Đọc truyện Tiểu Thư Lạnh Lùng Gặp Hoàng Tử Băng Giá – Chương 6: Oan gia
– Ê dậy đi. Đi chơi không mày? – Nhỏ My hỏi nó. Nó thì đang trong mộng đẹp tự nhiên bị đánh thức. Nó cũng không biết là đi đâu nhưng đi chơi thì nó không có hứng thú lắm. Nói vậy thôi My dễ gì cho nó trả lời. Nó còn chưa trả lời thì đã bị tống vô nhà vệ sinh rồi. Nó VSCN xong thì nó cùng nhỏ đi đánh thức mấy đứa còn lại.
– Rồi. Đầy đủ. Đi chơi thôi. – Sau khi tập hợp đủ nhỏ bắt diễn thuyết về lý do tại sao đi chơi rồi đi chơi cho giải tỏa tâm trí. Tụi quyết định đi cho nhanh để khỏi nghe nó giảng thuyết.
Đến nơi, nhỏ My thì hứng khởi chạy nhảy xung quanh. Nó chỉ đứng nhìn xung quanh. Nhỏ Nhi thì thở dài vì buồn ngủ. Mới sáng sớm mà bị bắt dậy chỉ để đi khu vui chơi thì thà ở nhà ngủ còn hơn. Ba chàng kia cũng bị bắt dậy. Nó nhìn qua nhìn lại, nó phát hiện có người ở đây. Mà người đó nó nhìn thấy rất quen.
– Ê, đi khu khác đi. Tao nghi có người theo dõi mình đó. Nhìn qua phí bên trái kìa. – Nó nói đồng thời mắt cũng liếc về phía bên đó. Bọn kia nghe vậy cũng nhìn qua thì thấy có 2 người rất khả nghi. Nó lùi ra sau bọn kia rồi đi vòng qua phía đó. Nhỏ My và Nhi dòm qua dòm lại không thấy nó thì hơi lo, nhưng sau khi thấy nó đứng một chỗ gần 2 người kia thì mỉm cười. Cả bọn cũng phát hiện ra nhưng ai cũng giả vờ là không có chuyện gì hết.
Nó đếm thầm trong miệng rồi vòng ra sau 2 người đó nắm cổ áo kéo lên. Hai người kia bị nắm áo lên bất ngờ thì hốt hoảng giãy nãy nhưng vẫn không thoát được. ( Tuki: Quào..mạnh quá. )
Nó xách lên đi thẳng về phía bọn kia. Hắn thấy nó đi tới thì chạy lại xách phụ một đứa. Hai người, mỗi người xách một con người làm người đi đường cũng hết hồn.
– Người của ai? Tên gì, nói mau. – Nó hỏi nhìn thẳng mắt hai người đó. Hai người đó thì sợ quá né tránh ánh mắt như viên đạn của nó.
– Kim Bảo Trân. Bên kia là em tao Kim Bảo Anh. – Nhỏ kia nói mắt cũng liếc về phía em mình. Thì ra là chị em sinh đôi.
*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•* NV mới •*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•
Kim Bảo Trân: Chị của Bảo Anh. Thích Phong. 17t. Nham hiểm, độc ác. Bắt tay với nhỏ Như. Lúc nào cũng hại My. Yêu Phong nhưng là vì…..tiền. Dùng mọi thủ đoạn để hại My.
Kim Bảo Anh: Em của Bảo Trân. Thích Thái. 17t. Độc ác hơn cả chị mình. Sẵn sàng giết người để có được Thái. Yêu Thái nhưng cũng vì lí do giống chị. Bắt tay với Như. Hại Nhi bất cứ lúc nào.
*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*•*
Hai nhỏ đó không khai ra mình là người của ai. Nó thì gọi điện kêu đàn em đưa tới nơi nào xa xa cho khỏi quay lại. Nhưng nó và bọn kia đâu biết, nhỏ Như đã biết hết mọi chuyện. Nhỏ lập tức phóng xe đến khu vui chơi “S”.
Sau khi xử lý xong hai nhỏ kia tụi nó cũng an tâm mà đi vào chơi. Nó vẫn nghi ngờ là chắc chắn sẽ còn chuyện khác xảy ra. Nó chắc chắn đó là người của nhỏ Như.
Mua vé xong tụi nó bắt đầu chia cặp bằng trò chơi kinh điển là…..tù xì. Các cặp được hình thành. Nó và hắn là một cặp, My và Phong là một cặp, Nhi và Thái là một cặp. My và Phong đến chỗ tàu lượn siêu tốc, Nhi và Thái thì can đảm hơn…đi nhà ma. Nhỏ Nhi rất giỏi đánh nhau nhưng nhỏ rất sợ ma và bóng tối. Nó và hắn thì đi lòng vòng trong khu vui chơi. Cuối cùng điểm dừng chân của nó và hắn là quán kem.
Chơi xong, tất cả tập trung định đi công viên nước. Thì sự xuất hiện của một người làm cả bọn đơ. Chính là nhỏ…..Trần Ánh Như. Nó thì mặt vẫn không biểu cảm nhưng trong lòng rối bời vì ai nói cho nhỏ biết tụi nó ở đây.
– Các bạn cũng ở đây sao. – Nhỏ vui vẻ lên tiếng nhìn tụi nó. Nó chắc chắn hai người khi nãy báo địa điểm cho nhỏ biết. Nhỏ My cũng bực mình. Hắn thì lại bất ngờ. Phong và Thái không nói gì kéo tay My và Nhi đi ra xe. Nó biết nhỏ không dễ gì bỏ cuộc như vậy.
– Chúng tôi tới công viên nước. Đi hay không tùy cô. – Nó nói mặt lạnh lùng. Nó chắc chắn nhỏ sẽ đi theo nên nói luôn. Hắn khá bất ngờ vì nó nói cho nhỏ biết. Xong rồi nó quay lưng lên xe luôn. Hắn cũng đi theo.
Xe tụi nó tới đầu tiên, tiếp theo là xe nhỏ. Nhỏ My và Nhi khá bất ngờ tại sao nhỏ lại ở đây thì nó giải thích. Tụi nó và tụi hắn vào nhà tắm thay đồ.
Tụi hắn thì ai cũng mặc quần đùi, bán nude thân trên. Tụi hắn vừa đi ra lập tức thu hút được mấy chục con mắt nhờ gương mặt điển trai kèm thân hình bốc lửa. Con gái thì mắt như rớt ra vì nhìn quá nhiều, con trai thì nhìn bằng con mắt ghen tỵ. Tới lượt tụi nó cũng không kém gì tụi hắn. My thì mặc bikini trễ vai, váy bèo nhún màu xanh lá. Nhi thì mặc bikini cột cổ và váy suông mày đỏ. Nó thì bikini trễ vai , có hai dây trên vai, váy cũng bèo nhún màu xanh dương đậm. Tụi nó cũng lôi kéo được mấy chục con mắt về phía mình. Tụi hắn cũng ngạc nhiên về tụi nó. Lúc nào cũng thấy tụi nó ăn như heo thế mà lại có một thân hình hoàn hảo đến như vậy.
Nhỏ Như còn chơi lạ hơn. Bikini cột cổ màu đỏ. Tụi nó mặc váy thì nhỏ lại mặc quần. Nhỏ đi ra, ai cũng nhìn nhỏ. Nhỏ thì đắc ý lắm. Tụi nó cũng chẳng nói gì. Tụi hắn cũng chẳng quan tâm gì đến nhỏ. Phong thì cứ nhìn My hoài làm nhỏ ngượng quá nên chạy ra hồ bơi luôn. Thái thấy tim mình đập nhanh hơn cũng mạnh hơn nữa. Thấy Thái đứng đơ ra Nhi chạy lại kéo tay Thái ra chỗ hồ bơi mà My và Phong xuống. Nó cũng đi xuống. Hắn đi theo nó xuống luôn. Nhỏ thì tức giận vì không ai để ý tới nhỏ.
Sau khi vui chơi hả hê. Trong lớp tụi nó đi thay đồ, nhỏ Như đã lén bỏ các mảnh thủy tinh vào giầy của nó rồi mới vào nhà tắm thay đồ. Tụi hắn lúc đó cũng vào nhà tắm nên không ai phát hiện ra việc nhỏ làm. Thấy mọi người ngỏ cũng chạy ra theo, khóe miệng còn nhếch lên.
Lúc nó mang giầy vào, thấy chân cũng đau nhưng nó tưởng là có cát hay mấy thứ lặt vặt rơi vào nên cũng không để ý. Nhỏ thấy nó mang giầy vào thì cười đắc ý.
– Ê, ông chở tui đi bằng xe riêng được không. Chân tui tự nhiên đau quá. – Nó kéo hắn ra một chỗ riêng nói. Hắn thấy nó cứ nhăn mặt lại vì đau nên cũng đồng ý. Ba chiếc xe chạy thẳng về nhà nó. Hắn và nó là người đầu tiên về nhà. Lúc về nhà cởi giầy ra mới thấy chân nó toàn máu không.
– Bị gì vậy. Chảy máu sao không nói. – Hắn nói với giọng trách mắng nhưng vẫn mang chút lo lắng trong đó. Nó không nói gì chỉ kêu hắn bế lên lầu để mọi người không biết.
Trong phòng nó, nó ngồi trên giường còn hắn ngồi dưới đất sát trùng chân cho nó.
– Cảm ơn, hèn gì từ lúc về tới giờ chân tui nó cứ đau hoài. – Nó nói, miệng còn cười. Hắn thấy nó cười thì cũng cười theo. Tụi kia cũng về tới nhà. Hắn và nó cùng xuống ăn cơm.
Bữa cơm tối hôm đó gặp tràn niềm vui