Tinh Tế Đệ Nhất Dục Nhi Sư

Chương 35


Đọc truyện Tinh Tế Đệ Nhất Dục Nhi Sư – Chương 35

Edit: Cháo quẩy

Beta: Bổn cung muốn cắt JJ của ngươi

Bị ánh mắt ám chỉ của Wales nhìn, Sở Du Nhiên vốn đang có chút buồn ngủ đột nhiên cảm thấy giật mình một cái, lập tức trợn mắt lên, làm bộ bản thân không mệt mỏi chút nào, nhưng đáng tiếc, trong mắt đã không còn thần thái. Trong hoàn cảnh an toàn, thần kinh căng thẳng thả lỏng, không buồn ngủ mới là lạ.

Wales cúi đầu cẩn thận nhìn người của mình, sắc mặt tái nhợt dáng vẻ đặc biệt làm người thương tiếc, cuối cùng y mềm lòng, sờ đầu Sở Du Nhiên, âm thanh dịu xuống, “Ngủ đi, ta sẽ trông giữ bên em.”

Sở Du Nhiên nháy mắt một cái, cứ vậy thôi à?

Còn chưa kịp mừng rỡ, liền nghe Wales mở miệng lần nữa, giọng nói trầm thấp còn rất hoa lệ gợi cảm, trêu chọc lòng người, ngữ khí cũng không khác gì lúc thường, nhưng lời nói ra lại khiến cả người Sở Du Nhiên căng thẳng, “Với bộ dạng hiện tại này của em, sao ta nhẫn tâm ăn được? Đương nhiên phải nuôi lại cho tốt, rồi mới chậm rãi gặm ăn.”

Sở Du Nhiên: “…”

Nuôi tốt rồi từ từ gặm…

Trong đầu bị câu nói này xoay vòng, bị xoay đến hôn mê ngủ thiếp đi rồi, Sở Du Nhiên vẫn cảm thấy, ánh mắt Wales nhìn cậu rất là đáng sợ…

——————

Sở Du Nhiên bị bắt cóc, mặc dù chỉ ngắn ngủn một ngày một đêm, nhưng sự tình cũng đã truyền đi toàn bộ Đế quốc. Dưới sự thúc đẩy bát quái của dân chúng, đã tạo nên phiên bản như vầy: Thân thế của mỹ nhân đệ nhất Đế tinh đã được phơi bày, chính là chuẩn Vương hậu* mất tích sáu năm trước!


*Chuẩn Vương hậu: vương hậu tiêu chuẩn, đã được định trước( 准王后) ai nghĩ ra được cách gọi nào dễ nghe hơn thì bảo với =v=

Theo tin tức đáng tin chứng thực, chuẩn Vương hậu vốn đang có thai, trong lần bắt cóc này đã đau đớn mất đi thai nhi, không thể không khiến người ta suy đoán cậu gây trở ngại lợi ích của kẻ nào, người ra tay với cậu là ai, nghiền ngẫm cực độ!

Sảy thai?! Nhân khẩu Hoàng tộc vốn ít ỏi, ấu tể cực kì trân quý, kẻ dám xuất thủ với ấu tể quả thực phát điên rồi, nhất định phải xử nặng! Răn đe!

Vương hậu quá đáng thương! Một giống cái vừa mới thành niên, sảy thai có khả năng để lại di chứng nghiêm trọng đối với thân thể cậu, là ai nhẫn tâm lại đi hạ thủ với một giống cái điềm đạm đáng yêu như vậy! Quá ác độc!

Nghe nói Vương hậu làm người ôn nhu rộng lượng, tình cảm của Vương hậu và tiểu Điện hạ cực kì tốt, thời điểm tra ra Vương hậu bị sảy thai, báo nhỏ gào khóc kia chính là Dillow điện hạ!

Sở Du Nhiên sau khi tỉnh dậy nhìn thấy loạt phiên bản kia thì mặt ngơ luôn, cái người dịu dàng như nước trong đề tài kia, Vương hậu tương lai của Đế quốc lòng dạ bao la chịu khổ của tình địch, hay là người bị chính khách bắt cóc sau bị hại sảy thai chính là cậu á hả?

Kinh ngạc đến ngây người!

Thật cẩu huyết!

Lại nói sảy thai là thế quái nào? Cậu căn bản làm gì có thai đâu! Một người đàn ông bị tùy tiện gắn cho cái danh sảy thai có ổn không vậy? Có ai suy xét đến cảm thụ của cậu không đấy?

Nhưng mà Dillow khóc… thật khiến người ta đau lòng, đứa nhỏ này sao lại có thể khóc thành như vậy?


Trong hình báo đen nhỏ vẻ mặt tuyệt vọng lôi kéo ống quần của cậu, miệng cắn chặt, trên gương mặt đều là nước mắt. Đôi mắt to tròn màu xanh đong đầy nước mắt, lại giống như hải dương sâu thẳm, gánh chịu bi thương, ai nhìn vào cũng đều cảm thương đau lòng.

Wales cố ý ôm nhóc xuống chiến hạm trước mặt mọi người, đồng thời để dân chúng nhìn thấy, liền nói rõ đã công bố thân phận của nhóc, không nghĩ tới ngay cả thân phận của Dillow cũng đã công bố rồi, chỉ tiếc, Dillow điện hạ lần đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt dân chúng lại là cái dáng —— túi khóc như vậy!

Sở Du Nhiên càng thêm đau lòng cho Dillow, đứa nhỏ này lớn lên nhìn lại lịch sử đen tối của bản thân nhất định sẽ tức đến lật bàn.

Hầu hạ Sở Du Nhiên chính là một giống cái cơ trí Lang tộc, gọi là Lindsay. Nhìn thấy vẻ nghi hoặc của Sở Du Nhiên, Lindsay ngoan ngoãn giải thích với cậu, “Dillow điện hạ cho là em trai không còn nữa, lúc đó thương tâm không khắc chế nổi.”

“Em trai?” Sở Du Nhiên dở khóc dở cười, cậu căn bản chưa từng có mà, đứa nhỏ này có phải là hiểu lầm cái gì rồi không. “Dillow bây giờ ở đâu?”

“Sáng sớm Bệ hạ đã đưa tiểu Điện hạ đi học, trước khi đi tiểu Điện hạ còn qua thăm ngài.”

“Wales đâu?”

Nghe được Sở Du Nhiên gọi thẳng tên Wales, Lindsay kinh ngạc nháy mắt mấy cái, cười hì hì nói: “Bệ hạ vẫn luôn ở bên ngài, vừa mới bị Thủ tướng đại nhân gọi đi, ngài có muốn phái người đi thông báo Bệ hạ không ạ?”

Sở Du Nhiên cười lắc đầu một cái, “Không cần, cứ để anh ấy xử lý công việc,” Cậu chỉ là tinh thần lực không đủ nên dẫn đến mê man, cũng không có bị thương gì cả. Hiện tại thoải mái rồi, ngủ hai ngày cũng không sao. Nhìn khuôn mặt nhỏ tuấn tú của Lindsay, đặc biệt khi cười lên lộ ra chiếc răng khểnh nhỏ, Sở Du Nhiên tò mò hỏi: “Ta thấy ngươi rất quen mắt, ngươi và phó quan Crewe có quan hệ máu mủ?”

“Đúng, tại hạ là em trai Crewe, Bệ hạ để tại hạ sau này đi theo ngài, bên cạnh chăm sóc.”

Sở Du Nhiên cười đưa tay ra, “Sau này xin chiếu cố nhiều hơn.”


Lindsay khiếp sợ nhìn Sở Du Nhiên duỗi ra tay, thấp thỏm dấu tay phía sau, nhanh chóng quỳ một chân trên đất, “Lindsay không dám!”

Tuy rằng Lindsay thoạt nhìn cũng chỉ vừa mới thành niên, nhưng Wales có thể thả Lindsay ở bên cạnh cậu, thì độ trung thành cùng tỉ mỉ nhất định là không phải suy xét nhiều, một đứa trẻ như vậy, Sở Du Nhiên cũng không muốn xem hắn là hạ nhân. “Được rồi, sau này không có phạm sai lầm gì thì không nên tùy tiện quỳ như vậy,” Sở Du Nhiên vội đỡ hắn lên, “Lấy giúp ta bộ quần áo, ta ra ngoài đi lại một chút.”

Tuy rằng Sở Du Nhiên không để người nói với Wales là cậu đã tỉnh rồi, nhưng Wales vẫn nhận được tin tức, nhanh chóng quăng đại nhân Banksy mà đi, vừa trở về liền thấy Sở Du Nhiên  cầm kéo đứng trong vườn hoa hậu viện tỉa hoa, trên người mặc quần áo ở nhà, vẻ mặt nhu hòa, khóe miệng còn điểm thêm nụ cười nhẹ, không khí điềm tĩnh trực tiếp vuốt ve sự nóng vội trên đường tới của y.

Wales lặng yên không tiếng động tới gần, đứng phía sau Sở Du Nhiên, lẳng lặng nhìn cậu.

Sở Du Nhiên đã cảm giác được y tới đây, thấy y đứng phía sau không lại gần, bất đắc dĩ cười quay đầu lại, dang hai tay trêu chọc nhìn mèo lớn trước mặt, “Anh trốn sau em để làm gì? Không tới cọ cọ sao?” Lời này vừa nói xong, liền cảm thấy cả người bị nhấn vào trong một lồng ngực rộng dày, người ôm cậu lại như ôm một búp bê dễ vỡ, nỗ lực khắc chế sức mạnh của mình, căng thẳng đến cả người cứng ngắc.

Sở Du Nhiên cười đặt đầu lên bả vai Wales, dùng tất cả khí lực, ôm chặt lấy người đàn ông coi mình là trân bảo này, tình cảm của giống đực thật kì quái, yêu thuần túy như vậy, cứ khó hiểu cắm đầu vào, không kéo lại được.

Sau khi kết thúc một cái ôm dài, Sở Du Nhiên ôm lấy đống hoa mình vừa cắt được ở vườn, để Lindsay mang về cắm vào bình, nhìn Wales mặt lạnh bên cạnh đang căng thẳng nhìn cậu, chủ động kéo tay của đối phương ngồi xuống, ôn hòa hỏi y: “Anh căng thẳng cái gì, em cũng đâu có sao.”

Wales cẩn thận quan sát Sở Du Nhiên một lần, thấy cậu thật sự không có vấn đề gì, lúc này mới bất mãn nhíu lông mày, “Em ngủ tận 3 ngày đấy, ngu xuẩn!”

Sở Du Nhiên buồn cười nhìn người trước mặt, hào phóng thừa nhận: “Dĩ nhiên, em vốn ngốc mà, nhà chúng ta chỉ cần anh lợi hại là đủ rồi.”

Khóe miệng Wales cong lên một cái, rốt cục bình tĩnh lại, không thể nghi ngờ đã bị Sở Du Nhiên lấy lòng.

Sở Du Nhiên nhìn biểu tình này của đối phương, cười híp mắt nghĩ quả nhiên động vật họ Mèo đúng là cần vuốt lông, bạn vuốt lông nó, còn phải vuốt đúng chiều mới được. Mắt thấy Wales vui vẻ, Sở Du Nhiên cũng thả lỏng, lười biếng nằm nhoài trên bàn, kéo tay Wales qua, ngứa tay bóp bóp. Thời điểm hình thú cảm giác đệm móng nộn nộn, nhưng khi hình người ngón tay lại thon dài mạnh mẽ, khớp xương rõ ràng, cảm giác nắm lấy rất chân thật. Cầm tay Wales, Sở Du Nhiên tò mò hỏi một câu: “Elton thế nào? Còn sống không?”

Không khí bên người Wales đột nhiên trầm xuống, y sao có khả năng để hắn chết dễ như vậy được?!


Sở Du Nhiên vừa thấy y biến sắc thì vội vàng an ủi, chỉ lo y hiểu lầm, “Em không quan tâm đến hắn, thực ra em rất nhỏ mọn, thật đó.”

“Còn sống, không cho phép em gặp hắn, giao cho ta là được rồi!” Wales kéo Sở Du Nhiên qua, nhấn người ngồi lên đùi mình, giống như ôm như vậy mới khiến y an tâm được.

Sở Du Nhiên bị cái vẻ bá đạo của y chọc cười, tiếp tục an ủi cái người mặt lạnh kia, “Được rồi, em nghe lời anh, tuyệt đối không đi gặp hắn. Elton ẩn nấp 10 năm ở đây, tâm tư thâm trầm, kế hoạch chặt chẽ, ai biết được hắn có phải người của Hoàng tộc Đế quốc Cripps chứ?” Nói tới chỗ này Sở Du Nhiên đột nhiên nhớ tới, cậu hình như chưa từng thấy hình thú của Elton, chẳng trách đối phương giấu kín vậy, Hoàng tộc Đế quốc Cripps là chồn đen, còn không phải chỉ có một cái đuôi, hình thú xuất hiện thì nhìn đuôi liền có thể khiến thân phận hắn bại lộ.

Sở Du Nhiên vốn sợ đối phương còn để lại ám chiêu gì, sẽ gây bất lợi với Wales, không thấy được sắc mặt Wales phía sau cậu ngày càng âm trầm, chờ cậu cảm nhận được nhiệt độ như đang dựa vào tủ lạnh sau lưng mới khó hiểu quay lại, phát hiện hoa sau lưng Wales đều bị đóng một tầng băng, một lời không hợp ý liền phát uy luôn rồi!

Sở Du Nhiên bất đắc dĩ, sao trước kia không phát hiện tâm tư người này nhỏ nhen vậy nhỉ?

Wales nắm lấy cằm Sở Du Nhiên, nhẹ nhàng xoa trên vị trí đã từng có vết thương của cậu, ánh mắt lóe vẻ đau lòng, ngữ khí lại rất bá đạo: “Không cho nghĩ tới hắn nữa!”

Sở Du Nhiên chớp mắt mấy cái, nhất thời nổi lên tâm tư muốn đùa, cậu chọt chọt vào lồng ngực Wales, cười híp mắt hỏi: “Sao anh ghen ghê vậy? Còn đang tức giận sao?”

Sự thực chứng minh, đùa một giống đực là chuyện rất nguy hiểm, huống chi là một giống đực có lòng tự trọng, thống trị dục vọng cực mạnh mẽ, lại còn bị muộn tao nghiêm trọng nữa. Bởi vì hắn sẽ coi trò đùa của ngươi là khiêu khích, đồng thời cũng sẽ mừng rỡ mà trấn áp!

Lúc này Sở Du Nhiên bị nhấn trên bàn, đầu óc choáng váng, không nhận rõ đông tây nam bắc, sau đó dưới ánh mắt của chúng người hầu bị Wales ôm trở về phòng ngủ, cường thế áp ngã ở trên giường.

Sở Du Nhiên cảm thấy lông tơ trên người dựng đứng cả lên, không nghĩ tới một trò đùa đơn giản vậy cũng có thể phát triển đến lên giường…

Wales thấy vẻ căng thẳng của cậu, ngữ khí bình tĩnh như nước: “Em trở nên không ngoan rồi, làm sao bây giờ?”

Sở Du Nhiên im lặng một hồi, đột nhiên nở nụ cười, sự căng thẳng dần tan đi, chăm chú nhìn đôi mắt Wales, dịu dàng nói: “Anh nói thế nào, thì liền thế đó.”

Wales bị thái độ ngoan ngoãn của cậu vuốt lông, cúi đầu liếm đôi môi đã bị y hôn đến sưng tấy, lần thứ hai đến gần, động tác hòa nhã hơn rất nhiều, mút gặm liếm cắn, tràn đầy khát cầu dục vọng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.