Đọc truyện Tiểu Thư Lá Cây Và Chàng Công Tử Ấm Áp – Chương 14
Tớ cũng “like” cậu =)))
Thình thịch,thình thịch…1 tiếng_2 tiếng_3 tiếng_4 tiếng_7 tiếng…Tôi vẫn chưa được bác sĩ phẫu thuật xong,lo lắng quá!Ông Ji,tài xế Lee thì lo sợ,buồn và đi tới chỗ ngôi mộ của ba mẹ tôi để cầu xin tôi được may mắn.Iji thì cứ vào nhà vệ sinh khóc rồi cũng kể hết chuyện cho Chasu…Rồi Chasu ngồi ôm trán,mặt mệt mỏi,thất thần,mắt đỏ hoe như sắp khóc.Chắc là Chasu lo cho tôi lắng đây!Mười hai tiếng_mười ba tiếng…Rất rất lâu!Tới mức bác sĩ cũng mệt mỏi,Iji,Chasu,Lee,ông Ji cũng thất thần,lo sợ vô cùng.Tưởng chừng như bác sĩ đã bó tay,nhưng khoảng một ngày rưỡi sau,thật sự,ngoài bác sĩ Namsan ra còn thay phiên hai bác sĩ giỏi : bác sĩ nữ Chan Sumon,bác sĩ lớn tuổi kinh nghiệm 42 năm (thực sự đã nghỉ hưu nhưng vẫn giúp bệnh viện) tên là : “Oshika Neka (người Nhật Bản)…Vậy là từ ngày hôm trước tới ngày hôm sau,bác sĩ Namsan,bác sĩ Sumon,bác sĩ Neka ra báo tin.Vẻ mặt của ba người có vẻ vui vẻ nhưng đượm chút vẻ mệt mỏi,họ nói (nói với nhau giữa Namsan và ông Ji)
– Ai là người nhà bệnh nhân!
– Là tôi! *Đồng thanh,trừ Chasu*
– Ai là cha của Sowo,hoặc người giám hộ của cô Sowo?
– Dạ,là tôi!
– Ông là Ji Oksuck đúng không?
– Dạ phải rồi!Mà…S…con gái tôi sao rồi?
– Cô ấy đã an toàn rồi thưa ông!
– Ôi!Mừng quá!Tốt quá! *Thở phào nhẹ nhõm*
– Mà sao khi hôn mê vài phút sau khi phẫu thuật…cô Sowo chứ nhắc tới ai đó tên..Iji gì đó với cả C…Cha…Cha gì đó đó!
– Vậy sao?Là Iji,Chasu phải không?
– Đúng rồi!
– Có sao không ạ?
– Hãy cho hai người đó vào!Nếu nhìn thấy hai người đó đầu tiên thì chắc chắn tinh thần,dây thần kinh của cô ấy sẽ khoẻ và tốt nhanh hơn đó!
– Vậy sao?Cảm ơn bác sĩ!Tôi sẽ mời hai người kia vào!
– Vâng!Hai người đó vào gặp nhớ nhẹ nhàng…Còn ông Ji Oksuck sẽ đi làm thủ tục.Chắc cô Sowo sẽ phải nghỉ tại bệnh viện khoảng 2 -> 3 tuần mới được xuất viện nhé!
– Dạ vâng!Iji…gọi Chasu vào cùng cháu đi!
– Vâng! *Iji nói*
Hình như Chasu đã ngủ,cậu ấy mệt thì phải?Tôi chả biết.Iji gọi lay lay Chasu để Chasu dậy vào thăm Sowo:
– C…Cha…Chasu ơi!Cậu dậy đi!! *lay lay*
– Sao vậy? *mắt nhắm mắt mở*
– Sowo phẫu thuật xong rồi!
– Sao?Thành công không Iji? *cầm vai Iji*
– C…có! *Cúi gầm mặt xuống*
– Vậy tớ vào trước nhá!
– Ư…ừm!Vào đi!Tớ đi ăn sáng trước *rơi nước mắt*
– Cảm ơn nhé! *Cười*
– Ừ!! *Cúi gầm xuống rồi đi xuống tầng_khóc*
Chắc bây giờ Iji buồn lắm.Nếu tôi ở đó, tôi thấy có lỗi lắm.Thấy một người mình thích quan tâm người khác,buồn bực lắm!Làm sao đây?Cảm giác Iji thật tủi thân!!Iji sau chuyện này…chắc chắn sẽ phải tìm một người đàn ông xứng đáng,đẹp trai,cao hơn Iji (nhưng Iji rất lùn dễ thương nên yêu anh cao cũng rất đáng yêu,cute) :vvv =))).Có thể tôi sẽ tự tìm cho Iji một chàng nào đó vậy! =))).Chasu nhẹ nhàng đi vào giường của tôi,lúc đó tôi còn ngủ.Chasu nhìn tôi,nắm tay tôi và rơi nước mắt…Tôi dần tỉnh vì cảm nhận được hơi ấm từ tay Chasu truyền vào tay tôi…Tôi cười nhẹ với Chasu,Chasu nói:
– Sowo,cậu vất vả rồi!…Tớ xin lỗi! *khóc nhiều,chảy nước mắt xuống hai gò má*
– Chasu à!Tớ…khụ khụ…tớ không trách cậu đâu mà!Tớ rất vui vì bây giờ đã có cậu bên cạnh rồi còn gì? *Xoa nhẹ đầu Chasu và khóc nhẹ*
– Cậu có muốn ăn gì không?
– Thôi!Lấy hộ tớ cốc nước với *Ngồi lên*
– Cẩn thận vết mổ ở trán đó!Cả cái dây truyền nữa! *Đỡ Sowo*
– Không sao đâu!Cảm ơn! *Cười nhẹ*
– Này…uống đi!Cẩn thận *cầm hộ Sowo*
– Để tớ tự cầm!
– Ừm…*xoa đầu Sowo nhẹ*
– Cha…Chasu à!
– Cậu dũng cảm lắm!Giỏi lắm!
– Chasu à!Tớ chưa nói chuyện này với cậu đó!
– Chuyện gì?
– Iji…
– Bạn ấy kể rồi!
– Ồ!…Bạn ấy khác rồi!Phải tìm cho cậu ấy một người con trai xứng đáng!
– Tớ cũng muốn vậy đó!
– À!Còn một chuyện…
– Sao?Chuyện gì thế?
– Cúi xuống đây!
– Rồi…
– *Thơm má Chasu* – Tớ thích cậu! *Cười*
– S..Sowo à!
– Tớ muốn nói với cậu lâu rồi!
– Vậy tại sao không nói?
– Tại tớ muốn vượt qua giai đoạn này!…
– Cảm ơn cậu…*ôm chặt*
– Tớ yêu cậu! *ôm và khóc*
– Me too…*Thơm trán Sowo*
– Mà này!Lo tìm một anh cho Iji đi!Nhá!
– Chưa gì đã quát tháo “chồng” rồi!
– Hì…Xin lỗi nhá *ôm eo Chasu*
– Ừm!Mau khoẻ nhé!Ăn nhiều vào cho khoẻ,đừng sợ béo nhé!
– Thì…
– Thì…
– Thì dù sao anh vẫn yêu em chứ!
– Tất nhiên =))
Vậy là tôi,Chasu,ông Ji,Iji,tài xế Lee được thở phào nhẹ nhõm.Tôi cũng gần như hồi sức nhanh cho nên cũng không sợ nhiều về điều gì nữa!Vậy là tôi được nghỉ khoẻ hai tháng nữa và “túc tiếp” đi học lại khoá II của lớp balle (lớp có III khoá).Sau đó sẽ tốt nghiệp…Còn Iji,trước hết cô ấy cần phải có một chàng tốt,điển trai,ấm áp bên cạnh.Vì tôi thấy Iji hay buồn.Nhưng không sao!Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi ý mà =))) =)))))))))))))))))