Bạn đang đọc Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta – Vưu Tiền [full] – Chương 28: Cẩu Độc Thân Hàng Tỉ Năm.
Mộ Huyền là bị huyết mạch dẫn dắt đánh thức, thời khắc tỉnh lại kia, chính hắn cũng có chút không thể tin được, cư nhiên từ trên một người khác cảm nhận được huyết thống của mình. Cảm giác này rất kỳ quái, giống như thân thể ở chỗ này, nhưng tim thì đang ở trên người đối phương. Mỗi một nhịp đều mạnh mẽ có lực, đột nhiên liền nhớ tới từng có người nói với hắn cảm giác có con nối dòng là như thế nào, đó là một loại. . . . . cảm giác rất sống động!
Hắn cảm giác ngực nhảy lên khác thường, thì ra là đây chính là cảm giác có con nối dòng.
Dĩ vãng không phải hắn không nghĩ, chính mình cũng có con nối dòng sẽ như thế nào. Lúc đầu là không muốn, sau này lại là không thể!
Cho đến khi nhìn thấy người trước mắt, hắn đột nhiên có chút hiểu được, cảm giác của những đồng tộc mất đi con nối dõi kia, họ không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn lôi kéo kẻ thù cùng nhau xuống địa ngục. Nếu như xảy ra chuyện không may là con nối dõi của mình. . . . hắn nghĩ, hắn sẽ không ngại kéo theo toàn bộ tinh tế chôn cùng.
Hắn nhịn không được đã đánh thức người trước mắt.
Sau đó hắn phát hiện con nối dõi của hắn, giống như. . . cùng với người khác nói có chút không giống.
Năng lực của cô ấy yếu đến khó hiểu. Lẽ ra hiện tại đã là thời đại tinh tế, cô ấy thân là Huyết tộc đời thứ năm, dù là phế vật đi nữa cũng sẽ không yếu thành như vậy. Chỉ là hơi dẫn động một chút huyết thống trên người mà cô ấy đã không chịu nổi. Lực lượng Huyết tộc kế thừa từ huyết thống, huyết thống của hắn có yếu như vậy sao?
Lần đầu tiên trong cuộc đời, Mộ Huyền đối với năng lực của chính mình sinh ra hoài nghi.
Nhưng trong lúc dò hỏi, hắn phát hiện cô cư nhiên đến từ cùng thời đại với hắn, sinh ra ở Lam Tinh trên trăm triệu năm trước kia! Như vậy lại xuất hiện vấn đề, con nối dõi hắn yếu như vậy, rốt cuộc sống sót như thế nào?
“Dị năng của cô là gì?” Hắn nhịn không được hỏi.
“Ách. . . .” Diêu Tư cứng đờ, “Vấn đề này, tôi cũng muốn biết!”
“Cô còn chưa thức tỉnh dị năng!” Mộ Huyền cả kinh.
“Nguyên nhân rất phức tạp.” Diêu Tư hắng giọng, đem chuyện mình ngủ say trong tinh cầu, nói cho hắn.
“Ý cô là. . . . cô vừa biến đổi không lâu đã bị cưỡng chế lâm vào ngủ say?” Mộ Huyền vừa nghe, mày nhíu càng chặt.
“Ừm, vừa mới tỉnh lại.”
“Nói cách khác, thời gian cô chân chính trở thành Huyết tộc, chưa đến nửa năm?”
“Có thể nói như vậy.”
Ánh mắt hắn trầm xuống, tựa hồ còn lóe lên ánh sáng không rõ, như là vui mừng lại như là thương tiếc, đột nhiên liền duỗi tay sờ sờ đầu cô, dùng âm thanh rõ ràng đã dịu đi vài phần nói, “Thì ra. . . . Vẫn còn là con non.”
“Ha?”
Này này! Làm sao lại biến thành con non rồi, cô thật vất vả mới chọt rớt cái danh từ này, đừng có chụp mũ loạn như vậy. Cô không muốn lại trở về nhà trẻ.
“Trước theo ta trở về đi.” Mộ Huyền giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, không chờ cô phản ứng đã trực tiếp kéo người bay lên trời.
“Từ từ. . . .” Anh dẫn tôi đi đâu a ui!
Cô còn chưa kịp ngăn cản, thân mình hắn chợt lóe liền mang theo cô chạy như bay giữa không trung.
Diêu Tư nhìn một đống hỗn độn ở phía sau, Huyết tộc làm cha đều không đáng tin như vậy sao? Còn có cửa lớn ở ngay bên cạnh, vì cái gì hắn phải một hai ôm cô nhảy lên lầu ba, từ cửa sổ bay ra a!
________________
Mộ Huyền có chút lo lắng, bởi vì quan hệ huyết thống, con non mới sinh đều tương đối yếu, cho nên con nối dõi Huyết tộc từ lúc mới biến đổi liền đều có Người dẫn đường bên cạnh, dẫn dắt đối phương học tập hiểu biết toàn bộ sự tình trong Huyết tộc, làm bạn cùng cô đến khi thành công thức tỉnh dị năng. Có thể nói, thời kỳ gian nan nguy hiểm nhất của Huyết tộc, đều có Người dẫn đường bồi bên cạnh mình. Cho nên, giữa con nối dõi và Người dẫn đường, không đơn thuần chỉ là huyết mạch dẫn dắt, còn là tồn tại quan trọng nhất trong cuộc đời nhau.
Nhưng. . . Cố tình đến hắn lại ngoài ý muốn, thậm chí ngay từ đầu hắn cũng không biết mình có con nối dõi.
Vốn tưởng rằng cả đời mình bất hạnh không thể có con nối dõi, tuy miệng không nói, nhưng hắn biết cô ấy hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ có chút oán hận. Cho nên hắn đã sớm làm tốt chuẩn bị cô đối với hắn bài xích, thậm chí là kháng cự.
Nhưng vừa quay đầu lại, cô không chỉ trực tiếp đón nhận thân phận của hắn, hơn nữa cư nhiên còn là con non, nhận thức về Huyết tộc cái biết cái không, ngay cả thức tỉnh huyết thống cơ bản nhất cũng không biết. Tất cả vẫn còn kịp, hắn còn có thể bắt đầu lại từ đầu, chậm rãi dưỡng, thời gian không phải vấn đề, năng lực quá yếu càng không thành vấn đề. Dù sao, Huyết tộc không thiếu nhất chính là thời gian.
Vì thế cũng chỉ còn một vấn đề___ con non phải nuôi dưỡng thế nào?
(⊙_⊙)
Tuy rằng hắn sống nhiều năm như vậy, loại chuyện nuôi dưỡng con non này, thật sự không có kinh nghiệm, nhưng đem người giữ lại dưới mí mắt mình, luôn là không sai. Nghĩ lại vừa mới nghe được, cô là bởi vì nội chiến chiến Huyết tộc liên lụy mới không thể không ngủ say nhiều năm như vậy. Lập tức đáy lòng liền nổi lên một ngọn lửa, con non ở nơi mà hắn không nhìn thấy, cư nhiên chịu khổ nhiều như vậy, nếu không phải thời Nhị, Tam Đại đã sớm không còn thì hắn còn muốn đi tìm những kẻ đó mà đánh một trận. Trong nháy mắt, hảo cảm đối với những chủng tộc tóc vàng trong tinh tế đều giảm xuống một trăm điểm.
Nhưng nghĩ lại, hắn cảm thấy phải nói chuyện với người trong tộc mới được.
Vì thế, cả một đêm, chúng Trưởng lão sau khi phát hiện Bệ hạ mất tích liền sứt đầu mẻ trán tìm kiếm khắp tinh cầu vẫn không thấy, người đột nhiên tự mình xuất hiện trước mặt bọn họ.
“Bệ. . .Bệ hạ!” Thật tốt quá hắn thực sự thức tỉnh rồi. Mọi người mang tâm tình kích động, đồng loạt quỳ một gối xuống, tựa hồ mệt mỏi cả đêm trong nháy mắt đều bị quét sạch, kêu lên một tiếng kích động. Không hổ là Bệ hạ của Huyết tộc bọn họ, xuất hiện đúng lúc như vậy.
Đang định tiến lên giao lưu tình cảm với Bệ hạ nhà mình một chút, Mộ Huyền lại làm vẻ mặt nghiêm túc, lại tựa hồ hàm chứa vài phần vui vẻ kỳ lạ, vội vàng dặn dò vài chuyện, liền bỏ qua vẻ mặt ngơ ngác của mọi người mà biến mất.
Việc thứ nhất: Phòng của Diêu Tư Điện hạ sụp, cho nên hắn mang về Huyền Anh điện.
Phòng ở hỏng rồi đương nhiên không thể ở. Ừ, cái này có thể hiểu.
(ˇ_ˇ)
Việc thứ hai: Diêu Tư Điện hạ trước khi ngủ say bị biến đổi chưa đến bốn tháng, cho nên theo lý mà nói, hiện tại vẫn còn là con non.
Khó trách Điện hạ thiếu hụt thường thức có chút nghiêm trọng. Ừ, cái này cũng có thể hiểu.
(ˇ_ˇ)
Việc thứ ba: Hắn sẽ tự mình dạy dỗ Diêu Tư
Đời thứ tư và thứ năm là gần dòng máu nhất, Bệ hạ đây là quan tâm đồng bào chứ sao. Ừ, cái này càng có thể hiểu được.
(ˇ_ˇ)
Việc thứ tư: Diêu Tư là con nối dõi của hắn.
Ai mà không có con nối dòng đâu, cái này cũng có thể hiểu. . . . Hiểu cái rắm a!
(╯‵□′)╯︵┴─┴
Bệ hạ có con nối dõi, ai làm. . . A phi. . . . Bệ hạ cư nhiên có thể có con nối dõi. . . . .A phi. . . . Diêu Tư Điện hạ là con nối dõi của Bệ hạ! Bọn họ vừa rồi không có nghe lầm đi! Sao có thể?
Toàn bộ tinh tế ai mà không biết, Bệ hạ mạnh nhất của Huyết tộc bọn họ, là cẩu độc thân hàng tỉ năm a!
Tuy nói người Lam Tinh đã tuyệt diệt, con nối dõi trong Huyết tộc rất gian nan, nhưng lại gian nan đi nữa cũng không phải hoàn toàn không có. Làm người đứng đầu Huyết tộc, là Bệ hạ duy nhất, hắn muốn có con nối dõi, cũng không phải chuyện khó gì. Nhưng trong trận chiến trăm triệu năm trước, Bệ hạ xảy ra biến hóa, Huyết thống của hắn vô cùng đặc thù, hơn nữa quá mức nồng đậm, căn bản không có bất cứ người nào có thể chịu đựng huyết thống của hắn. Nói cách khác, ai cũng có khả năng, nhưng Bệ hạ tuyệt đối không thể nào có con nối dõi.
Cho nên nhiều năm như vậy, Bệ hạ của bọn họ luôn tịch mịch, mới có thể lần nữa ngủ say. Nhưng lúc này tỉnh lại, lại đột nhiên nói cho bọn họ, hắn đã có con nối dõi. . . . Đã có. . . . Có. . . . .
(⊙_⊙)
“Nhị Trưởng lão, ngài nói có thể hay không……” Tam Trưởng lão mang chút do dự mở miệng.
“Ý ngài là……” Nhị Trưởng lão sắc mặt trắng nhợt, nhìn chúng Trưởng lão, nháy mắt trong đầu mọi người rối rít xông lên cùng một ý nghĩ.
Tổn thọ rồi, Bệ hạ muốn con nối dõi đến điên rồi, cư nhiên chộp thời Ngũ Đại liền nhận làm con nối dõi, cẩu độc thân thật đáng sợ.
Mọi người tập thể yên lặng thắp cho tân Điện hạ một ngọn nến!
“Các người cảm thấy. . . . . Chúng ta có nên đi nhắc nhở Bệ hạ một chút hay không.”
“Ai đi?”
“. . . . . . . “
Trong nháy mắt toàn bộ phòng họp, im như thóc.
*******************
Tối nay lại một chương.
(づ ̄ ³ ̄)づ
Hết chương 28.