Đọc truyện Tìm Lại Nụ Cười Asisu – Chương 42: Chống lại lời nguyền
Raian quýnh lên bế cô gái đang bất tỉnh đặt lên giường, đắp chăn rồi vội hỏi quản gia lấy khăn thấm nước nóng đặt trên trán. Cũng may chỉ hai phút sau, bác sĩ riêng của gia đình hắn đã đến, ông ta đã phải đáp chuyến bay khẩn cấp đến đây, chưa kịp nghỉ được một phút liền bị Raian kéo vào khám bệnh.
Cô gái này thật lạ, ông đã làm việc cho gia đình Rido nhiều năm, nhưng chưa bao giờ gặp cô. Vả lại ông chỉ khám cho ngừoi họ Rido, đây là lần đầu tiên ông được yêu cầu khám cho ngừoi ngoài. Ông cười thầm trong lòng, hay mĩ nhân này là… Raian trước giờ tôn thờ chủ nghĩa độc thân, bây giờ đột nhiên có bạn gái, chắc cô ta phải quan trọng lắm đây, không khéo sau này thành bà Rido luôn đấy. Nhìn vào thái độ nóng nảy của Raian, ông biết rằng nếu sơ xẩy một chút thì ông có thể sẽ bị nghỉ việc vô thời hạn.
Thật may mắn, bác sĩ ở đây cũng thật chu đáo, đã xử lí mọi chuyện cấp bách trước thế ông. Vết thương không nhiễm trùng, cũng không bưng mủ, chỉ là nó sẽ gây sốt ban đầu, hạn chế đi lại là được. Ông sẽ cho truyền nước biển. Raian đòi phải tiêm thêm thuốc bổ trợ rồi chụp x-quang, khám máy tổng quát gì đó loạn xạ, ông phải giải thích gãy lưỡi hắn mới chịu thôi. Dặn dò mọi việc cần thiết cho Raian xong, ông tạm đến ở khu nhà cao cấp dành cho thư kí và tài xế của các nhà tài phiệt.
Raian tiễn ông ra khỏi cửa biệt thự, rồi hắn vội vã quay lên với nàng. Raian dịu dàng đứng bên giường nhìn xuống cô gái đang hôn mê trên giường, khẽ đưa tay vuốt nhẹ lên gương mặt trắng trắng mệt mỏi của nàng. Hắn dấy lên trong lòng cảm giác sợ nàng không bao giờ tỉnh lại nữa, không, bác sĩ nói thương tích nàng không nặng…Rồi hắn chợt nhận ra, bộ đồ nàng mặc là từ hôm qua đến giờ, đã vấy bẩn và dính máu phía vạt dưới váy, hắn quá lo vết thương mà quên chú ý đến vấn đề này. Ở ốc đảo này không có cửa hàng thời trang, hắn cũng không thể đi ngay về Cairo để mua sắm, đành vậy, lần đầu tiên trong đời Raian quyết định làm một chuyện thật mất mặt. Hắn nhờ quản gia canh chừng rồi ra ngoài.
Raian đi đến căn biệt thự số hai, đó là nơi ông trùm Richard nghỉ ngơi, ông ta có đem theo cô bồ tóc vàng hoe đến đây trong lần họp thảo này, cỡ ngừoi cô ta nhắm chừng cũng khá giống với nàng. Hắn đến xin cô nàng vàng hoe vài bộ váy, nói rằng bạn gái hắn và hắn hôm qua gặp chuyện nên tình thế khá khó khăn, mặt hắn đỏ lựng vì xấu hổ, dù gì hắn không cần thừa kế từ cha, hắn cũng đã là một nhà tài phiệt trẻ, vậy mà phải đi xin đồ, lại là cho con gái. Cũng may ông Richard và cô nàng vàng hoe rất niềm nở, cô ta cho hẳn ba bốn bộ, còn ông Richard vỗ vỗ vai hắn tỏ vẻ cảm thông, quay lại nói với cô bồ rằng khi về sẽ mua thêm bù vào. Cô nàng vàng hoe ôm chầm lấy ông ta, Raian nhìn thấy mấy cảnh như vầy quen rồi nên cũng không có cảm nhận gì. Hắn cầm túi đồ không thèm nhìn vào, nói vài câu cám ơn rồi vội đi về
Đến biệt thự của mình, hắn đành phải nhờ vợ quản gia làm giúp, ừ thì hắn là đàn ông con trai. Cũng may, bà vợ quản gia làm việc rất nhanh chóng, xong việc, hắn đi vào ngồi kế giường để chăm sóc nàng, phòng khi nàng tỉnh dậy và cũng để canh chừng bình nước biển đang được tiếp vào ngừoi nàng kia. Hắn thở dài cầm bàn tay không gắn kim của nàng lên đặt trên má hắn, rồi đặt lên đó một nụ hôn. Cô nàng vàng hoe kia khiếu thẩm mĩ cũng cao thật, mấy bộ cô ta chọn kín hở vừa đủ, tôn lên vóc dáng trông thật quyến rũ. Cũng may mà nàng mặc vừa. Chợt hắn thấy ở gần vai nàng có cái gì đó, là một nửa vết sẹo không bị vai áo che lộ ra, chính là vết sẹo lần đó nàng bị kiếm sượt qua, hắn còn nhớ rõ lúc đó vừa kịp hắn dùng dao bật hạ một tên trong toán người kia. Hắn vội vã nhìn xuống gần tim nàng, cái váo áy này thiết kế cổ tim kéo sâu, nên một phần sẹo do vết thương vì kiếm Izumin cũng bị thấy. Hắn biết, đó là vết sẹo khi mà tên khốn khiếp đó đâm nàng.
Raian hơi đỏ mặt quay đi, hắn không có cố ý nhìn trộm. Nhưng mà điều đó chứng tỏ nàng thực là Isis rồi. Nhưng mà tại sao hôm đó, rõ ràng là…Lại còn chuyện về phù điêu, những điều khó tin và những nơi kì lạ kia nữa. Rồi hắn nghĩ đến một giả thiết mà hắn cho là hợp lí nhất: Isis và Carol bị bắt cóc, em gái hắn thì chắc là để tống tiền, còn Isis thì chắc để đem đi bán, bây giờ ở phương Đông dấy lên cái nạn này nhiều lắm. Vì cả hai có bảo vệ theo nên chắc bọn chúng đã yểm bùa, để dễ bắt, khống chế, di chuyển đến những nơi giam giữ nhanh hơn và đẩm bảo không ai phát hiện. Chắc bọn chúng chọn đại một vật đồ cổ là tấm phù điêu làm lá bùa, nào ngờ hai người họ chạy trốn được hoặc đã thấy mặt bọn chúng, biết được đường vô hang ổ gì đó nên bọn chúng quyết định giết họ thay vì thực hiện như dự định ban đầu. Hay là thấy hắn nhờ phù điêu đến được chỗ chúng mấy lần, sợ bí mật bại lộ nên mới…Còn nàng hôm đó có lẽ là do chết lâm sàng, đúng rồi hắn có nghe y học nói mấy cái chuyện trạng thái chết giả này, rồi có ngừoi giúp nàng trốn thoát. Nàng chắc hẳn biết phù điêu có thể về lại nơi này, gặp ngay hôm đó hắn đem nó đến trong lăng mộ, nên nàng xuất hiện ở đó. Nàng chắc còn nghĩ mình vẫn còn bị yểm bùa nên nghe đến phù điêu mới có phản ứng như vậy. Bây giờ hắn biết chuyện liền có thể bảo vệ nàng. Còn không biết tình hình Carol sao rồi.
Trước đây hắn không tin chuyện bùa ngải, nhưng những chuyện xảy ra với hắn nói cho hắn biết điều đó có thật. Raian chép miệng, thấy quản gia vào phòng, bưng lên cho hắn miếng beefsteak nóng hổi, hắn bất giác quay qua hỏi quản gia vài câu
_Quản gia có bao giờ nghe nói về việc yểm bùa không thế.
_Haha, sao cậu lại hỏi vậy, tôi có nghe mẹ tôi kể là có, bà nói trong sách của những
thầy bói có ghi về việc yểm bùa một người.
_Vậy những người bị yểm sẽ như thế nào?
_Trở nên mất lí trí, không kiểm soát được mình, nặng hơn là bị ngừoi khác điều khiển. Còn nặng nhất là những bùa chú nguyền rủa, ngừoi bị sẽ chết mà không hiểu lí do căn bệnh.
_Quản gia có biết làm thế nào để giải nó không.
_Tôi không biết nhiều, nhưng mà cậu có thể kiếm người gieo bùa để tháo gỡ bùa, hoặc tiêu huỷ lá bùa. Ấy là trên ti vi và sách nói vậy, còn tôi không khẳng định được đúng hay sai đâu.
_Được rồi cám ơn ông nhé, quản gia.
Rồi ngừoi quản gia đặt đĩa đồ ăn lên bàn, sau đó ra ngoài. Cuộc nói chuyện với quản gia càng lằm hắn chắc chắn giả thiết của mình. Vậy chắc nàng muốn huỷ lá bùa là tấm phù điêu, còn tên kia, ngừoi yểm bùa, khốn khiếp. Hắn ngẫm nghĩ một hồi, quyết định sau khi Isis khá hơn, sẽ đưa nàng đế Cairo, thiêu rụi lá bùa đã vỡ nát kia, chắc chỉ phá huỷ không thì không có tác động, phải làm cho nó thành tro thì chắc ổn, dù gì bây giờ nó cũng thuộc sở điều tra, không sợ có ai cướp mất được.
Raian không muốn ăn, nhưng hắn phải có sức để chăm sóc Isis, vì thế hắn cố gắng ăn. Cám ơn trời là món beefsteak của quản gia ngon thật. Sau khi ăn xong, hắn lại ngồi kế giường canh chừng, quan sát bình nước biển xem có nhỏ dư giọt nào không…Hắn mệt mỏi thếp đi lúc nào không hay, đầu gối trên giương, tay vẫn nắm lấy bàn tay của nàng như sợ lúc hắn ngủ, có ai đó cướp nàng ra khỏi hắn.
Nửa đêm, Asisu chợt tỉnh, đôi mắt nặng trĩu từ từ mở ra khó nhọc, đầu đau như búa bổ. Cảm nhận được trên trán có miếng khăn ướt ấm, hai tay như có hai cái gì đó nặng nhọc đè lên. Cố gắng ngẩng đầu lên nhìn một chút, liền thấy hết hồn, một bên nàng bị gắn cái quỷ quái gì đó, nó đâm vào người nàng qua một mũi kim, còn tay bên kia, bị một tên Raian nắm chặt lấy. Nàng thắc mắc nghiêng đầu một ít nhìn hắn, ngừoi nóng nảy, cộc cằn và chỉ biết nghi ngờ người khác như hắn, mà cũng có lúc như vậy sao.
Nhưng nhớ đến vì hắn mà giấc ngủ ngàn năm của nàng bị phá, lại thêm tại hắn mà nàng không kịp thu phù điêu, nên tức giận muốn rút tay về. Nào ngờ không có sức lực, chỉ mới nhích một vài ngón tay mà phát đau. Raian liền thấy có cử động mà vội bật dậy, thấy nàng đã tỉnh, tay còn vô tình nắm chặt hơn. Raian mừng rỡ dỗ nhẹ nàng:” Cô sao rồi? Đã cảm thấy đỡ mệt hơn chưa?” Asisu chỉ gật đầu. Hắn liền không kìm được, lúc đầu lấp lửng rồi nói liền một hơi
_Cô…tôi…à không…cô là Isis phải không? Tôi đoán em và Carol bị bắt cóc, bị người ta yểm bùa, là cái tên bắt em hôm đó phải không. Đừng lo, tôi sẽ giúp em tìm phù điêu để tiêu huỷ nó, bùa chú sẽ không hại em được nữa. Em không cần phải chạy trốn hay lo sợ. Tôi sẽ bảo vệ em.
Asisu liền biết hắn hiểu lầm, nhưng mà cũng tốt, chuyện của nàng không được cho ai biết, nếu hắn vẽ đường như vậy rồi thì quá tốt. Hắn còn có thể giúp nàng lấy tấm phù điêu nhanh hơn, còn việc muốn huỷ nó, là chuyện không thể nào, dù nó có bị thiêu cũng không sao, dù nó vỡ ngàn mảnh thì vẫn tồn tại sức mạnh vốn có, lại thêm bốn viên ngọc có thể giúp nó liền lại nữa. Chuyện nàng hiểu lầm này chỉ có lợi cho nàng, nên nàng thuận theo gật đầu nhẹ nhàng.
Raian lại cầm tay nàng lên, trân trọng hôn như một báu vật
_Xin em hãy tin tôi.
Asisu trong lòng có chút buồn cười, chính hắn đang bị lời nguyền phát tác giết bất cứ lúc nào vậy mà bây giờ còn đòi giúp nàng chống lại nó. Mà cho dù hắn không biết mình bị giáng phạt như vậy, thì việc phá bỏ bùa chú là vô cùng khó khăn, thậm chí bản thân có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng. Nàng đang tính bỏ đi vì sợ hắn gặp nạn, thì giờ hắn lại níu giữ để che chở. Lần đầu tiên, có một người đàn ông xa lạ dám làm chuyện ngu ngốc vì nàng, bảo vệ nàng. Bất chợt nàng cười, một nụ cười trong veo tựa thiên thần.
_Tôi tin anh.
Lúc trước đến đây lấy thân phận Isis, bây giờ lấy lại nó cũng không tệ. Dù gì trước đây nàng cũng từ bỏ Asisu rồi còn gì. Nàng quay sang nhìn vào tay bên kia bị dính chi chít băng dán trắng, châm kim dẫn đến một cái bình gì đó. Raian thấy nàng nhăn mày chợt lên tiếng:” Em bị hôn mê, tôi bảo bác sĩ vào nước biển cho em. Không sao đâu.”
Cái tên này, thật là.
Được rồi, vẫn nên cho hắn một chút tin về con Carol, dù gì hai ngày qua đã làm phiền hắn đủ điều.
_Carol bị nặng hơn tôi, lúc trước có thể về mấy lần, nhưng giờ nếu cô ấy nếu về đây sẽ chết. May mắn ở chỗ đó, chúng tôi thoát được, Carol được một gia đình giàu có hiếm muộn nhận làm con nuôi, bây giờ đã có bạn trai. Người đó yêu cô ấy lắm, hai người đã đính ước. Cô ấy nhờ tôi nhắn với mọi người rằng hãy an tâm, đừng lo cho cô ấy.
Nàng chỉ kể đúng sự thật, có nói lệch đi vài chỗ nhưng chỉ là nghe cho hợp thời đại này. Raian chỉ gật một cái, rồi quay ra nhìn hướng cửa sổ trầm tư suy nghĩ. Dù bây giờ báo cho Rodel và mẹ, cả hai sẽ loạn lên mất, mẹ không chừng sẽ lại nhập viện, báo cảnh sát làm rùm beng lên thì không khéo bùa chú phát tác này nọ thì Carol nguy hiểm, không chừng Isis cũng bị liên luỵ. Hay là hắn cứ giấu, giải quyết xong mọi chuyện rồi lúc đó mới nói ra. Như vậy là hay nhất.
Raian quay sang đỡ nàng xuống tiếp tục nghỉ ngơi. Đợi nàng chìm vào giấc ngủ, khẽ đắp lại chăn cho nàng, rồi lại tiếp tục ngồi ghế canh chừng.