thuộc tính của đám dị thực này, chúng nó chỉ công kích người có địch ý với chúng, nước sông không phạm nước giếng, nếu không công kích nó, cho dù có đến trước mặt chúng, chúng nó cũng làm lơ.
Cuối cùng bốn anh em chạy đến được nơi đám gai kia không đánh tới được, lúc này mới có thể thở phào một hơi, đám dây leo gai kia giương nanh múa vuốt trên không trung một hồi lâu mới bình tĩnh trở lại.
“Không được, loại dị thực này thật là quá điên cuồng, giống như một lão thái thái (bà già) cổ quái bước vào kỳ trung niên vậy, chọc không được a!” Một người trong bốn anh em rung đùi đắc ý nói, ai nghe được đều nhịn không được phì cười.
Kloster nhìn một lát, nói với Clive: “Liên lạc với Deppson tiên sinh, hỏi tình hình của bọn họ.”
Clive nhìn đám gai, cũng hiểu ý của cậu, chỉ phải tiếp tục liên lạc. Anh ta nhanh chóng liên lạc được với đối phương, sau khi nói chuyện một lúc, Clive nói: “Deppson thiếu gia nói, bọn họ bị nhốt trong rừng gai, nhưng không phải ở trong rừng gai, mà là dưới mặt đất.”
“Ngầm?”
“Đúng vậy.” Clive tiếp tục nói, “Lúc trước bọn họ đi vào nhầm, khi muốn đi ra thì phát hiện bị nhốt, đành phải tìm kiếm đường ra trong rừng gai, không nghĩ tới trong rừng gai có một cái động thông với mạch nước ngầm, bọn họ dựa vào thức ăn nước uống ở đó, mới không bị đói chết.”
Mọi người: “……” Đường đường là người thừa kế của gia tộc Deppson, lại thê thảm như vậy thật sự được sao?
“Mạch nước ngầm thông với hướng nào?” Kloster lại hỏi.
Clive buông tay, “Bọn họ cũng không biết, bởi vì trong sông có rất nhiều cá ăn thịt hung mãnh, ngay cả bọn họ, cũng không cách nào ẩn vào trong nước tìm kiếm, có chỗ không thể đi qua được.”
Trong nước có cá ăn thịt, trên mặt đất rừng gai điên cuồng, cho nên một đám người kia bị nhốt lại.
Sau khi Kloster suy tư một lúc lâu, nói thẳng: “Dùng cơ giáp đi.”
Clive có chút do dự, cơ giáp của bọn họ bị hư hại hơn một nửa, mặc dù có vị máy móc sư Kloster này tu sửa, nhưng năng lượng cũng bị tiêu hao khá nhiều, còn chưa biết sau này sẽ như thế nào, nên phải giữ lại một chút thực lực. Nhưng mà, với tình huống hiện tại, nếu không dùng cơ giáp thì bó tay không có biện pháp, trước tiên cứ cứu người ra đã, thuận tiện dò hỏi rõ ràng tình huống rồi nói sau.
Clive nhanh chóng cân nhắc rõ ràng tình huống trước mắt, liền nói: “Được, vậy dùng cơ giáp đi.” Nói xong, đi kiểm kê số người đi cứu viện.
“Weiss, Seth ở lại tiếp ứng, những người khác cùng tôi đi vào.” Kloster nói, quay đầu nhìn thoáng qua Nguyên Đồng, nói với cô: “Em cũng ở lại.”
Nguyên Đồng: “……”
Nguyên Đồng cảm thấy dường như bản thân lại thành kéo chân sau, nhưng cô cũng không dị nghị gì, cô đã hiểu rõ vị trí của mình, thật ra đã có thể nhìn thấu rất nhiều chuyện, rất tự mình hiểu lấy.
Tuy nói tinh thần lực của cô có thể uy hiếp được dị thực, nhưng một đoàn như thế, Kloster cũng không dám lấy thân thể của cô ra đùa giỡn, càng sợ chúng sẽ hút tinh thần lực của cô giống Sinh mệnh thụ, đến lúc đó còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì, Kloster theo bản năng đặt cô ở nơi an toàn.
Rất nhanh đã an bài xong số người đi vào rừng gai cứu viện, mọi người vào cơ giáp, bay lên giữa không trung, tính toán tiến vào từ phía trên.
Thẳng đến khi không nhìn thấy cơ giáp nữa, Nguyên Đồng mới một tay ôm A Hoàng, một tay ôm Sinh mệnh thụ, tìm một chỗ ngồi xuống.
Seth và Weiss đứng bên cạnh cô, hình thành một tư thái bảo vệ, để tránh phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.
“Chắc sẽ không có việc gì đâu?” Weiss nhìn chằm chằm rừng gai, chuyển qua nhìn về phía anh cả của mình, “Seth, loại dị thực này có tên là gì thế?”
Seth nhún nhún vai, “Không biết, dị thực trong vũ trụ nhiều như thế, anh làm sao biết rõ hết được?”
“Nói không chừng là chủng loại mới nhỉ?” Weiss lại nói.
“Vậy cậu đi thu thập mẫu cho Takiam nghiên cứu đi.”
Weiss tức khắc không hé răng, anh là tuyết lang, không muốn bị đuổi đi như chó đâu.
Nguyên Đồng ngồi một bên nghe hai anh em vô bổ đấu võ mồm với nhau, vừa nhìn chằm chằm rừng gai, có chút thất thần, cực kỳ lo lắng cho đám người Kloster đi vào trong đó.
“Cô không cần lo lắng đâu, lão đại rất lợi hại.” Weiss an ủi cô, ngồi xổm bên cạnh cô, nói chuyện với cô, “Tin tức tố trên người cô nghe rất dễ chịu, cô là……”
“Weiss!” Seth cảnh cáo một tiếng.
Weiss cười một cái với Nguyên Đồng, không hỏi vấn đề này nữa, ngược lại nói: “Bao lâu nữa thì cô thành niên, có định đi học không?”
“Đi học?” Nguyên Đồng kỳ quái nhìn anh ta.
“Đúng vậy, cô giống như chưa được đi học bao giờ, chẳng lẽ cô không định đi học sao? Đế quốc có mấy trường đại học khá tốt, như là Học viện quân sự Đế quốc, trước kia chúng tôi và Klos đều từng học đại học ở đó đấy.”
Nguyên Đồng nhớ tới nếu bản thân còn ở Trái Đất, năm nay cũng sẽ tham gia thi đại học, không được học đại học quả thật là tiếc nuối trong lòng cô. Nhưng mà, nghĩ đến các sinh vật hình người và các giống loài hình thù kỳ quái trong tương lai thế giới này, Nguyên Đồng lại không nói gì.