Đọc truyện Tiểu Thư Lá Cây Và Chàng Công Tử Ấm Áp – Chương 56
Mamo bắt cóc
Sau khi Chasu nói chuyện với Mamo thì không thấy tôi với Masu đâu.Anh ấy đi tìm tôi và Masu khắp nơi.Cuối cùng anh ấy gọi cho tôi:
– Alo!
– Sowo em đang ở đâu vậy?
– À em quên không gọi cho anh!Em với Masu đang ở quán ăn gần nhà…Anh tới đi
– Ừ!Chờ anh
Một lúc sau,anh ấy di chuyển tới chỗ tôi và Masu.Tôi đã gọi tất cả món để ăn trưa,anh ấy ngồi vào ghế!Masu nhanh nhảu hỏi Chasu:
– Chú!!!Cô vừa nãy là ai vậy?
– À!Là em gái của chú!Sao vậy Masu?
– T…thì cháu thấy cô ấy rất quen…
– Quen?Cháu gặp ở đâu rồi à?
– Dạ!Cô ấy hay tới nhà vú lắm!
– À!Cô ấy là người trợ giúp bảo mẫu!
– Ồ!…Mẹ à!Mai hai mẹ con mình đi với chú đi công viên chơi đi!!
– Công viên?Con muốn đi à?
– Vâng!
– Chasu!Anh có phải đi làm không?
– Không sao!!Anh rảnh.Chúng ta cứ đưa Masu đi đi em
– Thôi được!Mai mẹ sẽ đưa con đi chơi ha?
– Yeah!!
– Thôi ăn đi không muộn!!
Bữa trưa kết thúc lúc 12 rưỡi,sau khi ăn xong.Tôi và Chasu cùng Masu về nhà.Hai người họ khá vui vẻ,nhìn họ giống như là hai bố con vừa đi chơi vui về.mà là hai bố con rồi =_= sao phải “như” nhỉ? :vvv
Ngày hôm sau,tôi và Chasu cũng đi tới trường.Nhưng Chasu lại phải đi làm cho nên tôi bèn đưa Masu cho Heri trông một chút vào giờ tôi dạy.Sáng hôm đó,trong lúc tôi đang dạy trong lớp thì Masu khóc đòi tôi.Vì thằng bé khi quấy chỉ theo tôi chứ không theo ai cho nên con bé không hề xoay sở được =(((.Tôi lại bỏ tiết học đó và bảo cô giáo khác dạy hộ,còn Heri thì vào lớp chuẩn bị cho tiết học của con bé.Masu khóc mãi,cuối cùng tôi đi ra và bế thằng bé lên rồi dỗ dành.Masu phụng phịu:
– Sao mẹ lại bỏ con? *Mếu*
– Mẹ đâu bỏ con!Con ở với chị Heri có sao đâu?
– Nhưng mà con muốn mẹ chơi với con!!
– Mẹ đang dạy mà,để mẹ gọi chị Heri
– CHị ấy toàn nghe mấy bài nhạc balle thôi!Có chơi với con đâu chứ!
– Con à!Chị ấy đang trong kỳ thi balle để chọn ra người thi balle quốc gia.CHị ấy phải học nhạc đó
– Không!Con muốn ở với mẹ và chú cơ!!! *khóc oà*
– Con sao vậy?
– Huhuhu!!!Không chịu!!Chú à!! =(((
– Đòi mẹ mẹ ra rồi!Giờ còn đòi chú là sao?
– Con muốn gọi cho chú!!
– Thôi được!COn ngồi đây,mẹ vào lấy điện thoại
– Vâng!!
Vài phút sau, tôi lấy điện thoại và trở lại chỗ cũ nơi mà Masu đang ngồi đó chờ toi.Nhưng tôi lại không thấy Masu đâu cả.Tôi sợ hãi lo lắng đi xung quanh trường để tìm thằng bé.Tôi tìm tới chiều muộn,lúc trời tối dần đi mà không biết thằng bé ở đâu cả.Tôi liền gọi cho Chasu,tôi vừa nói vừa khóc lóc sợ hãi:
– C…Chasu!
– S…sao vậy Sowo?
– Con…Masu…
– Sao?Masu sao?Sao vậy?
– Masu mất tích rồi!! *Khóc*
– M..Masu mất tích?TẠI SAO?
– Em không biết!Là do em!Do em!
– Nhưng em phải nói con…sao chứ?
– Em đi lấy điện thoại,quay lại thì không thấy con đâu cả!HÌnh như thằng bé chạy đi đâu đó!Em phải làm sao?HẢ?
– Em…em bình tĩnh đi nào!
– Nhưng…
– Bây giờ anh sẽ tới ngay ha?Em đang ở đâu?
– Vâng!
Một lúc sau,Chasu vội chạy tới chỗ của tôi,anh ấy nhìn thấy tôi đang ngồi sụp xuống.Liền đến và hỏi tôi:
– Sowo à!Em tìm thấy Masu chưa?
– Em đã tìm khắp nơi rồi…em phải làm sao?Hả Chasu?
– Sowo!Em bình tĩnh ha?
– Em lo lắm! *ôm Chasu và khóc*
– Được rồi!Anh sẽ cố đi tìm thằng bé!
– Để em đi cùng!!
– Được rồi!
Hai người chúng tôi lại cùng nhau đi tìm thằng bé ở khắp mọi nơi.Tìm trong trường,trong các công viên,khu bắt xe,nhà vú nuôi…và cuối cùng là gần khu nhà tôi.Nhưng kết quả đáng lo ngại,tôi và Chasu rất mệt và lo lắng,tôi khóc rất nhiều.Chúng tôi đã không tìm được thằng bé.Tôi cảm thấy tôi thật sự là một người mẹ tồi.Tôi không hiểu sao tôi lại có cái suy nghĩ “Mẹ đi lấy điện thoại gọi cho chú thì sẽ ngồi yên” cơ chứ?Trẻ con mà!Nên trông chừng cẩn thận,không nên cho các bé ngồi một mình.Đó đúng là một bài học rất đắt giá cho một người mẹ trẻ như tôi.Nhưng bây giờ quan trọng là tìm được thằng bé.Chasu cũng rất lo lắng.anh ấy đi tìm suốt mà không hề nghỉ ngơi,còn tôi thì chỉ đi gọi gần đó.Và chúng tôi nhờ cả Heri giúp đỡ tìm gọi Masu nữa.Nhưng cuối cùng,tôi nhận ra và hỏi Chasu:
– Chasu!Chasu!
– Gì vậy
– Có lẽ nào…
– Có lẽ nào…
– Ừ!
– Hả!Có phải không? *Nhìn Sowo*
– Em chắc đó! *Nhìn Chasu*
– MAMO SAO? *hai người nhìn nhau cùng nói*
– Hôm qua cô ta có nói gì với anh không?
– Nó nói…nó hỏi là con trai anh hả?Rồi nó nói lẩm bẩm gì đó
– Rồi anh nói sao?
– Anh nói không phải rồi bỏ đi!!
– Anh gọi cho cô ta đi,xem sao?
– Liệu nó có nghe không?
– Chắc có!Cô ta mặt dày mà
Tôi không mong rằng Mamo sẽ bắt con tôi.Nhưng tôi sẽ cảm thấy an toàn hơn nếu Masu ở cùng Mamo.Vì tôi chắc mẩm rằng cô ta sẽ không dám làm gì Masu.Cùng lắm là đe doạ để đòi lại Chasu về tay cô ta.Tôi mong là như vậy!!