Đọc truyện Tiểu Thư Quỷ: Cô Vợ Tinh Nghịch Của Tổng Tài – Chương 3: Xin hãy giúp tôi, Miss Pancakes
Lục Tân Ý đeo tai nghe và nhìn ra những con sonhs êm dịu đang đập vào du thuyền. Hơi ấm của gió nhẹ nhàng vuốt ve đôi má đỏ ửng của cô.
Bên trong cô cảm thấy tê liệt như đã chết. Cô nằm trên giường hàng giờ khóc nức nở. Những giọt nước mắt cô đã cố chôn vùi khiến cô mệt mòi và kiệt sức. Tại sao cuộc sống lại ghét cô nhiều đến vậy?
Đầu tiên, nó lấy đi mạng sống của những người thân yêu nhất của cô
Một giọt nước mắt rơi xuống từ mắt phải của cô và được cô nhanh chóng lau đi. Không có lý do nào để khóc vì nó một lần nữa. Không có vấn đề gì vì cuộc sống dường như ghét chính sự tồn tại của cô. Trên thực tế, Lục Tân Ý chắc chắn sẽ không bao giờ trở nên tồi tệ hơn sau khi cô chia tay với tên khốn đó.
Lục Tân Ý chắc chắn rằng đó không phải là lần đầu tiên Quan Nhất Quân và Mộng Thơ quan hệ với nhau. Có thể lúc đó cô không thể nhận ra nhưng khi hiện tại khi nhớ những sự việc trước đó… Vụ việc đã bắt đầu từ lâu.
Sự chú ý của cô đã bị thu hút khi một cặp vợ chồng, không, không thực sự là một cặp. Lục Tân Ý nhận thấy rằng cái nhíu mày sâu thẳm khắc trên khuôn mặt của người đàn ông đẹp trai cao lớn trong khi người phụ nữ đi bên cạnh anh ta, tuyệt vọng bám vào cánh tay anh ta để thu hút sự chú ý của anh ta.
Cô có thể nghe thấy người phụ nữ cầu xin người đàn ông đưa cô đi ăn tối nay. Lục Tân Ý trợn tròn mắt trước những trò hề của người phụ nữ. Rõ ràng là người đàn ông thậm chí không quan tâm đến cô ấy, vậy tại sao cô ấy lại cố gắng quyến rũ người đàn ông đó
“Cô Hạ, tôi đã nói với bạn rằng tôi không ở đây để hẹn hò với bạn. Dù bà tôi có nói gì với tôi, tôi đảm bảo với bạn rằng nó không liên quan gì đến tôi.” Người đàn ông nói với giọng khó chịu
Khi Lục Tân Ý nghe thấy nó, cô cảm thấy như một dòng nước lạnh chảy qua mình như thể xuyên qua tâm hồn cô. Cô quyết định bỏ qua họ. Đôi mắt cô quay lại những con sóng làm dịu cảm giác của cô khi ngắm hoàng hôn từ xa.
Cô chợt nhớ đến người đàn ông đã làm cho trái ctim cô tan vỡ. Đôi mắt đen lạnh lùng của anh kéo cô đến với anh. Không có gì có thể phá vỡ cuộc sống của cô, đúng vậy, bỏ qua anh ta là cách tốt nhất để cô tiếp tục với cuộc sống khốn khó này
“Em không tin anh. Anh đang nói dối. Anh không có người phụ nữ nào khác, anh còn không gặp ai trong nhiều năm!” Người phụ nữ bám chặt cánh tay của người đàn ông và lườm anh ta. Anh được cho là thích cô, được cô quyến rũ. Tại sao anh ta trông giống như ở một nơi khác hơn là ở bên cô?
Thập Nhất không thích biểu cảm trên mắt cô. Có phải cô ấy thực sự ngốc khi không chú ý rằng anh không quan tâm? Tại sao gia đình anh không thể hiểu rằng anh thích độc thân? Anh rất thích nó và không có kế hoạch lấy vợ sớm.
“Tôi đang hẹn hò,” anh nói thẳng. Anh cần phải bỏ con đỉa đào vàng này, người đã gắn bó với anh. Anh không định ném một số tiền để làm hài lòng cô.
“Nói dối! Đó chỉ là lý do của anh để thoát khỏi em!” Người phụ nữ kêu lên với nắm đấm siết chặt hai bên chiếc váy đỏ. Những lọn tóc của cô ta bật ra sau tấm lưng nhỏ.
Thập Nhất đã chịu đủ những điều vô nghĩa của cô. Cô đã kiểm tra sự kiên nhẫn của anh bằng trò chuyện và rên rỉ không ngừng và đôi tai tội nghiệp của anh không thể chịu đựng được nữa. Anh vùi tay vào túi áo khoác và nhìn về phía trước.
Mắt anh nhìn thấy thứ gì đó mà anh không mong đợi nhìn thấy. Có một phụ nữ trẻ đang đứng trên boong cao nhất bận rộn với việc tham quan của mình. Chiếc váy màu xanh lá cây đơn giản của cô tôn lên làn da nhợt nhạt của cô. Mái tóc nâu dài thẳng của cô nhảy múa và đung đưa khi làn gió mùa hè ùa đến. Cô ấy nhỏ và mảnh khảnh, thậm chí ngực cô ấy phẳng như bánh kếp.
Anh phải thừa nhận mặc dù cô rất xinh đẹp nhưng trông cô thật đáng thương khiến anh nhớ đến một chú mèo con bị lạc đã bị chính chủ của mình bỏ rơi trên những con đường đông đúc của thành phố. Nó đang làm phiền anh, không phải anh quan tâm mà là người phụ nữ trẻ trông đau khổ này đang làm phiền anh.
Trong sự tuyệt vọng, để thoát khỏi người phụ nữ cáu kỉnh về phía mình, Thập Nhất quyết định tìm kiếm sự giúp đỡ của cô nàng bánh kếp. Anh ta không muốn sự hiện diện của người phụ nữ này nữa, đồng thời, anh ta cần một người giúp anh ta thoát khỏi cô ta cho đến khi chuyến du thuyền của anh ta kết thúc. Anh ta ước ao rằng cô nàng bánh kếp sẽ không từ chối anh ta.
“Cô ấy đây rồi,” Thập Nhất nói và đi về phía người phụ nữ trẻ.
Lục Tân Ý rất ngạc nhiên và bị đóng băng tại chỗ khi người đàn ông mà cô nhìn thấy đang cãi nhau với một người phụ nữ khác, sải bước về phía cô và hôn nhẹ lên má cô. Đôi mắt cô mở to khi một cơn gió bất chợt ập đến hai người họ.
Thập Nhất cúi xuống và đặt một tay lên eo cô và kéo cô lại gần hơn. Hơi thở ấm áp của anh phả vào mặt cô khi anh thì thầm vào tai cô.
“Xin hãy giúp tôi, cô bánh kếp.”