Tình Nhân

Chương 41: Tình nhân


Đọc truyện Tình Nhân – Chương 41: Tình nhân

Vương Tuyền thấy có người đến nên không nói tiếp đề tài này nữa.
Người đàn ông trẻ tuổi đi tới trước mặt Tạ U U, khẽ mỉm cười: “Tạ U U? Đến đây với tôi.”
“Được, làm phiền anh rồi.”
Tạ U U cũng lễ phép cười đáp lại, sau đó cùng Vương Tuyền đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Còn chưa đến thang máy đã thấy thư ký Tống đi tới từ đối diện.
“Thư ký Tống?”
Thư ký Tống cũng nhận ra cậu ta, chào hỏi cậu ta: “Tiểu Lưu à.”
Người trẻ tuổi tên Tiểu Lưu dừng chân lại, rất tự nhiên tán gẫu mấy câu với thư ký thị trưởng: “Không phải lúc này thư ký Tống nên ở cạnh thịt trưởng à, sao lại ở đây?”
Thư ký Tống: “Đừng nói nữa, thịt rưởng đang nổi giận bên trong đấy. Mảnh đất được kêu gọi đầu tư không lâu trước đây xảy ra vấn đề, có người ác ý cạnh tranh, mấy nhân viên phụ trách đều ở trong đấy chịu khổ kia kìa. Tôi phải thừa lúc thị trưởng không để ý tới tôi mà chạy ra ngoài hít thở, chốc nữa tôi phải trở về ấy mà.”

Vừa nghe nói thị trưởng Thẩm đang nổi giận mắng chửi người trong phòng làm việc thì Tiểu Lưu cũng rụt cổ lại, cậu ta nghĩ mình nên lẩn đi chỗ khác, tránh cho bị liên lụy vào.
Mặc dù lúc bình thường thị trưởng Thẩm là người khá ôn hòa, rất ít khi nổi giận, nhưng nghe nói khi làm việc lâu dài với anh đều sẽ hiểu, áp lực từ anh lớn như trời vậy, cũng chẳng phải là người dễ nói chuyện gì cho cam. Thậm chí có thể nói có đôi lúc tính khí của anh rất xấu, hôm đó sẽ chẳng ai biết được người xui xẻo nào sẽ nhận được cơn giông bão của thị trưởng Thẩm.
Một khi lãnh đạo nổi giận tất nhiên sẽ khiến cho người khác nơm nớp lo sợ, ngay cả ông già như thư ký Tống cũng trở nên đứng ngồi không yên như thể xương sống mọc gai.
Thư ký Tống dùng dư quang nơi khóe mắt nhìn lướt qua Tạ U U đang yên lặng đứng một bên, ông ta mỉm cười như thể lúc này mới nhìn thấy cô.
“Tiểu Tạ, chuẩn bị đi quay phim à?”
Tạ U U ừ một tiếng, cô cũng thầm nhớ kỹ lời của thư ký Tống.
Thì ra lúc Thẩm Phi Bạch nổi giận lại đang sợ thế, mọi người cũng sợ anh đến vậy. Điều này cũng khó trách, một người ở địa vị này tất nhiên có không ít sự uy nghiêm, chắc chắn không phải là người dễ nói chuyện rồi.
Thư ký Tống thấy Tạ U U không nói gì, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của mình như thế, bỗng ông ta không kìm được mấy lời trong lòng nên trực tiếp nói.
“Tiểu Tạ, có thể nói chuyện riêng một chút không?”
Tạ U U bất ngờ: “Tôi?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đúng vậy.” Thư ký Tống nghiêm mặt: “Là chuyện rất quan trọng.”
Tất nhiên Tiểu Lưu không có ý kiến, dù sao thì lúc nào cũng có thể quay chụp được, thời gian vẫn khá rộng.
Không đợi Tạ U U kịp phản ứng lại, thư ký Tống đã mời cô vào thang máy riêng, sau đó đưa tay ấn số, vừa lúc đó chính là tầng lầu có phòng làm việc của thị trưởng.
Tạ U U: “!”
Cô đã đoán đại khái được ý đồ của thư ký Tống.
Thư ký Tống điên rồi à? Hay là ông ấy sắp chết nên muốn tìm người chịu tội thay.

Mấy người sợ Thẩm Phi Bạch, tôi thì không sợ chắc?
Tạ U U cũng không muốn dính vào chuyện thế này.
Lỡ đâu kim chủ thấy cô không an phận dám vươn tay ra dài như thế, dám bàn tán chuyện của mình, nhẹ thì sẽ để lại ấn tượng không tốt trong lòng anh, nặng hơn nữa có thể sẽ đắc tội với kim chủ, biết đâu cơn giận ấy lan đến tận chỗ cô, cho dù Thẩm Phi Bạch không phải loại đàn ông thích giận cá chém thớt.
Nhưng lại lỡ như cô phá hỏng hình tượng tốt của mình trong lòng kim chủ chắc chắn sẽ mang đến cho cô nguy hiểm nhất định, đó là hậu quả mà cô không thể nào đoán biết được.
Thư ký Tống giải thích với cô: “Tiểu Tạ, hôm nay cô phải giúp tôi một tay đấy. Thị trưởng đang nổi giận trong phòng làm việc, nãy giờ tôi cũng không biết phải làm sao, ít nhất phải làm lửa giận của thị trưởng lắng xuống trước đã. Nếu không chắc chắn không một ai trong phòng làm việc chịu đựng nổi đâu.”
Tạ U U chỉ cảm thấy trái tim mình mệt mỏi quá, cô không biết bây giờ trong phòng thị trưởng đang là cảnh tượng gì mà ngay cả ông thư ký cũng không chịu nổi. Hai chân cô như thể dính luôn vào thang máy vậy, hoàn toàn không muốn bước ra, cả người đầy sự kháng cự, rất không có gan bước ra khỏi thang máy.
“Thư ký Tống, e là ông tìm nhầm người rồi.” Ngoài miệng Tạ U U nói rất uyển chuyển: “Chỗ thị trưởng chỉ có ông mới có thể nghĩ cách được thôi, ông tìm tôi cũng vô ích.”
Thư ký Tống: “Tiểu Tạ, không kịp giải thích cho cô hiểu, cô chỉ cần đi theo tôi là được.”
Thang máy đinh một tiếng, đã đến.
Ở ngoài cửa thang máy có rất nhiều người đang đứng, họ đều đang chờ thang máy. Tạ U U thấy ánh mắt họ hướng đến chỗ cô, cô nghĩ đến quan hệ của mình và Thẩm Phi Bạch, bây giờ cô lại dùng thang máy chuyên dụng của anh, đúng là kẻ gian hay chột dạ, lòng có ma nên hoảng sợ nên cô vội bước ra khỏi thang máy.
Tạ U U không dám đợi thêm một giây nào, cô chỉ có thể lê bước theo thư ký Tống.
Còn chưa đến cửa phòng làm việc cô đã thấy Thẩm Phi Bạch đứng nói chuyện trong hành lang, hiển nhiên dáng vẻ kia của anh là vẫn chưa nguôi giận, giữa hai hàng mày là khí tức lạnh lẽo, đầy vẻ áp bức.

Mấy người bị anh dạy dỗ kia không dám nói tiếng nào, thậm chí cả tay cũng không dám nhấc lên.
Tạ U U cơ hồ có thể phán đoán chuyện hôm nay hẳn rất nghiêm trọng nên mới khiến Thẩm Phi Bạch tức giận như thế.
Đây là lần đầu tiên Tạ U U thấy dáng vẻ nổi giận đùng đùng của Thẩm Phi Bạch, với cô mà nói thì anh thế này có chút xa lạ. Lần trước khi thấy anh gây gổ với con trai cũng chẳng phải thế, ít nhất ở giữa hai hàng mày của anh vẫn còn nét ôn hòa và sự bất đắc dĩ. Nhưng lần này, trên mặt anh chẳng có tí nhiệt độ nào.
Cô nhìn bóng lưng và cả gò má của anh mà thoáng thất thần.
Tựa hồ nghe được tiếng bước chân phía sau lưng, Thẩm Phi Bạch quay đầu lại, lúc thấy cô anh chỉ hơi khựng lại, mặt mũi chẳng có biểu cảm gì.
Tựa hồ nghe được tiếng bước chân phía sau lưng, Thẩm Phi Bạch quay đầu lại, lúc thấy cô anh chỉ hơi khựng lại, mặt mũi chẳng có biểu cảm gì. Sau đó anh lại quay đầu lại, tiếp tục nói gì đó với người ta.
Tạ U U cảm thấy cả người mình nóng như thể bị đặt lên lò nướng.
Cô cảm thấy thư ký Tống muốn hại chết cô.
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.