Đọc truyện Tiểu Thư Lá Cây Và Chàng Công Tử Ấm Áp – Chương 24: Anh lừa tôi >
Hôm nay là cái ngày mà Lee gọi nó là “kết thúc”,mọi chuyện lừa bịp Iji sẽ chấm dứt ở đây thôi!Tôi cũng không muốn dính vào chuyện này!Tôi cũng đã khuyên Lee rồi “Làm gì thì làm!Nhưng đừng để Iji bị tổn thương!”.Sáng ngày hôm nay,Lee ngó ngó mấy bảng lịch trong điện thoại rồi xem xét giờ giấc,thi thoảng lại có người gọi và cứ như Lee đàn làm gì bận rộn lắm,bận rộn vô cùng luôn.Tôi lúc đó cũng vô tình thấy chiếc iphone ở trên giường bệnh trong lúc Lee đang vào nhà vệ sinh,chắc chắn đây là điện thoại của anh ấy…Tôi liều mạng,mở điện thoại ra và vào phần tin nhắn,thấy tên ai đó cứ nhắn tin rất nhiều với Lee…Người đó tên là Oh Tea,tên nghe rất lạ…Trong đó có rất nhiều nội dung tin nhắn về “hoa,màu sắc rồi comple rồi vân vân và mây mây….”.Nhưng rồi tôi cũng xem hết và để lên bàn,lúc đó tim tôi đập rất nhanh,Lee cũng đã ra ngoài và gọi giật tôi:
– Sowo!Xem chưa?
– X…x…xem gì?
– Tin nhắn ý!
– Sao…sao anh lại….lại hỏi như thế??
– Tôi chỉ hỏi vậy thôi!Sao cô ấp úng thế!Có chuyện gì sao?
– Tôi mới là người phải hỏi anh đó!
– Tôi ư!Sao chứ???
– Từ lúc anh vào viện này giả vờ nằm bẹp đã là gần hết tháng,vậy mà cái kế hoạch gì đó của anh vẫn chưa kết thúc,kế hoạch đó lâu lắm chắc!!Thật quá đáng với Iji!Cô ấy chăm sóc,lo lắng cho anh mà anh lại lừa cô ấy!
– Không còn cách nào khác tôi mới phải làm như vậy đó!Tôi cũng biết Iji lo cho tôi,cô ấy buồn…Nhưng Sowo à!Rồi tôi sẽ kết thúc mọi thứ!Ok!Hôm qua tôi cũng nói rồi mà…
– T…thì sao chứ!!
– Dù sao mai cô cứ đưa Iji ra chỗ bờ biển Jeju đi ha!Mà mới có 4 tuần mà sao cô cứ phóng đại gần một tháng thế!
– Tôi thích vậy đó!
– Thôi được rồi!
– Anh cứ cẩn thận đó!
– Rồi rồi
– Nhớ quả đá chân lợi hại của diễn viên balle tương lai đó!Tuy bị chấn thương như khi khỏi vẫn hoạt động tốt…Cứ chờ đó! *Dơ chân lên cao*
– Biết rồi!Thôi!Tôi phải đi gặp Kang một chút!
– Ừm đi đi! *Vẫy tay kiểu xua đuổi*
– Bye!! *Dơ tay lên chào*
– Bye!! *Dơ tay*
Nói thế thôi…chứ tôi biết Lee sẽ không làm ai thất vọng đâu.Anh ấy làm việc cho nhà tôi rất tốt,cái gì cũng suôn sẻ nên chắc chắn kế hoạch gì đó của anh ấy sẽ diễn ra tốt đẹp mà thôi!Nhưng mà điều bây giờ quan trọng lại là Iji,tôi sợ cô ấy lo lắng quá lại sinh ra bị căng thẳng dẫn đến làm chuyện dại dột…Vì thế nên đúng là tôi sẽ phải dẫn Iji ra biển Jeju rồi mới là dẫn Iji vào sát gần bờ hơn để Lee “trổ tài” tiếp!Chắc chắn tối hôm nay sẽ là một buổi tối tuyệt vời! =)))
Trời đã tối,chúng tôi phải giả vờ như Lee vào phòng phẫu thuật và đánh lừa Iji ra bờ biển bằng mọi cách,bằng mọi giá phải lôi được Iji ra bờ biển Jeju mới thôi.Iji gần như là khóc suốt buổi đó,thấy Lee nằm trên giường và được đưa tới phòng phẫu thuật ,Iji như đổ sụp xuống.Tôi cảm thấy như mình đã làm sai điều gì đó,rồi cả Chasu cả Lee đều thấy có lỗi.Thấy Iji khóc rất nhiều,tôi an ủi Iji và lúc đó cũng là lúc Lee vào phòng phẫu thuật:
– Iji à!Đừng khóc nữa!Sẽ ổn thôi mà!
– Tớ lo lắm!Nhỡ Lee…
– Tớ chắc chắn là Lee sẽ không sao đâu!Hãy yên tâm và tin tưởng tớ!
– N…nhưng…
– Nín đi!Ra chỗ này với tớ! *Lau nước mắt và kéo tay Iji đi*
– Nhưng còn Lee…*Níu lại*
– Không sao!Cứ đi theo tớ *Kéo đi*
Vậy là tôi kéo Iji ra gần bờ biển Jeju,tôi nói với cô ấy là hãy nhắm mắt một lúc và hít thở sâu để thư giãn…nhưng khoảng 2 sau,không thấy tôi nói gì nên Iji mở mắt ra
– S…So…Sowo à!Cậu đâu rồi???!!!
– Úm ba la….Ngạc nhiên chưa??!! *Lee mặc comple và mang hoa ra đưa cho Iji*
Thật bất ngờ,bàn ăn gồm 2 ghế đã được chuẩn bị,có cả nến xếp thành hình trái tim xung quanh Iji,còn Lee mặc comple chỉnh tề vuốt keo các thứ và cần hoa ra tặng Iji
– L…Lee à!Không phải anh…*Chỉ tay vào phía bệnh viện*
– Tôi xin lỗi!Tôi đã lừa cô…
– Sao anh lại làm như thế chứ?Có biết tôi lo cho anh thế nào không?Thật quá đáng!
– Iji à!Tôi xin lỗi…Vì công việc này cần làm lâu….Tôi nghĩ chỉ mất một tuần mà đâu ai ngờ nó lại “phát sinh” thành 4 tuần…Vì muốn nói lời này cho Iji nên…
– Lời gì??? *Quay chỗ khác,đứng khoanh tay*
– Anh yêu em! *Ôm đằng sau Iji,ôm trọn cả người Iji*
– L…Lee…Anh!
– Em đồng ý làm bạn gái anh chứ?
– T…tôi bất ngờ quá!Thật sự…tôi đã thích anh trước!Nhưng anh…
– Đừng đắn đo…Anh thật lòng mà!
– Nhưng…có cảm giác anh đang thử tôi…
– Em không tin anh sao?
– Tôi tin!Nhưng từ đâu tôi nghĩ anh sẽ không thích tôi,vì ngày xưa tôi là một con bé ngổ ngáo ác độc,bây giờ thay đổi trở thành một đứa vô dụng…Như thế thì có ai thích tôi…Vậy mà anh! *Khóc*
– Ai nói em vô dụng,em làm anh cười,luôn lo lắng cho người khác,đâu còn là Some nữa đâu chứ?Em rất xinh đẹp,rất trắng,em nấu ăn ngon,múa đẹp,hát hay…con trai nào chả mê!
– Lee à!Chỉ có anh là hiểu em thôi…*Ôm chầm Lee*
– Được rồi!Cô nhóc của anh!Ngồi xuống ghế ăn nhé Iji?? *Đặt Iji ra chỗ ghế và bàn ăn*
Hôm nay quả thật là một buổi tối thực sự đẹp với Iji,Lee còn rất ga lăng nữa,anh ấy kéo ghế cho Iji,xắt bít tết cho Iji,rót nước cho Iji…Iji thật là một cô gái may mắn khi yêu được Lee =)))