Đọc truyện Tình Cảm Chân Thành – Chương 13: Vật Nhỏ Đợi Lát Nữa Anh Làm Chết Em Cũng Ráng Mà Chị!
Convert: ???????????????????????????????????????????? ????
Edit: Sam
***
Tại KTV rộng lớn, ánh đèn chớp nháy đánh bật không gian tối tăm, âm nhạc đinh tai nhức óc bao trùm căn phòng, không những ồn ào náo nhiệt mà còn cháy bỏng.
Một thùng bia đặt ở góc tường, mười mấy chai nằm hỗn độn trên bàn, cocktail đủ loại kiểu dáng, điểm tâm trái cây có đủ cả.
Bùi Yên an tĩnh ngồi một chỗ, cô cảm thấy không khỏe với cuộc sống về đêm này.
Cô gái nhỏ từ phòng y tế trở về đã bị bộ trưởng văn nghệ “trộm” tới KTV, nói là Hội học sinh mở tiệc chào đón người mới, ngay cả những người làm lớn trong trường cũng tham dự.
Vì thế những nữ sinh trong đoàn múa bị kéo đến.
Cô nhìn xung quanh, toàn là những người không quen biết, cô gái nhỏ chỉ yên tĩnh làm giảm sự tồn tại của bản thân, cầu nguyện bữa tiệc nhanh kết thúc.
Mới vừa lấy một quả nho, tay bộ trưởng văn nghệ đặt trên vai cô gái nhỏ, quát một tiếng: “Đừng chỉ biết ăn như vậy! Tới đây uống rượu đi!”
Bùi Yên miễn cưỡng xin tha.
Kẻ bất tài lắc đầu, mắt hạnh đen láy chớp chớp.
Bộ trưởng nhìn cô như sắp khóc, gương mặt tinh xảo khó nén được đào hoa, đôi mắt trong suốt như giọt nước, đẹp đến nỗi tưởng chừng đang lạc vào dòng suối tươi mát.
Bộ trưởng không ngừng tán thưởng, khó trách Lâm Dịch Phong thích cô, đẹp thanh thuần nhưng không kém phần quyến rũ.
Không có khả năng bộ trưởng sẽ bỏ qua cho cô, cô ấy tiến lên một bước muốn tạo mối quan hệ, cô nàng hơi say cầm một ly cocktail tùy ý, chất lỏng màu hồng khẽ sóng sánh.
Bộ trưởng thề son sắt.
“Rượu này có độ cồn rất thấp, uống nước đường không khác mấy, thật mà, em thử xem sao!”
Vừa nói vừa đưa ly lại gần môi cô gái nhỏ, tỏ vẻ nhất quyết không cho cô từ chối.
Bùi Yên kiên trì nãy giờ trong chốc lát bị đánh bật, đành liều mạng thử một ngụm.
Đôi môi đỏ mọng cùng với hương vị ngọt ngào, cơ mà có chút chua xót.
Dường như còn mang theo mùi thơm của hồng trà?
Cô gái nhỏ mân môi, cẩn thận nhấm nháp dư vị trong miệng.
“Cũng không tệ lắm! Tới đây, ly này cho em!” Bộ trưởng để ý thấy cô không kháng cự, đắc ý nhướng mày, đưa thêm ly cocktail vào tay cô, quay đầu đi tiếp đón người khác.
Trên đài không biết từ bao giờ đã đổi thành nam ca sĩ ồn ào, anh ta bắt đầu khuấy động không gian nhộn nhịp trong căn phòng, đinh tai nhức óc muốn điếc tai Bùi Yên đây mà.
Đôi mắt cô dời đi ánh đèn chói lòa, Bùi Yên tiếp tục bưng ly cocktail, một ngụm lại một ngụm.
Chờ cô uống thêm mấy lần, chất lỏng lạnh lẽo nuốt xuống yết hầu, khoang miệng thoang thoảng mùi rượu.
Bởi vì bộ trưởng nói độ cồn rất thấp, cô gái nhỏ không hề để ý, trong vòng nửa giờ ngắn ngủi, một ly rượu cocktail đã cạn thấy đáy.
Âm nhạc sôi động kết thúc, nam ca sĩ đặt micro xuống đài, đang chuẩn bị cầm ly rượu yêu thích, anh ta nhìn lại, không còn giọt nào.
“Ai dám đụng đến rượu của tôi, ai dám!” Anh ta nghiến răng nghiến lợi.
Con mẹ nó, rượu anh ta thích nhất!
Anh ta không cam lòng quát to vài tiếng nhưng bị không gian nhộn nhịp lấn át, tức khắc trong bóng tối cắn nuốt câu chất vấn chưa kịp nói của nam ca sĩ.
Mà không người nào phát hiện trong góc, Bùi Yên đang ngã ngửa vào một bên sofa, dạ dày khó chịu, tứ chi mềm nhũn khiến cô mất hết sức lực.
Khuôn mặt cô gái nhỏ nóng như lửa đốt, đôi mắt phong tình xinh đẹp sâu bên trong là lớp sương mù dày đặc.
Cô say rượu, đau đầu muốn chết, cảm thấy toàn thân nóng quá, làn da nóng rực hận không thể cởi quần áo trên người.
Mỗi khi tay nhỏ muốn kéo vạt áo lên, âm thanh điên cuồng lại kéo lý trí cô.
Cứ thế lặp đi lặp lại.
Sự náo nhiệt, ồn ào dần đến hồi kết, vài bản tình ca vang lên giai điệu nhẹ nhàng, MC đang chuẩn bị cầm micro mở màn, một bàn tay đẩy cánh cửa ra, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua cảnh tượng bên trong.
Không gian KTV đột nhiên im thin thít, thậm chí có người thức thời tắt nhạc.
Chỉ trong thời gian ngắn, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Con ngươi Lâm Dịch Phong sắc bén quét đến một thân thể mềm mại đang nằm trên sofa, mi tâm nhíu lại, nhanh chóng bước qua, trực tiếp ôm cô gái nhỏ vào trong ngực, dưới hàng loạt ánh mắt sáng quắc của mọi người bước ra căn phòng.
Đám người không tự giác thở ra, sau sự kiện ở phòng tập múa lần trước, trong suy nghĩ của bọn họ, Lâm Dịch Phong là một tuyệt bút, anh nắm giữ trong tay vận mệnh của bọn họ.
Họ đề phòng mọi lúc, lưu ý bản thân dẫm phải cái đuôi của lão đại.
Trên hành lang, Bùi Yên cảm giác người cô đang treo lơ lửng trên không trung, bên hông và chân cô được bàn tay nóng bỏng bao bọc lại.
Cô dựa vào ngực anh, rộng lớn mà thoải mái cùng với hương thơm thoáng mát dễ ngửi quay quẩn trong chóp mũi cô.
Cô mê mị, ngửa đầu, mông lung thấy cái cằm kiên nghị của anh, cô gái nhỏ say mê, trong đầu nhận thức được sự an toàn, cô tưởng mình đang bị bắt cóc, múa máy tay đánh loạn xạ lên ngực anh nhưng bất lực, miệng còn hung hăng: “Anh…mau thả tôi ra!”
“Đừng nhúc nhích!” Lâm Dịch Phong trầm giọng ra lệnh, ngực anh căng chặt, bàn tay từ chân cô chuyển sang mông nhỏ, nhéo thật mạnh.
Ngay lập tức Bùi Yên kêu ra tiếng, đôi mắt đỏ hồng ngập nước trông rất đáng thương.
Cô gái nhỏ say rượu liền hiểu được điều gì đó, cô vòng tay ôm lấy người đàn ông, oan uất nói: “Đau…”
Lâm Dịch Phong cười lạnh một tiếng, lúc này mới biết làm nũng à, sao không làm sớm hơn?
Hôm nay anh gọi nhiều cuộc điện thoại, cô không thèm nhận cuộc nào, còn ở trước mặt người khác uống đến say khướt, bày ra bộ dáng mị hoặc này cho ai xem.
Anh cúi đầu ngậm lấy môi cô gái nhỏ, hơi thở ấm áp quét ở mũi cô, Bùi Yên ngứa rầm rì quay đầu đi.
Màu đỏ tươi trong đôi mắt anh gắt gao nhìn cô, chậm rãi mở miệng, âm thanh thấp vô cùng.
“Vật nhỏ, đợi lát nữa anh làm chết em, cũng ráng mà chịu!”
***
Tác giả có lời muốn nói: Hành trình ăn thịt chi lữ của Phong ca ca bắt đầu rồi.
Edit: Mừng 1000 lượt xem từ cả nhà nhé! Hôm nay nhà tui cúp điện nên mới đăng chương trễ huhu!.