Tiểu Thư Lạnh Lùng Gặp Hoàng Tử Băng Giá

Chương 22: Gặp Lại Người Cũ.....Nên Vui Hay Buồn


Đọc truyện Tiểu Thư Lạnh Lùng Gặp Hoàng Tử Băng Giá – Chương 22: Gặp Lại Người Cũ…..Nên Vui Hay Buồn

Hú hú…ta đã còm bác ròi đêy. Lát nựa ta đi học ròi nên ko có tg đâu. Dạo này bận qá nên ko viết dc. H ta viết từ từ…bù lại ấy nàng ha~. Vì gấp nên có thể chap này khá nhảm và ngắn ó. Nói trc ròi nên có gì ném ít hoy. Mà ta vừa phát hiện ra là mấy nàng đều ko hề cmt chút nào. Ta buồn…buồn lắm ó nha. Dù View và Vote tăq khác nhìu nhưng ta vẫn ko thấy cmt của ai hết. Đau lòng quá đi hoy. Ôi…tấm lòng hy sinh cao cả của ta mất rồi.

Chap này sẽ nói về My-Phong ó nha. Mấy chap trc nói về 2 đứa kia nhìu quá nên h viết về 4 đứa còn lại cho công bằng. Nói zậy chứ tuôi lười tới nỗi mà nhìu khi 2 ngày tuôi ms lên. Ta lười gần chết luôn. Học bài xoq là ta ko có nhìu tg nên ko có viết nhanh dc. Vào năm học ròi nên tiến độ ra chap nó sẽ chậm lại hoặc đứng luôn. Lịch trình học của ta bây h nó rối lắm nên ta chỉ có tg vào bủi sáq hoy nha. Nếu nhanh thì khoảng 3-4 ngày ms có 1 chap…còn chậm là 5-6 ngày ms có 1 chap á. Ta sẽ cân bằng tg sao cho vừa nhanh mà chap cũq dài nữa…thế nên 4-5 ngày ms có chap ms à nha.

Dạo này ta hay lảm nhảm nên mấy nàng thôq cảm cho ta nhea. Tất nhiên là ta sẽ ko bỏ fic đâu. Chỉ là…tg up sẽ trì hoãn lại. Ta nói ròi…muốn ném cứ ném…có ném ta cũq đâu làm dc gì đâu nà. Zậy hoy nha…bựa nay ta lảm nhảm nhìu quá ròi. Bái bai…ta đi đêy

. * Vẫy Tay ** Bung Lụa *

oOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOoOo

Hôm nay, nhỏ với anh bị pama bắt phải đi chung với nhau. Tất nhiêm…anh rất thích còn nhỏ thì cảm thấy khá là rắc rối. Không phải là nhỏ không thích đi với anh mà là lúc nào cũng bên nhau thì sẽ cảm thấy không có sự tự do làm nhỏ thấy khó chịu.

Chính vì vậy nên nhỏ muốn đi học sớm để tránh mấy lời khó nghe của đám mê trai đó mà. Anh cũng hiểu ý nên đi cùng với nhỏ.

Tới trường…thì thấy nó với hắn tình tình tứ tứ với nhau làm nhỏ mắc cười gần chết. Đường đường là Đại Tỉ của trường mà giờ tình tứ với chàng nào thì mất thể diện quá đi. Anh cũng nhịn cười khi thấy hắn…cũng là Đại Ca mà đi với Đại Tỉ hẹn hò uyên ương ha~.

Sau khi nhìn thấy cái cảnh đó nhỏ cũng nguôi giận. Nhỏ thấy hạnh phúc và vui vẻ hơn khi bên…tụi nó. Bây giờ nhỏ có rủ tụi nó đi chơi thì chắc cũng không đứa nào đi đâu…nên nhỏ cũng vui vẻ mà đi chung với anh.

– Sao trông em buồn quá vậy ? Giận anh sao ? – Phong cảm thấy ngạc nhiên khi hôm nay nhỏ im lặng đến lạ thường. Nếu như nhỏ thật sự giận thì có thể cho rằng đời anh tan nát. Thà chết chứ anh không dám làm nhỏ giận đâu.


– Không phải, em đang đói bụng. Hị hị. – Nhỏ lúc đầu nói bằng giọng nghiêm túc nhưng về sau thì giọng lại thành trẻ con. Thật ra thì nhỏ đang rất đói đây…chỉ là nhỏ đang suy nghĩ nên ăn cái gì thôi mà. [Ta: Mấy mẹ này ham ăn quá. Ko bit sao bọn chúng cứ thik hả trời. Bất công qá đi mà.]

– Trời ạ…vậy mà không nói. Làm anh hết hồn đó. – Anh thở phào nhẹ nhõm khi biết nhỏ không giận mình. Vì quá lo lắng nên anh quên mất cái bản tính ham ăn của người yêu mình. Nhỏ không nói gì…chỉ cười hì hì rồi nắm tay anh kéo qua kéo lại đòi đi ăn. Vì anh cũng biết nên kéo nhỏ lên xe…tới nhà hàng của nhà mình làm.

* Tua Nhanh * Nhà Hàng

– Em muốn ăn gì…cứ gọi ha. Phờ-ri cho em hết đó nha. – Anh nói còn nháy mắt làm nhỏ cười như điên. Tất nhiên là được ăn phờ-ri thì ai chả mừng. Và nhỏ cũng nằm trong đó. Anh quá hiểu tính nhỏ nên không cần thực đơn cũng gọi vài ( chục ) món. Nhỏ thấy đồ ăn thì nhào vô như hổ thấy mồi dâng đến tận miệng hổ. Anh thì cũng quá quen với cách ăn của nhỏ nên không mấy ngạc nhiên. Còn những người khác thì nhìn nhỏ như ăn xin được người ta cứu giúp.

Nhỏ tất nhiên là nhận ra mấy ( chục ) ánh mắt không mấy thiện cảm đang chiếu thẳng qua chỗ mình. Nhưng mấy ánh mắt đó đối với nhỏ chỉ là………………………………………THƯỜNG THÔI. Phong cũng thấy mấy ánh mắt đó nhưng cũng chả để tâm vì lần nào đi ăn cũng nhìn riết rồi quen. Nhưng cả hai đều không biết có một ánh mắt rực lửa đang nhìn mình như muốn thiêu cháy vậy. Nhỏ thì không thể nhận ra nhưng vẫn biết là có ai đó….còn Phong thì tất nhiên là nhận ra và cũng biết chủ nhân của ánh mắt đó là ai.

[Ta: Mấy má có bit là ai hơm dạ.Tuôi là tuôi bít á nha.

Rds: …………………………..

Ta: Nhìn cái mặt là biết hok có bit òi ha. * Chọc Quê *

Nhỏ-Anh: Viết típ…đi lát nựa có động đất bêy giờ. * Nắm Cố Lôi *]

Trong lúc ăn…nhỏ để ý thấy anh cứ nhìn mãi vào một góc nhưng đến khi hỏi thì anh lại chối đi. Nhỏ cũng thấy nghi ngờ…nên để ý chỗ mà anh nhìn vào. Nhìn thấy một người làm cho nhỏ chết sững người. Đó chính là người yêu cũ của nhỏ…………. Vương Minh Trí.


~ Stop nào

~TrươngMinh Trí ( Cậu or Anh )

18t

Chảnh, ham tiền, mê gái, hám gái.

Nhan sắc trung bình

Gia thế khá bình thường. Có công ty trang sức. [Ta: Traq sức dởm đó ]

Tìm mọi cách để hãm hại gia đình nhỏ để lấy tài sản.

~Tiếp tục nào

~ Cậu ta đang ngồi cùng Bảo Trân. [ Ta: Còn ai nhớ mẹ này ko đây hả trời.] Anh nhìn thấy cả hai nhưng đều không quan tâm. Nhỏ lúc đầu thì bất ngờ nhưng sau đó lại bình tĩnh như thường…tiếp tục sự nghiệp ăn uống vĩ đại của mình. Dù sao cũng đâu còn yêu nữa đâu mà hối tiếc làm gì. Chính anh ta đá nhỏ trước nên bây giờ nhỏ rất bình tĩnh mà đối mặt. Nhỏ bây giờ không còn là cô bé nhút nhát ngày xưa nữa đâu a~.


Dường như anh cũng nhận ra sự khác biệt của nhỏ nhưng lại không dám hỏi. Hỏi lỡ như tức giận mà trút lên đầu mình thì khổ a~.

– Anh muốn hỏi em sao lại như vậy à ? – Nhỏ nói…sắc mặt không chút sợ hãi làm cho anh lại càng sợ. Nhỏ đương nhiên biết anh muốn hỏi gì vì anh cũng đã ” đánh hơi ” ra sự kì lạ của mình rồi. Anh chỉ rụt rè gật đầu làm nhỏ buồn cười vì sự nhát gan của anh.

– Anh chàng ngồi kế Bảo Trân là bạn trai cũ của em. – Nhỏ vẫn nói một cách bình tĩnh. Không hề có chút rung động nào trong lời nói của mình, điều đó làm anh an tâm hơn về nhỏ. Nhưng anh vẫn thấy sợ rằng nhỏ sẽ bỏ anh.

– Anh ta tên gì vậy ? – Anh hỏi…chất giọng chắc nịch. Anh muốn biết đó là ai mà có sức công phá mạnh như vậy trong lòng của nhỏ. Nhỏ đương nhiên biết anh là đang ………. GHEN. Thật sự là nhỏ muốn bật cười trước sự trẻ con của anh nhưng lại không dám vì sợ anh nhốt trong phòng lần nữa.

– Anh ta tên là Vương Minh Trí. Nhà cũng bình thường thôi. Chả có gì. – Nhỏ nói xong còn bĩu môi làm anh cười suốt. Anh tất nhiên biết Minh Trí là ai vì công ty của cậu ta là công ty con trong tập đoàn của anh mà, hahahaha.

– Anh cảm thấy ghen tị với anh ta đó nha. – Anh còn giở giọng trẻ con với nhỏ nữa chứ. Ở bàn bên kia thấy nhỏ với anh cứ vui vẻ với nhau tức giận. [Ta: Ghen chả làm dc gì đâu con. Cố mà sốq cho tốt nha con trai. ]

– Có gì đâu mà ghen với chả tị. Anh ta chỉ là người cũ thôi mà. – Nhỏ thấy ngạc nhiên vì sự thay đổi của anh. Trước giờ anh luôn tự cho là không ai có thể lấy nhỏ từ tay anh cơ mà…sao giờ lại nhát gan thế kia đây. Anh thì sợ cậu ta sẽ lấy nhỏ vì anh chắc chắn dù như thế nào trong lòng nhỏ cũng còn chỗ cho cậu ta.

– Nếu như anh ta thật sự lấy đi em từ anh thì lúc đó anh sẽ phải làm như thế nào. – Anh nói bằng giọng buồn làm nhỏ cũng buồn theo. Anh thật sự không có tự tin khi đấu cùng cậu ta để giành lấy nhỏ. Nếu như vậy thì thà anh đi chết cho xong.

Nhỏ không nói gì…chỉ cười cho qua chuyện. Nhỏ không muốn nghe chuyện buồn đâu.

Sau khi ăn xong…anh quyết định đi dạo phố chơi. Nhưng đi bộ chứ không đi xe nữa. Nhỏ cũng không phản đối. Ăn xong thì đi cho tiêu bớt.

Thế là cả hai đã có một ngày vui vẻ bên nhau. Dù có chuyện buồn nhưng vẫn vui vẻ…..đó mới chính là Trương Diễm My – nhỏ chứ. Anh cũng rất vui vì ở bên cạnh nhỏ suốt ngày hôm nay đó nha. Anh và nhỏ giải quyết tất cả hiểu lầm mà mình giữ trong lòng ra. Cả hai đều có hiểu lầm và hiểu lầm đã được xóa bỏ bởi sự tin tưởng mà mình dành cho đối phương.

Dù không vui về chuyện gặp lại người cũ nhưng anh và nhỏ vẫn vui vẻ…mặc kệ những thứ xung quanh.


Họ lạc quan và yêu đời. Họ tin tưởng đối phương và yêu thương lẫn nhau dù có chuyện gì xảy ra.

Sự tin tưởng mà họ dành cho đối phương còn hơn cả biển cả bao la.

ĐÓ LÀ TRỊNH TỬ PHONG – ANH VÀ TRƯƠNG DIỄM MY – NHỎ.

=========================================================================

Như ta đã nói ròi…..lâu lâu ms có chap ms nên mỗi lần viết ta đều cố gắng cho chap dài thêm đọc cho đỡ chán. Nhưng dù ta có cố thì cũng chỉ dc có nhiu đây hoy à….nếu mún dài hơn thì đợi lâu. Nên ta chỉ viết khoảng nhiu đây hoy mấy mẹ. Có gì thì ta sẽ cố kéo ra bằq mấy dòq lảm nhảm này hoy.

Ta có ý định là thêm những phần bên lề dzô cho nó hài vs dài hơn nhưq vẫn chưa viết.

TA CẦU XIN MẤY NÀNG LUÔN. LÀM ƠN CHO TA VÀI CÁI CMT CỔ VŨ Ý CHÍ CỦA TA ĐI MÀ.

Ta chỉ có nhiu đó lời cầu xin hoy…ko có nhìu. Ta sẽ cố gắng lảm nhảm nhìu cho nó dài thêm ha. Sau này ta sẽ thêm phần bên lề để cho truyện dài thêm ha. Còn bây giờ chỉ l3m nhảm nhiu đây hoy nha. Sau này là phần lảm nhảm dài lê thê luôn.

Bái Bai. Ngủ Ngon. Học Tốt Nhea.

* Bung Lụa * * Trấm Nước Mắt * * Vẫy Tay * * Hôn Gió *

#MAYNANGNGUNGON


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.