Tiểu Thư Nổi Loạn

Chương 1: Hạ Kiều Liên - cô là ai ???


Đọc truyện Tiểu Thư Nổi Loạn – Chương 1: Hạ Kiều Liên – cô là ai ???

Hạ Kiều Liên năm nay 17 tuổi!!! Da trắng như dùng Ponds! Môi hồng dothường xuyên bôi Lipice! Mái tóc dài đen mượt chắc hẳn là nhờ SunsilkBồ kết!!!

Cao 1m70 thân hình mềm mại. Số đo 3 vòng 86 – 60 – 88!

Tóm gọn lại 2 chữ: Xinh đẹp!!!

Con gái của dòng họ Hạ giàu có và quyền thế! Sinh ra đã ngậm trongmiệng một cây vàng! Được nuôi lớn bằng sữa Cô Gái Hà Lan. Không phảicái loại vẫn quảng cáo trên ti vi đâu nhé! Mà là sữa của tây hẳn hoi…

Thừa hưởng 1 nền giáo dục toàn mỹ. Sáng học văn hóa. Chiều tham gialớp cắm hoa và trà đạo. Tối có thầy dạy piano và khiêu vũ. Cuối tuầntập… karate kiêm kick box!!!

Tính tình hiền lành nhu mì. Chưa bao giờ **** bậy cũng chưa hề nổi giận với 1 ai. Ngay cả con kiến cũng không dám giết!!!

Có thể nói cô ấy là 1 người con gái hoàn hảo từ đầu đến chân. Từ vi mô đến vĩ mô!

Nhưng nếu chỉ có thế thì còn gì để nói nữa! Vầng hào quang của Hạ KiềuLiên thực chất chỉ là cái vỏ! Bốc đồng và ưa nổi loạn mới là tính cáchthật của cô ta…

Vì nhiều lí do cả chủ quan lẫn khách quan mà Hạ Kiều Liên cho đến tậnbây giờ vẫn phải đóng vai một tiểu thư ngoan hiền! Nhưng chẳng bao lâunữa, cái vỏ bọc ấy sẽ bị phá vỡ!

Ngày hôm nay, Hạ Kiều Liên cùng cha mẹ đến xem mắt vị hôn phu tương lai: Tưởng Minh Quân – con trai độc nhất của chủ tịch tập đoàn Dark Moon!

Mọi người đã đến đông đủ nhưng tung tích của Tưởng Minh Quân vẫn chẳng thấy đâu!

Cần phải nói thêm một chút về chàng trai này!!!

Tưởng Minh Quân 26 tuổi. Cao 1m82 nặng 68 kg. Đẹp trai lại giàu có.Con gái mê anh ta như điếu đổ. Được cái Minh Quân khá lạnh lùng nên vẫn chưa có một người con gái nào chiếm được trái tim anh ta. Minh Quânchỉ ưa thích mỗi hai thứ:

– Tiền và Quyền lực!!!


Câu nói ưa thích của anh ta là:

– Phụ nữ sinh ra để làm nô lệ cho đàn ông!!!

( tác giả: gừ!!! Thằng này chán sống rồi à!!!)

Chấp nhận cuộc hôn nhân với Hạ Kiều Liên chính bởi vì khoản hồi môn totướng mà vợ chưa cưới sẽ đem về cộng thêm bao lơi ích nếu liên kết vớinhà họ Hạ!!!

Không biết liệu cuộc hôn nhân toàn lợi ích và toan tính này sẽ đi về đâu???

Cha của Hạ Kiều Liên – Hạ Văn Vũ lên tiếng:

– Cậu Minh Quân chắc hẳn phải bận rộn lắm mới đến muộn thế này???

Ông bà thông gia cười giả lả:

– Vâng!!! Cháu rất hay tham công tiếc việc! Nhiều khi mải làm đến quên cả ăn uống! Gầy rộc đi! Chúng tôi cũng nhắc nhở cháu nhiều mà đâu vẫn đóng đấy…

Mẹ của Hạ Kiều Liên gật gù:

– Con trai là phải có chí như thế! Sau này mới làm nên nghiệp lớn!

– Ấy!!! Chúng tôi cũng chỉ mong cưới được một người con gái xinh đẹp và dịu dàng như Hạ tiểu thư đây cho Minh Quân! Có bàn tay người vợ thìcháu nó sẽ đi vào nề nếp thôi mà!! Bên kia phụ họa!

Cứ thế!!! kẻ tung người hứng. Hai bên sui gia tha hồ tâng bốc nhau lên tận mây xanh. Chẳng thèm để ý đến vẻ mặt đang tái dần đi của Kiều Liên…

Vỗn ghét sự chậm trễ, Kiều Liên không chịu nổi khi phải chờ đợi môt ai! Từ bé đến lớn, mọi việc của Kiều Liên đều do cha mẹ sắp đặt. Cô chưabao giờ được tự quyết định 1 cái gì! Ngay cả việc xem mặt cũng là ý của cha mẹ cô….

– Hừ!!! Hắn tưởng mình là ai mà dám cho cô leo cây chứ??? Kiều Liên bực tức nghĩ thầm! Tay bắt đầu run rẩy vì giận giữ!

Cuối cùng anh ta cũng đến!

Chà!!! Tên này đúng là đẹp trai thật! Kiều Liên dù đang bực tức cũng phải thầm khen. Ngoại hình không chê vào đâu được…

Vị hôn phu của Kiều Liên đã đến muộn lại không thèm xin lỗi. Chỉ chàocha mẹ cô rồi khái quát đơn giản rằng: vừa có cuộc họp đột xuất!

Cha mẹ Kiều Liên và cha mẹ anh ta nói thêm dăm ba câu chuyện. Khen ngợi anh ta khoảng… 2 tiếng đồng hồ rồi tự động rút lui. Nhường chỗ chođôi trẻ hẹn hò…

Minh Quân nhìn vợ tương lai:

– Em tên Kiều Liên phải không???

Kiều Liên:

– Dạ!!! Vâng ạ!!! ( Bụng thầm nghĩ: biết rồi lại còn hỏi!!!)


Minh Quân tiếp tục nhìn cô từ đầu tới chân rồi từ chân lên đầu gật gù:

– Tên đẹp thật!!! Cả người cũng rất đẹp!!!

Kiều Liên mỉm cười e thẹn:

– Dạ!!! Anh quá khen ( Bụng lại thầm nghĩ: Xời!!! Hotgirl mà lị!!!)

Minh Quân quay sang gọi phục vụ:

– Cho một đen đá, một nước cam…

Rồi nhếch môi với cô:

– Em uống nước cam chứ hả???

Kiều Liên:

– Dạ… gì cũng được ạ!!! ( lẩm bẩm: Gọi rồi mới hỏi!!!Mà lại bắt người ta uống cái thứ chua lét ấy nữa…)

Minh Quân tiếp tục độc thoại:

– Anh nghĩ con gái thường hay uống nước cam. Vừa bổ lại tốt cho da nữa phải không???

Rút một điếu thuốc cắm lên môi rồi châm lửa. Sau khi rít 1 hơi, anh ta kết luận:

– Kiều Liên này!!! Em đẹp thật đó! Nhưng chỉ giống một con búp bêtrong tủ kính mà thôi! Chỉ biết vâng với dạ! Anh đã nghe nói nhiều vềem nhưng không ngờ em tẻ nhạt đến mức độ này…

Kiều Liên:

-……………………….. ( choáng váng)


Minh Quân nhếch môi. Hình như nhếch môi là thói quen của anh ta hay sao ấy?

– Nhưng không sao! Anh cũng không cần một cô gái cá tính! Vợ của anhchỉ cần xinh đẹp, giàu có. khéo léo và đảm đang là được rồi!!!

(tác giả: thằng này sao tham thế!)

– Sau này lấy anh, em không phải đi làm. Chỉ cần ở nhà dọn dẹp, nấu nướng và hầu hạ khi anh trở về là được…

Minh Quân chấm dứt kết luận bằng một câu rất gây ấn tượng…

Máu Kiều Liên chảy rần rần. Mồ hôi tóa ra khắp người. Sức chịu đựng của cô đã đến giới hạn!

Kiều Liên gầm lên:

– Đồ khốn!!! Nếu vợ đối với anh chỉ là như thế thì hãy đi mà tìm ngườikhác! Tôi không muốn thành Osin cho anh!!! Vĩnh biệt!!!

Tiểu thư Hạ Kiều Liên tức giận bỏ đi. Nếu ai quen biết cô mà nghe thấynhững lời này chắc họ phải ngất đi vì sốc! Vị tiểu thư lá ngọc cànhvàng dịu dàng ngoan ngoãn đã biến mất. Thay vào đó là một cô gái đanhđá, chua ngoa!

May mà hai đấng sinh thành của Kiều Liên không có ở đây. Nếu phải chứng kiến tác phẩm do mình nhào nặn thể hiện tính cách thật chỉ e cả 2 sẽnhẩy lầu tự tử…

Minh Quân không ngất xỉu cũng chẳng dại dột nhảy lầu. Anh ta chỉ đangbị sốc. Rõ ràng vừa rồi cô ta tỏ ra nhút nhát, hiền lành. Ngay 2 giây sau đã ném vào mặt anh 1 loạt những câu chợ búa..

Ngay lập tức Minh Quân nở 1 nụ cười lạnh lẽo:

– Hạ Kiều Liên!!! Để tôi xem rốt cuộc cô là ai???


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.