Tìm Thấy Nhau Trong Nỗi Cô Đơn

Chương 15


Đọc truyện Tìm Thấy Nhau Trong Nỗi Cô Đơn – Chương 15

Một buổi tối của ba tuần sau, cô nhận được email từAnna.

Cá Bong Bóng thân mến,

Xin lỗi vì vừa rồi tôi có việc bận, giờ mới trở về và thấy tin nhắn của bạn.

Bạn quen Lâm Khắc thật à?

Cậu ấy vẫn ổn chú?

Tôi cứ tưởng rằng sau cú sốc đó, cậu ấy sẽ trở nên rất trầm lặng. Thế nhưng khi bạn kể cậu ấy thao thao bất tuyệt cùng bạn về Holmes và Seicho Matsumoto, tôi cũng thấy yên tâm hơn nhiều.

Cậu ấy là tan của Seicho Matsumoto và Conan Doyle mà.

Xem ra cậu ấy đã không sao nữa rồi.

Cô gái này thật là ngốc! Những bậc thầy về tiểu thuyết trinh thám cũng chỉ có vài người thôi mà!

Lâm Khắc chắc chắn không thích những cô nàng ngốc nghếch.

Cậu ấy uống rượu có bị đỏ mặt không?


Trước kia chưa bao giờ tôi thấy cậu ấy uống rượu, huống hồ còn là vodka.

Vodka không phải chỉ có bợm rượu mới thích uống hay sao?

Bây giờ tôi lại có chút lo lắng rồi.

Hỷ Hỷ trả lời email đó.

Anna thân mến,

Anh ấy uống rượu chỉ xanh mặt chứ không đỏ mặt.

Anh ấy bảo rằng, vodka là loại rượu chỉ dành cho những người hiểu được sự đau thương.

Nếu như muốn biết thêm tin tức về anh ấy, xin hãy gọi đến số điện thoại này của tôi nhé.

Cô đứng dậy đến bên giường lấy điện thoại, đi đi lại lại trong phòng một cách thấp thỏm.

12 phút sau, một hồi chuông điện thoại vang lên.

Anna đã cắn câu.

Một giọng nữ trẻ trung cất lời:

“Bạn là Cá Bong Bóng à?”

“Đúng. Còn chị là Anna phải không?”

“Xin lỗi, hình như rất mạo muội…”

“Không sao đâu, chắc em ít tuổi hơn chị.”

“Ồ vậy hả, em quen Lâm Khắc như thế nào?”

“Anh ấy là bạn của bạn em, chúng em mới chỉ gặp nhau có vài lần, thực ra em và anh ấy cũng không được gọi là thân thiết cho lắm. Tính anh ấy có vẻ rất trầm.”


“Nhất định là vì chuyện đó rồi.”

“Chính là cú sốc mà chị nói tới phải không? Em chưa nghe thấy bạn em kể về điều này. Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

“Chính là người vợ trước kia của cậu ấy đó.”

Lâm Khắc từng kết hôn rồi sao? Sau đó lại ly hôn? Cô sững sờ một hồi, rồi tiếp tục hỏi:

“Anh ấy và người vợ trước kia làm sao cơ?”

“Vợ của cậu ấy là bạn học cùng lớp với bọn chị…”

“Chị ấy cũng có mặt trong bức ảnh kia phải không?”

“Đúng. Chính là cô gái đứng bên cạnh cậu ấy.”

Cô không đoán sai, quả nhiên là cô gái đeo khăn kia.

“Họ là mối tình đầu của nhau. Hồi còn đi học, cô ấy chủ động theo đuổi Lâm Khắc, khi vừa tốt nghiệp đã đòi kết hôn ngay. Chẳng ai ngờ cưới nhau chưa được một năm, cô ấy đã làm ầm lên đòi ly hôn, nói rằng hồi đó kết hôn là vì hiếu thắng. Nhưng Lâm Khắc vẫn dành rất nhiều tình cảm cho cô ấy, nên tất nhiên không chịu ly hôn…”

“Vậy sao? Cuối cùng họ có ly hôn không?”

“Một ngày nọ, cậu ấy về nhà và không thấy cô ấy đâu nữa, đồ đạc cũng đã dọn đi hết. Cậu ấy đi tìm rất lâu, cuối cùng mới biết được rằng cô ấy đã sang Anh. Sau đó cậu ấy liền bay sang Anh để tìm cô ta, sang đến nơi mới phát hiện ra cô ta đang sống cùng một người đàn ông khác và đang mang bầu.”

Cô nghe xong, bỗng cảm thấy một nỗi buồn không tên dâng trào trong lòng.


“Thế là anh ấy lại lủi thủi trở về?”

“Còn biết làm thế nào nữa cơ chứ? Sau khi ly hôn, cậu ấy trở nên rất trầm lặng, ngày họp lớp cậu ấy cũng không tham gia nữa, cũng không còn tìm tới những người bạn học cũ, chị nghĩ chắc là cậu ấy muốn tránh mặt thôi! Cậu ấy bây giờ có ổn không?”

“Anh ấy rất béo, ít nhất là béo hơn gấp mấy lần so với trong bức ảnh, nếu như không phải là cùng họ cùng tên, em còn không nhận ra anh ấy cơ!” Cô cúi đầu mân mê chiếc vòng ngọc thạch trên tay, lơ đễnh trả lời.

“Trời ạ! Chắc là cậu ấy cố tình ăn nhiều đây mà!”

“Đúng vậy, một khi đã đau khổ, con người ta sẽ phó mặc chính mình mà.”

“Thật không ngờ người mà chị thầm yêu ngày trước, giờ đã biến thành một gã mập.” Mặc dù nói như vậy, nhưng giọng của Anna dường như rất vui vẻ.

Hỷ Hỷ nương theo niềm hy vọng trong lòng của Anna và nói:

“So với trong ảnh, bây giờ anh ấy cũng già đi rất nhiều rồi! Nhìn qua chí ít cũng phải 35, 36 tuổi.”

“Thật à?” Anna quả nhiên trúng kế, “Chị nghĩ rằng cậu ấy sẽ chẳng bao giờ muốn gặp lại bọn chị nữa đâu! Em đừng kể với cậu ấy về cuộc trò chuyện của chúng ta nhé.”

“Em sẽ không nói đâu. Phải rồi, anh ấy là cung Bọ Cạp hả chị?”

“Cung Bọ Cạp à? Không, Lâm Khắc cũng giống chị, là cung Cự Giải, vì vậy chị nhớ rất rõ.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.