Đọc truyện Tình Chấp – Chương 57: Sự thật hé mở
Sau vài ngày điều trị, tình hình của Thiên Kỳ có chuyển biến tốt nên xuất viện sớm, vừa về đến nhà thì Hữu Quân nhận được thông báo, một nữa cổ phiếu của “Quách Diệp” đột nhiên đóng băng. Để làm rõ việc này, Thiên Kỳ cùng tam trượng liền đến tập đoàn xem xét.
Đối với công việc tuy rằng trí nhớ không còn, nhưng khả năng quản lý và kinh doanh của hắn thì khỏi bàn cãi, hôm qua chỉ trong thời gian ngắn đã nắm rõ mấy chuyện Lý Minh Hoàng nói nên không có gì bất lợi.
Cụ thể là những cổ phiếu của các cổ đông lớn trong tập đoàn đều bị đóng băng, bọn họ nổi điên yêu cầu rút vốn. Chuyện này chưa giải quyết xong thì đợt vũ khí chuẩn bị nhập về phía bên hắc đạo bị một thế lực ngăn cản khiến Interpol liên tục cho người theo dõi xung quanh biệt thự.
Đúng lúc này, một cuộc điện thoại gọi đến, Samule Jok tàn độc nói: “Quách Diệp Thiên Kỳ, trò chơi vừa mới bắt đầu thôi, nếu mày chịu bỏ vị trí chủ tịch, giao Quách Diệp lại cho tao thì đàn bà của mày sẽ an toàn.”
Hữu Quân và Minh Triều nhìn nhau đồng loạt suy nghĩ: Không lẽ Tinh Nghiên bị chúng bắt?
Bên phía bên kia liền vang lên một giọng nói nức nở: “Thiên Kỳ, cứu em với…”
“Kha Hân?”- Thiên Kỳ chau mày nói với Samule Jok: “Thả cô ấy ra.”
Samule cười lớn như nghe được chuyện buồn cười trên đời này vậy: “Quách Diệp Thiên Kỳ, nghe nói mày bị đụng xe, chắc không phải nghiêm trọng tới banh não luôn rồi chứ? Cái ý nghĩ ngây thơ như vậy mà mày cũng nghĩ tới sao?”
Thiên Kỳ lạnh giọng, hoàn toàn khôi phục vẻ mặt băng lãnh từng chữ một nói:
“Vấn đề đóng băng cổ phiếu hay vũ khí có vấn đề tôi đều có thể giải quyết, nhưng nếu ông dám đụng đến cô ấy, tôi sẽ khiến ông hối hận.”
“Vậy mày giải quyết đi, e là đám đàn em của tao thèm gái đến nhỏ giãi rồi đây, nghĩ xem một con bé mù bị bốn thằng hãm, sẽ là đề tài thú vị đến đâu.”- Lão ta cúp máy.
Thiên Kỳ nhíu mày, im lặng suy tư hồi lâu. Hắn biết giá cổ phiếu đóng băng quá 3 tiếng thì sẽ gây tai tiếng cho “Quách Diệp”. Số vũ khí mà không sớm nhập kho thì có nguy cơ Interpol sẽ phát hiện, nhưng nếu Kha Hân xảy ra vần đề thì sao? Cả 3 vấn đề hắn đều phải giải quyết một lúc.
Thiên Kỳ suy nghĩ, bâng khuâng lựa chọn, hắn đứng lên đi đến bên cửa sổ, im lặng một lúc rồi quay qua ra lệnh: “Hữu Quân, Minh Triều, hai cậu đi đánh lạc hướng đám cảnh sát nhắn với phía các nguyên thủ rằng số hàng vẫn chưa thể nhập kho, bảo bọn họ đợi một thời gian. Trần Hoàng, cậu…”
Trần Hoàng bước lên đợi lệnh nhưng lại thấy lão đại chần chừ thì liền lên tiếng:
“Lão đại?”
Thiên Kỳ thở dài quay người lại: “Cậu theo tôi, đi điều chỉnh lại bên bộ phận kế toán, đồng thời giảm 5% để tránh thiệt hại lớn nhất. “
“Dạ!”
~”Kì lạ, cảnh sát trưởng Yellia, có phải nguồn tin có vấn đề không? Chúng ta ở đây canh cả đêm vẫn không thấy vũ khí phi pháp đâu.”- Một cảnh sát hướng Gia Yến hỏi.
Họ đã thức trắng đêm cang gác rồi nhưng ngoài trừ mấy người vệ sĩ ra ra vào thì chẳng thấy được gì.
Shella bước lên: “Gia Yến, hay là chúng ta…”
“Không cần nói nhiều, nguồn tin cô đưa lần này không phải sai nữa chứ?”
Shella cơ hồ nhẫn nại: “Không sai, nhưng có lẽ lão đại đã có an bày.”
Gia Yến im lặng một lúc rồi bất mãn: “Nếu cô cảm thấy mình không đảm đương nỗi nhiệm vụ thì có thể không làm, bây giờ là đang phí nhân lực nhưng lại chẳng làm được gì.”
Lời nói vừa dứt điện thoại Shella đã vang lên, nhìn tên người gọi tới, bất giác cô cảm thấy sợ hãi, chần chừ rồi nghe máy: “Lão đại!”
Thiên Kỳ không vòng vo, vào thẳng vấn đề: “Bảo madam thay vì ở đây phí thời gian vô ích thì ngược lại tôi có phi vụ đáng để cô ta làm.”
…
“Mẹ nó, cái thằng nhãi ranh!”- Samuel Jok đạp ghế tức giận mắng, thật không ngờ hắn lại có thể trong 2 tiếng đã ổn định được mọi vấn đề ông ta rắp tâm sắp xếp.
“Ngài Samule, ông bình tĩnh, bây giờ chúng ta vẫn còn một chiêu bài cuối.”- Kan-Người mưu sát Tinh Nghiên lần trước cất giọng mờ ảo, hắn ngồi trong tối, chỉ nghe được âm thanh như gần như xa, giọng nói rất hay nhưng cũng mập mờ nguy hiểm.
Samule Jok nhìn vào cánh cửa phòng, suy nghĩ một lúc rồi dùng mắt ra lệnh cho máy tên thuộc hạ đi vào. Cửa phòng đóng lại, chỉ nghe tiếng hét kinh hoàng cùng những âm thanh thô kệch của mấy tên đàn ông.
“Tránh ra, mấy người tránh ra!”- Kha Hân liều mạng chạy ra cửa thì bị một tên bắt lại, hắn quăng mạnh cô lên giường, thân thể nhỏ bé tựa hồ vô lực. Bọn chúng cho cô uống thuốc, tay chân cô đã mềm nhũn ra, tuyệt vọng để đám người hạ lưu khinh bỉ cơ thể mình.
Liên tiếp là những loạt âm thanh mờ ám, tiếng khóc, tiếng thở dốc cùng với những âm thanh do va chạm xác thịt.
Samuel Jok nghe thấy âm thanh bên trong thì do dự nhìn Kan: “Cậu Kan, như vậy…”
“Suỵt!”- Kan giơ ngón tay ra hiệu im lặng: “Phải từ từ thưởng thức âm thanh này.”
Samuel Jok im miệng, ông ta đương nhiên biết bây giờ mình phải dựa vào Kan để trả thù, hơn nữa con người này so với Quách Diệp Thiên Kỳ lại có phần biến thái hơn, lão ta phải cẩn trọng.