Tiểu thư nhà nghèo và hoàng tử kiêu ngạo

Chương 27


Bạn đang đọc Tiểu thư nhà nghèo và hoàng tử kiêu ngạo – Chương 27

Chap 27
Trong khi đó:
– cậu nghĩ như thế nào nếu người cậu yêu là em gái mình chứ? – hoàng
– hôm nay cậu lạ nha, nảy giờ ko nói câu nào sao giờ lại hỏi như người ở đâu đâu vậy? có chuyện gì sao? mà ba mẹ cậu gặp ba mẹ mình có chuyện gì vậy? – Kiệt
– Sau này cậu sẽ biết thôi, nhưng cậu vẫn chưa trả lời mình? – hoàng
– mình cũng ko biết nữa? chắc lúc đó mình sẽ điên lên mất thôi. – Kiệt
– giờ mình cũng sắp điên lên rồi nek.- Hoàng
– Chẳng lẽ có chuyện gì nghiêm trọng sao? liên quan tới My hả? – Kiệt
– uhm, nhưng ko biết thực hư thế nào? giờ mình ko biết đối diện với My ra sao? ước gì đây chỉ là giấc mơ! – Hoàng
– chẳng lẽ cậu và My là…. – Kiệt
– uhm.
– Nếu My biết được cậu ta sẽ thế nào đây? trước sau gì cũng viết thôi ak. Nhìn cậu ta vậy chứ yếu đuối lắm đó, ko chịu nỗi cú sốc này đâu. – Kiệt
– biết vậy cứ để cô ấy ở dưới quê học còn hơn, để cô ấy quên mình ngay từ lúc đó còn hơn? – hoàng
– uhm, như thế sẽ tốt hơn giờ, nhưng giờ thì….cậu tính làm thế nào? nhưng có liên quan gì đến ba mẹ mình? – Kiệt
– Còn một điểm nghi vấn có thể xác minh là mình và My ko có quan hệ gì? và ngời có thể cứng minh được chỉ có gia đình cậu mà thôi.- hoàng
– là sao? mình ko hỉu? nói rõ xxem nào? – Kiệt

– đó là sợi dây chuyền của cậu và My giống hệt nhau, ba mẹ mình nghi ngờ cậu và My….- Hoàng
– có chuyện đó sao? vậy là chỉ nằm trong 2 trường hợp My là em gái của cậu hoặc mình ak? – Kiệt
– uhm. – hoàng
– mình hy vọng cậu ấy là em gái mình, chỉ có như vậy mới giải quyết được mọi chuyện. – Kiệt
– mình cũng hy vọng vậy. nên trước khi có kết luận thì cậu hãy giữ bí mật chuyện này, ko nên để cho My biết.- hoàng
– uhm, mình biết rồi. – Kiệt
Trong lúc mọi người lo lắng thì nó vô tư chẳng hay biết gì cả, chiều hôm đó nó và Hoàng ra biển, nó tung tăng đùa với nước còn cậu chỉ biết ngồi nhín nó vui đùa.
– ước gì ngày nào cũng thấy cậu cười tuơi như vậy? nếu có thể mình xin hy sinh mọi thứ để giữ lấy nụ cười này. – Hoàng nghĩ thầm.
Trên đường về:
– có muốn ăn gì hok? – Hoàng
– có! đi en kem đi. – nó
– uhm, vậy đi hen. – Hoàng
Trong lúc en Hoàng luôn nhìn nó:
– Nảy giờ thấy cậu là lạ nghen? có chuyện gì ak? – nó
– đâu có đâu, thì thik nhìn cậu đó, ko được ak? – hoàng
– tức nhiên là ko rồi! – nó

– chảnh vậy cô pé! – Hoàng
– uk đây chảnh trước giờ ak, kakaka. – nó
– có mún đi đâu nữa ko? – hoàng
– ko biết. – nó
– đi dạo nhé!- hoàng
– ok. – nó
Trong khi đi dạo, cậu nắm tay nó đi bộ dưới đường Bạch Đằng, đi được một lúc:
– nếu…mình chỉ nói nếu thôi nha. – hoàng
– uhm, có chuyện gì sao? gì mà ấp a ấp úng vậy? – nó
– nếu có một ngày, có một lý do nào đó mà….- hoàng
– mà sao?
-mà…chúng ta trở thành anh em thì My sẽ cảm thấy như thế nào?- Hoàng
– sao đột nhiên lại hỏi câu vô duyên vậy? – nó
– gì mà vô duyên chứ? thì cậu cứ trả lời đi?- hoàng
– tự nhiên tui với ông thành anh em là sao? mà nếu như vậy thì cũng tốt thôi chứ sao? ccos ai có được một ông anh đẹp chai thế này cơ chứ, kakaka. – mình hỏi thiệt đó? nếu My và mình là anh em ruột thì My sẽ như thế nào? My hãy đặt mình vào vị trí đó mà suy nghĩ tả lời mình đi.
– uhm thì mình trả lời thật mà. – nó tỏ vẻ ngây ngô.
Trong khi ruột Hoàng nóng như lửa đốt thì nó lại trả lời một cách vô tư làm cậu ko sao nói nên lời.
– thôi vậy. – hoàng
– mà sao hôm nay cậu kỳ vậy? hỏi toàn câu gì gì ko ấy, hành động cứ như hôm nay là ngày cuối cùng 2 đứa đi chơi vậy đó. – nó
– uhm, tại hôm nay thần kinh mình có vẫn đề nên mới thế, cậu đừng bận tâm, ko có chuyện gì đâu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.