Tinh Tế Đệ Nhất Chiến Đấu Kê

Chương 82


Bạn đang đọc Tinh Tế Đệ Nhất Chiến Đấu Kê – Chương 82


Chương 86
Edit: Tama
Beta: Mỡ Mỡ
Tóm tắt phần trước bởi Mỡ Mỡ: bên người Sở Tịch hiện giờ có thêm Tranh Hà, thánh cảnh hệ hỏa, Oreo, thánh cảnh hệ lực lượng nhưng vừa mới cải tạo cơ thể nhờ nhựa cây quỷ, Chương Vu Sao, con bạch tuộc bự bị 2 phi thuyền rơi xuống nhà ở mà tức tối chạy lên bờ, kết cục bị đập bầm dập, bé cây Quỷ nói chậm chậm dễ thương, robot Thương Lẫm hơi khùng, tàu Thương Lam.

Mọi người hiện trên tàu Thương Lam nhé
*********
Sau khi cũng gieo khế ước trung thành lên Tranh Hà, Sở Tịch nâng hắn dậy, nếu không có gì ngoài ý muốn, hai vị Thánh cảnh này về sau sẽ trở thành phụ tá đắc lực anh coi trọng, nhất là Tranh Hà.
Oreo là nhà khoa học chỉ thích hợp ngẩn ngơ trong phòng thí nghiệm cắm đầu làm nghiên cứu khoa học, Tranh Hà lại không giống thế, tâm cơ, thủ đoạn, năng lực cũng không thiếu, IQ cao EQ càng cao hơn, là nhân vật trí dũng kiệt xuất, là ông vua không ngai chân chính trên hành tinh khoa học công nghệ Oscar.

Hiện tại Sở Tịch đã thu phục được hắn, không chỉ là có được một trợ lực mạnh mẽ, hơn nữa cũng bỏ hành tinh Oscar cùng Sở nghiên cứu KTE7 vào trong túi.
“Tướng quân, thân thể của tôi đã khôi phục xong toàn bộ.” Tranh Hà đã điều chỉnh tốt thái độ của mình, sau khi đứng dậy lập tức vội vac mà không mất đi cung kính hỏi: “Thân thể Oreo quá yếu, tôi muốn mau chóng vì em ấy chải vuốt năng lượng, cần phải làm thế nào?”
Một thân thực lực Thánh cảnh của hắn vẫn còn, đương nhiên một chút liền có thể nhìn ra hiện tại Oreo đã rơi xuống Thánh cảnh, trong cơ thể một chút dị năng cũng không có.
Oreo bỗng nhiên ngẩng đầu, một phát níu tay Tranh Hà lại, vội vã khuyên can hắn: “Anh vừa mới tỉnh, thân thể còn phải tĩnh dưỡng cho tốt mới được, vội vã chải vuốt năng lượng cho tôi làm gì! Tôi không vội!” Nghĩ đến trước đó Sở Tịch nói qua chải vuốt năng lượng sẽ tạo thành hao tổn cực lớn cho đối phương, y lại bắt đầu nổi lên sự hối hận vì Tranh Hà vừa hỏi mình liền nói thẳng ra hết thảy, hiện tại chỉ có thể lắc đầu nói: “Chờ sau này trở về, chúng ta lại đi tìm một vị Thánh cảnh khác hỗ trợ, chỉ cần trả giá thù lao đầy đủ, luôn có người nguyện ý tiếp nhận.”

Tranh Hà vì hắn trả giá đã quá nhiều, thiếu Tranh Hà Oreo cảm thấy cả đời mình đều trả lại không nổi, chỉ cần vừa nghĩ tới những hành vi trước kia của mình hại Tranh Hà thành dáng vẻ vừa mới, y liền áy náy không thôi, sao có thể để Tranh Hà lại vì mình mà hao tổn dị năng của hắn.
“Thánh cảnh khác? Em muốn tìm ai?” Nghe được lời Oreo, sắc mặt Tranh Hà đột nhiên trầm xuống, con ngươi hẹp dài híp lại nhìn về phía Oreo: “Em cho rằng anh sẽ đồng ý để em tìm một người khác chải vuốt năng lượng trong cơ thể?”
Oreo bị hắn nhìn thì lạnh toát mồ hôi hột, không dám nói tiếp nữa, giống như chim cút thành thành thật thật co lại một góc.
Hình thức hai người bọn họ ở chung có chút vượt quá ngoài dự tính Sở Tịch, lúc trước nhìn người đàn ông này ngồi trên xe lăn bộ dáng ốm yếu gầy gò cùng với việc hắn vì Oreo nơi chốn yên lặng trả giá hết thảy, Sở Tịch còn tưởng rằng Oreo là người cường thế hơn trong hai người kia, xem ra hiện tại, rõ ràng Tranh Hà mới là người chủ đạo.
Chẳng qua việc tư của cấp dưới Sở Tịch không có hứng thú xen vào, dù sao hai người bọn họ hiển nhiên là một người nguyện đánh một người nguyện chịu đánh, cũng không cho phép người ngoài nhúng tay.

Sở Tịch giao hai cái quang não terminal* cho hai người họ, giới thiệu sơ lược cách dùng cho hai người, sau đó lại lấy ra hai con chip màu đen giao cho Tranh Hà, nói: “Bên trong hai con chip này là pháp quyết tu luyện dị năng tôi chuẩn bị cho hai người, bên trong có kèm theo phương pháp chải vuốt năng lượng kỹ càng, dùng terminal là có thể xem, các người tự mình giữ gìn kĩ lưỡng.”
*quang não terminal: trong các chương trước Mỡ đã giải thích rồi, đại khái là liên lạc có điểm đầu điểm cuối, nhắc lại cho mọi người nhớ thôi.
“Pháp quyết tu luyện dị năng?” Vẻ mặt Tranh Hà nghiêm túc, ánh mắt rơi vào con chip màu đen nho nhỏ trong tay, tinh quang trong mắt sáng rực.
Phương pháp tu luyện dị năng trong Hoa minh kể ra nhiều vô cùng, không chỉ tất cả các học viện dị năng lớn và Nghị viện chính phủ xuất hiện phổ biến phương pháp tu luyện phổ thông, còn có phương pháp tu luyện dị năng mà gia tộc sở hữu dị năng xem như gốc rễ gia tộc.

Trước mắt phương pháp tu luyện dị năng  trong Hoa minh được chia làm sáu cấp bậc, theo thứ tự từ cao xuống thấp là S A B C D E, đứng đầu là phương pháp tu luyện cấp S mới có thể đạt tới Thánh cảnh, chẳng qua phần lớn bị nắm giữ trong tay các thế gia dị năng lớn.
Dị năng của Tranh Hà hắn là dị năng hệ hỏa, lúc trước Oreo trả giá lớn lấy cho hắn một bộ phương pháp tu luyện dị năng hệ hỏa cấp S để tu luyện, mà Oreo là dị năng giả hệ lực lượng, y tu tập chính là nhờ vào phương pháp tu luyện truyền thừa gia tộc Retesporter, gen dị năng phần lớn đều có thể di truyền, gia tộc Retesporter là thế lực nổi danh dị năng giả hệ lực lượng, người trong tộc hầu hết đều là tráng hán vạm vỡ đầu óc ngu si tính khí lại nóng nảy, vậy mà lòi ra một thứ khác loài như Oreo.
Chẳng qua đối với dị năng sư Thánh cảnh mà nói, cho dù là pháp quyết tu luyện cấp S cũng không có ý nghĩa quá lớn, bởi vì pháp quyết tu luyện cấp S cao nhất chỉ khiến cho dị năng giả đột phá đến Thánh cảnh, muốn hướng cảnh giới cao hơn, ở Hoa minh hiện thời không có khả năng chạm tới, Hoa minh cũng không có phương pháp tu luyện, chỉ có thể dựa vào nhiều đời dị năng sư Thánh cảnh tự mình tìm tòi.


Vì truy cầu cảnh giới cao hơn cùng lực lượng cường đại hơn, còn có một bộ phận Thánh cảnh cuối cùng lựa chọn rời khỏi Hoa minh, tiếp nhận lời mời từ Á Liên minh tinh tế*, hướng về nền văn minh càng cao cấp hơn.
*Mỡ: chỗ này trong các chương trước để là gì tui quên rồi =)), nên cao nhân nào nhớ báo dùm tui sửa nhé.

Nhắc lại, tinh tế = interstellar: giữa các vì sao.
Thế nhưng trực giác Tranh Hà nói cho hắn biết, con chip nho nhỏ màu đen trên tay mình này tuyệt đối không đơn giản như vậy.

Đích thân trải nghiệm qua thực lực Lô Ác Ác ngang ngược cường đại đến không cách nào địch nổi, còn có bản thân tận mắt nhìn thấy cùng nghe được đủ thứ từ trong miệng Oreo, cơ giáp thần bí khó lường cùng thuyền lớn bằng đồng đen, cây quỷ có thể cải tử hồi sinh, bạch tuộc khổng lồ biến thành người…!Hiện tại Sở Tịch trong mắt Tranh Hà,sớm đã không phải là vị thiếu tướng Hoa minh trẻ tuổi sắc bén trong tư liệu kia nữa, mà là sâu không lường được, con chip có thể được Sở Tịch trịnh trọng như vậy giao cho họ, cũng tuyệt đối không có khả năng là món hàng tầm thường.
“Thánh cảnh thực ra chỉ là một khởi đầu mới.” Sở Tịch cũng không giải thích nhiều, Tranh Hà là người thông minh, không cần anh nói cũng có thể rõ ràng lợi hại trong đó.
Thiên Cơ Tử lưu lại Thiên Cơ quyết cho Sở Tịch chỉ có thể cho hai người anh và Lô Ác Ác học, không cho phép truyền ra ngoài, may mắn cơ sở dữ liệu của Thương Lam là một tòa bảo tàng khổng lồ, thông tin thu nạp bên trong phong phú, một tòa tàng thư thu nạp tất cả đều là điển tịch tu luyện thu thập trong Thiên Cơ vực, bất kể là văn minh tu chân, văn minh dị năng, văn minh ma pháp, hoặc là loại văn minh khác muôn hình vạn trạng, đủ loại hệ thống tu luyện đều bị thâu tóm trong đó.
Bất kể là văn minh gì, nguồn gốc sức mạnh vũ trụ đều không đổi, tu luyện tới cùng, thực ra đều là trăm sông đổ về một biển.
Giao pháp quyết tu luyện dị năng cho hai người Oreo cùng Tranh Hà là Sở Tịch chọn lựa ra hai bộ pháp quyết cực phẩm trong kho tài liệu, đến từ một quốc gia văn minh dị năng cấp tám khác.

Không chỉ có hai người Tranh Hà cùng Oreo, những người khác trong đội cận vệ thì Sở Tịch cũng đều vì bọn họ chọn được pháp quyết tu luyện thích hợp mới, chờ sắp xếp xong chuyện ở đây sau này sẽ giao cho bọn họ cùng một lúc.
Về phần cây quỷ cùng Chương Vu Sao hai người bọn nó, bởi vì là yêu quái, pháp quyết tu luyện dị năng cũng không thích hợp với chúng, đối với loại hệ thống tu luyện này Sở Tịch cũng không hiểu rõ, liền tùy theo đề cử của Thương lam chọn mấy bộ công pháp yêu tu, định chờ Lô Ác Ác tỉnh ngủ rồi để cậu hỗ trợ cây quỷ cùng Chương Vu Sao hai người lựa chọn.

Đừng nhìn Lô Ác Ác bình thường đều không đáng tin cậy, ở phương diện này tầm mắt vẫn rất chính xác.
Nhớ tới chuyện Lô Ác Ác vừa nghe nói phải tu luyện liền lộ ra bộ dáng e sợ chỉ muốn mãi mãi không gặp, Sở Tịch không khỏi thở dài, ngón tay vuốt ve Định Mạch Châu trong túi, chiêu uy hiếp này với Lô Ác Ác căn bản không có tác dụng, cũng chỉ có thể dụ dỗ.

Nếu như có thể cho Lô Ác Ác một kinh hỉ, lại có thể dụ cậu đáp ứng sẽ ngoan ngoãn cùng mình bế quan tu luyện cùng một chỗ, như vậy thì tốt biết bao nhiêu.
Lại tưởng tượng sau khi Lô Ác Ác nhìn thấy hạt châu này sẽ cao hứng biết mấy, đáy lòng Sở Tịch lại chờ đợi không nổi, cũng mất đi kiên nhẫn tiếp tục cùng người khác dông dài ở chỗ này.
Một con bạch tuộc nhỏ màu trắng từ trong tường chui ra ngoài, Sở Tịch gọi nó tới, ngược lại nói với hai người Tranh Hà: “Để nó mang hai người đi sắp xếp một căn phòng tốt, có chuyện gì cũng có thể gọi những sinh vật trí năng này.”
Tranh Hà nóng lòng chải vuốt năng lượng cho Oreo, đồng thời đối với terminal và con chip trong tay này tràn đầy hứng thú nghiên cứu, cho nên cũng không kịp chờ đợi muốn tiễn Sở Tịch, nghe vậy lập tức nói: “Vâng, vậy chúng tôi liền đi trước.”
Nói xong, liền lôi kéo Oreo tạm biệt, cùng bạch tuộc trắng nhỏ đằng sau đi đến gian phòng của bọn họ.
Sở Tịch lại gọi ra mấy con bạch tuộc nhỏ đến sắp xếp một ít chuyện bên dưới, xoay người cũng đi về gian phòng thuộc về riêng hai người anh cùng Lô Ác Ác.
Mở cửa đi vào, bên trong phòng lớn một mảnh im lặng, Sở Tịch đóng cửa phòng, quẹo vào phòng ngủ chính, nhanh chân đi đến giường lớn.
Trên giường, Lô Ác Ác lúc này còn đang nằm ngáy o o, hơn nữa đổi sang tư thế ngủ càng thêm phóng khoáng.

Gà nguyên con vắt ngang trên giường, hai cái cánh lớn mở ra, một cái đùi gà chốngg ở bên giường, móng vuốt lộ ra bên ngoài mép giường, một cái đùi gà khác duỗi thẳng, cái bụng ngửa lên trời, cổ vẫn nghiêng, khóe miệng khẽ nhếch mơ hồ có thể thấy được có thể thấy được chút ánh nước khả nghi.
Vậy đại khái cũng coi như ngọc thể hoành trần?*
*Mỡ: “ngọc thể hoành trần” lấy từ một câu thơ trong bài thơ Bắc Tề của nhà thơ Lý Thương Ẩn, liên quan đến Phùng Tiểu Liên, một sủng phi của Bắc Tề Hậu Chủ Cao Vĩ.

Đại khái diễn tả người đẹp với vóc dáng ngọc ngà nằm trên long sàng (tui chém).


Thực sự thì viết ra những dòng trên tui cũng không thể nào tưởng tượng có một chút nào liên quan đến gà nguyên con cả =))
Khóe môi Sở Tịch không tự chủ được cong lên, tiếng cười nhẹ từ trong cổ phát ra nồng đậm, đứng ở một bên giường, cúi người sờ lên cái bụng Lô Ác Ác, lông mềm mềm nhung nhung, xúc cảm coi như không tệ.
Xúc cảm này khiến Sở Tịch yêu thích không buông tay, sờ một chút chút còn chưa đủ, giống như xoa xoa bóp bóp phát ghiền, bàn tay cảm thụ được lông tơ động một chút theo hô hấp mềm mại phập phồng, không chỉ có chút ngứa trong lòng bàn tay, trong lòng cũng ngứa theo.
Trên bụng bị bóp nhẹ một hồi lâu, Lô Ác Ác rốt cục có phản ứng, mơ mơ màng màng mở ra một con mắt, hơi híp híp, ngắm nhìn Sở Tịch đang nhào nặn mình, vậy mà lại hếch bụng, đem lông tơ đụng vào trong tay Sở Tịch, một bộ dáng mặc người đến hái, nhắm mắt lại trong mồm lẩm bẩm: “Ó ó —— vợ sờ sờ ——”
Tay Sở Tịch lập tức cứng đờ, sắc mặt cũng cực kì cứng ngắt, mình vừa mới nghe được cái gì? Vợ?
“Ác Ác, em vừa mới kêu cái gì?” Qua một hồi lâu, Sở Tịch thở sâu, gương mặt lạnh lung đen thui, một cái tay tiếp tục xoa nắn trên bụng Lô Ác Ác, một cái tay khác hướng lên, ở trên mặt Lô Ác Ác cạnh mào gà túm lấy một nhúm lông tơ nhỏ mà xoa nắn, nơi này là điểm yếu của Lô Ác Ác, bóp một phát toàn thân đều mềm nhũn, Sở Tịch tìm được rất chính xác.
“Ó ——” Quả nhiên, Lô Ác Ác lập tức bị bóp tỉnh, mở hai mắt ra, toàn thân sợ run, muốn đem đầu vùi vào trong đệm chăn né tránh tay Sở Tịch, trong mồm ai ai kêu: “Chỗ này không cho bóp nha!”
Sở Tịch cúi thấp người phủ lên, một cái tay ấn xuống bụng Lô Ác Ác không cho cậu xoay người, một cái khác thì kẹp đầu Lô Ác Ác lại không cho cậu cơ hội tránh thoát, ngón tay ở nhúm lông tơ kia vẩy vẩy, giống như vô tình trầm giọng hỏi: “Muốn cho anh không bóp, vậy em nói cho anh biết em vừa mới gọi anh là cái gì?”
Chỗ yếu hại nằm trong tay Sở Tịch, Lô Ác Ác cũng không dám lộn xộn, tròng mắt nhanh như chớp đảo tròn, rang nhớ lại mình vừa mới mơ mơ màng màng kêu cái gì, vậy mà khiến Sở Tịch đột nhiên tản mát ra khí tức nguy hiểm như thế.
Kêu cái gì rồi? Không phải là vợ ó —— ó ——ó à!
**********
HẾT CHƯƠNG 86
Tama: Chân thành xin lỗi các thím vì lặn sâu đến vậy, lặn muốn tắt hơi gần ngỏm luôn rồi.
Mỡ: Iêm cũng xin chân thành cáo lỗi quý dzị, làm mọi người chờ đến héo hon =)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.