Tiểu Thư Lá Cây Và Chàng Công Tử Ấm Áp

Chương 46: Tìm em....Một năm sau....


Đọc truyện Tiểu Thư Lá Cây Và Chàng Công Tử Ấm Áp – Chương 46: Tìm em….Một năm sau….

Từ ngày đó đến hiện tại đã là được một năm.Haizzz!!Thời gian trôi qua thật nhanh quá!Không biết bây giờ mọi người ở nhà ra sao nhỉ?Còn tôi_Sowo tôi bây giờ sống rất tốt,tâm trạng rất vui và thoải mái,nhà tôi ở là khu chung cư tốt và đẹp,tôi trồng rất nhiều rau quả hoa và rất nhiều vật nuôi dễ thương.Chỗ làm của tôi là một chỗ trường dạy múa balle do tôi là hiệu trưởng và là người dạy ở trường học đó.Trường đó có tên do tôi tự đặt đó là “Trường balle quốc tế Masu”.Cái tên khá là ổn đó nhỉ?Cũng đã quá lâu kể từ lúc tôi còn ở nhà chung với Chasu với mọi người mà tôi chưa thăm cha me.Không biết bây giờ cha mẹ tôi ra sao…Hôm nay,tôi sẽ cho trường nghỉ học cho các em thư giãn,tiện thể sẽ đi thăm ba mẹ luôn.Tôi cầm một bó hoa hồng thơm màu trắng mà ba mẹ tôi rất yêu thích,cầm một giỏ hoa quả mà toàn là quả quýt có vị rất ngọt,màu rất đẹp mà hồi còn sống cha mẹ tôi rất thích ăn.Tôi đi vào chỗ mộ của cha mẹ,tôi quỳ chân xuống,đặt hoa và quả lên.Rồi tôi nói với cha mẹ vài điều:

– Cha mẹ!Con yêu và rất nhớ cha mẹ…Cha mẹ ở dưới đó có tốt không?Có vui không?Có cực nhọc gì không ạ?Còn con thì bây giờ sống rất tốt,qua bao nhiêu khó khăn.Hiện tại con cảm thấy mình thành đạt hơn,trưởng thành hơn rồi thưa cha mẹ.Con xin lỗi cha mẹ vì đã đến muộn quá!Cha mẹ có nhớ con không?Hôm nay con mang hoa hồng rất thơm.Con cũng mang cho ba mẹ những quả quýt ngọt mà cha mẹ cũng rất thích ăn.Nếu bây giờ cha mẹ còn sống thì con đã về ở với cha mẹ rồi,vậy mà…Thôi,bây giờ con đi đây!Con cũng có nhiều việc bận,con sẽ thăm cha mẹ thường xuyên,chào cha mẹ!Con yêu cha,yêu mẹ…=))))))”

Đúng như lời tôi nói,nếu cha mẹ còn sống thì tôi sẽ ở với cha mẹ để xa mọi người…Cha mẹ có thể vì tôi mà xây một căn nhà khác ở mon nơi xa khác.Và quan trọng là chúng tôi có thể ở chung với nhau,xây dựng một cuộc sống hạnh phúc…Nhưng…thôi!!Chuyện gì rồi cũng qua rồi!!Không nhắc lại làm gì nữa cả..Còn bây giờ ,tôi rất nhớ và muốn biết Chasu và mọi người bây giờ ra sao.

…………………*………………..*……………………………*…………………..


– MỌI NGƯỜI NÓI VẬY MÀ ĐƯỢC SAO??HẢ??

– Vậy thì phải làm gì đây?Dù bao nhiêu lâu thì anh vẫn sẽ không gặp được Sowo đâu!!

– Ý cô là gì vậy Iji?

– Sowo đã từng nói với tôi là cô ấy muốn quên tất cả,cô ấy nói sẽ quên cả mọi người.Tôi nghĩ lần này Sowo sẽ quên đi mọi thứ rồi!Cậu nghĩ sẽ lấy lại lòng tin của Sowo sao Chasu?

– Q…q…quên ư?Cô ấy tháy áp lực về mọi chuyện,về cả Mamo,cả anh cô ấy cũng thấy áp lực đó!

– Áp lực với tôi ư?Dù sao tôi vẫn rất muốn đi tìm cho bằng được Sowo…còn cô lo cho cái thai lưu của cô đi.Bụng to như thế cẩn thận thai sẽ không sinh được ra đấy!


– Được rồi!Tôi chỉ khoảng vài tháng là sinh thôi vì thai của tôi nó bị lưu sẽ mất đi nhưng rồi chúng tôi sẽ lại sản xuất tiếp.

– Haizz!!!Thôi,bây giờ cô bảo Lee gọi điện cho tôi đi để tôi bảo anh ấy làm vài việc giúp tôi nhé?

– Được rồi!Anh đi đâu thì đi đi!!

– Cảm ơn cô,Sowo có gọi cho cô hay nhắn tin gì đó cho cô thì nhớ báo cho tôi nhé?


– Được rồi!Anh cứ về đi!

– Nhớ đấy!

– Rồi!!…

Chắc mọi người cũng đang rất bình thường…Mà sao có vẻ đang khó khăn…Chasu thì ra sức đi tìm tôi,Iji thì có vấn đề về thai của cô; cái thai của cô ấy bị lưu có nghĩa là bụng sẽ vẫn to như có bầu nhưng dần xẹp lại và sẽ không giữ được em bé trong bụng.Chasu cứ đi tìm tôi,hoá ra một năm trời anh ấy luôn đi tìm ,luôn hỏi mọi người xem tôi đang ở đâu và đang ở nơi nào.Con Iji và ông Ji và Lee thì có vẻ nhìn rất buồn khi không có tôi ở nhà.Tôi cảm thấy mình rất có lỗi với mọi người.Tôi chỉ biết nghĩ cho bản thân,tôi đã không nghĩ tới việc mọi người sẽ khó khăn.Tôi cũng muốn chuộc cái lỗi này lắm,nhưng mà…tôi không có đủ can đảm để về nhà và nhìn mặt tất cả mọi người.Mọi người sẽ nghĩ gì về tôi đây chứ?Chắc là sẽ trách tôi…Lúc tôi rời xa chỗ tôi sống,tôi nhớ nhất là Lee và cha Ji.Hai người là người anh,người cha đã sống với tôi từ lúc tôi còn bé ti ti.ba người chúng tôi đã có những kỷ niệm đẹp đẽ,vui vẻ,chia sẻ cho nhau từng miếng ăn manh áo trong thời buổi khó khăn ngày xưa.Chắc bây giờ tôi đi Lee và cha Ji sẽ rất buồn và nhớ tôi lắm đây.Còn người tôi nhớ thứ hai đó chính là Chasu,là Iji.Hai người đều là người tôi yêu thương.Chasu là chồng,Iji là bạn và là người em tôi rất thương…..Tôi đã rất ấm ức khi nghe Iji bị lưu thai;Tôi rất buồn vì không chăm sóc được cho Iji….=((((((.Nhưng rồi một ngày nào đó!Tôi sẽ đi thăm mọi người,tôi sẽ quay về nơi xưa xem ở đó có khác với ngày trước lúc tôi chưa ra đi không?/Dù sao thì tôi vẫn mong rằng mọi người sẽ luôn luôn vui vẻ,luôn hạnh phúc.Cha Ji sẽ luôn khoẻ mạnh,đừng già đi nhé cha??Iji,cậu hãy giữ cái thai cho thai và em bé về sau sẽ thật khoẻ mạnh,thật xinh.Lee,anh hãy chăm sóc cho Iji thật tốt,làm việc tốt nha?Còn cuối cùng là Chasu…em muốn nói với anh là anh hãy sống tốt,luôn mỉm cười,đừng căng thẳng nữa,cũng đừng đi tìm em làm gì nữa.Vì một ngày nào đó em sẽ quay về…..=))))))


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.