Tiểu Tử Tu Tiên

Chương 1: Đầu Thai chuyển kiếp


Đọc truyện Tiểu Tử Tu Tiên – Chương 1: Đầu Thai chuyển kiếp

Trên bầu trời, một linh hồn lẻ loi vô ý thức đang bồng bềnh. Bênh cạnh linh hồn ấy có một đốm sáng thần bí không biết là gì bay theo. Chợt có một cái gì đó hấp dẫn, linh hồn lạc lõng trôi về một phía đến một căn nhà tranh bên sườn núi của Lý Sơn.

– Á a a a…

Tiếng kêu la đau đớn giữa đêm thanh vắng vang vọng. Sau đó là một giọng nói động viên khẩn trương:

– Cố lên chút nữa! Sắp ra rồi, chỉ một chút nữa thôi.

Trác đại phu ở hành lang bên ngoài phòng, đang đi qua đi lại, lòng như lửa đốt mỗi khi nghe tiếng phu nhân của mình quằn quại kêu la. Hai ba đại thẩm, đại nương hàng xóm xung quanh tất bận bưng nước nóng, khăn và thau chạy vào rồi chạy ra phụ giúp đỡ sanh đỡ đẻ.

Bỗng nhiên một tiếng khóc trẻ con từ trong phòng đưa ra. Lát sau, bà đỡ vội vàng chạy ra kêu to:

– Chúc mừng Trác lão! Là con trai, con trai đó

– Con trai? Ha ha ha! Ta được làm cha rồi…

Trác lão là đại phu duy nhất ở Lý Gia Thôn. Lão năm nay tuổi đã sang 60 mới có một mặt con, lại là con trai nên tất nhiên là mừng rơn. Cuối cùng thì Trác gia cũng có người nối dõi.


Người trong Lý Gia Thôn đa phần mang họ Lý. Chỉ mỗi Trác lão là mang họ khác. Cách đây 13 năm, họ Trác không biết từ đâu đến Lý Gia Thôn, mang một chút hiểu biết y thuật đã giúp không ít người trong thôn vượt qua bệnh tật.

Lý Gia Thôn là một thôn nhỏ ở Lý Sơn. Xung quanh Lý Sơn hoang vắng, bản làng gần nhất cũng cách mấy ngọn núi. Người dân chủ yếu là săn bắt hái lượm để sống qua ngày là chính. Cứ cách ba tháng trong thôn lại cử vài người vượt núi đến Cù La thành bán lâm sản và trao đổi vật dụng.

Trác lão ở lại Lý gia thôn được 5 năm thì lấy bà quả phụ Lý Lan. Lý Lan đã 2 đời chồng, một người bị hổ vồ khi đi săn, một bị bạo bệnh qua đời. Trong thôn truyền nhau bà có số sát phu nên không còn thanh niên nào dám dòm ngó, dù nhan sắc Lý Lan mang một vẻ đẹp khó tả của núi rừng. Cứ vậy, Lý Lan sống đơn côi cho đến qua 45 tuổi thì gặp Trác đại phu, họ đến với nhau và sống hạnh phúc mãi mãi.

Được rồi, chỉ là đùa thôi, Trác đại phu vì quá già nên không ai ưng, còn Lý thị thì bị cái mác sát chồng nên mới ở giá, thế nên cả hai là do ông trời tác hợp thành một đôi “ế quá mà làm liều”. Dè đâu liều thì ăn nhiều, do ăn ở có đức mà đôi phu thê được đón một thành viên mới – một tiểu tử mụ mẫm.

Hạnh phúc tưởng viêm mãn thì lão thiên lại thích đùa. Trác phu nhân vì nhiều tuổi mang thai nên sau khi sanh thì sức khỏe sa sút. Dù Trác đại phu cố gắng thuốc thang duy trì thì chuyện gì đến cũng đến. Nuôi con được ba năm thì Trác phu nhân nhắm mắt xuôi tay để lại Trác đại phu gà già nuôi con thơ. Thật là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, số sát phu gặp phải tên cao số có số sát thê. Có lẽ vì đã 63 tuổi, Trác đại phu tự cho mình quá già nên không còn bước tiếp nữa, cứ ở vậy nuôi con.

Những tưởng thằng con của lão có số hưởng, dè đâu năm lên sáu thì tai họa xảy ra. Trong một lần đi hái thuốc, Trác đại phu té đập đầu vào đá xa lìa cõi đời, hưởng dương 66 tuổi. Đến đây nhân vật chính của chúng ta: Trác Tru Trinh trở thành mồ côi, không còn vướng bận và bắt đầu cuộc hành trình gian khổ của mình.

Ngồi trên mái nhà tranh mà ngẩn ngơ nhìn bầu trời. Trác Tru Trinh lẩm nhẩm như thằng khùng:

– Ta xuyên qua rồi. Không! Không phải xuyên qua mà là đầu thai chuyển kiếp trùng sinh mất rồi.


Sau khi cha già mất không bao lâu, Trác Tru Trinh trong một lần xách nước bị té xuống sông, do không biết bơi nên uống nước thừa sống thiếu chết, bất tỉnh nhân sự, được dân làng cứu lên. Đến khi tỉnh dậy thì đầu đau não trướng bỗng nhiên nhớ lại kiếp trước, ký ức ùa về cứ như ngày hôm qua.

Kiếp trước nó là từng sống ở thời hiện đại mà nay lại về thời lạc hậu cho nên lúc đầu cứ tưởng xuyên qua một thế giới khác chứ không nghĩ mình là đầu thai chuyển kiếp. Cho đến khi ký ức dung hợp, mọi chuyện của nó đã nhớ lại rõ ràng.

Kiếp trước Trác Tru Trinh là một tên nhân viên bảo vệ quèn của một công ty phần mềm công nghệ AI của tập đoàn VINGROUP là một tập đoàn công nghệ thông tin lớn nhất thế giới. Một hôm, đang ca trực gác cửa thì hắn nghe còi báo động. Được huấn luyện bài bản, hắn kéo cửa đóng lại thì một bóng đen vụt qua mặt và hắn bất tỉnh nhân sự. Đến khi tỉnh dậy thì đầu đau như búa bổ, hắn nhận ra mình đang nằm dưới đất. Một lát sau, một đội bảo vệ của công ty đã chạy về, vẻ mặt người nào người nấy đều nặng nề và nghiêm trọng. Đội trưởng Khiêm vội vàng chạy lại hỏi hắn:

– Hùng à! Lúc nãy có nhìn thấy mặt kẻ đã đánh ngất cậu không?

Đỗ Hùng là tên của hắn ở kiếp này. Lúc này hắn đang mơ mơ màng màng chưa hiểu chuyển gì, chỉ trả lời theo quán tính:

– Trời tối quá, em chỉ kịp thấy bóng người liền bị đánh ngất. Có chuyện gì nghiêm trọng lắm hả anh Khiêm?

Trên đầu Đỗ Hùng vẫn còn thấy đau đau. Nếu không phải việc nghiêm trọng thì bọn họ cũng không có khả năng bỏ hắn đang bất tỉnh ở lại mà đuổi theo hung thủ. Đội trưởng Khiêm nghe thế cũng thở dài nói:


– Không có gì. Nếu cảm thấy không khỏe thì chú mày tạm về nằm nghỉ ngơi đi. Long à! Trực thay thằng Hùng đi.

Đội trưởng Khiêm nói xong liền để lại Văn Long, sau đó đi vào như có gì vội lắm. Văn Long cùng Đỗ Hùng vào bốt canh gác. Sau khi giao ca xong thì Đỗ Hùng về nhà với cái đầu bị u một cục.

Con đường vắng vẻ không một ai, gió hiu hiu như gọi hồn, đâu đó tiếng mèo kêu thảm thiết. Đang đi được một đoạn thì Đỗ Hùng bỗng quay đầu lại, nhưng hắn lại không thấy gì. Hắn cảm giác giống như có ai đi theo mình, lắc đầu hắn lại đi tiếp.

Tại công ty nơi Đỗ Hùng đang làm, trong một căn phòng có 1 người đang đứng quay lưng nói với đám người phía sau:

– Lập tức điều tra ngay kẻ nào làm? Nhớ là phải gọn gàng bí mật không được để lộ ra ngoài.

Phía sau là năm người đang xếp hàng thẳng tắp đồng thanh trả lời:

– Vâng!

Nói xong, bèn cả đám lập tức làm việc, không nán lại nữa giây. Còn lại kẻ lãnh đạo kia sắc mặt âm trầm suy nghĩ:

– Kẻ nào? Là kẻ nào đánh cắp bản thử nghiệm công nghệ AI mới nhất chứ. Đây là công nghệ AI ta khổ tâm tạo ra chưa kịp hoàn thiện, bọn chúng có lấy cũng không thể giải mã được. Chắc chắn công ty có gian tế cấp cao. Hừ! Cũng may là mật khẩu kích hoạt chỉ mình ta biết mà thôi.

Cao Đạt là một nhà khoa học, hắn đang hoàn thiện hệ thống AI của mình. Nếu công trình nghiên cứu của hắn thành công thì sẽ là đột phá của nhân loại. Một trí tuệ siêu việt sẽ ra đời ảnh hưởng đến toàn thế giới: Một cỗ máy có thể tự có suy nghĩ của riêng mình, là một trợ lý đắc lực. Nhưng mà đó là “nếu”, bởi vì công trình của hắn còn chưa hoàn thiện. Tạo ra một trí tuệ có tư duy riêng độc lập thì khác gì là đấng sáng thế? Cao Đạt chỉ mới tập hợp tất cả kiến thức có sẵn lưu trữ thành một dạng năng lượng phi vật chất sau đó hệ thống lại toàn bộ những thành tựu nhân loại. Việc này cũng giống như tạo ra một cỗ máy nhưng cỗ máy đó lại không tự động hoạt động nên hắn đã phát minh trí thông minh nhân tạo để giải quyết vấn đề. Hắn muốn làm nên một hệ thống dữ liệu có suy như con người tự điều khiển giống như Skynet trong một bộ phim điện ảnh.


Dù vậy thì đến bây giờ hệ thống dữ liệu này cũng như một kẻ vô hồn không có tư duy riêng.

Cao Đạt bỗng nghĩ ra một kế hoạch vô cùng điên rồ. Đó là hắn sẽ sao chép một linh hồn người sống vào điều khiển hệ thống và kẻ đó cũng chính là bản thân hắn. Kế hoạch chưa được thực hiện thì thiết bị kia đã bị đánh cắp, hỏi sao hắn không điên lên kia chứ.

Đỗ Hùng về đến căn hộ của mình, đang tính thò tay vào túi lấy chìa khóa thì bị một cái kiềm chích điện dí vào cổ. Một dòng điện cao áp chạy qua cơ thể làm hắn giãy đành đành. Không ai biết dòng điện đó kích hoạt một thiết bị nhỏ xíu sau quần của Cao Hùng. Một đốm sáng thần bí từ đó chạy vào cơ thể của Cao Hùng.

Kẻ bí ẩn chích điện Cao Hùng là tên trộm lúc trước đánh ngất hắn. Sau khi đánh ngất Cao Hùng, trong lúc cấp bách hắn liền nhét thiết bị trong người Cao Hùng rồi đánh lạc hướng truy đuổi hằng mong tìm cơ hội lấy lại. Quả nhiên sau khi rời khỏi công ty hắn bị đội an ninh vòng ngoài khu phố giữ lại kiểm tra cùng với những người khác. Sau khi qua ải hắn liền theo Đỗ Hùng để tìm cơ hội thu hồi đồ đã chôm chỉa và hắn đã thành công. Nhưng hắn lại không biết rằng thiết bị kia đã là một thứ vô dụng.

Sau khi kẻ ấy rời đi thì trên bầu trời mây đen vần vũ. Nếu có kẻ tu đạo ở đây thì sẽ nhận ra đó là kiếp vân. Bầu trời gầm rú như tức giận, không gian nặng nề, lôi điện tích xúc gõ xuống cơ thể Đỗ Hùng, cả một căn nhà và xác của hắn cũng hóa thành than tro mà tan biến. Sau khi lôi kiếp tống cổ thứ không nên tồn tại ở thế giới này đi liền bình tĩnh lại, bầu trời lại trở về bình thường.

Linh hồn của Đỗ Hùng được đốm sáng thần bí bảo vệ một tia bản nguyên dưới lôi kiếp đã được gột rửa và trôi dạt trong thời không sau đó đầu thai chuyển kiếp thành Trác Tru Trinh.

Lại nói Trác Tru Trinh không hiểu vì sao mình lại nhớ về kiếp trước.Hắn nhớ lại lúc hắn té lộn cổ xuống sông do không biết bơi nên đã cố ngoi đầu lên kêu cứu nhưng chỉ kịp thở ba hơi đã bất tỉnh chìm nghỉm trong đầu vang lên âm thanh cứng ngắc như của chị google:

– Mật khẩu kích hoạt khởi động chính xác. Bộ nhớ hoạt động. Đang nạp dữ liệu cho lần đầu. Dữ liệu được giải phóng. Đang dung hợp linh hồn chủ thể…

Đến khi Trác Tru Trinh tỉnh dậy thì thấy mình đã được người trong thôn cứu, trong đầu nhiều thêm một tầng ký ức của kiếp trước.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.