Đọc truyện Tiểu Thư Nổi Loạn – Chương 35: Nhật kí người điên !!!!
Ngày… tháng… năm….
Ta nhận được 1 hợp đồng từ 1 ông chủ lớn.
Ông ta tên là Hạ Văn Vũ, là người Mỹ gốc Việt!!!
Hợp đồng giết người! Thù lao rất cao! Nhưng ta không quan tâm! Cáichính là ta lại được thưởng thức niềm vui của ” Kẻ đi săn “.
” Con mồi ” lần này là 1 nhân vật rất có thế lực trong giới kinh doanh.
Rất khó có thể gặp được lão ta. Nhưng không sao, càng khó khăn ta càng thấy hứng thú…
Ngày… tháng… năm…
Cơ hội tiếp cận con mồi đã tới. Ngay trong bữa tiệc của giới thượng lưu…
Vượt qua hàng rào bảo vệ đối với ta quá đơn giản. Lũ vệ sĩ ngu ngốc chẳng hay biết gì khi ta lẻn vào phòng riêng của lão.
Lão già ngu ngốc chẳng thể nào ngờ tới cái chết sắp đến.
Ngu xuẩn thật!!!
Bỏ tiền ra tổ chức bữa tiệc lớn. Những người đến dự toàn là các nhân vật có máu mặt. Lại còn mời cả vợ con họ nữa…
Lão không hay mình đã tạo điều kiện cho cái chết đến nhanh hơn!!!
Thật nhanh gọn!!! Giết lão chỉ là chuyện nhỏ. Dễ dàng quá khiến ta thấy chán…
Thôi thì kiếm đại đứa con gái nào đó rồi hành hạ cho đỡ buồn…
Cái gì kia nhỉ??? 1 con bé xinh xắn với bộ váy áo màu hồng xuất hiện!
Con mồi đến nhanh quá. Đỡ mất công tìm kiếm.
Ta di chuyển nhẹ như loài mèo. Áp sát sau lưng con mồi. Mặc dù làm thế là thừa. Một con bé như nó, ta giết cái một!!!
Ta ôm chặt lấy nó. Vừa đưa tay lên bịt mồm, chưa kịp đánh ngất con bé, ta đã thấy mình được tặng 1 cú huých chỏ. Và văng mạnh về đằng trước!!
Đòn nhu đạo!!!
Con mồi này coi bộ khá thú vị. Nhưng bé con nhầm rồi!
Ta là God! Làm gì có chuyện bị hạ dễ dàng thế???
Chủ động lao người về đằng trước, ta kéo con bé ngã cùng.
Ngay khi chạm đất, ánh mắt chúng ta gặp nhau…
Giật mình!!!!!!
Im lặng…………
” Thiên thần nhỏ!!! “
– Trời ơi!!! Chị có sao không??? Em xin lỗi!!! Em cứ tưởng thằng nào!!!
( tg: hiểu được chết liền à!!!)
– Cú huých chỏ vừa rồi có đau lắm không???
-………………………………………………………….
– Chị à!!! Chị đẹp quá!!!
Không biết tại sao con bé lại tưởng ta là con gái. Nó luống cuống đỡ ta dậy rồi phủ quần áo cho ta… Giọng líu lo như chim hót.
Con bé nói liên tục!!!
Nói không ngừng.
Còn ta…. chỉ ngồi nghe!!!
Lúc ấy, ta bỗng quên mất ý định của mình…
…. Giết nó!!!
Cả buổi chiều hôm ấy, ta và con bé ngồi bên nhau. Một người cứ nói, 1 người chỉ im lặng. Nhưng không hiểu sao lại cảm thấy rất dễ chịu.
Cảm giác ta chưa bao giờ có được trong đời.
Ngày… tháng… năm…
Trong đầu không hề có ý định đến chỗ hẹn, nhưnh không hiểu sao chân ta cứ bước đi.
– Sao mình phải đến đây nhỉ??? Quay về thôi!!!
– Chị ơi!!! Em đến rồi nè!!!
Im lặng….
….. từ từ quay lại….
– Ta… là con trai!!!
Ngày… tháng… năm….
Con bé khóc! Khóc mãi!
Không biết làm sao cho nó nín, ta đành im lặng.
Nó vừa bị bố đánh. Con bé hiếu động, chỉ thích tập võ và chơi nhữngtrò của con trai. Nhưng bố mẹ nó lại bắt nó học lễ nghi, nấu ăn, cắmhoa, trà đạo, ba lê…
Nó trốn đi học võ!
Bố phát hiện! Nó bị đánh!!!
Gò má trắng muốt in hằn 5 ngón tay đỏ rực…
Thở dài!!!
– Ta dạy em phi dao nhé???
Lau nước mắt.
Mỉm cười!!!
Ngày… tháng… năm…
Con bé quả thật rất có năng khiếu!
Thần kinh phản xạ tốt. Tay chân nhanh nhẹn…
Giờ thì nó phi dao chẳng kém gì ta…
Chìa ra con dao cán bạc.
– Tặng em này!!!
Ngỡ ngàng…
…. Lại mỉm cười…
– Cảm ơn anh! Màu Trắng!!!
Ngày… tháng… năm…
– Anh muốn đi vòng quanh thế giới à???
– Cho em đi với nha???
– Hứa đấy!!! Móc ngoéo nè!!!
– Anh phải giữ lời đấy!! Nếu không là em sẽ không tha cho anh đâu…
Ngày… tháng… năm….
3 ngày rồi em không đến!!! Em quên ta rồi sao???
Định dạy em cách phi dao kiểu mới…
Vậy mà….
Ngày… tháng… năm….
Nhớ quá!!!!
Ta… yêu em rồi ư???
Ngày… tháng… năm….
Hay em bị ốm???
Tại sao 1 tuần liền biến mất???
Ta lo quá!!!
Phải đi tìm em thôi….
Ngày… tháng… năm….
Sắp đến sinh nhật ” Màu Trắng ” rồi!! Phải tặng anh ấy 1 điều bất ngờ mới được! Anh ấy chưa bao giờ được tổ chức sinh nhật…
Mình làm bánh tặng anh ấy thôi…
Ngày… tháng… năm…
Duy Linh ngốc thật!!
Quang Huy cũng ngốc nốt!!!
Chỉ có việc cỏn con mà hai đứa cũng giận nhau.
Chỉ khổ mình đứng giữa. Một bên là bạn. Một bên là em trai….
Giúp cả 2 làm lành vây!!! Hi!!!
Ngày… tháng… năm….
Đại công cáo thành.
Cuối cùng mình cũng làm được bánh!!
Vất vả học suốt cả 1 tuần liền…
Papa và Mama thấy mình chăm chỉ nấu nướng ở dưới bếp thì mừng lắm… Có biết đâu là mình muốn tặng quà sinh nhật cho ” Màu Trắng “!!! Hi!!!
Quang Huy và Duy Linh rốt cuộc cũng làm hòa.
Tốt quá!!!
Mình muốn giới thiệu 2 người với ” Màu Trắng “….
Chắc là… anh ấy sẽ rất vui…
Ngày… tháng… năm….
Em đang cười nói vui vẻ với 2 đứa trẻ khác.
Lại còn ôm 1 hộp quà rất to.
Chắc là quà chúng tặng…
Em… không cần ta nữa…
… không đến gặp ta nữa….
Đau!!!
A!!! Phải rồi!!! Chỉ cần… giết chúng, em sẽ lại trở về bên ta…
Sẽ mãi mãi ở cạnh ta!!!
Chỉ mình ta thôi!!!
– Không!!! Duy Linh!!!
– Quang Huy!!! Chạy đi!!! Mặc kệ chị… chạy đi em!!!
– Không!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Máu đỏ ngập tràn….
Cười như điên loạn….
– Thiên thần nhỏ!!! Em là của ta!!!!!!!!!!
********
3 ngày sau, God bị bắt.
Nạn nhân may mắn duy nhất còn sống sót là 1 cô bé 12 tuổi tên Hạ Kiều Liên…
Năm đó God… 19 tuổi!!!
– Sao em nhìn ta bằng ánh mắt đó???
– Chẳng phải em yêu ta sao???
– Ta chỉ loại bỏ những kẻ gây cản trở tình cảm của chúng ta thôi mà….
” Thiên thần nhỏ!!! Hãy chờ ta….. “