Bạn đang đọc Tiểu Thư Ôsin – Chương 27
Lúc đến trưòng hắn khoác vai nó đi nhìn hết sức tình tứ, còn nó thì tim đập nhanh kinh khủng, nó sợ mấy cảnh đụng chạm thế này
– Tốt nhất cô nên cười lên đi, nếu ko biết tay tôi
Nó đành cười mà mặt như sắp khóc đi bên cạnh hắn, dù thích hắn nhưng cứ đe doạ thế này nó ko làm sao chịu đc
Mọi ánh mắt trong trường đều nhìn 2 đứa.
Nó biết thế nào cũng cho là nó ko xứng với hắn
Trong lớp, bắt đầu có tiếng dè bĩu, soi mói nó
– tại sao anh Q lại quen với con nhỏ mọi rợ đó chứ, ko xứng chút nào. Q của chúng ta cao sang quý phái, tại sao lại chọn con nhỏ nghèo kiết xác đó chứ. Chắc nó dùng thủ đoạn rồi
tiếng bọn con gái thì thầm nhưng nó nghe ko sót 1 chữ nào
cứ lý tưởng hoá Q của các ng đi. Hắn là quĩ chứ thần tượng gì
– Này NK. TD đập vào vai nó
– Chuyện gì thế D
– Cảm ơn NK nhiều lắm
– Vì chuyện gì
– Vì mọi chuyện. và D và TT đang hẹn hò với nhau
– Thiệt ko vậy, nó la lên
– Thiệt 100%, NK và tên Q đó hạnh phúc chứ, nếu hắn bắt nạt NK thì cứ nói D, D sẽ cho hắn biết tay
– ừa, nhất định thế
– mà TT bảo, muốn gặp NK và Q đó, làm 1 cuộc hẹn hò kép đó mà, cô bé này nhiều trò lắm, NK đi chung nha
Nó hơi bất ngờ, lần đầu tiên nó gặp 1 lời đề nghị như thế này
Hẹn hò kép ak ….
– K ko biết nữa, quan trọng là Q có chịu ko kìa, để K hỏi hắn đã
– Uhm, nghĩ thôi D cũng đã thấy vui rồi he he
Nó cũng thấy thích nhưng liệu hắn có đồng ý ko
Hẹn hò ….
Nó về nhà hắn với cái đầu ngổn ngang trăm mối, vừa muốn hẹn hò 1 lần với hắn, lại vừa đi chơi với TD+TT nhưng mà nó lại ko dám nói với hắn
Vừa xấu hổ vừa sợ hắn ko đồng ý
– TNK cô ở đâu lên đây ngay cho tôi
Tiếng hắn oang oang làm nó giật cả mình
Nó chạy lên phòng hắn thì hỡi ôi
– Cô phải giặt hết đống quần áo này cho tôi
Trước mặt nó toàn là quần áo, mà nó ko biết phải của hắn ko nữa dơ kinh khũng, có cả giẽ lau nhà nữa chứ
– Anh tính giết ng đấy hả????????
– Giặt tay …. Giặt tay nghe rỏ ko, ko đc giặt máy, làm ko xong cô biết tay tôi
Sao mà lúc này hắn giống mẹ ghẽ của lọ lem thế ko bít
– Biết rồi, nói nhiều quá
Ôm đống quần áo đi giặt nó chỉ tiếc là ko vứt vào mặt hắn đống đồ này
Con trai gì nhỏ nhen thế ko biết
Mà hắn chỉ yêu cầu giặt tay chứ có nói là phải giặt sạch đâu he he
Nó cho bột giặt vào rồi xã nước, xong phơi lên tất cả chỉ mất có 15
Muốn hành hạ nó hả, còn lâu nhé
Tại hắn nhỏ nhen nên nó … đi chơi 1 mình ko thèm rủ hắn đi cùng nữa
Nó gọi điện thoại cho TD
– Q có việc ko đi chung đc rồi D ơi
– Ko sao 1 mình NK đi là đc rồi
– Thế làm phiền 2 ng hẹn hò quá
– Ko đâu, TT nhớ NK lắm, cô pé còn đòi đi đón NK nữa kìa
– Vậy D nói TT đợi K ở đầu đường Lê Duẩn nhé
– Ok
Mấy ngày trời bị tên sao chổi ám, nó xì trét quá thể, hnay phải đi giải toả căng thẳng mới đc
– Q, tôi giặt xong rồi giờ tôi muốn ra ngoài
– Cái gì, sao cô giặt nhanh thế
– Thì anh kiu tôi giặt tôi đã giặt rồi anh còn đòi gì nữa
– Cô định đi đâu
– Đi đâu mặc kệ tôi
– Ăn nói với tôi thế ak, ko cho cô đi đâu hết về phòng đi
– Ko thích, tôi cứ đi
– Cô dám ak
Thấy hắn nóng lên, nó đành nhịn chờ thời cơ, chứ mà cương với hắn nó bị nhốt là cái chắc…
– Vậy thôi ko đi nữa
Nó làm vẽ mặt ỉu xìu tội hết sức
Miệng thì nói vậy chứ ko cho đi thì ta trốn
Thế là nó leo rào bỏ trốn, ko đi được cửa chính thì nó đi đường tắt vậy
Vừa leo hết cái rào, thì nó bị phát hiện
– TNK cô đứng lại đó cho tôi
– Kệ anh, lêu lêu
Nó 3 chân 4 cẳng….. chạy
Vừa chạy vừa ngóng lại đàng sau
Nó thở phào, ko thấy hắn đâu. Đến chổ hẹn với TT nó leo lên xe rồi hối cô pé chạy xe nhanh lên, tên đó ko đời nào tha cho nó dễ vậy đâu
– chạy nhanh lên TT
– có chuyện gì thế chị
– có yêu quái đuổi theo chị
– ai vậy
– là ….
Nó chưa kịp nói xong thì 1 chiếc BMW quen thuộc phóng vụt lên, chặn ngay đầu xe của TT
Két …………………………….
Nó rớt mất quả tim khi nhìn thấy hắn. mặt hắn đằng đằng sát khí
– Xuống xe
Hắn cố kiềm chế nhưng nó vẫn nghe rõ sự tức giận
– ko
– tôi nói cô xuống xe
– ko
nó ấm ức trào nước mắt, nhưng hắn ko chịu buông tha
– Anh là LHQ. TT lên tiếng
– Là tôi, có chuyện gì. Hắn nói mà mắt vẫn gườm gườm nó
– Hôm nay tụi e có cuộc hẹn anh có thể đi cùng ko
– Ko thích và cô làm ơn trả người cho tôi, nếu ko thì đừng có trách tôi ra tay với con gái
Nó rùng mình, tên này nói là làm thật, ko khéo TT bị hắn xữ đẹp mật, thế là nó leo xuống xe, đến chổ hắn
Tức ko thể tả
– tạm biệt TT, nó sụt sùi
còn TT chỉ biết trơ mắt
tức quá đi, nó ko khác gì tù nhân của hắn, 1 chút tự do cũng ko có
suốt quảng đường hắn ko thèm nói với nó 1 câu, mà nó cũng ko thèm nhìn mặt hắn
đến nhà hắn kéo xền xệt nó lên phòng
– Cô đã vi phạm hợp đồng, nên bây giờ cô hãy ở trong phòng này mà suy nghĩ sám hối đi
– Tại sao anh đối xữ với tôi như vậy chứ. Nó ấm ức gào lên
Hắn quay ngưòi đi ko thèm trả lời
Cầm cái gối ném hắn nhưng bị cánh cửa chặn lại
RẦM !!!!! cánh cửa bị khoá lại
– Anh là đồ xấu xa
Nó tức ko thể chịu đc, nước mắt cứ trào ra mặn đắng, nó ko khác gì món đồ chơi của hắn ……….
Còn hắn, đứng ngoài cửa phòng nghe tiếng con nhóc khóc mà lòng đau như cắt.
Hắn chỉ muốn con nhóc là của hắn, ko muốn ai đc chạm vào, ko muốn con nhóc nhìn ai khác ngoài hắn, bởi chỉ 3tháng nữa hắn sẽ phải kết hôn theo ý của ba mẹ hắn. hắn ko có sự lựa chọn nào khác
Khi phát hiện trái tim hắn thuộc về con nhóc hắn đã cô gắng lẫn trốn, cố gắng rời xa con nhóc nhưng nỗi nhớ khiến hắn phải quay về. nhưng tất cả đã muộn màng. Hắn và con nhóc thuộc về 2 thế giới khác nhau
Những lời mẹ hắn nói lúc nãy vẫn còn vang trong đầu hắn. hắn ko giận con nhóc bỏ hắn đi chơi, mà giận chính bản thân mình
– Con có thể chơi bời bên ngoài, với ai mẹ ko quan tâm. Nhưng sau 3 tháng hãy chấm dứt mọi chuyện đi. Mẹ rất hy vọng vào cuộc hôn nhân này, và ba con nữa
– Nhưng con ko muốn, con ko muốn lấy 1 ng con ko yêu
– Ko đc cãi lời mẹ, hay con muốn nhìn ba con chết hả, ông ấy chỉ muốn con hoàn thành tâm nguyện cuối cùng này của ông ấy mà thôi, con không thể nghe lời ba mẹ sao
– Con ….
Những lời mẹ hắn nói, hắn ko thể làm trái lời vì ba hắn 1 ng nằm liệt giường vì tai biến mạch máu não và ko thể sống đc bao lâu nữa, hắn có trách nhiện thừa kế gia sản và phải kết hôn với con gái của ng bạn thân của ba trong 3 tháng nữa
Hắn bất lực ko thể làm đc gì, ko thể quyết định số phận tương lại của hắn, ko thể cưới ng con gái mà hắn yêu
………………………………..