Đọc truyện Tình Nhân – Chương 56: Tình nhân
Tuy nói là vào trong phòng làm, nhưng họ vẫn bắt đầu từ trên sofa của phòng khách.
Hôm nay Tạ U U mặc quần jean cùng áo thun trắng, cô và Thẩm Phi Bạch cùng ngã lên chiếc sofa bọc vải. Cô khẽ kêu lên nhưng lại bị người đàn ông chặn miệng lại.
Tay Thẩm Phi Bạch ôm lấy vai cô, ghé lại gần hôn cô lần nữa.
Tạ U U tựa lên sofa thừa nhận nụ hôn này, khi răng môi thân mật dán sát, anh cạy mở khớp hàm của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bàn tay to của Thẩm Phi Bạch vuốt ve bả vai mảnh khảnh của cô gái, khiến cho chiếc áo thun trên người cô trở nên hơi nhăn nhúm. Cùng lúc đó, anh càng làm nụ hôn này sâu hơn, mút đầu lưỡi của cô, đầu lưỡi tỉ mỉ liếm láp trong khoang miệng của. Tiếng hôn môi của họ vang vọng khắp phòng khách.
Một lúc lâu sau, anh mới rời khỏi môi cô, hai người vẫn dính sát vào nhau như cũ.
Khóe miệng cô gái còn có sợi tơ trong suốt do anh để lại.
Yết hầu của Thẩm Phi Bạch khẽ lăn, chóp mũi chống lên chóp mũi của cô, cọ lên gò má non mịn của Tạ U U rồi nhẹ nhàng vuốt ve làn da kia y như lúc nãy làm ở cổ vậy. Ánh mắt chuyên chú thì thầm hỏi cô.
“Có thích tôi làm thế với em không?”
Người đàn ông cạo râu rất sạch sẽ, không có râu ria lởm chởm, cũng không gây ra tổn thương gì cho da mặt của cô.
Những lời này nghe có vẻ rất giống lời âu yếm, thứ gì đó mơ hồ nảy sinh, dao động trong không khí.
Tim Tạ U U đập rất nhanh, thành thật mà nói, không ai có thể chống đỡ được dáng vẻ này của anh. Nhất là ban đêm, thời khắc khiến người ta càng thêm rung động. Bất kể là ánh mắt hay hết thảy những khía cạnh khác của anh.
Thiếu niên ngây ngô, nhiệt tình sẽ khiến trái tim rung động, và người đàn ông chín chắn, kín đáo cũng giống vậy.
Anh chỉ cần ôm cô như thế, hỏi cô rằng có thích hay không bằng chất giọng từ tính, hồn hậu. Không cần những ngôn ngữ kịch liệt lửa bắn tứ tung cũng đã đủ để nhịp tim cô tăng nhanh.
Tạ U U im lặng, tâm trạng cũng thấp thỏm theo, cô đưa tay đặt lên vai anh, cùng lúc đó nhắm mắt lại.
Sau đó, lòng bàn tay đan vào nhau sờ lên gáy anh, nơi thái dương được cắt tỉa bằng phẳng. Khi cô sờ lên còn có chút gợn tay nhưng cũng khiến cô yên lòng.
Rất rõ ràng động tác này đã nói cho anh biết câu trả lời, cô rất thích.
Thẩm Phi Bạch nhìn cô gái ở trong lòng, khóe môi khẽ cong lên, ánh mắt trở nên sâu thẳm. Anh lại cúi xuống hôn lên, trực tiếp cướp đoạt hơi thở của cô, mãi đến khi cả người cô mềm nhũn nằm rạp trên lồng ngực anh.
Hai người ôm hôn say mê, đến tận lúc ngoài cửa truyền tới tiếng động. Tạ U U như thể tỉnh mộng, sợ rằng Thẩm Trung đến, vội vàng đưa tay đẩy lồng ngực rắn chắc của Thẩm Phi Bạch, muốn bò dậy khỏi sofa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Phi Bạch không động đậy, trông sắc mặt có hơi khó coi.
Loại thời điểm này bị cắt ngang, đúng là một chuyện rất khó chịu.
Đũng quần anh đã nhô thành cái lều từ lâu, lúc ôm cô từ phía sau, đồ vật cứng rắn chống lên mông cô, ngo ngoe rục rịch chỉ chờ sức phát động.
Tạ U U thấy vậy, khóe môi cũng khẽ cong lên, trong lòng cô gái nhỏ nổi lên tâm tư đùa dai.
Cuối cùng, họ phát hiện chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió, hóa ra là chú mèo cô nuôi chạy tới phòng khách. Vừa trông thấy cô chủ quen thuộc của mình, nó còn rất nhiệt tình nhảy lên sofa, cọ lên người cô.
Trái tim Tạ U U lại hạ xuống một lần nữa, tay xoa đầu chú mèo Ragdoll.
Không biết vì sao, cô hơi ngại thân thiết với Thẩm Phi Bạch dưới mí mắt Thẩm Trung.
Người đàn ông tựa lên sofa, nhìn thoáng qua chú mèo Ragdoll rồi hỏi cô: “Em nuôi mèo từ lúc nào thế?”
Tạ U U bắt gặp ánh mắt anh, nhớ tới nụ hôn ban nãy, mặt còn hơi nóng: “Hai năm trước.”
Lúc cô vừa mới dọn tới đây, sống một mình có hơi nhàm chán và sợ hãi đôi chút, bèn mua chú mèo Ragdoll này về làm bạn với mình, cứ thế nó đã ở bên cô được hai năm.
Ánh mắt Thẩm Phi Bạch dừng lại trên mặt cô một lần nữa, anh cứ nhìn cô chăm chú và nghiêm túc như vậy, xen lẫn một chút ấm áp.
Dường như cô gái chỉ cần liếc nhìn một cái là sẽ đắm chìm vào trong đó, anh đủ điều kiện để làm vậy.
Anh hỏi cô: “Có phải sống ở đây một mình rất cô đơn không?”
Lúc này Tạ U U mới phát hiện, hình như thời gian mà cô nói ra rất mập mờ, trùng hợp là thời điểm anh bao nuôi cô.
Lúc ấy, một tháng họ cũng khó gặp nhau được một lần, chứ chưa nói đến việc ngủ lại. Hầu hết thời gian chỉ có mình cô ở nhà. Cũng may, công việc của cô bận rộn, thường xuyên đóng phim ở bên ngoài tận mấy tháng trời, hiếm khi mới về một lần. Vì thế, ngược lại cô cũng không nghĩ nhiều như vậy.
Nhiều lúc, cô cũng quen với việc ở một mình.
“Cũng không có.” Dưới ánh mắt chăm chú của người đàn ông, cô đỏ mặt, khẽ nói: “Chẳng qua em rất thích mèo, cho nên mới nuôi một con.”
Thẩm Phi Bạch gật đầu, anh đứng thẳng người, đột nhiên duỗi tay kéo cô tới.
Tạ U U đặt thẳng mông ngồi lên đùi anh, quần áo hai người họ đều hơi xộc xệch. Ôm như vậy có vẻ càng mờ ám hơn, rất có khả năng củi khô bốc lửa cháy bừng bừng lúc nào không hay.
Lúc nãy người đàn ông còn thở dốc bên tai cô, nhưng bây giờ lại có vẻ bình tĩnh, tự nhiên. Một tay nhẹ nhàng ôm lấy cô.
Tay của Tạ U U bỗng sờ phải một thứ cứng rắn, có chút lành lạnh trong ngực của Thẩm Phi Bạch, không biết là cái gì.
Thẩm Phi Bạch lấy nó ra, Tạ U U mới phát hiện đó là một chiếc hộp được đóng gói, bên trên in một dòng tiếng Anh khó hiểu.
Cô rất tò mò: “Đây là gì thế?”
Thẩm Phi Bạch: “Là quà mang về cho em trong lần công tác này, em mở ra nhìn xem có thích hay không?”
Tạ U U chần chờ một chút rồi nhận lấy.