Bạn đang đọc Tiểu Thư Ngổ Ngáo – Chương 7
– Cô điên hả? – anh quát
– ANh điên thì có . Làm gì mà chạy nhanh vậy? Một cái cắn như vậy là ít đó – vừa xoa xoa cái trán mình cô vừa giận dữ quát
– Đầu cô bị gì vậy ? Đưa tui xem coi – bây giờ anh mới phát hiện ra cái trán của cô đang sưng đỏ lên .
– Ko cần anh lo ! Anh lo mà chạy cho đàng hoàng lại đi – cô gạt tay anh ra và nói
Tức mình nhưng ko thể làm gì khác được nên anh chỉ biết lẳng lặng chở cô đi tới diểm hẹn mà thôi.
Rannie thì ngồi đó mà cảm thấy khó chịu trong lòng. Rõ ràng là cô ko muốn nói vậy thế mà vẫn nói. Khi thấy anh có vẻ hụt hẫn vì bị cô từ chối , ko hiểu sao cô thấy tội nghiệp anh.
– Xin lỗi nha! Tôi.. tôi thật ko cố ý nói vậy đâu – Rannie lí nhí nói . Ko thấy anh phản ứng gì cả nên cô đành im lìm , ko dám hó hé gì cả
Mike đâu phải hem nghe, anh chàng đang sướng mê li đó chứ! Trên môi anh lúc đó đã nở một nụ cười ác ma mà cô nèo coa hay đâu
+ Xe của Joseph:
– Tên kia ! Anh địng chở tui đi đâu hả? – Ariel bực mình hỏi
– Đi kí “hợp đồng” – anh đáp gọn
– Lần trước làm đổ kem của tui, tui còn quên chưa bắt đền anh – Ariel nhắc lại chuyện cũ ( hixhixhix ss nhớ dai ghê)
– Cô còn nhắc nữa hả? Hôm đó cô làm cái mặt tui toàn là kem ko tui còn chưa tính sổ cô nữa kìa – joseph cũng ko vừa
– Hahahahaha nhớ lại khuôn mặt của anh lúc đó thiệt là…hahahaha , giống mặt mèo dễ sợ. hahaha – cô ngồi nhớ lại ” kiệt tác ” của mình mà cười khúc khích
– Cô cười đủ chưa? Đừng cười như thế nữa giống con ngốc lắm – anh quê độ nói . Mặc dù chính nụ cười đó làm anh cảm thấy rất ấm lòng.
– Nè! Bộ anh thân với hai người kia lắm hả? – cô hỏi
– Uhm! Chúng tôi chơi với nhau từ nhỏ – anh nói
– Hihihi vậy giống tụi tui òi – Ariel vui mừng vì có người giống mình
– Ủa , vậy ba cô cũng chơi thân từ nhỏ với nhau à ? – anh ngạc nhiên nhìn cô
– Ba chúng tôi như chị em ruột thịt vậy đó , đi đâu cũng có nhau. Do ba mẹ quá bận ko có thời gian chơi với chúng tôi nên chúng tôi phải tự chơi với nhau thôi à – Ariel buồn buồn nói – ai nói là nhà giàu thì sướng chứ?
– Ko ngờ tuổi thơ của các cô là như thế! Cô ko có anh chị em hay sao? – Joseph thông cảm
– Không ! Ba mẹ chỉ có một mình tui thôi , nên nhiều lúc thấy người ta có anh chị em cũng ham lắm chứ! – cô thật thà nói – nhưng cũng may là còn có Nana và Rannie làm bạn nên tui hem cảm thấy cô đơn, bây giờ còn có cả Joe nữa
Joseph nghe Ariel bộc bạch tâm sự của mình , anh cả thấy cuôc sống của cô và anh cũng giống nhau. Ko có ai chịu làm bạn cả , chỉ có duy nhất hai người bạn thân . Nhưng họ ko thể khỏa lấp được nỗi trống vắng trong tâm hồn anh được. Anh đột nhiên quay sang nhìn Ariel. Cô nàng đang mơ màng nhìn phong cảnh hai bên đường trên môi vẫn nở nụ cười thiên thần.
– Cô ngốc này thiệt là.. – anh vừa nghĩ vừa mỉm cười . Chiếc xe đua vẫn lướt nhẹ trên mặt đường
– Tên ôn thần này hum ni sao mà lạ thế? Thường ngày mặt mày lúc nào cũng khó đăm đăm , gặp là mắc cãi hem à ! Nhưng thui kệ , hôm nay hắn hem cãi là Mô Phật òi. Nhìn kỹ cũng đẹp trai lém chứ bộ,hihihihi – Ariel thầm nghĩ rồi cười một mình + Trên xe Dason:
– Tại sao các anh lại làm vậy?? – Nana tức giận hỏi
– Ko tại sao cả, vì chúng tôi thích thôi – câu hỏi tối nghĩa của Nana mà anh cũng hiểu mà trả lời
-” Vì chúng tôi thích ” nói thế mà nghe được à? – cô lặp lại câu trả lời của anh mà sôi máu
– Tui muốn thấy vẻ mặt đau đớn của cô. Hahahaha- nói rồi anh cười lớn như phát cuồng
– Anh đúng là ác quỷ hút máu người – Nana khiếp sợ trước giọng cười quái gở của anh
– Đúng! tui là ác quỷ và tôi sắp ăn thịt cô đây – anh vừa nói vừa thắng gấp rồi đưa mặt mình sát mặt cô mà nói
– Anh. anh. dám. tui sẽ.. cắn cho anh chết lun – cô nuốt nước miếng , lắp bắp nói
Dứt lời ba cô phòng như tên bắn ra khỏi nhà vì sợ nếu để ba tên kia chờ lâu thì ko biết lại xảy ra chuyện gì nữa
– Way ! Các cô làm gì mà lâu quá vậy hả? – Mike cằn nhằn
– Vậy mà lâu hả? Các người cũng vừa thôi chứ , gọi thì từ từ người ta ra , ham hố chạy mắc công té đến lúc đó các anh lấy gì mà đền cho chúng tôi? – Rannie nẹt Mike một tràng. Còn Nana Và Ariel thì chỉ biết đứng đó cười khúc khích
– Cô… – Mike cứng họng , quá quê độ anh ” giận cá chém thớt” quay qua nẹt hai cô kia – còn hai cô cười đã chưa?
– Chưa rồi sao? – hai cô đồng thanh
– Ba cô .. ngon quá ha ? – Mike bốc lửa
– Thôi đi mấy người cãi nhau đủ chưa? Lên xe mau đi – Joseph bực mình gắt
– Chưa ! – hai người đồng thanh làm cho Joseph giật mình im bặt hem dám nói nữa
– Ai cho anh bắt chước tui ? – Rannie nhướng mắt hỏi
– Xí ! Ai thèm ko biết ai bắt chước ai à? – Mike nói
– @#^&%*&)(*$#^)*-)(^%*&()*) – một cuộc chiến bằng võ mồm đã xảy ra
Chỉ có chuyện cỏn con vậy mà hai người đứng la lối suốt gần mười phút, mọi người chỉ biết trố mắt mà nhìn chứ hem ai can đảm can ngăn vì sợ vang miểng trúng mình. Mùi thuốc nổ bốc lên nồng nạc xung quanh hai nhân vật chính.
Thấy tình thế nguy cấp, Nana đánh bạo lên tiếng trước:
– Thui hai người cho tui can đi được ko? Mọi người chỉ còn chờ hai người thôi đó ! Hay hai người định đứng cãi suốt như vậy sao? – cô cười cầu hòa
– Hứ! Nể tình bạn tui , tui ko thèm chấp anh nữa – Rannie nói xong thì mở cửa xe Mike chui vào
Bây giờ mọi người mới có thể thở phào nhẹ nhõm , rồi từng cặp , từng cặp lên xe và phóng đến Bar
————————————————
Đó là một quán Bar to, nằm ngay giữa lòng thành phố. Nó được đặt ột cái tên rất hay ” Waiting Bar ” . Bên trong mọi người đang điên cuồng lắc lư theo điệu nhạc sôiđộng cộng với những ánh đèn đủ màu làm cho không khí thêm phần nóng bỏng , kích thích lòng người. Nhưng đối với ba cô thì nơi này quá ồn ào , âm thanh nghe nhức óc. Ko phải là lần đầu đến Bar nhưng ko hiều sao lần này các cô cảm thấy ko khí ngột ngạc vô cùng
– Các cô đi lẹ một tí được ko? – Danson quay lại nói
– Hứ! Đồ ba trợn hèn chi ham đến mấy chỗ này – Nana liếc Danson và lầm bầm
– Hey bên này nè !- tiếng một chàng trai ngồi ở một chiếc bàn thuộc hàng VIP lên tiếng
Ba anh chàng đã thấy và đi xăm xăm lại đó , còn các cô chỉ biết lủi thủi đi theo.
– Anh đến lâu chưa? – Danson lên tiếng hỏi – Cũng mới tới thôi ! – người đó ko ai xa lạ đó chính là Matt
Đang đi đột nhiên Ariel hét toáng
– A.AAAAAAAA – Ariel đột nhiên la lên làm cho hai cô kia hoảng hồn quay lại hỏi . Nhưng cũng may do tiếng nhạc quá ồn nên ko ảnh hưởng đến ai cả
– Chuyện gì mà bà la dữ vậy? – Nana hỏi
– Bộ gặp ma hả? – Rannie chọc
– Ko phải , mà là…- Ariel lắp bắp còn chưa tin vào mắt mình
– Vậy chứ sao? Bà nói lẹ đi tui sắp lên tim òi nè – Nana bực mình
– Bà đừng nói với tôi ở đây mà cũng gặp được người quen nha ! – Rannie cười cười nói
– Là thiệt đó ! Chẳng những quen mà còn thân nữa kìa !- Ariel nhìn hai người nói mà mắt vẫn nhìn về phía bàn của Matt
– Hả? Ai? – hai cô đồng thanh
– Là…là.. Joe đó
– Cái gì? – cả hai cùng hét lớn
– Ko tin thì bà nhìn đi – nói xong cô chỉ thẳng về hướng bàn của Matt
– Trời !!!!!! – hai cô sủng sốt , lấy hai tay dụi mắt mình vì các cô ko
tin những gì đang diễn ra trước mắt mình nhưng sựt thật vẫn là sự thật các cô ko thể chối bỏ điều đó
– Tới đó đi – Nana nói với ánh mắt sát thủ
Rồi ba cô xăm xăm đi tới bàn của các anh mà trên gương mặt nở một nụ cười hiểm
– Hi ! Joe – ba cô đồng thanh nói
– A…Hi …- cô kinh ngạc hỏi – tại.. tại sao mí bà cũng ở đây?
– Thì bà tới được dĩ nhiên tụi tui cũng tới được òi – Rannie nheo mắt nói
– Bà…bà – cô lắp bắp nói vì cô biết mình sắp sửa bị ba con bạn đem lên bàn mổ
– Ủa ba người biết nhau hả ? – Matt ngơ ngác hỏi
– Hihihihihi ko chỉ quen mà còn là bạn thân nữa đó – nói rồi Nana ngồi xuống khoác vai Joe cười nói – phải ko Joe?
– À. ờ . đúng . Chúng tôi là bạn thân của nhau mà – cô cười trừ
– Mà sao mấy bà cũng ở đây ? Quan trọng hơn là tại sao mấy bà lại đi cùng ba tên kia ? – nhớ chực cô hỏi và chỉ thẳng vào mặt ba chàng
– À.. à…- Nana lùng túng hem biết nói sao nên bán cái sang hai người kia – thui hai bà nói đi
– Tui… tui …- hai người cà lăm liếc nhìn Nana
– Để tui nói cho – Danson gở rối dùm ba cô nàng – ba cô ấy hiện giờ đang là nô lệ của chúng tôi
– Hả ????? – Matt và Joe kinh ngạc rồi bỗng cả hai phá ra cười sắc sụa
– Hahahaha vậy mà tui tưởng có mình tui chứ – Joe vui quá nên lỡ trớn ” Ko đánh tự khai”
– Bà….mới nói gì thế? – Nana nhìn cô rồi từ từ ngồi xích lại đâu mặt với cô
– Tui… đâu coá nói gì đâu – cô chối bay chối biến
– Anh hai sao đầu anh bị cái gì vậy? – Danson chỉ lên đầu Matt hỏi
Anh đáng mắt nhìn sang Joe rồi nói: – Anh bị một con mèo hoang cắn nhằm í mà
– Anh nói ai là mèo hoang hả? – cô dị ứng rồi nghênh mặt hỏi
– Ai thì tự biết – anh lơ lửng đáp làm cô tức ói máu
– Có chuyện gì xảy ra nói cho tụi tui nghe coi – Rannie đánh nhẹ vào tay Joe nói
– Thui được òi . Để tui nói – cô xụ mặt nói
Sáng hôm đó , lúc ba cô bị các anh lôi đi bỏ mặc Joe đứng đó . Từ trong lớp cô nghe:
– Joe !! Thằng John lấy tập bà nó chép bài kìa – tiếng con Ann vang lên lanh lãnh
Joe giật mình quay lại thì thấy thằng John bạn cô đang ung dung lấy tập cô ngồi chép bài một cách ngon lành . Cô bước từ từ đến chỗ nó mà gương mặt đằng đằng sát khí. Mọi người trong lớp đều đứng xếp re , im phăng phắt ai cũng cầu cho thằng John được bình yên vì mọi người đều biết Joe ko phải là người hiền lành mà dễ dàng tha cho những đứa chưa được sự cho phép của cô mà dám lấy đồ của cô. Nên ai ai cũng toát mồ hôi lạnh còn thằng John thì cứ ” mình chân như vại ” hem biết tai hoạ đang ập đến.
” Rầm ” Joe đập mạnh bàn làm mọi người hồn vía lên mây . Thằng John bây giờ mới xanh mặt , nó liền nở một nụ cười cầu may với Joe:
” Rầm ” Joe đập mạnh bàn làm mọi người hồn vía lên mây . Thằng John bây giờ mới xanh mặt , nó liền nở một nụ cười cầu may với Joe:
– Hihi Joe mình là bạn mà phải ko?
– Ừ ! Là bạn – Joe cũng cười với nó mà nhìn mặt cô đầy gian sảo – Bạn mà làm như vậy đó hả ? – cô hét lên
– Joe cho tui mượn đi – nó vẫn còn ngoan cố
– Đưa- đây – cô gằng từng tiếng
– K…o..ko – hắn ta lắp bắp nói mà ko hay rằng mặt cô đang chuyển màu từ xanh sang đỏ tía
– Hỏi lần cuối có đưa hay ko? – mắt cô long lên thật khiếp
– K.o..ooo – thằng John lắp bắp nói
Thằng John hôm nay ko biết nó ăn nhằm cái gì mà cả gan dám lấy tập của cô. Mà đòi nó ko trả nữa mới đau. Tức khí lên, Joe rượt nó:
– Dzaaaaaaaaaaaaa trả đây – cô rượt John chạy vòng vòng rồi cuối cùng chạy luôn ra khỏi lớp
Còn Matt thì sau khi đăng kí thì anh đi một vòng tham quan trường học. Đang ngắm nghía lối kiến trúc của trường thì anh nghe phía trước có tiếng hét của một cô gái :
– Cái thằng kia có đứng lại ko thì bảo ?
– Ko…. ngu sao ? – người con trai vừa chạy vừa ngoái đầu lại nói
– Vậy thì đừng trách bổn cô nương đây ra tay độc ác nhé – cô ngừng lại thờ hùng hục nói . Rồi cô tháo một chiếc giày cô mình ra và lấy trớn từ xa phóng thẳng về phía trước
– ” Bốp ” AAAAAA chết tui rồi – tiếng một chàng trai lạ vang lên làm cô giật mình
– Hahahaha .trời ơi cười chết tui rồi! – thằng John đứng đó ôm bụng cười
– Sao lại như vậy chứ ? Rõ ràng tui đã nhắm trúng đích rồi mà ta ? – cô thắc mắc thì nghe
– Cô nhắm trúng cái con khỉ . Cái đầu của tôi bị cô làm ra nông nỗi này nè !
Bây giờ cô mới nhìn kĩ ” kiệt tác ” mà cô gây ra cho anh chàng bất hạnh này là trên trán anh ta sưng lên một cục
– hahahaha mà ai bảo tự nhiên anh đâm đầu vào làm chi – cô cười khúc khích làm cho anh càng điên tiết hơn
– Cô .. cô đi theo tôi – anh nhìn cô bằng ánh mắt tức tối rồi cầm tay cô lôi đi
– Way way buông tôi ra anh đưa tôi đi đâu vậy hả ? – cô hét lên – Đi gặp hiệu trưởng . Nữ sinh của một trường danh tiếng lại có những hành vi thô lỗ để xem cô có lời gì thanh minh cho việc làm này – anh vẫn ko buông cô ra
– Way ! Vừa thôi chứ – cô giằng mạnh tay ra khỏi anh
– Tôi muốn cô phải bồi thường thiệt hại cho tôi – anh nhìn cô gian sảo nói
– Phải bồi thường cái gì ? Tiền à ? – cô nhướng mày hỏi
– Tiền thì tui hem thiếu – anh nói
– Vậy anh muốn sao ?
– Dễ thui . Muốn cô phải chăm sóc cho vết thương của tui và chữa trị nổi đau tinh thần cho tui – anh khoái chí nói
– Cái gì? – Joe hét toáng lên – Anh bị hâm chắc
Nói xong cô toang bỏ đi nhưng bị anh gọi giật lại . Anh tưng lửng nói :
– Ờ cũng được ! Cô đi đi để xem ngày mai ai hâm nhá – anh vừa nói vừa quơ quơ chiếc điện thoại đang ghi hình hết tất cả mọi việc của cô ban nãy ra trước mặt Joe. Còn Joe thì đứng đó như trời trồng ko nói được lời nào
Thấy vậy , Matt bước tới chỗ cô nham hiểm cười hỏi:
– Sao hả? Đoạn phim coá hay ko? nếu ngày mai nó được phát lên mạng thì sẽ ra sao nhỉ? – anh xoa cằm vờ suy nghĩ nói – một tiểu thư của trường nổi tiếng lại có những hành động thô thiễn như thế ko biết người ngoài nhìn vào sẽ đánh giá thế ha? Rồi nghĩ ngôi trường này ra sao ta?
– Thật ra anh muốn gì ? Nói đi – mặt cô hầm hầm hỏi
– Ko ! Chỉ muốn cô làm ” y tá ” cho tui ba tháng thui à – anh khoái chí nói
– Ba tháng ? – cô trợn mắt nói như hét
– Sao? chê ít hả? – Matt nhướng mắt trêu – hay là muốn..
– Được ba tháng thì ba tháng . Nhưng sau ba tháng anh phải xoá bỏ đaọn phim đó cho tui OK? Nếu ko thì miễn bàn – cô nhìn anh bằng ánh mắt hình viên đạn
– Ok thui ! Nhưng phải coi biểu hiện của cô thế nào đã – anh nói
– Hừ! Anh là đồ tồi – cô lầm bầm
– Đưa điện thoại cô đây nhanh lên! – anh lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của cô
– Chi? – cô hỏi cộc lốc
– Rủi khi nào tui cần “gặp”cô thì phải biết số chứ . Nhanh lên ! – anh trừng mắt nói
Joe lầm lì lôi chiếc điện thoại xinh xinh trong túi ra đưa cho anh . Matt cầm lấy và nhanh chóng nhập số của mình vào máy cô và nhập số cô vào ” sổ đen” của anh .
Xong rồi anh phán một câu ngắn gọn:
– Chuẩn bị tâm lí đi tối nay bắt đầu làm ” y tá” cho tui nhá – nói rồi anh cười rõ to và bỏ đi một nước.
Còn cô đứng đó muốn cầm dao phóng cho anh chết giất luôn tại chỗ ( hixhixhix ss nhà ta dữ we ). Cô ko hiểu hôm nay cô gặp vận xui gì mà gặp phải một tên điên khùng như vậy . Chán thật ! Cô thầm nghĩ rồi lủi thủi trở về lớp. Suốt tiết học đó cô ko tài nào mà học được cả. Cũng tại tên Matt đáng ghét đó đó – cô thầm rủa
-Mọi chuyện là như vậy đó – Joe kết thúc câu chuyện bằng một giọng buồn buồn
Còn mí người kia thì ngồi cười lăn cười bò cả ra , làm cho cô cảm thấy nóng máu vô cùng . Cô quát lên:
– Mí người còn cười được nữa hả? Đúng là ác mà , cười trên sự đau khổ của người khác . Hứ – cô trách ba cô bạn mình