Tình Mê Pháp Lan Tây

Chương 10


Đọc truyện Tình Mê Pháp Lan Tây – Chương 10

Tình cảm mạnh liệt rốt cục chỉ dần dần lắng xuông khi Alex đạt được sự hưng phấn cực độ,
anh thỏa mãn hôn nhẹ lên môi Sở Lăng, thì thầm gọi tên cậu: “Lăng,
Lăng…”

Sở Lăng nghiêng đầu nhíu chặt hai hàng chân mày, mệt mỏi
nhắm mắt lại, đôi môi cũng mất đi màu phấn hồng mê người trở nên trắng
bệch, trái ngược với vẻ mặt tràn đầy thỏa mãn của Alex, vẻ mặt cậu chỉ
có tức giận cùng đau đớn.

Alex vùi đầu vào cổ Sở Lăng, khẽ thở dài: “Lăng, xin lỗi, tôi đã quá thô bạo.”

Alex biết nếu không phải do hai bên tình nguyện thì chỉ gây ra đau đớn cho
Sở Lăng, nhưng anh quả thực rất muốn có được cậu, đối với loại tình cảm
điên cuồng vừa xuất hiện này anh hoàn toàn không thể khống chế.

Sở Lăng vẫn thở hổn hển như cũ, cũng không hề quay đầu lại.

Alex vươn tay nắm lấy cằm bắt Sở Lăng quay lại: “Lăng, em khỏe không?”


Cuối cùng Sở Lăng cũng mở mắt, con ngươi đen tuyền mạnh mẽ bùng lên ngọn lửa tức giận cùng căm hận, cắn răng lạnh lùng nói: “Không cần giả vờ thương hại! Nếu đã phát tiết xong thì cút đi!” Cái tên chết tiệt bỉ ổi này rốt cuộc xem cậu thành cái gì? Không thèm có lời giải thích nào sau khi
cưỡng đoạt mình, còn nói xin lỗi, người này không phải bỉ ổi bình thường mà là cực kỳ bỉ ổi!

Alex nghe được âm thanh lạnh lùng của Sở
Lăng, nhìn vào con ngươi đen đang tràn ngập căn hận, anh mới hiểu rõ Sở
Lăng căm hận mình thấu xương, nội tâm luôn lãnh khốc vô tình lại nỗi lên một trận đau đớn, anh cười khổ thở dài: “Lăng, em không thể tin là tôi
thực sự yêu em sao?”

Sở Lăng không thèm liếc mắt nhìn Alex, lại lạnh lùng quay đầu sang chỗ khác.

Alex từ khi sinh ra luôn được người khác tôn kính chưa bao giờ bị người khác xem thường hết lần này đến lần khác như vậy, nhưng anh cũng không tức
giận, chỉ thở dài cúi thấp người hôn lên gương mặt Sở Lăng, mặc cậu
kháng cự mạnh mẽ hôn lên cánh môi mềm, vừa ngang ngược mạnh mẽ, lại có
chút ôn nhu mút vào, bàn tay to nhẹ nhàng vuốt ve thân thể gợi cảm của
cậu, quyến luyến không muốn rời khỏi, vật phía dưới vừa mới lắng xuống
dục hỏa trong nháy mắt lại bùng lên.

Sở Lăng vốn đang nhắm chặt
hai mắt lại không muốn để ý đến Alex, nhưng đột nhiên lại mở mắt kinh
hoàng nhìn anh. Alex vẫn chưa rời khỏi cơ thể Sở Lăng, vì thế mà cậu dĩ
nhiên cảm nhận được biểu tượng nam tính của anh trong cơ thể mình đang
to lên nhanh đến chóng mặt, mà hơi thở của Alex trên môi mình cũng bắt
đầu nóng rực. Trời ạ, tên cầm thú này còn chưa dằn vặt hắn đủ sao? Đã
từng tiếp nhận những khóa huấn luyện đặt biệt nghiêm khắc khiến cậu luôn có tính nhẫn nại cao gấp mấy lần người khác, nhưng mà cái cảm giác xé
rách đau đớn vừa nãy quả thực làm cậu khổ sở đến mức muốn lập tức chết
đi, tên chết tiệt này lại bày ra biểu tình chưa đủ no? Tinh lực người
này sao lại sung mãn như vậy? Lẽ nào…muốn cậu phải trãi qua cảm giác
kinh khủng như rơi vào địa ngục này một lần nữa?


Hai tay Alex
chống bên hông Sở Lăng, khẽ nhấc người lên nhìn thẳng vào gương mặt cậu, dục hỏa mãnh liệt thiêu đốt đôi ngươi xanh biếc, lồng ngực cũng theo
hơi thở dồn dập của anh mà phập phồng, phân thân chôn sâu trong cơ thể
Sở Lăng vì không kiềm chế được mà khẽ rục rịch, thầm nghĩ muốn lần thứ
hai hung hăng áp đảo cậu.

Thế nhưng, nhìn gương mặt Sở Lăng vì
quá đau đớn mà trắng bệch cùng với con ngươi đen tuyền đang cố làm ra vẻ lãnh tĩnh phẫn nộ nhìn mình nhưng vẫn không che dấu được sự yếu đuối
cùng sợ hãi, điều này tác động mạnh mẽ vào lòng, vào trái tim luôn lạnh
lùng của Alex.

Sở Lăng nhìn vào con ngươi bị dục hỏa bùng cháy
mãnh liệt đến đỏ rực của Alex, nhìn những giọt mồ hôi đang nhỏ giọt
xuống từ thái dương anh, bên tai lại nghe thấy tiềng thở dốc ngày càng
dồn dập, trong lòng cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, có lẽ… chỉ một giây
sau, người này lại như lần đầu tiên điên cuồng xâm phạm mình?

Alex cắn chặt răng, cố nén xuống tất cả dục vọng, vừa thở hổn hển vừa than:
“Lăng, em quả thực bức tôi đến phát điên.” Anh nói xong liền đem phân
thân trong cơ thể Sở Lăng rút ra, cúi đầu cuồng nhiệt hôn lên môi cậu
đồng thời vội vàng dùng tay giải quyết chút dục vọng còn xót lại.


Một lúc sau Alex xoay người nằm phịch xuống bên cạnh Sở Lăng thở dài một
hơi, Sở Lăng khiếp sợ không thể tin vào mắt mình, người… người này lại
buông tha cho mình, không có tiếp tục xâm phạm, vì sao?

Alex đứng dậy, cúi đầu nhìn Sở Lăng, thấy trong mắt cậu đang tràn ngập hoài nghi, lại cúi xuống lưu luyến hôn nhẹ lên môi cậu, thở dài: “Lăng, tôi thực
sự cảm thấy muốn em bao nhiêu lần cũng không đủ, nhưng nhìn vẻ mặt đau
đớn của em tôi quả thật không đành lòng.”

Sở Lăng kiềm không được mím chặt môi, nếu như cậu không nhìn nhầm, cậu quả thực nhìn thấy sự
quan tâm yêu thương trong đôi mắt đang tràn ngập dục hỏa của Alex, nhưng cậu lập tức ép bản thân vứt bỏ suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu, tiếp tục lạnh lùng quay đầu sang hướng khác. Hai người vốn là kẻ địch không thể
cùng tồn tại, hơn nữa người này lại còn là tên chết tiệt vừa xâm phạm
mình, vì thế Sở Lăng tuyệt đối không thể mềm lòng, chuyện quan trọng
nhất bây giờ là tìm cách thoát khỏi đây, còn có…tìm cách giết chết anh.

Alex nhìn thấy Sở Lăng lạnh lùng nhất định không chịu khuất phục chỉ biết
cười khổ, vươn tay khéo chăn đắp lên người Sở Lăng sau đó đi vào phòng
tắm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.