Tinh Tế Độc Sủng: Vô Tình Nuôi Nhi Thê

Chương 25: Đào phạm của tinh tế


Đọc truyện Tinh Tế Độc Sủng: Vô Tình Nuôi Nhi Thê – Chương 25: Đào phạm của tinh tế

Mỗi ngày Tiếu Tiếu cùng Âu Dương Thanh Linh đều nối thông tin liên lạc, bà nội nói cho anh biết Tiếu Tiếu sinh bệnh nên anh rất lo lắng, chỉ muốn quay ngay về gặp cô bé. 

Nhưng quân đội chính là quân đội, anh muốn trở về là không có khả năng. 

Tiếu Tiếu không biết an ủi người khác, cô chỉ báo cáo lại chi tiết mọi việc rằng mình không có việc gì, bệnh đã sớm khỏi rồi, tất cả đều bình thường. 

Tiếu Tiếu hồi phục hoàn toàn sau ngày thứ ba, nhưng bà nội lại bị gọi đến phòng nghiên cứu khẩn cấp. Phòng nghiên cứu của bà xảy ra trục trặc, bà phải tự mình đứng ra giải quyết.

Bà nội bất đắc dĩ, cuối cùng bà đành phải dặn dò Tiếu Tiếu cẩn thận và lập trình quyền hạn chăm sóc cao cấp nhất cho người máy quản gia sau đó vội vã rời đi. 

Tiếu Tiếu cũng hiểu được, cho dù là trước kia khi còn ở nhà, công việc của bà nội vẫn luôn bận rộn, rất ít khi trở về nhà.

Một mình Tiếu Tiếu ở trong biệt thự, cô đi ra ngoài chơi một hồi nhưng chỉ nửa giờ sau liền bị người máy quản gia cưỡng chế mang về nhà nghỉ ngơi. Chơi không thoải mái, chi bằng không chơi.

Cũng bởi vậy, cô đem tất cả thời gian dùng vào việc học tập. 

Mỗi ngày cô đều lập ra thời gian biểu, buổi sáng, cô dùng hai giờ để hoàn thành chương trình học do mình định ra, hai giờ tiếp theo tu luyện Thủ Ngự. Thủ Ngự chia làm hai phần, luyện thể và luyện tinh thần lực.

Hai giờ trong buổi sáng cô luyện thể, sau giờ cơm trưa, nghỉ một giờ, hai giờ buổi chiều luyện tinh thần lực, sau đó lại nghỉ ngơi nửa giờ bao gồm cả thời gian dùng điểm tâm buổi chiều. Tiếp theo cô lên tinh võng để hoàn thành một chương trình học khác, mất khoảng một giờ thời gian….. kế tiếp là cơm chiều. Sau khi dùng cơm chiều cô sẽ cùng Âu Dương Thanh Linh nối liên lạc mất khoảng mười phút tới nửa giờ thời gian. Thời gian còn lại là thời gian tự do, cô không sắp xếp việc gì vào thời gian này nhưng đa số thời gian cô vẫn lên tinh võng học tập như trước.

Bởi vì cuộc sống trước kia quá mức đơn điệu nên những gì Tiếu Tiếu biết cũng rất ít. Chính vì vậy hầu hết mọi thứ đối với cô đều vô cùng mới mẻ, cô giống như một miếng bọt biển, muốn đem tất cả những thứ mình chạm phải thu hết lại. 

Mà cô, hiển nhiên là một miếng bọt biển rất lớn!


Thời gian của Tiếu Tiếu trôi qua phong phú mà yên tĩnh.

Thế nhưng đến ngày bà nội rời đi thứ chín thì sự yên bình cũng bị phá vỡ. 

Một đào phạm của Tinh Tế chạy thoát đến khu cô đang ở, tin tức khẩn cấp truyền ra, Tây Khu lập tức bị giới nghiêm. Những người tới đây nghỉ phép gần như đã rời khỏi vùng giới nghiêm, vốn là Tiếu Tiếu cũng nên rời đi nhưng cô lại không có người giám hộ bên cạnh. Bà nội bị vây trong công việc, Âu Dương Thanh Linh lại không ở đây nên những người khác không biết cô còn ở trong khu này. Huống chi, không phải ai cũng được biết việc Tây Khu giới nghiêm.

Vì thế, Tiếu Tiếu cứ như vậy ở biệt thự cùng người máy quản gia.

Vốn như vậy cũng không coi là vấn đề gì quá lớn, dù sao thì Tây Khu cũng là một khu rừng nguyên thủy rộng lớn, tên đào phạm bình thường tất nhiên sẽ muốn lẩn trốn ở những nơi vắng vẻ ít người theo dõi, tránh xa nơi có dân cư sinh sống hoặc khu vực có mật độ binh lính tuần tra dày đặc. 

Nhưng thật không may tên đào phạm của Tinh Tế này lại không làm theo lẽ thường. Hơn nữa…… Không thể không nói, cho dù chỉ là một đào phạm bị truy đuổi khắp nơi, nhưng đến Địa Cầu, một nền văn minh cấp thấp thì hắn vẫn là người có trình độ công nghệ cao. 

Bởi vậy, bây giờ trước mặt Tiếu Tiếu xuất hiện thêm một người mà người máy trong biệt thự không hay biết gì, cũng không hề phát ra bất cứ cảnh báo gì. Tiếu Tiếu không hề giật mình, cô chỉ cảm thấy ngoài ý muốn! Một chút ngoài ý muốn! Nhiều biệt thự như vậy, sao lại vào biệt thự cô đang ở? 

– Anh là đào phạm Tinh Tế?

Khi nhìn thấy người nọ, trong lòng Tiếu Tiếu lập tức có đáp án, bởi vì hình dáng của anh ta quá mức đặc biệt. Anh ta không phải người Địa Cầu, mắt có hai đồng tử, hơn nữa hình dáng còn giống y hệt hình ảnh ba chiều của đào phạm mà người máy quản gia thu được từ Quân Bộ. 

– Đúng vậy cô bé, tôi là đào phạm tinh tế, nhưng mà, tôi sẽ không làm một cô bé bị thương, đương nhiên là với điều kiện tiên quyết là em không vì sợ hãi mà la lên… 

Người ngoài hành tinh có máy phiên dịch, tuy rằng khi nói Tiếu Tiếu có thể nghe hiểu được anh ta nói gì nhưng giọng điệu cùng thanh âm của anh ta rất kỳ quái. Giọng nói vô cùng thấp, chỉ cần thấp hơn chút nữa là Tiếu Tiếu sẽ không nghe được. 


– Anh phạm vào tội gì?

Tiếu Tiếu tò mò. Tuy là cho tới bây giờ cô chưa gặp qua người ngoài hành tinh nhưng cô có thể cảm giác được trên người anh ta không có sự lạnh lẽo mà cô chán ghét. Anh ta vẫn đang cố gắng thể hiện sự ôn hòa, trước kia cô không hiểu, nhưng sau khi trải qua một giấc mộng cô đã hiểu đó là thiện ý.

– Tôi không phạm tội gì, hơn nữa còn là công dân tốt của Tinh Tế…

Người ngoài hành tinh có chút kích động, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại:

– A, cô bé, xin em tin tưởng tôi, tôi là công dân tốt, hàng năm đều đóng một trăm vạn đồng Tinh Tế tiền thuế.

Hắn có chút căm tức:

– Nhưng là, có lẽ là tôi thật sự sai lầm rồi.

Rồi anh ta lâm vào suy nghĩ của mình. 

Tiếu Tiếu vẫn lẳng lặng nhìn, từ trên xuống dưới, cẩn thận quan sát vài lần. Cô phát hiện người này ngoài đôi mắt khác người Địa Cầu thì còn lại cũng không có gì quá đặc biệt. Không có ai tự thừa nhận mình là người xấu, trên thực tế, đối với người đã từng dựa vào giết chóc để sinh tồn như cô thì không có khái niệm người tốt kẻ xấu. Cô chỉ tò mò, anh ta phạm vào tội gì? Tại sao Liên Minh Tinh Tế muốn truy nã anh ta?

Hơn nữa, càng quan trọng hơn là:

– Anh đến Địa Cầu bằng cách nào?


Còn ngốc đến mức tiết lộ hành tung khiến cả người Địa Cậu cũng biết anh ta đến Tây Khu. Như vậy thì chỉ sợ chấp pháp đội của Tinh Tế cũng sớm phát hiện ra anh ta rồi.

– Tàu vũ trụ của tôi va vào thiên thạch, không may làm hệ thống năng lượng bị hỏng. Tôi không được vào tàu cứu sinh để đào thoát nên mới lưu lạc đến nơi đây. Tôi cũng không nghĩ tới mình sẽ đến chỗ này… 

Thật sự là một người đen đủi.

Phải biết rằng, Địa Cầu không có năng lượng gì dùng được. Năng lượng mặt trời, dầu mỏ…… mấy thứ này cũng không thể làm năng lượng vận hành tàu vũ trụ. Mà cho dù có những năng lượng như thế này thì cũng bị quân đội nắm giữ. Còn về tư nhân, nếu không phải gia tộc có địa vị vô cùng quan trọng trong Quân Bộ thì cũng đừng mơ có thể nắm giữ được. 

Cũng bởi vậy đã chặn đứt nguồn tiếp viện năng lượng của anh ta, thậm chí bây giờ anh ta có rời khỏi Địa Cầu được hay không cũng là vấn đề vô cùng nan giải. 

– Anh bị lộ hành tung.

Tiếu Tiếu thành thật cảnh báo:

– Tôi nghĩ người truy đuổi anh đã gắn thiết bị định vị trên người anh, rất nhanh sẽ có người đến đây bắt người, anh trốn ở đâu cũng vô dụng. 

– A, bé con thật không giống một đứa trẻ bình thường.

Người ngoài hành tinh ảo não:

– Nhưng cô bé nói rất đúng, đồ trên người tôi đều đã thay ra, nhưng những thiết bị này dường như còn giấu ở nơi rất kín đáo. 

Tiếu Tiếu đoán đây có thể là kỹ thuật của Tinh Tế. Khoa học kỹ thuật trên Địa Cầu còn chưa phát triển nên tất nhiên sẽ không biết được nhiều công nghệ, thiết bị tinh vi trên Tinh Tế. 

Nhưng mà, tinh thần lực của cô quét qua người này, đây là kỹ năng cô vừa học được trên tinh võng, chính là kỹ năng tinh thần lực thông dụng nhất, dò xét. 


– Khuyên tai.

Cô chỉ vào tai của anh ta, bên trên có một khuyên tai màu tím. Cô cũng không xác định đó có phải là vật cần tìm không nhưng hiển nhiên kia chẳng phải là một khuyên tai đơn thuần, nó đã được công nghệ cải tiến qua. 

Người ngoài hành tinh sờ lên tai một chút rồi lập tức chau mày:

– Đây là máy phiên dịch…Đáng chết, chẳng lẽ có người đã động tay động chân vào đây? 

Tiếu Tiếu nhún vai, tiếp tục xem xét. Sau đó lại chỉ lên tóc của anh ta:

– Trong tóc, có một sợi tóc rất kỳ lạ. 

Cô vẫn không xác định những thứ này là gì vì cô căn bản không biết thiết bị định vị bên ngoài hành tinh có hình dạng như thế nào. Đương nhiên, theo như cô suy đoán thì tất cả mọi hình dạng đều có thể trở thành thiết bị định vị, thậm chí ngay cả một sợi tóc cũng không phải là không thể. 

– A, trời ạ, nhất định là như vậy…… Ôi, cô bé đáng yêu, cô bé dễ thương, có thể nhổ sợi tóc đó xuống cho tôi không? Làm ơn. 

Tiếu Tiếu nghiêng đầu nghĩ nghĩ, sau đó gật đầu.

Người ngoài hành tinh có vóc người rất cao lớn, vì để phối hợp với Tiếu Tiếu anh ta liền ngồi xuống dưới. Tiếu Tiếu dùng tinh thần lực dễ dàng tìm được sợi tóc kỳ là kia, sau đó nhẹ nhàng dùng sức nhanh chóng liền nhổ nó xuống.

– Chính là nó!

Người ngoài hành tinh lập tức nhảy dựng lên, sau đó ngón tay nhẹ nhàng nghiền một cái, sợi tóc liền biến mất .

Tiếu Tiếu trợn mắt, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch. Người này thật mạnh! Mà ngay thời khắc này, đồng tử của cô nhanh chóng co rụt lại, bởi vì trong nháy mắt, trên người của người ngoài hành tinh bắt đầu phát ra hơi thở lạnh băng, rất lạnh lẽo!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.