Bạn đang đọc Tình Đầu Quan Trọng Nhất Thế Gian FULL – Chương 48: Ngao Nghiêm Chỉnh
Buổi tối, Trình Cẩm Chi post bài lên weibo, còn rất “tâm cơ” mà đẩy bài lên đầu, đại ý là không ngờ mình sẽ nổi, vì để mấy người qua đường quan tâm ngôi sao mới nổi như nàng, nàng còn rất thẳng thắn mà biểu đạt mình cũng muốn nổi tiếng.
“Video cậu đăng mấy ngày trước mà bây giờ bạn gái cậu mới like, về nhớ giáo huấn cô ấy đấy.” Cư dân mạng dường như chú ý đến lượt likes của Dung Tự.
Trình Cẩm Chi đại khái cũng không ngờ mình có thể dấy lên sóng lớn trên internet thế này, thật ra cũng không lớn gì, nhưng đối với nàng thì đấy là lượng quan tâm rất lớn rồi.
Nàng còn thật sự trả lời từng bình luận của các cư dân mạng.
“Ha ha ha bạn gái của mình hả, em ấy không chơi weibo, em ấy là học sinh tốt.”
“Thấy ảnh chụp nhìn nữ thần lắm mà, sao lại trông nhà quê như thế.” Cư dân mạng nói.
“Ha ha ha không phải nữ thần, bây giờ còn là học sinh.” Trình Cẩm Chi trả lời.
Một bình luận khác: “[đáng thương] nữ thần thiếu bạn trai không?”
“Không thiếu.” Trình Cẩm Chi trả lời cái này rất ngay thẳng.
Dung Tự mở video mấy ngày trước mà Trình Cẩm Chi ngốn cà chua cho cô xem, định bình luận là chừa em chút xíu đi.
Kéo bình luận của cư dân mạng một lúc, chợt một bình luận như thế này đập vào mắt.
“Người đẹp, kỹ thuật oral sex không tệ nghen, chắc thường ngày luyện dữ lắm ha [cười trộm].”
Nhiều người quan tâm, dĩ nhiên sẽ có một vài bình luận tiêu cực như thế này.
Dung Tự nhìn thấy bình luận này, suy nghĩ một lúc, cô định đăng nhập weibo của Trình Cẩm Chi xóa cái bình luận này đi.
Bây giờ Trình Cẩm Chi đang tham gia thi cử, cô không muốn Trình Cẩm Chi bị ảnh hưởng tâm trạng.
Kết quả, Trình Cẩm Chi vẫn thấy được nó.
Trình Cẩm Chi trả lời.
“Ông có ý gì? Ông thần kinh à?”
“Nóng tính quá nha, không phải cô muốn nổi tiếng sao? Nếm c* của chú một lần đi, rồi chú cho cô nổi.” Chủ comment là một người đàn ông trung niên, trang chủ cá nhân còn đăng hình của mình.
Khi biết mình bị Trình Cẩm Chi block, ông ta bắt đầu share weibo của Trình Cẩm Chi về tường mình để chửi bóng chửi gió, ý nói Trình Cẩm Chi còn chưa nổi tiếng đã bắt đầu chửi rủa cả dân mạng rồi.
Trình Cẩm Chi share bài viết đó về, người qua đường xem náo nhiệt cũng giúp Trình Cẩm Chi mắng người đàn ông trung niên.
“Chú hai, nói chuyện cẩn thận, thu hồi mấy lời khó nghe lại đi, nghe ngứa tai lắm.”
Thế giới này có rất nhiều người trời sinh da mặt dày như vậy.
Mắng người ta cho đã còn có thể đăng sinh hoạt thường ngày của mình lên trang chủ weibo, tắt bình luận của người xa lạ, không bị ảnh hưởng một chút nào cả.
“Sao nhiều thanh niên mắng ông dữ vậy [cười trộm].”
“Nước cạn thì nhiều ba ba, mấy đứa tiểu minh tinh gây sự mà thôi.
Kệ nó đi, chờ mấy đứa fans kia phát hiện thần tượng của nó là cái lu nước đi [ha ha].”
Trình Cẩm Chi cũng phải mất một phen lăn lộn mới phát hiện người như thế căn bản không cần phải quan tâm.
Mặc dù sau đó, nàng cũng không ít lần mắng người ta.
“Dung Tự, có phải tính nết chị quá xấu hay không?” Nàng mắng gã trung niên kia, có một vài tài khoản truyền thông cá nhân còn share bài weibo của nàng về, bảo nàng làm chuyện: “Dũng có thừa, trí không đủ, mới tí đã mắng nhau với cư dân mạng thì chỉ làm người khác sợ mà thôi.”
“Nào có.
Khi nào chị về, em đi đón chị.”
“Hai ngày nữa chị về đó, chị muốn ăn thịt khô, em làm chị ăn đi.” Nghe được thanh âm ôn hòa của Dung Tự, cáu kỉnh của Trình Cẩm Chi lập tức biến mất.
“Được.” Dung Tự nói: “Sau này em giúp chị quản lý tài khoản weibo nhé?”
“Không cần, sau này chị sẽ áp chế tính tình của mình xuống, không thèm quan tâm bọn họ nữa.” Nói chuyện với Dung Tự, lòng Trình Cẩm Chi cũng thư thản.
Nằm ở trên giường, Hạ Dữu và Cẩu Vũ cũng gọi điện tới.
“Ngôi sao mạng ơi, nổi tiếng rồi thì có còn nhớ mấy đứa bạn ở quê nhà như tụi tui hông?”
“Quên rồi, ai vậy?”
“Mình mình, Hạ Dữu.”
“Mình mình, Cẩu Vũ.”
“Cũng hên là quen thân với Cẩm Chi từ bé.” Hạ Dữu gửi tin nhắn sang: “Liệu có ai tới tìm mình mua quảng cáo không? Mình phải cho giá nhiêu đây, mình nghĩ xong xuôi hết quảng cáo rồi nè.
Slogan sẽ là: Sản phẩm này rất đáng tin cậy, ngay cả Cẩm Chi dùng cũng bảo tốt.”
“Ngôi sao mạng ơi, tại sao cậu đi chửi nhau với đám dân mạng ngu ngốc đó làm gì?” Dường như Cẩu Vũ cũng nhìn thấy, liền hỏi Trình Cẩm Chi.
“Mình kiêu hãnh mà.”
“Mới nổi có mấy tiếng đồng hồ đã kiêu hãnh vậy rồi?” Cẩu Vũ nói.
“Đúng rồi, xíu nữa mình phốt cậu bây giờ.”
“Vậy mình cũng vạch trần cậu luôn.”
“Làm đi, để mình nổi tiếng một lần, ha ha ha.”
Cẩu Vũ gửi đi mấy cái icon [khinh thường].
“Vậy mình đi vạch trần Dung Tự nói Dung Tự là bạn gái của cậu.”
“Em ấy vốn là bạn gái của mình mà.” Trình Cẩm Chi gửi tin nhắn.
Dường như Hạ Dữu mới lướt một vòng bình luận của Trình Cẩm Chi.
“Cẩm Chi, cuộc đời diễn nghệ của cậu mới bắt đầu, đừng để chết non nha.”
“Đúng rồi, minh tinh yêu đương đều phải giấu giấu diếm diếm, cậu vừa yêu đương lại vừa làm đồng tính luyến ái, cậu có còn muốn nổi tiếng hay không hả?” Cẩu Vũ “bén giọng” lên, gửi voice chat qua cho Trình Cẩm Chi.
“Mình muốn yêu đương, cũng muốn nổi tiếng.”
“Mình nghĩ được một cách, không phải dân mạng hay thích ship couple sao? Cậu và Dung Tự chính là couple sẵn có đó.
Mọi người bây giờ cũng nhìn chán tình yêu dị tính rồi, cậu thừa dịp được nổi tiếng trong giới bọn cậu luôn.”
“Nói sau đi.
Mình không muốn kéo Tự Nhi vào, Tự Nhi phải lo học tập thật giỏi.” Nghĩ đến Dung Tự, Trình Cẩm Chi lại cười ngọt ngào.
Trình Cẩm Chi lướt lướt weibo của Dung Tự, Dung Tự không chơi weibo nhiều, điển hình thuộc nhóm người chỉ biết share bài.
Trong weibo cũng không có bài đăng gì, chỉ có mấy bài share về kinh tế tài chính.
Trình Cẩm Chi xem bài Dung Tự share, nàng không hiểu.
Share cái này làm gì? Dung Tự muốn học tài chính sao?
Post thì không có caption gì, nhưng lại nhìn thấy không ít bình luận.
Video weibo của Trình Cẩm Chi đều tag Dung Tự, dĩ nhiên cũng làm weibo Dung Tự thêm một lượng quan tâm.
Không ít dân mạng bình luận ở dưới, hỏi hai người họ là quan hệ gì, Dung Tự không có trả lời.
Lượt likes của Dung Tự thì ngoài tin tức kinh tế tài chính bình thường ra thì toàn like cho nàng.
Trình Cẩm Chi đại khái cũng nhàn rỗi, nên bắt đầu lướt danh sách theo dõi của Dung Tự.
Danh sách theo dõi rất nhiều đều là tài khoản truyền thông cá nhân hay tài khoản official, lướt xong danh sách theo dõi của Dung Tự, Trình Cẩm Chi lại đi lướt danh sách người theo dõi của Dung Tự.
Dung Tự không có bao nhiêu fan, lượng theo dõi còn nhiều hơn người theo dõi.
Trình Cẩm Chi ở trong list người theo dõi phát hiện ra Tư Đồ.
Không khó để phát hiện được, là do Tư Đồ lại cầm dây buộc tóc màu đỏ của Dung Tự để làm ảnh đại diện weibo.
Chẳng trách Dung Tự không trả lễ lại mà follow cậu ta, quả thật là lòng dạ Tư Mã Chiêu [1].
Trạng thái Tư Đồ đăng nhiều hơn so Dung Tự với một chút, trạng thái mới nhất, chỉ có hai chữ.
“Đợi người.”
Đợi người? Đợi ai? Đợi Tự bảo nhà nàng á hả?
Weibo của Tư Đồ còn đăng mấy bức ảnh lớp, mở ra xem, liền biết tiêu điểm chụp của cậu ta ngay.
Cậu ta đang chụp Tự bảo nhà nàng.
Mặc dù biết Tự bảo không có ý gì với Tư Đồ, nhưng nàng vẫn nhịn không được mà ghen.
Lướt trong ngoài weibo của Tư Đồ hết cả thảy, tâm trạng lại giống hệt như kẻ bị cắm sừng.
“Làm sao vậy?” Vừa mới hack được máy tính của gã trung niên kia, Dung Tự chợt nhận được một icon như đưa đám của Trình Cẩm Chi.
Trình Cẩm Chi gửi đến một ảnh chế con mèo [một mình uống rượu say].
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
Vừa mới gửi xong, Trình Cẩm Chi liền nhận được điện thoại của Dung Tự.
Đồ ngốc nhà nàng thông suốt rồi sao?
“Alo?” Thanh âm của Trình Cẩm Chi quả thực có thể dùng mừng rỡ để hình dung.
Thế nhưng giọng của Dung Tự trông có vẻ hơi nghiêm chỉnh.
“Chị đang ở nơi khác, uống rượu ít chút.”
~
Ngày hôm sau, khi Dung Tự đi học, bèn nhận được một tờ giấy nhỏ của Tư Đồ: “Sao rồi, phần mềm hack mình đưa cho cậu lợi hại không?”
“Cám ơn, buổi trưa mời cậu ăn cơm.” Dung Tự đáp lời.
Cô hack được máy tính của gã trung niên kia là nhờ phần mềm hack Tư Đồ đưa cô.
“Lại là căn tin hả?” Tờ giấy của Tư Đồ truyền lại rất nhanh.
Dung Tự không trả lời, Tư Đồ lại truyền tới một tờ giấy.
“Ăn cơm thì miễn, cậu xem có cần cân nhắc vào CLB của mình hay không.
Nếu như cậu vào CLB của mình, đừng nói loại phần mềm hack này, tự cậu cũng có thể làm ra được.”
CLB của Tư Đồ liên quan đến máy tính.
“Mình suy nghĩ thêm một chút.” Dung Tự trả lời Tư Đồ.
Trình Cẩm Chi không thích Tư Đồ cho lắm, Dung Tự cũng không muốn quá thân với Tư Đồ.
Nhưng ở mặt khác, Dung Tự lại cảm thấy CLB này có lẽ có chỗ dùng được.
Ngoài học tập ra, cái gì cô cũng không biết, cô luôn cảm thấy mình nên học hỏi thêm một vài thứ.
Cô không giống Tiền Thiên Tứ, Tiền Thiên Tứ có thể sử dụng tiền giúp Trình Cẩm Chi xử lý rất nhiều thứ, mà cô lại không có tiền.
Nghĩ nghĩ, lúc tan học, Dung Tự vẫn đi tìm Tư Đồ.
“Wey~” Dung Tự đặt một chai nước ngọt lên trên bàn Tư Đồ, không ít bạn bè bên cạnh Tư Đồ lại bắt đầu ồn ào lên.
Tư Đồ đẩy vài đứa quấy rối, cầm lấy đồ uống của Dung Tự lên.
“Suy nghĩ kỹ rồi?”
“Không, mình còn đang suy nghĩ.
Mình muốn hỏi mượn cậu mấy quyển sách về phương diện ấy, hoặc là cậu báo tên sách, mình tự đi mua là được.”
Lời của Dung Tự, để Tư Đồ có đôi chút mất mác.
Đã là bạn học nhiều năm như vậy, Dung Tự lại vẫn thận trọng với cậu ta như thế.
Trước đó, cậu ta mua cái gì cho Dung Tự, Dung Tự đều phải trả lại tiền cho cậu ta.
Dung Tự thật sự kiên cường hơn những đứa con gái khác nhiều lắm.
“Không cần đi mua, ở chỗ này của mình có nhiều lắm.”
Tư Đồ khom lưng, lấy ra vài tài liệu liên quan đến máy tính ra.
“Lần trước mình nói với cậu đó, cái người đến tỉnh dự thi cầm giải nhì ấy, cậu ta trước đó là thuộc câu lạc bộ của tụi mình.”
“Còn có thể làm robot sao?”
“Đương nhiên có thể.
Có phải rất lợi hại hay không?” Tư Đồ lại định bắt đầu giựt giây Dung Tự.
Dung Tự nghe Tư Đồ nói vài câu, rồi lại về chỗ ngồi của mình.
Gặm sách chuyên ngành, đối với Dung Tự mà nói cũng không đơn giản, trong đó còn có một quyển sách là tiếng Anh toàn bộ.
Từ ngữ thông thường, Dung Tự vẫn nhận thức được, đụng đến từ ngữ chuyên ngành, cô còn phải chuyên môn dùng điện thoại tra tìm.
Tư Đồ giới thiệu vài app cho cô, chuyên môn dùng để tra tìm từ ngữ và hiểu biết kiến thức chuyên ngành.
“Tự Nhi, em đang cầm gì vậy?” Đón Trình Cẩm Chi về, khi lên xe thì Trình Cẩm Chi mới nhìn thấy sách trong tay Dung Tự.
“Chị xem xem chị thích dạng gì.” Dung Tự mở sách ra.
“Đây là robot sao?”
“Gần đây em đang xem sách của phương diện này, dự định thực tiễn một hồi.”
“Ha ha ha Dung Tự, sao em cũng cảm thấy hứng thú với cái này vậy? Chị còn tưởng rằng loại giống con trai như Cẩu Vũ mới thích thôi chứ.” Cẩu Vũ khi bé đã thích mấy loại đồ chơi Spider-man, nhà nhỏ cũng mua không ít mấy món đồ chơi robot.
Vì thế Trình Cẩm Chi và Hạ Dữu không ít lần trêu ghẹo Cẩu Vũ, nói Cẩu Vũ thật ra là con trai đang mai phục trong mấy người họ.
“Cái này đi, thấy nó đơn giản một chút.”
“Chị có thể lựa chọn phức tạp mà.”
“Nói em là đồ ngốc, em thật sự là đồ ngốc mà.” Trình Cẩm Chi cọ cọ má Dung Tự một lúc.
“Chị đã về rồi, em còn muốn làm robot à?”
*Chú thích:
[1] Lòng dạ Tư Mã Chiêu: Nguyên văn là “Tư Mã Chiêu chi tâm, lộ nhân sở tri” (lòng dạ Tư Mã Chiêu, người ngoài đường cũng biết).
Người đời sau hay dùng câu “Lòng dạ Tư Mã Chiêu”, để châm biếm kẻ có bụng dạ xấu xa ai cũng rõ mà còn tỏ ra vẻ hiền từ..