Đọc truyện Tình Nhân Bé Nhỏ – Chương 7: Anhẹ Chút
Lúc Tô Tình tắm rửa xong, ra khỏi phòng tắm, Lý Quân vẫn là đi rồi.
Trước cửa nhà vệ sinh là một nữ phục vụ.
Tô Tình cười với cô, phất tay bảo cô đi, sau đó cầm điện thoại trên bàn gọi đi.
“Bác sĩ yêu cầu tôi thay thuốc, tôi hiện tại mới vừa tắm xong, không muốn động đậy, có thể gọi bác sĩ giúp tôi không.”
Ngoài dự đoán, Lý Quân cũng đi theo tới.
Hình như anh vừa mới tắm xong, mái tóc đen hơi ẩm ướt, nhỏ xuống dưới chiếc mũi cao.Anh mặc áo thun màu đen, cánh tay lộ ra ngoài nổi lên một mảng gân xanh, cánh tay cơ bắp phát triển nhất, hơi nhấc tay một cái,hình dạng cơ bắp liền hiện ra, kích thích hormone nam tính bùng nổ.
Tô Tình trái lại không nhìn anh.
Thời điểm cô tắm, vẫn luôn đứng, cổ chân dùng lực, tắm rửa xong mới phát cảm giác đau đến độ sưng lên.
Cô hiện tại không muốn đùa giỡn dục vọng của người đàn ông, chỉ nghĩ bác sĩ đem cổ chân mình chữa thật tốt để cô có thể ngủ ngon đêm nay.
“Sưng rồi.” Bác sĩ kiểm tra xong sau đó bôi thuốc, đổ ít rượu thuốc xoa bóp cho cô.
Tô Tình sợ đau, hít vào rên rỉ:“A… A… Đau…”
Âm thanh kêu lên càng thêm quyến rũ …giống như là kêu ở trên giường.
Bác sĩ nghe qua rất nhiều âm thanh người kêu đau, lần đầu tiên nghe thấy Tô Tình tiếng kêu như vậy… Âm thanh quyến rũ, bên dưới người mơ hồn nổi lên phản ứng, nghĩ Lý Quân cũng có thể xoa thuốc, liền tìm lấy cớ cáo từ: “Tôi nhớ tôi vẫn còn bệnh nhân, Lý Quân, anh xoa giúp cô ấy.”
Nói xong, không đợi Lý Quân từ chối liền đứng dậy chạy ra ngoài.
Lý Quân vẻ mặt bình tĩnh ngồi xuống ghế, nhíu mày nhìn chằm chằm cổ chân Tô Tình.
Người phụ nữ này cả người lớn lên xinh đẹp tinh xảo, bàn chân nhỏ nhắn thon dài, móng chân sơn màu tím, bàn chân trắng nõn lại càng đẹp, cổ chân tinh tế, đeo vòng sáng lấp lánh.
Anh đem chân cô đặt lên đầu gối chính mình, đổ ít rượu thuốc ở lòng bàn tay, cúi đầu xoa bóp cho cô.
Anh dùng sức lớn hơn so với bác sĩ, một lần xoa xuống, Tô Tình đều đau đến vặn vẹo, tựa như khóc mà kêu một tiếng:“A… Nhẹ chút!”
Cô không giả vờ rên rỉ, lại kêu so với giả vờ còn quyến rũ hơn.
Cô rụt chân lại, đau đến hét lên: “Anh có làm được hay không! Đau qua! Đi gọi người vừa rồi… A… Đau… A… Lý Quân! A…”
Không đợi cô nói xong, Lý Quân đã giữ chặt chân cô, dùng sức xoa mạnh cổ chân cô.
Trong vòng một phút, Tô Tình nằm trên giường nước mắt đầm đìa, há mồm thở gấp, mũi đỏ bừng, ngực phập phồng nhấp nhô.
Mắt thấy Lý Quân đứng dậy rời đi, cô bất chấp cổ chân còn đau, đột nhiên lao xuống, đem Lý Quân đè ở trên tường, nhón chân cắn vào cổ anh.
Lý Quân nhíu mày, giơ tay đẩy cô,nhưng năm ngón tay lại bắt được một khối thịt mềm.
Cô không có mặc áo lót, phía dưới chính xác là trống không.
Anh ý thức được đó là cái gì, đang muốn buông tay.
Tô Tình đã nắm lấy dương v*t trong đũng quần của anh, khóe mắt còn treo nước mắt, nhưng khóe miệng lại nhếch lên, cười đến thập phần đắc ý:“Hóa ra đã sớm cứng a.”
Ngón trỏ của cô sờ nhẹ vào dương v*t, ánh mắt Lý Quân trầm đến càng thêm lợi hại.
Anh nhéo eo Tô Tình, đem người ném trên giường, sau đó đóng cửa đi ra ngoài mà không hề quay đầu lại.
Bên trong cánh cửa truyền đến tiếng cười ha ha của Tô Tình.
Lý Quân đi ra ngoài vài bước, vào nhà vệ sinh, nghiêng đầu nhìn vào trong gương.
Trên cổ để lại dấu răng rõ ràng, phía dưới là vết máu đã khô.
Còn mang theo ít nước miếng.
Nơi đó rõ ràng hẳn là phiếm đau đớn, nhưng lại mang cảm giác tê ngứa kì diệu.
Anh dùng lòng bàn tay xoa nhẹ, sau đó rửa sạch bằng nước.
Khi cúi đầu, anh ngửi thấy mùi nước hoa trên người mình, nhàn nhạt hương trái cây.
Là mùi hương của người phụ nữ kia.
Anh nhíu mày nhăn đến lợi hại, phía dưới dương v*t cứng đến phát đau.
>°~°.