Đọc truyện Tình Nhân – Chương 71: Tình nhân
Chương 71: Quý trọng người trước mặt
Sáng hôm sau, Tạ U U bị tiếng chuông đồng hồ báo thức quấy nhiễu giấc mộng đẹp.
Cô dụi đôi mắt còn hơi mơ màng, nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường, kim đồng hồ đã chỉ về phía số 7, đầu óc dần dần tỉnh táo sau cơn ngái ngủ còn sót lại, cô định rời giường đi rửa mặt.
Tối qua Vương Tuyền đã nói sáng nay có phần diễn của cô, tám giờ sẽ đến đón cô tới phim trường. Giờ này rời giường là vừa đúng, chỉnh trang một chút thì cũng gần đến giờ.
Vương Tuyền và trợ lý nhỏ tới rất đúng giờ, còn chưa đến tám giờ họ đã đến cửa chung cư. Sau khi đăng ký làm khách tới thăm thì lại được Tạ U U gọi điện thoại chứng minh thân phận, sau đó mới đi thang máy lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vương Tuyền lê dép tiến vào, ngồi trên sofa uống một ngụm nước, sau đó mới rảnh quan sát bố cục căn nhà. Nơi này được trang trí theo phong cách Bắc Âu, rất ấm áp, thích hợp cho phụ nữ sống.
Mặc dù chuyện tìm nhà lần này rất cấp bách, nhưng thị trưởng làm việc thì khác, trong thời gian ngắn như vậy đã tìm được căn nhà thích hợp.
Hoàn cảnh nơi này thật sự không tệ, ở đây đúng là thoải mái hơn so với khách sạn nhiều.
Vương Tuyền: “Căn nhà này rất rộng, hoàn cảnh ở chung cư cũng không tệ, quan trọng hơn là điều kiện bảo an rất tốt, tốt hơn nhiều so với hoàn cảnh khách sạn mà đoàn phim chúng ta ở. Tối hôm qua không biết là đôi vợ chồng nào cãi nhau ở dưới lầu, ầm ĩ gần cả đêm, bọn anh cũng không ngủ ngon được.”
Trợ lý nhỏ ở bên cạnh xen vào một câu: “Cho nên vẫn là thị trưởng Thẩm của chúng ta tâm lý. Hoàn cảnh nơi này yên tĩnh, chất lượng giấc ngủ của U U chúng ta nhất định có thể được đảm bảo. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này xem, mặt mày rạng rỡ.”
Vương Tuyền: “Ai nói không phải chứ?”
Tạ U U giẫm lên déo lê, tóc cũng không làm kiểu, cột một cái đuôi ngựa đơn giản, kết hợp với khuôn mặt nhỏ trắng trẻo, trông tươi mát và xinh đẹp.
Cô nhìn thấy quầng thâm mắt của Vương Tuyền, cũng có hơi buồn cười.
“Sáng nay hai người một xướng một họa là muốn nói cái gì?”
Vương Tuyền nghĩ, nếu như lúc này thị trưởng ở đây, nhìn dáng vẻ vừa mới rời giường của Tạ U U thì sẽ có tâm trạng gì.
Đàn ông hơn ba mươi tuổi, có lẽ cũng sẽ muốn sống cuộc sống của người bình thường, có vợ và con.
Tạ U U ngồi trên ghế sofa, nhìn thấy sắc mặt Vương Tuyền không bình thường, trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ.
Thật ra, từ lúc Vương Tuyền mới vào cửa, cô đã phát hiện anh ấy không bình thường. Bây giờ còn có dáng vẻ muốn nói lại thôi, rất kỳ quặc.
Tạ U U hỏi anh ấy: “Anh sao vậy? Vừa mới vào cửa đã có dáng vẻ mặt ủ mày ê rồi.”
Vương Tuyền nhìn cô một cái, thở dài: “Không có gì, chỉ là cảm thấy cuộc sống bây giờ của em rất tốt, hy vọng em có thể nhớ rõ điểm tốt của anh ta.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tạ U U nhìn về phía anh ấy.
Vương Tuyền nói những lời này, chắc chắn không phải là thuận miệng rồi nói.
Dừng lại một chút, anh ấy mới nói: “U U, anh biết em còn nhỏ tuổi, tâm tư cũng chưa hoàn toàn xác định, điều này thật ra hết sức bình thường. Anh lớn hơn em, cũng đã gặp nhiều người và việc hơn em, nếu em coi anh là anh trai thì bây giờ anh cũng đứng trên lập trường của người anh để nói với em một câu, quý trọng người trước mắt, so với bất cứ thứ gì cũng tốt hơn. Tuyệt đối không được nghĩ vớ vẩn, bị người khác nói dăm ba câu là mất phương hướng, như vậy hoàn toàn không đáng, em biết không?”
Bây giờ điều anh lo lắng hơn chính là, tâm tư của Tạ U U vẫn còn bất định, nếu như bỏ lỡ Thẩm Phi Bạch, vậy thì sẽ không có người nào tốt hơn.
Với ánh mắt tinh tường của anh ta hiện giờ, con người Thẩm Phi Bạch rất hiếm có. Nếu không nắm chặt cơ hội thì có hối hận cũng vô dụng
Tạ U U cũng nghe ra Vương Tuyền có chuyện quan trọng muốn nói với cô.
Anh ấy thở dài, nói: “Hôm qua anh mới biết Dịch Trạm đã trở về, cậu ta bỏ thêm đầu tư vào bộ phim mà em diễn. Nếu nói cậu ta không có ý đồ gì khác, anh hoàn toàn không tin. Anh đã hỏi người khác, bây giờ sự nghiệp của Dịch Trạm đã có chút thành tựu, trông cũng có dáng vẻ của ông chủ.”
Anh ta và Tạ U U đã chia tay nhau từ lâu, mỗi người một nơi, nếu như không chủ động liên hệ thì cả đời này cũng có thể sẽ không gặp lại.
Nếu không phải cố tình làm, tại sao lại trùng hợp như vậy?
Bỗng nhiên nghe thấy cái tên này, thật lâu Tạ U U vẫn chưa lấy lại tinh thần, hai mắt nhắm lại.
Đã bao lâu rồi cô không nghe thấy cái tên này? Ba năm? Bốn năm? Hay là năm năm?
Năm đó sau khi chia tay, cô cũng chưa từng nhắc lại cái tên này.
Giờ phút này, Tạ U U có cảm giác dường như đã qua mấy đời, những ký ức đã qua không ngừng hiện lên trong đầu, thậm chí còn mang đến từng cơn đau đầu như xé rách, giống như phút chốc trở về cái nhà cũ kia, bọn họ mới mười mấy tuổi, mặt mày ngây thơ trong sáng. Giống như chỉ cần hai người ở bên nhau, cho dù làm gì cũng sẽ cảm thấy rất thú vị.
Lúc học cấp ba, bởi vì đắc tội với nhà họ Hà mà cô bị nhà trường đuổi học, anh cũng nghỉ học không chút do dự, cùng cô tiến vào giới giải trí. Bọn họ giao hẹn với nhau nhất định phải có được thành tựu, cùng nhau kiếm thật nhiều thật nhiều tiền, như vậy thì sẽ có thể mua một căn nhà lớn, có hộ khẩu ở thành phố, có một căn nhà thuộc về mình ở thành phố này.
Thế nhưng một giây sau đó, những hình ảnh này liền bị những mảnh băng vụn cắt vỡ.
Giới giải trí là một cái thùng nhuộm, lời này tuyệt đối không phải là giả. Có lẽ tiền tài danh lợi và cám dỗ trong giới giải trí thật sự quá lớn, cuối cùng anh ta
cũng đánh mất chính mình trong những thứ này. Anh ta vứt bỏ cô, quay đi yêu đương với đại tiểu thư nhà họ Hà đã theo đuổi anh ta từ thời cấp ba.
Lúc ấy, sau khi biết bọn họ ở bên nhau, trên mặt Tạ U U nở một nụ cười rất khó coi, từ sân trường đến giới giải trí, cô thật sự chúc mừng đôi si nữ oán nam này cuối cùng cũng tu thành chính quà, trở thành một giai thoại vườn trường, cô thì tính là cái gì.
“Nữ phục ác độc” như cô cũng đã đến lúc offline.
Sau này, hình như bọn họ còn cùng nhau ra nước ngoài, cô thì một tiếng thông báo cũng không có. Cũng đúng thôi, cô chỉ là một cô bạn gái cũ râu ria, có tư cách gì để biết động tĩnh của anh.
Lại sau này nữa, cô bị nhà họ Hà làm khó dễ, nguyên nhân rất đơn giản là cô dám cướp đàn ông của cô cả nhà họ Hà. Chủ tịch Hà sót con gái, đương nhiên không thể tùy tiện tha cho cô.
Nếu như về sau không có Thẩm Phi Bạch, cô đã bị người ta chà đạp tới không còn hình dạng gì từ lâu rồi.
“Em biết rồi.”
Cô biết Vương Tuyền muốn nói gì.
Lúc Tạ U U đến phim trường đã có rất nhiều người ở đó.
Cô trang điểm theo yêu cầu của đạo diễn, nghiêm túc quay xong cảnh của mình.
Ban đầu, Vương Tuyền còn lo lắng là sau khi cô biết Dịch Trạm trở về sẽ ảnh hưởng đến trạng thái của cô, nhưng anh ấy không ngờ là trình độ của Tạ U U vẫn ổn định giống như trước đây. Ngoại trừ một số cảnh đạo diễn không hài lòng, tự mình thị phạm ra thì những cái khác đều không có vấn đề.
Lúc này trái tim của anh ấy mới bình ổn lại.
Xem ra, U U còn kiên cường hơn anh ấy tưởng tượng, cô đã không còn là cô gái nhỏ năm đó.
Lúc trở về tháo trang sức, Tạ U U vẫn gặp mặt Dịch Trạm.
“U U.”
Tạ U U nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình, kẻ sĩ ba ngày không gặp phải nhìn bằng con mắt khác, Dịch Trạm đã không còn là thiếu niên ngây ngô năm đó, mặt mày có nét thành thục. Nghĩ đến công thành danh toại cũng mang lại cho anh ta cách sống và thái độ đối nhân xử thế khác biệt, không còn là chàng thiếu niên hận đời kia.
Chẳng qua là vẫn không thể nào so sánh với Thẩm Phi Bạch.