Đọc truyện Tiểu Thư Siêu Quậy – Chương 14
* Biệt Thự Snow *- Ta nghĩ cháu nên làm việc gì đó cho đỡ buồn đi, suốt ngày cắm cúi vào công việc cũng chán lắm_ Ông của Khánh đang ngồi uống trà cùng Khánh.
– Cháu sẽ nghĩ về chuyện đó sau._ Khánh cắm cúi vào cái loptop.
– Mời ông chủ và cậu chủ vào ăn cơm ạ_ Giọng quản gia Kim vang lên.
Tối rồi, nhà nào cũng thấy đã hay đang hoặc sắp ăn cơm.
* Nhà hàng Đường Thiên *
Minh và Nhi đi chơi với nhau giờ này chưa về hóa ra là còn đi ăn tối. Hai người ngồi ở 1 bàn trên tầng 2 cạnh cửa sổ. Xem ra hai anh chị là bụng heo hay sao mà gọi bao nhiêu món liền, kín cả bàn ăn lun.
– Cậu có cần gọi nhiều thế không, ăn hết được à?_ Minh chống đũa nhìn Nhi.
– Rốt vừa, người ta chỉ ăn mỗi món một chút để thưởng thức thôi. Cậu nghĩ tôi ăn hết cả đĩa chắc?_ Nhi gõ vào chán Minh
– Ờ, mà xem ra cậu sành ăn quá nhể?_ Minh khen.
Nhi từ lúc Minh ờ đã không chú ý nghe lời Minh nói mà để ý tới một vài vị khách vừa bước vào quán ăn. Một nam, một nữ. Thấy nét mặt ngạc nhiên của Nhi cộng thêm cô không hề để ý lời anh nói.
– Sao vậy? Cậu quen họ à?_ Minh nhìn về hướng hai người đó hỏi.
– Người con trai đo là bạn của người yêu cũ của Vy_ Nhi vừa quan sát người con trai kia vừa trả lời.
– Sao mà chia tay?_ Minh bắt đầu tò mò.
– Trời ạ, Là do anh ý bị tai nạn qua đời. cậu nghĩ 1 người như Vy mà nhìn sai người sao._ Nhi bây giờ mới nhìn qua Minh.
– Tin hot_ Minh gật gù cái đầu.
– Cấm kể lung tung không tớ cắt tiết cậu._ Nhi lườm Minh cảnh cáo.
– Xem ra tớ phải về trước có việc. Xin lỗi nhé._ CHưa để Minh nói, cô đã nói tiếp.
– Ờ, đành vậy_ Minh buồn bã ngồi ăn tiếp, dù gì cậu cũng đâu đã ăn tối, với lại cái bụng anh cũng đang biểu tình kịch liệt.
Nhi đứng dậy sách túi sách, đi ra khỏi nhà hàng. Về đến nhà cô không quen gọi điện báo cho Vy, nhưng cô chẳng hề bắt máy. Lúc này cô mới mở máy tính ra xem vì Hạo quân báo tin mà cô trốn không đi. Nhi cũng sốc lắm khi cái chữ Cody đập vào mắt cô, giờ thì cô biết Vy đã biết hết mọi chuyện trước cô.
*Biệt thự Thủy tiên*
Vy định lờ đi những lời bên ngoài nhưng cũng thấy khổ thân cho người làm, nấu đi nấu lại thức ăn, mà ngoài cửa thì quản gia Quân vẫn không ngớt.
– Cô chủ xuống ăn tối đã gần 8 giờ rồi ạ._ Quản gia Quân gõ cửa.
– Biết rồi, xuống đây_ Vy
Để cho quản gia im lặng, cô đứng dậy bước xuống nhà. Vào nhà ăn đã thấy cái bàn 3m đầy đồ ăn. Sơn hào hải vị đủ cả mà trong mắt cô thi không. Người làm đã đi làm việc của mình. Vớ chiếc chuông vàng trên bàn cô lắc. Từ trong bếp 1 đầu bếp chạy ra.
– Dạ, cô chủ cần gì ạ?_ Đầu bếp hỏi
– Dẹp hết đi cho tôi. Chỉ cần làm món gì đơn giản thôi._ Vy ngồi vắt chéo chân, tay vuốt tóc.
– Cô chủ muốn ăn gì ạ?_ Đầu bếp không biết nấu gì đành hỏi
– thì salad quả bơ, thịt kho dứa, gà nước mật ong, tiramisu, sáng mai nấu cho tôi mỳ ý sốt hải sản. Trưa đem đến trường bánh cupcake dâu, tối mai ăn kimbap, súp bí đỏ, pate gan. Mà mai ta sẽ đưa cho ngươi thực đơn của ta.
– Vâng_ Đầu bếp nói rồi vào trong nấu ăn.
Chưa đầy 10 phút sau, những món cô muốn ăn đã bày đầy đủ ra bàn ăn. Cô ăn mỗi thứ 1 chút rồi lên phòng tắm rửa.