Bạn đang đọc Tình Đầu Quan Trọng Nhất Thế Gian FULL – Chương 62: Lần Đầu Tiên
Cao Y trước mặt, đã hoàn toàn rút đi khí chất của thiếu nữ rồi.
Chỉ trong thời gian hơn 3 năm ngắn ngủn, bất luận là trang điểm hay hoặc là khí tràng, đều đã phát triển thành một người phụ nữ vô cùng thành thục.
Trình Cẩm Chi năm nay học Đại học năm ba, Cao Y cũng chỉ mới năm bốn.
Mới năm bốn mà đã tham gia tụ hội của những nhân sĩ tài chính như vậy, không cần Thích Tư Man giới thiệu, Trình Cẩm Chi cũng biết Cao Y hẳn sống rất tốt.
Trình Cẩm Chi cũng không nắm lấy bàn tay Cao Y đưa đến, nàng chỉ liếc mắt nhìn sang Thích Tư Man bên cạnh.
Thích Tư Man nháy nháy mắt với nàng, có lẽ Thích Tư Man biết Cao Y, biết chuyện giữa họ.
“Đàn em.” Dường như Cao Y cũng không gò ép, chị ta chỉ đưa tay đặt lên vai Trình Cẩm Chi.
“Em càng ngày càng xinh đẹp.”
Trình Cẩm Chi im lặng tránh thoát sự đụng chạm của Cao Y, lúc này Thích Tư Man bên cạnh mở miệng.
“Cẩm Chi, sao cậu lại lạnh nhạt với đàn chị như vậy.
Đàn chị là người giật dây cho phim mới của cậu đấy.”
Trình Cẩm Chi cũng là vào lúc này mới biết, bộ phim truyền hình tự sản xuất này còn có phía đầu tư khác, Cao Y là người phụ trách bên phía đầu tư nọ, cũng là chị ta trước đây tiếp nhận Trình Cẩm Chi vào phim.
Nơi này nhân sĩ thương vụ rất nhiều, Trình Cẩm Chi không thể cứ nghênh ngang rời đi như vậy.
Thích Tư Man dường như là cố ý, vị trí của Trình Cẩm Chi kề sát bên Cao Y rất gần.
Một bàn này hầu như đều là người trong giới, rất nhiều người bắt đầu kính Cao Y, công ty mà Cao Y nhậm chức hiện tại, hai năm qua có kế hoạch đầu tư mảng phim điện ảnh và truyền hình.
Trên bàn còn có nữ chính của bộ phim tự sản xuất này.
Nữ chính biểu đạt trông vô cùng ân cần, cô ta còn nhìn sang chỗ ngồi của Trình Cẩm Chi.
Khi nãy nữ chính đến đây đã muốn ngồi vào bên cạnh Cao Y, còn chưa có ngồi xuống thì đã bị Thích Tư Man mời sang những vị trí khác, bởi do vị trí đó là nhỏ đặc biệt chừa lại cho Trình Cẩm Chi.
Người khác uống một ly, Cao Y chỉ dùng môi chạm một hớp nhỏ.
Bấy giờ, Cao Y lại nâng ly rượu đổ đầy, nhìn Trình Cẩm Chi bên cạnh.” Cẩm Chi, lâu như vậy không gặp, uống với đàn chị một ly nào.
Chị một ly, em chỉ cần dùng môi nhấp hớp thôi.”
Lúc này, người trên bàn bắt đầu ồn ào dần.
Nhìn ra được, Cao Y có hứng thú đối với Trình Cẩm Chi.
Thật ra, xu hướng tính dục của Trình Cẩm Chi ở trong giới cũng đã được xem như là nửa công khai rồi.
Nàng và bạn gái nhỏ của nàng.
Cao Y lại đến gần thêm chút.
“Em chỉ cần nhấp một cái, nữ chính của bộ phim này sẽ là của em.”
~
Dung Tự xuống xe, liền nhìn thấy Trình Cẩm Chi ngồi xổm trên mặt đất vẽ vòng tròn.
Cô vừa mới đi thi đấu về, bây giờ đã là đêm khuya, đã không cho Trình Cẩm Chi lại đây.
Trình Cẩm Chi lại nhất quyết muốn lại đây.
“Tự Nhi.” Nhìn thấy Dung Tự, Trình Cẩm Chi đứng dậy.
Dung Tự vừa mới đi đến bên người Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi liền ôm lấy sau gáy cô.
Tai Dung Tự có hơi đỏ lên, cô nhìn bạn học đằng sau.
Bạn học có người biết, người không biết chuyện của họ, nhưng tất cả đều ăn ý đi trước.
Dung Tự ôm chặt eo Trình Cẩm Chi.
“Ngoan, em đã về rồi.”
Dung Tự vừa dứt lời, nước mắt Trình Cẩm Chi liền nhịn không được.
“Có lẽ chị ở ký túc xá không được nữa rồi.”
“Làm sao vậy?”
“Chị cãi nhau với Thích Tư Man rồi.”
Dung Tự xoa xoa sau gáy Trình Cẩm Chi, cô ngửi thấy mùi rượu trên người Trình Cẩm Chi.
“Chị uống rượu sao?”
“Không có.” Trình Cẩm Chi hít mũi một cái.
Nàng không có uống rượu Cao Y kính, thậm chí còn cãi nhau với Thích Tư Man.
Thích Tư Man biết ý của Cao Y.
Khi Thích Tư Man lại lần nữa truyền thụ kinh nghiệm vào trong giá trị quan của Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi cảm giác mình lại như con ếch nhảy vào chảo.
Nàng phản ứng rất lớn, nàng muốn nhảy khỏi chảo, Thích Tư Man liền nắm chặt cổ tay của nàng.
“Cậu cho rằng đại biểu phát ngôn quảng cáo lần trước, là tặng không à? Nếu như cậu không chấp nhận, cậu cũng đừng nghĩ ở trong giới này lăn lộn nữa.
Thứ người không tuân thủ quy tắc.”
“Đối phương có thể làm gì cậu? Có thể ở ngay trước mặt mọi người ăn cậu chắc? Chỉ là uống ly rượu thôi.
Uống rồi, đến lúc đó mình nói thay cậu hai ba câu, thì cậu có thể về bên cạnh Tự Nhi nhà cậu rồi.” Thích Tư Man đầu tiên là “đe dọa” Trình Cẩm Chi, hiện tại lại dùng đạo lý, tình cảm để đả động.
Nghe được tên Dung Tự, chuông báo động trong lòng Trình Cẩm Chi vang mãnh liệt.
Đúng rồi, Tự Nhi hôm nay trở về.
Dung Tự mới từ phòng tắm đi ra, Trình Cẩm Chi liền qua đến, ôm chặt phía sau lưng của Dung Tự.
Dung Tự rửa tay, lại xoay người ôm lấy Trình Cẩm Chi, cằm cọ lên đỉnh đầu Trình Cẩm Chi.
“Chị muốn dọn ra sao?”
“Em dọn ra không? Em ở chung với chị được không?”
“Năm nhất quản lý rất nghiêm, chị ở trước đi, em rảnh rỗi sẽ đến bầu bạn với chị.”
“Nhưng mà chị muốn ở cùng với em.” Trình Cẩm Chi dường như còn có phần nghĩ lại mà sợ, nàng tựa ở trong lòng Dung Tự.
Nàng không biết Thích Tư Man muốn lấy phương thức gì, khiến nàng không sống được nữa ở trong giới này.
Trình Cẩm Chi liên tục dính chặt Dung Tự, đến trên giường rồi, vẫn còn dựa ở trên người Dung Tự.
Dung Tự nặn lỗ tai phấn hồng của Trình Cẩm Chi một lúc, cúi đầu hôn gò má Trình Cẩm Chi một cái.
Men theo bóng tối, Trình Cẩm Chi hôn lên đôi môi mềm mại của Dung Tự.
Chỗ cần hôn cũng đã hôn, chỗ nên chạm cũng đã chạm, còn kém một bước cuối cùng.
Tuy rằng cơ thể có cấu tạo giống nhau, nhưng hai người đối với cơ thể lẫn nhau vẫn rất có hứng thú.
Lần trần trụi đối diện là lần trước đó, hai người cởi quần áo, cứ như vậy ngồi đối diện.
Cũng không có làm cái gì, hai người có chút ngại ngùng, vẫn là Dung Tự hơi lớn gan chút, sáp đến dùng má dán vào má Trình Cẩm Chi, da thịt dán vào nhau ôm lấy cùng một chỗ.
Cảm nhận da thịt đối phương, cảm nhận đường cong đối phương, cứ thế mà ôm cả một buổi tối.
Trình Cẩm Chi nghe tiếng thở của Dung Tự, cũng không biết xuất phát từ tâm lý gì, tay nàng dò thám xuống.
Dung Tự chỉ sửng sốt một giây, rồi ôm nàng vào trên người.
Nơi ấy còn chặt khít hơn so với trong tưởng tượng của Trình Cẩm Chi, khi nàng đang muốn rút tay về, Dung Tự ôm lấy nàng, khiến tay nàng đưa đi vào.
Lần đầu tiên đều có chút không thoải mái, Dung Tự rên khẽ một tiếng.
Nghe được tiếng kêu đau của Dung Tự, tay Trình Cẩm Chi rút ra, nước mắt của nàng tí tách chảy xuống.
“Xin lỗi, xin lỗi Tự Nhi.
Có phải rất đau không?”
“Lại khóc.” Dung Tự xoa nhẹ mắt của Trình Cẩm Chi.
“Để chị đi vào, là để chị vui vẻ, không cho khóc.”
Trình Cẩm Chi sợ thủ đoạn của Thích Tư Man, sợ mất đi Dung Tự.
Nàng phá thân Dung Tự rồi, thế thì Dung Tự chính là của nàng.
Suy nghĩ như vậy rất ích kỷ, nhưng khi nãy nàng cũng không biết tại sao mình lại vậy, lại muốn Dung Tự là của nàng.
Dung Tự tốt như vậy, họ từ nhỏ đã ở bên nhau.
Trình Cẩm Chi không tưởng tượng nổi đến cảnh sau này không có Dung Tự, nếu như Dung Tự hoài nghi nàng, muốn rời bỏ nàng, nàng sẽ phải làm gì.
“Tự Nhi, chị cảm thấy chị là quỷ ích kỷ.
Làm sao bây giờ.” Nước mắt Trình Cẩm Chi không ngừng lại được.
Dung Tự không ngờ Trình Cẩm Chi sẽ phản ứng lớn như vậy, cô kéo quần của mình lên, ôm Trình Cẩm Chi vào trong ngực của mình.
“Đừng khóc.
Dù sao thì không sớm thì muộn em cũng sẽ trao cho chị mà.”
“Em đáp ứng chị, em sẽ xin với khoa, nếu được thì em sẽ dọn ra ở với chị, không được thì em sẽ vụng trộm ở chung vậy.” Dung Tự nói.
Trình Cẩm Chi thút thít một hồi lâu, vẫn là Dung Tự có nhẫn nại, cứ thế mà chậm rãi dỗ Trình Cẩm Chi.
“Còn đau không?” Trình Cẩm Chi hỏi Dung Tự.
“Không đau.”
“Khi nãy em rên kìa.”
“Có lẽ là lần đầu tiên, may là hồi trước cắt móng tay cho chị rồi.”
“Em muốn chị không?” Trình Cẩm Chi đến nửa ngày mới nói câu này ra miệng, cứ cảm giác mình có phần “chẳng biết xấu hổ”.
“Chờ chị tâm tình lại tốt đã, em là để chị vui, nên mới để chị vào.
Chị khóc chít chít như thế, em đau lòng.”
“Chị không khóc nữa.” Trình Cẩm Chi mím môi, viền mắt đo đỏ, nói không khóc là không khóc nữa, chỉ là mũi còn có hơi thút thít.
Dung Tự nở nụ cười, ngắt mũi Trình Cẩm Chi một cái.
“Em nhịn rất lâu rồi, có hơi vất vả đấy, chị đừng có mà quyến rũ em nữa.”
“Không cho em nhịn.” Lỗ tai Trình Cẩm Chi có hơi đỏ.
“Hửm? Vậy em liền…” Dung Tự nhẹ nhàng đè lên Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi có hơi sợ, nàng rụt người lại.
Thấy dáng vẻ run rẩy của Trình Cẩm Chi, Dung Tự cong môi lên, hôn cái trán Trình Cẩm Chi một cái.
“Hôn chị một cái vậy.”
Dung Tự xuống giường sắp xếp lại một hồi, Trình Cẩm Chi cũng xuống giường rửa tay.
Giữa khe tay dính máu, khi nãy đưa vào rất sâu, Trình Cẩm Chi vốn là muốn lui ra, lại bị Dung Tự ôm đến khiến tay lại càng vào sâu hơn.
Lời nói ban nãy của Dung Tự, đích xác dỗ Trình Cẩm Chi thành công, Trình Cẩm Chi hơi nắm tay lại, nụ cười ngọt ngào ngập tràn khắp khuôn mặt.
Tự Nhi là của nàng rồi, Dung bảo nhà nàng.
“Cơ sở bôi đen” của Trình Cẩm Chi hoạt động rất nhanh, chưa gì đã đăng tải rất nhiều bức ảnh khi nàng tham gia tiệc tối.
Ống kính vô cùng xảo trá, nó chụp lấy những dáng vẻ khi quần áo nàng có hơi mất trật tự.
Chuyện Trình Cẩm Chi bị bao nuôi lan rộng ra ở trong giới.
Chịu xung kích đầu tiên chính là những fans weibo nọ của Trình Cẩm Chi, những đại biểu phát ngôn quảng cáo mà khoảng thời gian này nàng đã nhận cũng thuận lý thành chương mà hủy bỏ hợp đồng với nàng rồi.
Bên phía đại biểu quảng cáo nói lời cũng khá là mờ ám, bảo là chưa có trải qua xác minh cẩn thận, nhân đây xin lỗi về phía tiểu thư Trình Cẩm Chi.
Nói cách khác, một mặt thì bên phía quảng cáo họ đã nhận định danh dự cá nhân của Trình Cẩm Chi đã xâm hại sản phẩm công ty.
Không giống nghệ sĩ khác, đằng sau Trình Cẩm Chi không có công ty đại diện hay đoàn đội đại diện, nên dĩ nhiên không có luật sư đưa ra tố tụng hay nghi vấn với những hãng quảng cáo này.
Fans weibo của Trình Cẩm Chi tụt thê thảm.
Không chỉ weibo nàng thất thủ, còn có cả weibo Dung Tự.
Không ít người qua đường gửi cho Dung Tự ảnh chế đội nón xanh (*bị cắm sừng).
Cặp đôi Trình Cẩm Chi và Dung Tự, trước đây nổi bao nhiêu, bây giờ anti-fans lại mãnh liệt bấy nhiêu.
Không ít fans biểu đạt chất vấn, nhưng họ lại bị dán mác thành fans não tàn.
Trên mạng, thứ không thiếu nhất chính là hùa.
“Tôi đã nói rồi, đôi này là giả mà.”
Rất rõ ràng, có người thả ra hàng loạt thủy quân để chỉnh Trình Cẩm Chi.
Thuỷ quân đã làm che mất tiếng chất vấn rồi, trong bình luận weibo chỉ còn dư lại người qua đường xem náo nhiệt và thủy quân có ý định bôi đen.
Ở trong mắt người qua đường, đây đại khái là một ngôi sao mạng hạng 18 đang kiếm fame.
Long trời lở đất trên mạng, tim Trình Cẩm Chi lập tức treo lơ lửng.
Dung Tự nhất định sẽ thấy thôi.
Quả nhiên Dung Tự gọi điện thoại tới.
“Chị đang ở nhà trọ sao?”
“Đừng hoảng, ở nhà trọ chờ em.
Em lấy chút đồ rồi đến ngay.”
Không lâu sau, một bài đăng dài của weibo liền leo lên đầu top search.
Là bài của Dung Tự.
“Xin lỗi, làm phiền mọi người rồi.
Bình luận weibo của Cẩm Chi, là tôi tắt, sau này tôi sẽ mở ra.
Tắt bình luận, chỉ là vì tạm thời lảng tránh những người có ý gây chuyện không ngừng để Cẩm Chi lên top search.” Dung Tự đính kèm thêm vài ảnh số liệu khác thường.
“Cứ tiếp tục không hồi đáp thì cũng có một ngày top search sẽ chìm xuống thôi.
Tôi đăng bài viết dài thế này, trái lại dẫn đến nhiều sự quan tâm hơn.
Càng nhiều người biết thì lại càng nhiều suy đoán, như vậy sẽ khiến chuyện lại càng to lớn hơn.
Nhưng tôi không cách nào giả vờ như không thấy, đối với mọi người mà nói thì đây chỉ là một chuyện top search hết sức đơn giản, ngày mai ngày mốt mọi người rồi cũng quên.
Nhưng đối với người trong cuộc, ở những năm tháng dài đằng đẵng sau đó, Cẩm Chi đều phải buộc giải thích đôi vài câu lời với những người nhìn thấy chuyện lần này.
Cô ấy không thể giải thích từng cái một ở những năm tháng sau này, vì thế tôi nhân lúc chuyện này còn đang ở độ hot cao nhất, kịp thời làm sáng tỏ.
[hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh].”
Toàn bộ hình ảnh đều là số liệu khác thường và ngôn luận thuỷ quân điều khiển.
“Tôi đã đưa ra khiếu nại lên weibo, tôi hi vọng công ty có liên quan lập tức đình chỉ hành vi xâm phạm quyền lợi phe tôi.
Công ty có liên quan trước đó đã tổ chức một cuộc internet makerting, tôi cũng đã sớm có nghe thấy.
Nếu bên họ cố ý tiếp tục, vậy tôi sẽ đem tài liệu liên quan mà tôi đã thu thập trình lên phía tòa án [hình ảnh].”
Hình ảnh này là một giấy ủy thác của sở luật sư.
===
Lời của editor: Một tháng đi nhanh ghê, dù mình vẫn chưa khuây khỏa cho lắm =))) Nhưng mà nữ hán tử nói lời giữ lời mà :3 Truyện này còn tầm 35c~, sắp end nên đẩy nhanh tiến độ hoàn bộ này nốt, 1n/1c nha, chậm nhất là tháng sau hoàn 😉