Đọc truyện Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ – Chương 332: Ngẫu Nhiên Gặp Ở Trung Tâm Thương Mại
“Nghe thấy cái gì?” Lộ Lê tò mò hỏi.
“Thị nữ của Toàn Diệp Thư nói với hộ vệ, đêm qua lúc em về phòng ngủ gặp bọn họ, nghe bọn họ nói hình như tổng thống liên minh Lôi Hạ có ý muốn gả con ông ta cho Brian, định liên hôn với vương thất.” Jules thở dài.
Lộ Lê trầm mặc, “Khả năng khá cao, Brian bệ hạ đăng cơ mới chỉ một năm, vương hậu lại mất, người bên ngoài đều cho rằng anh ta độc thân.
Nếu liên minh Lôi Hạ định dựa vào liên hôn để gia tăng lợi thế, kết hôn với Brian bệ hạ đương nhiên là lựa chọn tốt nhất.”
Jules nghe y nói, chu miệng đến mức treo được bình nước tương.
“Nhưng cơ bản không có khả năng.” Lộ Lê lại bổ sung thêm một câu.
Jules hít sâu một hơi, trông mong nhìn y.
Lộ Lê dở khóc dở cười, “Dựa vào tình cảm của Brian với em thì em nên tự tin mới đúng, thứ hai, Brian không cần dựa vào liên hôn để đạt được cái gì, liên minh Lôi Hạ muốn mượn cơ hội này trói buộc với đế quốc Vinh Diệu là không có khả năng, chỗ này cũng liên quan đến một ít tình hình chính trị, anh không nói nữa.
Em chỉ cần biết rằng, Toàn Diệp Thư không có khả năng kết hôn với Brian, cũng không có khả năng liên hôn với bất cứ ai trong vương thất.”
Jules mím môi, mỉm cười mừng thầm, “Em tin anh hai.”
“Cũng phải tin tưởng Brian bệ hạ, nếu trong lòng em không thoải mái, có thể trực tiếp hỏi anh ta, anh tin là anh ta sẽ rất vui vì em thẳng thắn với anh ấy.” Lộ Lê nói.
“Nhưng nếu vì chuyện nhỏ này mà đi làm phiền anh ấy, anh ấy có thể không vui hay không?” Sau khi Brian trở thành quốc vương, thật ra trong lòng Jules vẫn luôn bất an, chỉ là không có ai có thể nói chuyện.
Lộ Lê đã nhìn ra, “Vậy em thẳng thắn với Brian một lần, anh nghĩ anh ta sẽ vui vẻ giải thích nghi hoặc cho em, về sau em không cần rối rắm nữa, giải quyết dứt điểm một lần, thật là tốt.”
“Như vậy là giải quyết xong?” Jules chớp chớp mắt.
“Đương nhiên, giao tiếp là cách hay nhất để hiểu cho nhau.” Lộ Lê khẳng định gật đầu.
“Vậy tối nay em sẽ về nói chuyện với anh ấy.” Jules tức khắc vui vẻ như dỡ được gánh nặng.
Người có đầu óc đơn giản thật là tốt, một khi nói xong lập tức vui như tết.
Lộ Lê bật cười lắc đầu, xoay người đến phòng thí nghiệm.
Phòng thí nghiệm đã có sẵn một bộ cơ giáp tách hạch, vẻ ngoài là hình người, nhưng không giống như phiên bản chế tạo lúc trước.
Độ cao gần 5 mét, là bộ cơ giáp cao nhất y chế tạo ra, vì lần này lại bỏ thêm một vài thứ, còn dẫn vào một hệ thống điều khiển ngoại tiếp, có thể nối vào trong cơ giáp, tiến hành thao tác cơ giáp từ bên ngoài.
Lộ Lê thử làm cơ giáp tiến hành biến hóa, cơ giáp yên lặng lập tức bắt đầu biến đổi, các bộ phận trên người bắt đầu tiến hành tháo dỡ và lắp ráp, tựa như Transformers, từ hình người chiến đấu biến thành chiếc xe.
Tốc độ cực nhanh, hoa cả mắt, lắp ráp đến một nửa, cơ giáp bỗng kẹt lại.
Lộ Lê bò vào nhìn xem bước nào xảy ra vấn đề, sau đó gửi cho thầy, hai bên tiếp tục giao lưu một chút, sau đó tiếp tục thí nghiệm.
Cứ như vậy, tiến độ của họ hoàn thiện từng chút một, đến khi hoàn thành hình thái cuối cùng mới thôi.
Rời khỏi phòng thí nghiệm, Lộ Lê xem thời gian, đến phòng huấn luyện đón hai đứa con trai.
Tần Vũ còn có chút việc phải xử lý, không cùng bọn họ trở về, y bèn mang theo bọn nhỏ rời đi trước.
“Cha ơi, con muốn đến trung tâm thương mại mua đồ chơi công ty W mới phát hành, có được không ạ?” Soái Soái từ ghế sau ló đầu lên, hỏi với vẻ không tự tin lắm.
Hiển nhiên nó còn nhớ rõ việc lúc mình còn nhỏ đã trải qua, khi đó được Lộ Lê dạy dỗ nên ấn tượng tương đối khắc sâu.
Lộ Lê cũng nghĩ tới, “Giống như bộ lúc trước cha mua cho con à?”
“Không giống ạ, là kiểu người máy mới, gia tăng thêm hệ thống bắt chước ạ.” Soái Soái nói đến đây, đôi mắt còn sáng lấp lánh.
Lộ Lê hỏi: “Hôm nay ra à?”
Soái Soái trả lời: “Đã ra nhiều ngày rồi ạ.”
Lộ Lê gật đầu, “Vậy đến trung tâm thương mại xem.”
Soái Soái hưng phấn, “Cảm ơn cha.”
Phi hành khí lái về phía trung tâm thương mại, Lộ Lê thao tác điều khiển tự động, không tự chủ suy ngẫm lại về thí nghiệm hôm nay, không chú ý tới hai đứa con trai đang kề tai nói nhỏ.
“Oa Oa này, em có muốn không?” Soái Soái nhỏ giọng hỏi đứa em trai bên người, còn làm ra vẻ khoe khoang.
Oa Oa không nói lời nào, chỉ lạnh lùng nhìn nó.
Soái Soái nói: “Chỉ cần em gọi anh một tiếng anh trai, anh sẽ nói với cha ngay.”
Ánh mắt Oa Oa lạnh hơn nhìn chằm chằm nó.
“Bộ cơ giáp kia anh nhìn trúng đã lâu, hệ thống bắt chước của nó thật sự ngầu siêu cấp, còn có thể lên mạng đối chiến với người khác trên Tinh Võng.” Soái Soái không ngừng tung ra dụ dỗ câu dẫn nó.
Vê mặt Oa Oa có một chút phản ứng rất nhỏ, không nhìn kỹ sẽ nhìn không ra, biểu tình lạnh lùng.
“Cha vẫn không cho chúng ta lên Tinh Võng, nhưng có cái này thì không cần lo lắng nữa, chúng ta muốn lên lúc nào thì có thể lên lúc đó.” Soái Soái tiếp tục ân cần hướng dẫn cho em trai của mình.
Oa Oa đột nhiên hừ một tiếng, tiếng bi bô lại mang vẻ nghiêm túc, “Em sẽ nói cho cha.”
Soái Soái: “……”
Cuối cùng, đứa anh vẫn bị đứa em xử lý, đáp ứng giúp nó nói với cha mua thêm hai người máy.
Lộ Lê ngừng xe ở cạnh cửa trung tâm thương mại, bây giờ không phải cuối tuần nên không đông lắm, mang theo hai đứa lên tầng.
Soái Soái biết rõ người máy bán ở tầng mấy hơn y, còn nói với cha đi lên tầng 3.
Không thấy thang máy, nhưng lại thấy cầu thang đi lên tầng 2.
Lộ Lê dẫn bọn nhóc lên cầu thang, khi đi đến tầng hai, đột nhiên nhìn thấy người quen.
“Tam vương tử?”
Khoảng cách không xa, Derp đúng lúc nhìn lại đây, nếu đã gặp thì không thể nào coi như không nhìn thấy, anh ta mang theo người bên cạnh đi tới.
“Thật tình cờ, Lộ phu nhân mang con trai tới đây mua đồ sao?”
Nghe được từ Lộ phu nhân, khóe miệng Lộ Lê hơi nhúc nhích, thật đúng là xưng hô mới mẻ, bèn gật đầu, “Đúng vậy, sao Tam điện hạ cũng ở chỗ này?” Ngay sau đó ánh mắt chuyển qua thanh niên đứng bên người anh ta.
Tóc ngắn màu đen, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, một đôi mắt lớn linh động, sống lưng thẳng tắp, vừa thấy đã biết rất có gia giáo.
Lộ Lê đã sớm chú ý tới sự tồn tại của cậu ta, nhìn thái độ của Derp điện hạ thì đã có chút suy đoán thân phận của cậu ta.
Derp chú ý tới ánh mắt của y, “Giới thiệu với ngài, vị này chính là con trai của tổng thống liên minh Lôi Hạ, Toàn Diệp Thư, còn đây là phu nhân Tần thượng tướng.”
“Nghe đại danh đã lâu, thật vui khi được gặp ngài.” Toàn Diệp Thư nở nụ cười, duỗi tay với y.
Lộ Lê nhẹ nhàng nắm một chút, “Đâu có, là tôi rất vui được gặp cậu mới đúng, không ngờ Toàn thiếu gia còn xuất sắc hơn tôi tưởng tượng.”
Toàn Diệp Thư mang vẻ mặt khiêm tốn, thanh âm trong trẻo, “Cảm ơn ngài đã khen ngợi, tôi nghe nói ngài là một cơ giáp chế tạo sư, tôi cũng là cơ giáp chế tạo sư, có cơ hội chúng ta luận bàn một chút nhé.”
Lộ Lê khựng lại, chợt cười nói: “Có cơ hội rồi nói sau, tôi không quấy rầy hai vị nữa.”
Derp và Toàn Diệp Thư nhìn y rời đi.
“Vị Lộ phu nhân này quả nhiên là người rất đặc biệt, khó trách thượng tướng Tần Vũ lại coi trọng anh ta.” Toàn Diệp Thư cười nói với Derp.
“Tôi cũng mới gặp anh ta vài lần.” Derp nói.
Cửa hàng công ty đồ chơi W ở tầng 3, tuy đã ra mắt một tháng nhưng vẫn bán rất chạy.
Không gian bên trong rất lớn, kệ nào cũng triển lãm người máy.
Người máy mà Soái Soái muốn mua ở trên kệ triển lãm lớn nhất.
Người máy này là một phần trong series đỉnh cấp, cũng là món đồ chơi lớn nhất của công ty W, bên cạnh kệ có không ít người vây quanh, vài nhân viên đang giảng giải cho họ, còn có video quảng cáo, không biết nhìn thấy cái gì, có đứa trẻ phát ra tiếng kinh hô.
Có một nhân viên lại đây tiếp đón ba cha con Lộ Lê, biết bọn họ muốn mua series đỉnh cấp, liền để bọn họ xem triển lãm và video trước, giảng giải một vài điểm quan trọng, xác định bọn họ muốn mua mới dẫn bọn họ đi làm thủ tục.
“Cha ơi, Oa Oa cũng muốn ạ.” Soái Soái nắm lấy tay y.
Lộ Lê nhìn con thứ hai mang vẻ mặt vô cảm, thật sự không nhìn ra nơi nào biểu hiện nó muốn, “Có thể mua, nhưng cha phải nói trước, không thể nghiện, bằng không cha sẽ thu lại.”
“Vâng ạ, con nghe lời cha.” Soái Soái vui vẻ gật đầu.
Lộ Lê sờ đầu nó, xoay người đi theo nhân viên làm thủ tục.
Người máy gia tăng thêm hệ thống mới, thể tích cũng lớn hơn, giá cả đương nhiên càng đắt, y vẫn tiêu phí vì con trai.
Không gian khấu tặng miễn phí, Lộ Lê đưa cho mỗi đứa một cái, “Đã được chưa, về nhà nhé.”
Không bao lâu sau khi họ về, Tần Vũ cũng trở lại.
Lộ Lê dỗ mấy đứa con đi ngủ, trở lại phòng ngủ nhìn thấy hắn đã tắm rửa xong, trần trụi toàn thân đi ra, trên người còn dính hơi ẩm, bọt nước theo tóc rơi xuống tí tách.
Lộ Lê ném khăn lông to cho hắn, cầm lấy một cái khác, “Tới bên này, em giúp anh lau tóc.”
Tần Vũ đặt khăn ở trên đùi, không hề có ý muốn che lại vật tươi tốt giữa hai chân.
Cúi đầu là có thể nhìn thấy, Lộ Lê cảm thấy cay mắt, chủ động giúp hắn che lại, vừa lau tóc vừa nói, “Hôm nay em nhìn thấy Tam điện hạ mang theo Toàn Diệp Thư ở trung tâm thương mại.”
Tần Vũ nhắm mắt lại, ngũ quan đao gọt cương nghị vẫn cứ lộ ra sát khí sắc bén, yết hầu phun ra một chữ ừ.
Từ phía trên Lộ Lê có thể nhìn thấy lông mi của hắn, ngày thường không chú ý thì không cảm thấy lông mi hắn rất dài.
Khí thế của Tần Vũ quá thịnh, rất ít người dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
“Em thấy Tam điện hạ đối đãi cậu ta rất tốt, còn tự mình dẫn cậu ta đi dạo trung tâm thương mại, quốc vương bệ hạ thật sự tính toán liên hôn với liên minh Lôi Hạ sao?”
“Ừm.” Tần Vũ đáp.
“Bằng địa vị của đế quốc Vinh Diệu, không có khả năng để người của chúng ta đi theo vị thiếu gia Toàn Diệp Thư kia đến liên minh Lôi Hạ, trừ phi đây chỉ là liên hôn không nhẹ không nặng, nếu không chỉ có thể là cậu ta gả đến đế quốc Vinh Diệu.
Tổng thống liên minh Lôi Hạ phái con trai tới liên hôn, chứng tỏ ông ta vẫn tương đối coi trọng hôn nhân này, cho nên hẳn là vế sau rồi, quốc vương bệ hạ tính thế nào?”
“Yến hội ngày mai chọn một người.” Tần Vũ lạnh nhạt nói.
Lộ Lê quyết định ngày mai hỏi Jules về tình huống đại khái, đột nhiên cổ tay bị Tần Vũ nắm lấy, đối diện với đôi mắt sâu thẳm của hắn, “Làm sao vậy?”
Tần Vũ lấy khăn lông trên tay y ra, “Tóc anh đã khô rồi.”
Lộ Lê mới biết mình suy nghĩ quá nhập tâm, không chú ý tới điểm này, cười gượng một tiếng, “Phải không, vậy ngủ đi.”
“Không vội.” Tần Vũ kéo y vào trong lòng, một bàn tay từ dưới vạt áo sờ vào, trần thuật: “Anh muốn làm.”
Lộ Lê ngẫm lại hình như bọn họ đã bốn năm ngày chưa làm, nên không cự tuyệt..