Đọc truyện Tiểu Thư Lá Cây Và Chàng Công Tử Ấm Áp – Chương 9
Tớ “kết” cậu! (Lời thú nhận ngọt ngào của Chasu_part 2)
….Mùi cỏ thật thơm cộng với những cơn gió ngọt ngào vây quanh chỗ tôi và Chasu đang ngồi hóng gió!!Tôi đã lim dim ngủ từ lúc nào không hay?Và tôi thức dậy ở trong phòng của tôi nhưng mà không phải ở trên giường mà là ở dưới gầm giường T.T…Trời ơi!!Why?Sao tôi lại ở đây.Liệu rằng đây có phải là do Chasu chơi khăm tôi ư!Không thể nào,làm sao cậu ta dám cơ chứ!Tôi lại chả đánh cho ấy chứ!!Hoặc là do dáng nằm của tôi cong ơi là cong nên là mới bị lăn xuống,nhưng lăn xuống thì làm sao mà trúng ngay gầm như thế…Nhưng chả làm sao cả!!Tôi dễ dãi mà =)))…À mà quên!Tính từ lúc tôi ngủ đến lúc tôi thức dậy là khoảng 5 tiếng.Từ 8h sáng cho đến lúc này đã là 12h trưa và chắc chắn Chasu đã về và chuẩn bị đi học,còn tôi thì say giấc nồng =))) ~~ Phê ~~.Nhiều lúc tôi thấy không đi học cũng sướng kiểu gì ý!Nhưng dù sao thì tôi rất muốn khỏi chân và tiếp tục theo đuổi ước mơ nhảy múa của mình.Hơn nữa,tôi phải khỏi chân để tìm thấy tình yêu của riêng mình…Điều đó cũng quan trọng mà :vvv.Bây giờ là 12h30 trưa,tôi lóc ca lóc cóc (ý là tiếng xe lăn lóc cóc đi xuống cầu thang) đi xuống để ăn trưa.Thực sự,từ khi tôi bị đau chân thì ông Ji phải thay cho tôi một cái thang máy từ trên tầng phòng của tôi (phòng của Sowo trên tầng 5) để tôi di chuyển dễ dàng (nhà Sowo có 6 tầng).Tôi đang đi xuống tầng một để ăn cơm trua.Hôm nay,đầu bếp nấu ăn chính của nhà tôi có việc bận phải nghỉ nên không ai nấu cho tôi ăn.Vì nhà tôi giàu,nhưng không muốn mọi người hầu nữa bị coi thường.Nên có xây một tầng sáu cho các hầu nữ và các tài xế,v.v…ăn cơm và ngủ nghỉ.Hơn nữ,họ cũng được coi là người trong gia đình,được ăn những món hảo hạng tôi ăn và được trả lương cao…Nhưng nếu như họ phản bội hoặc làm gì sai thì ông Ji có quyền quyết định (nhẹ thì đình chỉ làm,nặng thì đuổi việc). Mà cũng không tại vì tôi gọi ông Ji là cha thì sẽ thiên vị hơn.Không hề,tôi sẽ trả lương cho ông ấy và bảo ông ấy những việc cần làm…Công việc của của quản gia,hầu nữ… có tốt hay không thì đều phụ thuộc vào người chủ.Người chủ tốt thì họ mới tốt với chủ,chó cũng biết điều đó mà =))) (đó là lời khuyên cho những người chủ độc ác và kiêu căng).
…Quay lại chuyện thường ngày…Nếu như tôi mà ngủ như vừa nãy thì chắc chắn rằng tối tôi sẽ thức “xuyên lục địa” luôn.Vì tôi là người khó ngủ mà =(((. Vậy là nếu tôi tối hôm nay mà thức thì sáng ngày hôm sau sẽ trở thành một con gấu trúc bị liệt chân đáng thương (hoặc đáng yêu -_- *Tự nhận* :vvvv).Chả biết tối nay Chasu có sang nhà tôi để nói chuyện,tâm sự cùng tôi hay không nhưng tôi vẫn cứ chờ đợi…
Đang ngồi ở trên bàn ăn thì có tiếng điện thoại reo lên.Ai thế nhỉ?À!Là Chasu gọi.Tôi liền nhấc máy :
– Alo!Sowo xin nghe!
– Chasu này…
– Biết rồi!!
– Thế sao còn nghe điện thoại kiểu như không biết là ai thế/
– Gọi (nói) thế cho nó “lịch văn sự” ý mà!
– Ừm.
– Thế gọi làm gì thế?Có chuyện gì thế?
– À không!!!Vì tớ có tiết vào lúc 9h nên không sang với cậu được…
– Êu!Bình thường có cậu ở cùng nên mới thấy vui…Không có cậu chán bỏ xừ ý!!
– Tớ nói thế thôi!Thảo nào tớ cũng sang mà!!!
– Nhưng…muộn…phải không?
– Ư…ừ!Cậu có chờ được không?
– Có chứ!Vì tớ chắc hôm nay bị mất ngủ…tại sáng nay ngủ nhiều quá :3 :3
– Vậy nhá!Tớ đi học đây…Bye!
– Bye!!Hì hì =)))
Bữa trưa xong,đi ra hành lang ngắm lá cây,đi tắm,…lại ăn tối….Cảm giác thật nhàm chán khi không có Chasu ở cạnh!!
19h30…20h….23h…rồi…đến muộn!!Chờ Chasu mãi mà chả thấy cậu ấy đâu!Cuối cùng,tôi ngồi ở ngoài ban công ngắm thành phố Hà Nội về đêm…SAo mà u ám và buồn thế!! =(((.Tôi nhâm nhi ly trà xanh matcha ngọt ngào nhưng mà tôi lại khóc…Khóc vì không có “bé” Chasu “yêu quý” ở cạnh!Cảm giác cứ thiếu sót gì đó!…Bỗng dưng,có một bóng người ôm tôi từ đằng sau.Tay rất ấm,tôi quay lại…l…là Chasu!Tại sao cậu ấy lại ôm tôi??Tôi quay ngược xe lăn và ôm Chasu,tôi khóc nức nở lên và ôm Chasu rất chặt…Người cậu ấy rất nóng nên tôi ôm nhẹ hơn.Chasu vòng tay ra đỡ tôi thẳng lên và hỏi
– Sao cậu lại khóc?
– T…tớ nhớ cậu!Chasu ơi!!!Sao cậu không tới sớm với tớ?Cậu có biết tớ nhớ cậu lắm không?huhu
– V…vì tớ đi học mà!
– Nhưng bình thường cậu…*Khóc nấc lên*
– Sowo à!!Cậu đừng khóc nữa!!
– T..tớ!Tớ muốn ở bên cậu…Không có cậu,tớ buồn và chán nản lắm =(((
– Tớ xin lỗi mà Sowo!!
– Tớ ghét cậu…GHÉT CẬU LẮM!!!
– Tớ….tớ…
– Huhuhuhu!!! *Khóc nấc lên hơn*
– Cậu làm tớ đành phải dùng cách này rồi!!
– C…cha…*Bất ngờ*
-….*Hôn môi Sowo*
– Ch…Chasu à!! *Đỏ mặt*
– Cậu đã nín chưa!!!
– N…NGẠI QUÁ!!NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI CỦA TỚ!LÀM SAO ĐÂY…Ngại quá à! *ôm Chasu*
– *Đáng yêu quá!* Sao vậy?Không thích sao?
– T…tớ ngại!!….*thu người lại và gãi đầu*
– Tớ yêu cậu…Sowo à! *ôm trọn cả người của Sowo và khóc*
– Lần sau đừng bỏ tớ như thế,đừng khóc mà!
– Không sao đâu!!!Tớ yêu cậu nhiều!!
– C…Chasu à!