Đọc truyện Tìm Kiếm Nam Chính – Chương 63: Du chi nhân yêu yêu nhân (3)
Editor: Mèo Lười
Thói quen đùa giỡn lưu manh của Đông Kiệt Hạ Lưu cùng những thành viên trong bang hội Tỉnh Mộng kia cũng không phải là một quá trình khá dài, đối với Cố Vân thiên mà nói, ít nhất là như vậy. Bởi vì đến ngày hôm sau, hắn liền có thể thản nhiên đối mặt với những phản kích thường thường tới của đám cầm thú này.
[Bang hội] Thương Thiên Đại Địa Bệnh Thần Kinh: Bang chủ phu nhân, có cần ta dẫn ngươi đi thăng cấp không?
[Bang hội] Đông Kiệt Hạ Lưu: Đồ đệ theo ta đi, sư phụ dẫn ngươi cùng bay.
[Bang hội] Bạch Vân Thiên: Ngươi có biết là ngươi đang trang bức không(*)?
(*) Trang bức: Chỉ một hành động, một loại phong cách giải dạng nghèo khó, giả dạng không có gì để phơi bày ra cái không có gì của mình, nhưng thực ra bản chất cũng chẳng có gì…2 bàn tay trắng, không tiền không tài năng không thực lực…kiểu này là không có thực lực mà cũng đòi trang bức… (Nguồn: tangthuvien)
[Bang hội] Thương Thương Đại Địa Bệnh Thần Kinh: Mẹ nó muội muội này thật thô tục mà!
Cố Vân thiên đưa tay cầm lấy nước trái cây trên bàn trà lên uống, nghĩ rằng như thế này có lẽ sẽ chứng minh được hắn là hán tử.
Nhưng Hạ Lưu làm sao có thể để hắn được như nguyện chứ?
[Bang hội] Đông Kiệt Hạ Lưu: Ta biết, hiện tại nữ hán tử nhiều, đồ đệ ngươi cũng là một trong số đó.
[Bang hội] Bảo Bảo Bối Bối: Nữ hán tử đều là những muội muội dễ thương!
[Bang hội] Thương Thương Đại Địa Bệnh Thần Kinh: Thì ra bang chủ phu nhân là nữ hán tử à!
“…”
Cố Vân Thiên yên lặng không nói nhìn màn hình, nhận mệnh tiếp nhận lời mời vào tổ đội của Hạ Lưu. Người kia không hề có cảm giác ngượng ngùng khi trêu chọc đồ đệ của mình, rấ là vui vẻ mà dẫn dắt Cố Vân thiên đi luyện cấp lấy điểm.
Chỉ có thể nói Hạ Lưu thực lực quá cao nhưng vận khí quá tệ, lúc cô vừa mang theo Cố Vân Thiên đến nơi luyện cấp lại đụng phải nữ chính vốn đã sớm lên sân khấu, Mộc Vũ Vũ.
Mộc Vũ Vũ trong trò chơi tên là Thanh Mộc Vũ Vũ, vừa nghe thì liền biết chính là một muội muội dễ thương, trong sáng, thanh thuần, yếu đuối. Mà sự thật… muội muội này xác thực có chút yếu đuối.
Cô chơi là nữ Kiếm Tiên, chức nghiệp vú em. Nhưng vì là cùng vú em, cho nên với Hạ Lưu chỉ một mình có thể giết boss mạnh nhất lực công kích so với cô không biết gấp bao nhiêu lần.
Hạ Lưu trơ mắt nhìn cô ta xông vào bầy quái vật, lại nhìn cô ta loạn thất bát tao phóng ra các kỹ năng xong… đương nhiên là không trúng một con quái vật nào. Cuối cùng Mộc Vũ Vũ bị cả đàn quái vật vây quanh, thời điểm mắt thấy máu rất nhanh sẽ tiêu hết, bỗng một đạo ánh sáng màu xanh nhạt sáng lên từ đỉnh đầu cô, sau đó là ba đạo ánh sáng cắm vào người cô, mạnh mẽ rót đầy máu cho Mộc Vũ Vũ.
Lúc này, Hạ Lưu rốt cuộc cũng thể hiện phản ứng nên có của đại thần vú em khu mười một, không phải là giả mạo DPS phát ra thương tổn, mà là một vú em an tĩnh.
Một người dần dần hiện ra trước mặt Mộc Vũ Vũ, lại thuận tay tạo một màn bảo vệ cho cô. Kế tiếp Hạ Lưu liền bắt đầu đùa giỡn soái, bỏ lại liên tiếp mấy kỹ năng, phi kiếm mang theo gió tung hoành, tiêu diệt từng con quái vật giống như đang gặt lúa.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Đồ đệ, thế nào? Có cảm thấy sư phụ rất soái không?
Từ câu nói này từ tin nhắn riêng liền có thể biết tiểu tử này là điển hình của soái chỉ ba giây. Cố Vân Thiên lặng lẽ thổ tào trong lòng, chỉ là độ hảo cảm lại rất thành thực tăng lên.
[Chúc mừng bạn đạt 6 điểm độ hảo cảm, hiện tại độ hảo cảm là 36]
Cố Vân Thiên thuận tay bổ đao diệt một tiểu quái, đi theo Hạ Lưu tán gái.
Nam nữ chính trời sinh có lực hấp dẫn nhau khiến Cố Vân Thiên muốn tiếp cận Mộc Vũ Vũ một cách khó hiểu. Chỉ là, lực chú ý của người kia dường như không đặt trên người của hắn, bởi vì, Hạ Lưu đã thuận lợi đoạt hào quang vốn thuộc về nam chính Cố Vân Thiên.
Đối với Mộc Vũ Vũ mà nói, đây là ngày đặc biệt nhất trong cuộc đời của cô.
Khi cô đang bị một đám quái vật đáng sợ vây quanh, một Kiếm Tiên áo trắng phiêu phiêu đạp kiếm cưỡi gió mà đến, sau khi lấy tư thế soái ca tiêu diệt tất cả quái vật, tác phong nhanh nhẹn hỏi cô: “Cô nương, ổn chứ?”
Đây thực sự chính là bạch mã hoàng tử của cuộc đời cô, mang theo ánh sáng màu xanh mà xuất hiện, hơn nữa vừa nhìn chính là một chàng trai cao lớn mạnh mẽ, tuyệt không phải những trạch nam như (Long Ngạo Thiên) hay (Smart quý tộc)(*) có thể so sánh.
(*) Smart là phong cách thời trang xuất hiện khoảng năm 2008 ở TQ.
Còn quý tộc Smart là chỉ mấy đứa trẻ trâu.
Anh tuấn như thế lại chứa sái khí không tên, Đông Kiệt Hạ Lưu.
[Phụ cận] Đông Kiệt Hạ Lưu: Muội muội, có muốn cùng nhau luyện cấp không?
Sau khi phát hiện vị tiểu Bạch trước mắt chính là nữ chính, Hạ Lưu liền thân thiết mà không mất phong độ hỏi cô xong, thuận tiện còn hỏi cô có muốn cùng nhau chơi đùa vui vẻ hay không.
Mộc Vũ Vũ sớm đã bị vị đại thần trước mắt làm cho mê muội không phân rõ trắng đen liền vui vẻ đáp ứng, tiến vào đội ngũ của Hạ Lưu.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Đồ đệ, ngươi đừng có hiểu lầm, thật ra ta cảm thấy nếu bỏ lại nàng ta ở nơi này thật đúng là thất đức, quái vật nơi này cấp bậc rất cao, nếu không ai mang nàng theo nhất định rất thảm.
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên: Không cần giải thích với ta.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Đồ đệ, ta sai rồi, ta không nên trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy.
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên:…. Ta đã nói là không cần giải thích với ta.
Cố Vân Thiên thật sự cảm thấy Hạ Lưu không cần phải giải thích chuyện này, chung quy hắn cũng không phải là muội tử, cũng không thật sự xem Hạ Lưu là sư phụ, cho nên trên người hắn hoàn toàn không tồn tại các loại “Độc chiếm sư phụ” gì gì đó.
Nhưng là, hắn dường như đã quên mất bây giờ bản thân chính là nhân yêu.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Con gái đều khẩu thị tâm phi như vậy, ta hiểu.
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên:… Có thể không đề câp tới con gái không?
Hiện tại Cố Vân Thiên nhìn thấy hai chữ này liền cảm đau đầu cho tình cảnh bây giờ của mình, cái xã hội này thật là văn vẹo, nói thật trái lại không ai tin.
Nhưng Hạ Lưu lại hoàn toàn không có ý muốn thông cảm cho Cố Vân Thiên, cô tâm tình khá tốt một tay cầm hộp sữa một tay gõ chữ.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Được thôi, nữ đồ đệ nói cái gì thì chính là cái đó.
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên:…
Cố Vân Thiên lặng lẽ uống một ngụm nước lớn xong trái lại hỏa khí càng lớn, “cạch cạch cạch” vài tiếng liền đưa Hạ Lưu vào danh sách đen.
Mộc Vũ Vũ đợi một lúc lâu mới nhìn thấy Kiếm Tiên áo trắng bắt đầu động. Hắn rất lễ phép nói với Mộc Vũ Vũ là mình đi chải lông cho mèo, nhất thời độ hảo cảm của người kia lần nữa lại thay đổi, không ngừng đi lên.
Bên kia Cố Vân Thiên quyết định không nhìn cái vị sư phụ không biết xấu hổ này, quá mất mặt rồi, rõ ràng là nói chuyện phiếm với hắn, vậy mà còn dám nói cái gì mà đi chải lông cho mèo…
Chỉ là vừa nghĩ đến đó…
Con mèo mà Đông Kiệt Hạ Lưu nói rất có khả năng chính là hắn?
Chỉ cần nghĩ đến điểm này, tư duy của Cố Vân Thiên giống như con ngựa đứt dây không dừng lại được, não tưởng tượng ra bộ dáng Kiếm Tiên áo trắng vuốt ve bản thân. Hai đại nam nhân lại làm ra loại hành động này quả thực chính là nồng đậm cảm giác không thích hợp.
Hạ Lưu không biết hiện tại Cố Vân Thiên đang nghĩ cái gì, nếu không khẳng định cô sẽ còn bù thêm mấy đao nữa để thương tổn linh hồn của Cố Vân Thiên.
Đội ngũ ba người chậm rãi đẩy mạnh ở nơi luyện cấp, bởi vì có Hạ Lưu, cho nên tốc độ thăng cấp có thể nói là biến thái. Cho dù Mộc Vũ Vũ chỉ như một người qua đường xem náo nhiệt, nhưng Hạ Lưu phóng ra một kỹ năng liền có thể diệt một đám quái vật, đích xác là không cần cô.
Đối với Mộc Vũ Vũ mà nói, đây là một trải nghiệm hạnh phúc, cho nên sau khi bọn họ luyện cấp xong cô liền tính toán có thể cùng Hạ Lưu trở thành bạn thân.
[Hệ thống] Người chơi “Đông Kiệt Hạ Lưu” hy vọng thêm bạn làm hảo hữu, đồng ý hay không?
Hạ Lưu thân là nam phụ rất là tự giác, chủ động xin làm hảo hữu với Mộc Vũ Vũ, chờ sau khi hệ thống thông báo Mộc Vũ Vũ đã thêm cô làm hảo hữu xong, thế này mới bình tĩnh tiếp tục giả vờ là một đại thần sâu không lường được.
Cố Vân Thiên không phải là người chủ động làm quen với người khác, hơn nữa hiện tại hắn cũng chỉ là một tiểu hào yêu nhân. Như vậy so với Hạ Lưu, tuy rằng thao tác của hắn cực kỳ tốt, nhưng ánh mắt của muội tử thủy chung vẫn luôn dừng lại trên người Hạ Lưu.
Lúc Mộc Vũ Vũ hết máu liền thêm một thuật trị liệu cho cô, lúc Mộc Vũ Vũ bị quái vật công kích liền ném cho cô một tấm màn bảo vệ, nhưng hành động đó thật ra là vì Hạ Lưu đơn thuần muốn thành lập tình nghĩa cách mạng với Mộc Vũ Vũ mà thôi. Nhưng sự tình phát triển, hình như đã vượt qua dự liệu của Hạ Lưu.
Từ sau ngày luyện cấp quen biết với Mộc Vũ Vũ đó, phía sau Hạ Lưu liền nhiều hơn một cái đuôi.
Trước kia là cô đuổi theo còn Cố Vân Thiên thì chạy, mà bây giờ lại thêm Mộc Vũ Vũ chạy theo Hạ Lưu.
Một tiếng lại một tiếng Hạ Lưu ca ca, gọi nhiều đến mức khiến người khác phỉ đau đầu.
Một tuần sau hệ thống quân đột nhiên xuất hiện.
Đây là lần đầu tiên Hạ Lưu nhìn thấy bộ dáng của hệ thống quân, lão hóa thành bộ dáng của một NPC, đột nhiên xuất hiện trước mặt Hạ Lưu. Khuôn mặt thanh lãnh, y phục màu xám nhạt, xem như thế nào cũng đều là nhân vật bình thường trong trò chơi. Cố tình biểu tình của lão lại rất phong phú, vừa nhìn liền biết không phải là NPC bình thường.
“Cô có biết hiện tại đang xảy ra vấn đề hay không? Hả?” Hệ thống quân rất quỷ dị ngẩng đầu, xem bộ dáng là đang đối diện với màn hình của Hạ Lưu.
Sau khi biết được đây là hệ thống quân, Hạ Lưu nháy mắt liền trở nên lười biến, có chút xa cách liếc nhìn màn hình một cái, cũng lười gõ chữ, trực tiếp hỏi: “Vấn đề gì?”
“Hiện tại Cố Vân Thiên xem cô là huynh đệ”
Hạ Lưu hơi nâng mi, khẽ “dạ” ý bảo bản thân đã hiểu rõ, ngữ khí rất bình tĩnh hỏi lão: “Cho nên thì? Lo lắng tôi không có cách khác hoàn thành nhiệm vụ sao? Ân?”
Khóe miệng Hệ thống quân co rút, giống như sắp không nhịn được mà xù lông. Nhẫn một hồi lâu lão mới cố gắng lấy bộ dáng bình tĩnh nói với Hạ Lưu: “Vậy cô có biết hay không, Mộc Vũ Vũ xem cô là người trong lòng?”
“…”
Dù là người bình tĩnh như Hạ Lưu, lúc nghe câu này cũng nhịn không dược sửng sốt một hồi lâu.
Nhìn thấy dáng vẻ ngu ngốc của Hạ Lưu, hệ thống quân thực sự rất vui vẻ a. Vỗn là một bộ dáng bình tĩnh lập tức trở nên vênh váo, bộ dáng có chút hả hê: “Thế nào? Đây là điển hình sai lầm đối tượng công lược, chờ trừ tiền lương đi!”
Tuy nói tình huống này thật đúng là dở khóc dở cười, nhưng cũng không phải là không có cách cứu vớt.
Hạ Lưu trực tiếp khống chế Kiếm Tiên áo trắng rời khỏi Hệ thống quân, sau khi tra xét vị trí hiện tại của Cố Vân Thiên xong, liền vội vàng cưỡi Phương Hoàng lửa chạy đi.
Cố Vân Thiên đang đánh quái, cấp bậc của hắn đã có thể trên cơ bản, đang chuẩn bị mấy ngày nữa thì sẽ đưa nhân vật này cho em gái, cuộc sống nhân yêu cũng đã nên kết thúc.
Về phần huynh đệ tốt Đông Kiệt Hạ Lưu, hoàn toàn có thể đợi sau khi khu mười một và khu sáu xác nhập lại xong thì có thể vui vẻ cùng nhau chơi đùa rồi.
Tính toán của Cố Vân Thiên rất bình thường, nhưng Hạ Lưu trước nay không có khả năng để hắn được như ý nguyện.
Kiếm Tiên áo trắng tay cầm thần khí cao cấp nhất nhảy xuống từ Phương Hoàng lửa, không đợi Cố Vân Thiên kịp phản ứng, cô liền gửi ra một hàng chữ.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Đồ đệ, cứu ta!
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên:… Nói
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Ta bị một muội muội coi trọng a!
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên: Loại chuyện này không phải ngươi nên cao hứng sao?
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Nhưng ta cũng là con gái a!
Nước trái cây trong tay Cố Vân thiên đánh nghiêng xuống trên bàn phím máy.