Tiểu Vương Tử

Chương 36


Đọc truyện Tiểu Vương Tử – Chương 36 tại website TruyenChu.Vip

36
Bắt Peter
Snape cũng không đi ra ngoài cãi nhau với xuẩn cẩu Black vì không cần thiết, chuyện này cần giao cho Harry đi làm — nếu như…… Không thể tránh vậy thì tiếp nhận a, Severus Snape — anh nói với mình, tiếp nhận Potter…… con Lily trở thành người nhà của mình, sau đó, đối đãi ngang hàng, ngoại trừ việc bảo vệ bên ngoài, làm cho chính cậu ta đi xử lý một số việc, đó mới là tôn trọng.
Trong phòng khách, Harry đang cố gắng giảng đạo lý, đương nhiên, cậu không nói cho Sirius về thân thế của Prince, chỉ nói Prince là Snape mang về, những cái khác Snape không nói, cậu thấy cha đỡ đầu tuyệt đối sẽ không đi hỏi, mà cậu còn nói rất nhiều lời hay về Prince…… Sirius có phát lãnh khí với Prince nữa không a.
Nhưng mà sự tình không đơn giản như vậy. Mặc dù nói quan hệ của Sirius và Snape cũng không tốt nhưng là cũng vì quan hệ không tốt — thậm chí có thể nói là quá kém, kém đến nỗi chạm mặt liền rút đũa phép chỉ nhau cho nên Sirius rất hiểu Snape, nói cách khác Sirius biết rõ tâm tư của Snape, về Lily Potter .
Nhưng mà Sirius cũng không phải người ngu, anh nhìn ra — Harry rất thích Prince, hơn nữa rất yêu mến, hơn nữa…… Dumbledore cũng đã cam đoan Snape xác thực là ở bên bọn họ, thậm chí năm nhất còn bảo vệ Harry…… Như vậy, Sirius, một Gryffindor chính nghĩa nhiệt tình lại nói bậy về Snape trước mặt Harry? Nha, Merlin a! Đây cũng không phải là chuyện tốt gì! Nếu là làm những chuyện ngay cả “Slytherin tà ác” cũng không làm – đứa con bảo bối sẽ thấy thế nào? Khi nói loạn…… Có lẽ Harry sẽ không còn yêu mến mình…… Sirius đáng thương ngồi xổm ở một góc hờn dỗi.
Kỳ thật Sirius rất đơn thuần, anh cho rằng Snape nhất định lợi dụng độc dược gì đó chiếm được một bộ phận của Lily trên người Harry rồi dùng một loại nghệ thuật hắc ám gọi là “Hồi tưởng tính mạng” chế tạo Prince — đólà một nghệ thuật hắc ám rất tà ác, chỉ có phù thủy hắc ám tà ác nhất mới sử dụng, tàng thư Black gia có ghi loại ma pháp này nhưng chỉ có một chút, không có hoàn toàn — tuy không nguyện ý thừa nhận nhưng Sirius tin tưởng Snape biết loại nghệ thuật hắc ám đó.
“Nếu như là người khác thì không nhất định, nhưng nếu như là Snivellus…… Hắn nhất định biết!” Sirius chắc chắc nói, Harry cầu khẩn làm anh không có cách nào khác nói ra được nhưng là đối mặt người bạn tốt nhát của mình — Remus Lupin, anh nói rất thoải mái,“Mộng Mơ, cậu nói mình nên làm cái gì bây giờ?”
“Tôi lại thấy cậu nghĩ quá nhiều.” Lupin cười ha hả rót một chén trà đưa cho Sirius, mặc dù là túi trà nhưng anh biết Sirius sẽ không chú ý,“Đầu tiên, đứa bé kia đã chín tuổi, nếu như nói dùng máu Harry chế tạo ra, như vậy đứa bé này hiện tại hẳn là chỉ là một đứa trẻ — chẳng lẽ cậu không biết từ khi Dumbledore mang Harry đi, 10 năm này ngay cả tôi cũng không tìm được Harry sao?”

“Chính là hiệu trưởng tín nhiệm Snivellus!” Điểm ấy cũng đã làm Sirius phẫn nộ, rõ ràng James mới là sư tử Gryffindor, anh mới là kỵ sĩ Gryffindor anh tuấn, Remus mới là “Mẹ” Gryffindor ôn nhu, khi nào thì đến phiên nước mũi Slytherin là người Dumbledore tín nhiệm nhất?
“Dumbledore tín nhiệm thì Snape đáng giá tín nhiệm.” Remus cười vỗ vỗ vai Sirius,“Được rồi Chân Nhồi Bông, tôi không biết cậu còn có thể ghen ghét cái này.”
“Mình không phải ghen ghét, mình là…… là phẫn nộ!” Sirius táo bạo ,“Mộng Mơ, cậu xem qua đứa bé kia, nó…… Như thế nào?”
“Cậu bé đó……” Remus nhíu nhíu mày,“Kỳ thật mình không tin giả thiết của cậu Sirius, đứa bé kia giống Harry nhưng trên thực tế ngoại trừ mắt thì không có chỗ nào giống Lily cho nên không thể nào là từ máu Harry lấy ra huyết thống của Lily sau đó thông qua nghệ thuật hắc ám…… Chế tạo , giống như là…… Ừm…… có thể là thu dưỡng , đúng vậy, Sirius, mình thấy rất có lí.” Lang nhân rất xác định gật đầu,“Kỳ thật mình thấy chúng ta đều hiểu lầm Severus,” Lupin nói,“Cậu xem, đứa bé kia năm nay chín tuổi…… Mà kỳ thật nếu như mình không thể biết rõ chỗ của Harry, dù cho Dumbledore tin tưởng Snape thì cũng sẽ không nói cho anh ta biết địa chỉ cụ thể của Harry, cậu nói đi?”
“Đó là đương nhiên, Harry có ma pháp bảo vệ!”
“Cho nên, Snape đền bù không thể tự chăm sóc Harry mà thu dưỡng một đứa bé…… mang mặt James cùng mắt Lily a?” Remus quả nhiên là lang nhân ôn nhu, chính là não bổ quá mức ,“Nếu như nói như vậy…… Cũng không khó suy đoán, trên thực tế…… quan hệ của chúng ta không tốt, Snape cũng không phải người lòng dạ nhỏ nhen như vậy……”
“Ách……” Bị rung động bởi ý tưởng của Remus, Sirius mất đi năng lực nói chuyện.
Nhưng là Remus tựa hồ không có ý ngừng lại, anh vẫn tiếp tục phác hoạ nhân sinh thê lương của Snape:“Các cậu rất quá đáng…… vũ nhục Slytherin trước mặt Severus, ngay cả mình, muốn vũ nhục Dumbledore trước mặt mình mình cũng sẽ nổi giận, huống chi tính tình Snape cũng không tốt…… Sau đó mấy người lại bắt đầu đánh tới đánh lui…… nói tiếp cũng là lỗi của mình, mình còn tham gia náo nhiệt…… Ai……” Vừa nghĩ tới mình ban ngày còn cho một Gryffindor vũ nhục Snape trên lớp học, Remus đã áy náy lại càng thêm áy náy.

“Ách……” Sirius muốn rít gào, bắt lấy bả vai Remus dùng sức lay — Snivellus chính là Snivellus, miệng tổn hại người a! Cái đó đều là phán đoán của cậu a! Tỉnh a! Mộng Mơ đáng thương! Những này, thật đáng tiếc, chỉ có thể ở trong bụng hô, nếu là hắn thật sự hô lên, Remus nhất định sẽ đánh hắn……
Bên này không quản Remus não bổ bao nhiêu về Snape bi thảm nhân sinh, nhưng là trong lòng của anh, Sirius không được phép đến làm phiền, nếu không chính là muốn bị đánh — điều này cũng làm cho Harry dễ dàng không ít mà Sirius vốn đến Hogwarts tìm Harry chính là vì đưa bản đồ đạo tặc mình nhàn rỗi vô sự làm một lần nữa cho cậu — xác thực đầu óc của Sirius đôi khi không tốt nhưng là trên thực tế rất tốt, chỉ cần muốn dùng.
“Đặt ra mật mã a Harry.” Cuối cùng cũng kéo được con đỡ đầu ra hầm, đại cẩu cha đỡ đầu ngồi một bên Harry và một bên Remus chiếm cứ — thật tốt, đây mới là một nhà ba người a!
“Khẩu lệnh là ‘Chào buổi sáng tiểu vương tử, khẩu lệnh đóng là ‘Tiểu vương tử ngủ ngon’.” Harry dùng đũa phép chọc chọc, trên đó xuất hiện hai hàng chữ –“ Chào buổi sáng tiểu vương tử” Cùng với “Tiểu vương tử ngủ ngon”, sau đó chữ viết biến mất, khi cậu nói ra khẩu lệnh, Hogwarts xuất hiện trên tấm da dê.
“Dumbledore ở nơi nào?” Sirius duỗi ngón tay bắt đầu tìm thân ảnh lão hiệu trưởng…… Tìm nửa ngày Sirius che mặt kêu rên,“Ở phòng bếp –”
“Có lẽ là món ngọt chưa đủ ……” Remus biểu hiện rất trấn định,“Gần đây Albus thích bánh chanh.”
Bên này hai người tìm kiếm một ít lạc thú trên bản đồ mà Harry thì nhìn tiểu vương tử của cậu — phòng khách, đi vào phòng thí nghiệm…… Rất tốt, Snape đi theo, sau đó…… Cùng làm độc dược? Merlin biết rõ, cậu cũng muốn đi xem a! Phòng đó đối diện achủ phòng ngủ, mà chủ phòng ngủ……
“Là Peter!” Harry sợ hãi kêu lên — cửa hầm, cậu nhìn thấy một cái tên quen thuộc — Peter Pettigrew!

“Chú biết rõ hắn ta không phải người tốt!” Sirius chỉ ai hai người cũng biết nhưng là hai người không đồng ý.
Harry không cho rằng Snape sẽ phản bội mình mà hiển nhiên, Peter không có cách nào vào hầm — Snape không phải Gryffindor, Snape là Slytherin cẩn thận và giảo hoạt, cho nên…… Chỉ có Harry mới biết được Snape để không thiếu độc dược ở phòng khách, có thể bắt lấy những con chuột trắng nhỏ thí nghiệm gì đó không đến mức chạy trốn cũng thể làm cho sinh vật bên ngoài chạy vào trong phòng thí nghiệm hủy độc dược — nguyên nhân không phải…… Dễ nghe, nhưng là kết quả không tồi.
Ba người đều là phái hành động nên đương nhiên sẽ không để cho con chuột chạy như vậy, Remus tăng thêm Huyễn Thân chú cùng chú ngữ xem nhẹ, Sirius cũng làm vậy mà Harry chưa học được pháp thuật cao như vậy nên đành phải trùm áo choàng tàng hình đi theo hai người…… Vừa đi ra phòng Remus Harry đã nghe thấy có người nói chuyện bên tai mình, cậu cẩn thận tìm — người ở đâu a, rõ ràng là con rắn cậu thả!
“Đây là…… Rắn?!” Mặt Sirius trắng bệch — nhưng không có người có thể nhìn ra vì anh có chú ngữ xem nhẹ.
[hắc, xà lão khang, con chuột ngài muốn tìm có người tìm được rồi — Nhãn Kính Xà Vương cắn nó một cái, hiện tại con chuột bị dính độc, bất quá sẽ không chết.]
[ Nhãn Kính Xà Vương không phải rất độc sao?] Harry lại càng hoảng sợ, nghĩ nghĩ, ôm con rắn này lên,[ hiện tại không cần nói, chúng ta đi bắt chuột.]
“Merlin!” Sirius thống khổ bụm mặt. Tuy anh đã nghe Dumbledore nói Harry là xà lão khang nhưng khi chân chính đối mặt thì vẫn khó có thể tiếp nhận.
“Đi thôi Chân Nhồi Bông, đây cũng là Merlin chúc phúc.” Ngược lại Remus rất mở ra, anh còn là lang nhân đâu, Harry là xà lão khang thì có vấn đề gì? Giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám cầm tay bạn, truyền lại ấm áp cùng nhu hòa của mình.
Ba người cẩn thận điên cuồng chạy tới hầm.
Mới tới cửa hầm ba người đã thấy gặp một con Nhãn Kính Xà Vương không nhúc nhích giả làm hoa văn ở cửa, Harry thả con rắn trên tay xuống, hai con rắn “Tê tê” hàn huyên một chút — Harry nghe rõ, thì ra là Snape thấy ngoài cửa có động tĩnh đi ra rồi phát hiện con chuột không phải con chuột rồi dùng một đống lớn ánh sáng gì đó làm con chuột ngất, lại nói Nhãn Kính Xà Vương giả dạng làm hoa văn ở cửa, phát hiện “Xà lão khang” thì nói –[ phản đồ sẽ không chạy, ngay lập tức đi liên lạc Dumbledore và bộ pháp thuật].

[Nhân loại — cho dù là xà lão khang cũng rất kỳ quái, con chuột nên bị ăn!] Nhãn Kính Xà Vương phẫn nộ kết luận.
Chuyện này xác thực là Snape nghĩ rất chu đáo, cho dù có thể không để ý con chuột nhưng nó vẫn là một tồn tại nguy hiểm cho nên nhất định phải vẫn không nhúc nhích theo dõi, mà lúc này Prince một mình đi truyền lời cũng không an toàn — ai biết con chuột này có giúp đỡ không — cho nên để rắn đi truyền lời rất an toàn, hơn nữa…… Harry đi truyền lời, một là cậu có áo choàng tàng hình, lại còn có một…… xuẩn cẩu còn chưa đi, cho nên an toàn hơn nhiều.
“Tôi đi tìm Dumbledore,” Remus cân nhắc rồi lập tức quyết định,“Chân Nhồi Bông, đi liên lạc bộ pháp thuật – Kingsley ấy, Harry, con……”
“Con đi giúp giáo sư Snape.”
“Rất tốt, hành động!”
Harry đi vào hầm – cậu cũng không phải thật sự muốn giúp Snape mà là muốn giúp bảo vệ Prince, con chuột kia rất giảo hoạt, cậu nhất định không thể để cho Prince tiếp xúc người kia!
“Liên lạc rồi?” Giọng Snape đột nhiên vang lên tai, Harry sợ tới mức hít vào một hơi.
Điều hướng bài viết Đăng bởi: admin


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.