Bạn đang đọc Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái – Chương 1864: Phần Thưởng Nhiệm Vụ Chính Tuyến
“KENG, thành công tiếp nhận phần thưởng!”
Theo yêu cầu của Lạc Nam, bên tai của hắn vang lên thanh âm cơ giới máy móc quen thuộc:
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được Nguyên Đan Bí Điển.
”
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được Chí Tôn cấp Bí Thuật – Chư Thần Hoàng Hôn.
”
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được Cấm Kỵ – Lục Đạo Luân Hồi Tâm trạng thái phong ấn.
”
“Hít…” Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi nghe đến phần thưởng của mình có tồn tại vật phẩm cấp độ Cấm Kỵ, Lạc Nam cũng là không nhịn được hít sâu một ngụm lãnh khí.
Hắn đã từng vượt mức hoàn thành nhiệm vụ Chính Tuyến ở Việt Long Tinh và đạt được Cấm Kỵ Chi Nhãn.
Hiện tại cũng hoàn thành nhiệm vụ thống nhất Vũ Trụ sớm hơn thời hạn được đưa ra, phần thưởng đương nhiên chỉ có hơn chứ không kém so với thời điểm ở Hạ Giới.
Chỉ có điều khiến hắn có phần tiếc nuối chính là dường như những vật phẩm vừa đạt được không thể thay đổi cục diện khốn cùng trước mắt khi có lão quái Cấm Kỵ nhắm vào hắn.
“KENG, phát động nhiệm vụ Huyền Thoại – Rồng Ra Biển Lớn, thành công nhận được một lần triệu hoán ngẫu nhiên Mệnh Thiên Nguyên Chủng, thất bại bị Cấm Kỵ bắt giữ sưu hồn!”
“Nhiệm vụ chú thích: trong vòng một tháng phải tìm ra phương pháp qua mặt Cấm Kỵ, tiến vào Nguyên Giới tiếp tục phát triển!”
Lạc Nam âm thầm rùng mình, quả nhiên Cấm Kỵ đã nhắm vào hắn rồi nên Hệ Thống mới đưa ra nhiệm vụ như vậy.
Còn vì sao đến giờ phút này Cấm Kỵ vẫn chưa ra tay, hắn có được một tháng thời gian để chuyển bị thì không ai lý giải được, có lẽ Cấm Kỵ cũng đang vướng bận một điều gì đó, hoặc cũng có thể Cấm Kỵ xem hắn như vật nằm trong tay, muốn lấy lúc nào cũng được chứ chẳng hề vội vã.
Nói tóm lại kết quả đã chẳng thể thay đổi, nếu như nhiệm vụ thất bại thì hắn còn bị Cấm Kỵ sưu hồn, đọc hết tất cả ký ức, học trộm tất cả phương pháp tu luyện Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
Mặc dù nói Công Pháp Cấm Kỵ là thứ lựa chọn chủ nhân cho mình, nhưng có trời mới biết cường giả Cấm Kỵ có thể cưỡng chế Công Pháp Cấm Kỵ làm theo ý mình hay không.
Dù sao đôi bên có cùng đẳng cấp.
“Công tử suy nghĩ không sai, Cấm Kỵ chọn chủ chỉ áp dụng với Chí Tôn trở xuống mà thôi, một nhân vật đạt đến cấp độ Cấm Kỵ thì hắn đã có thể cường thế thu phục bất kỳ vật phẩm Cấm Kỵ nào, kể cả Công Pháp cũng không ngoại lệ.
” Kim Nhi ngưng trọng giải thích nói.
“Quả nhiên…” Lạc Nam âm thầm cười khổ.
Bất quá rất nhanh hắn liền lấy lại tự tin, Hệ Thống đã đưa ra nhiệm vụ như vậy chứng tỏ vẫn có khả năng hoàn thành, ý định và kế hoạch của hắn có tính khả thi rất cao.
Nghĩ đến đây liền tạm thời gạt bỏ lo lắng, chuyển sang tò mò hỏi:
“Phần thưởng của nhiệm vụ là triệu hoán Mệnh Thiên Nguyên Chủng, đó là thứ đồ gì?”
“Mệnh Thiên là sinh mệnh do thiên địa tạo hóa khai sinh, Nguyên Chủng ám chỉ lực lượng bản nguyên chính là thứ để duy trì sinh mệnh…” Kim Nhi mỉm cười đáp:
“Bất Tử Thụ, Bồ Đề Thụ, Thế Giới Thụ, Luân Hồi Thụ, Bàn Đào Thụ…các loại đều được gọi chung là Mệnh Thiên Nguyên Chủng.
”
“Tại Nguyên Giới có nhiều loại Mệnh Thiên Nguyên Chủng, không giới hạn chỉ có bảy loại như ở Tiểu Vũ Trụ này!”
“Thì ra là thế…” Lạc Nam nghiền ngẫm vuốt cằm, nói vậy chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thì hắn sẽ được một loại Mệnh Thiên Nguyên Chủng không kém hơn Thất Đại Thần Thụ, phần thưởng này xứng đáng với nhiệm vụ cấp Huyền Thoại.
Mà kể cũng thú vị, một trong các nhiệm vụ đầu tiên mà hắn nhận được sau khi kích hoạt Hệ Thống cũng có tên gọi là Rồng Ra Biển Lớn.
Chỉ là khái niệm rồng và biển lần trước hoàn toàn không thể so sánh với lúc này.
Khi đó hắn là một tên phế vật bị Lạc Gia giam cầm, tìm cách thoát khỏi Lạc Gia đã được xưng là Rồng Ra Biển Lớn.
Còn hiện tại hắn mang huyết mạch Nghịch Long, cần phải thoát khỏi tiểu vũ trụ để đến Nguyên Giới mênh mông vô biên, đây mới chính là rồng ra biển lớn chân chính cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Kiểm tra các phần thưởng từ Nhiệm Vụ Chính Tuyến.
Đầu tiên là Nguyên Đan Bí Điển, thứ này có hình dạng như một cuốn sách cổ có bề dày cao đến chừng hai gang tay với vô số trang sách, bìa sách phủ bụi thấm đẫm khí tức của năm tháng lắng đọng.
Lạc Nam thử lật ra vài trang đầu, đập vào mắt chính là phần mục lục.
Nhìn lướt qua một chút, đôi mắt của hắn liền lóe lên dị sắc.
Kiến thức, kho tàng kiến thức liên quan đến Luyện Đan Sư, nhìn hoa cả mắt.
Ở mục lục có chia rõ ràng thành các phần lớn với từng nội dung khác nhau:
Phần một – Thiên Tài Địa Bảo, gồm tất cả kiến thức, cách nhận diện, công dụng, nơi sinh tồn, tập tính của vô số loại tài nguyên.
Phần hai – Phương Pháp Luyện Đan, tổng hợp vô số phương pháp luyện đan đã từng xuất hiện ở Nguyên Giới, có những phương pháp đã hoàn chỉnh, có những phương pháp vẫn trong quá trình thử nghiệm và chưa đạt thành quả.
Phần ba – Công Thức Luyện Đan, tổng hợp hằng hà sa số công thức luyện đan khác nhau đủ mọi đẳng cấp, đủ mọi công dụng, từ Nhất Tinh Thánh Cấp cho đến Chí Tôn Đan Dược, cả những kinh nghiệm quý báo mà các đời Luyện Đan Sư xuất sắc lưu lại trong quá trình luyện chế đan dược đó.
Phần bốn – Luyện Đan Sư Bí Lục, tổng hợp tin tức về những Thế Lực và những Luyện Đan Sư cao cấp đạt đến cấp Chí Tôn tại Nguyên Giới, bao gồm cả lai lịch, nguồn gốc xuất thân, sự kiện trong lịch sử, một số kẻ đã chết và một số thế lực bị diệt thậm chí còn có nơi lưu giữ truyền thừa.
Phần năm – Hỏa Trong Thiên Hạ, tổng hợp tin tức về tất cả những ngọn lửa có thể dùng để Luyện Đan, từ phàm hỏa cho đến Vĩnh Hằng Hỏa.
Lạc Nam có cảm tưởng mọi thứ liên quan đến Luyện Đan đều sẽ xuất hiện ở Nguyên Đan Bí Điển.
Đây chẳng khác nào phiên bản nâng cấp và hoàn thiện của Đan Đế Chân Giải, chứa đựng lượng tri thứ lớn hơn, mang đến quá nhiều thông tin quan trọng, chẳng khác nào bảo vật vô giá trong mắt các Luyện Đan Sư.
Lạc Nam thử tìm đến trang số 25, nơi đó lưu thông tin của một loại thiên tài địa bảo có tên Tuyết Tâm Thảo.
Chỉ là rất nhanh hắn phát hiện điều kỳ quặc, lật đến trang thứ 25 mọi thứ đều trắng xóa, không nhìn thấy bất kỳ chữ viết nào lưu lại trên trang giấy cả.
Hắn thử dùng một tia Hồn Lực tiến vào trang giấy.
Đột ngột có rất nhiều thông tin được trực tiếp truyền tải vào trong đầu hắn.
Trước mắt hắn hiện lên một nhánh thảo dược mọc trên đỉnh tuyết sơn, dáng vẻ trong suốt hòa lẫn cùng băng tuyết, nghênh đón từng cơn gió lạnh buốt nhưng vẫn tỏa sáng lộng lẫy.
Bên tai nghe thấy âm thanh trong trẻo vô cảm: Tuyết Tâm Thảo, Tam Tinh Thánh Cấp tài nguyên, có công dụng mang đến lượng lớn Băng Hệ Nguyên Khí hiệu quả cho Tiểu Thánh trở xuống, ngoài ra còn là nguyên liệu để luyện chế Băng Linh Đan, Tuyết Ngọc Đan, Luyện Băng Cốt Đan…
Sau khi tất cả thông tin và hình ảnh về Tuyết Tâm Thảo được truyền tải thành công, Lạc Nam liền lấy lại tỉnh táo.
Mà lúc này tri thức về Tuyết Tâm Thảo đã trực tiếp khắc vào trong đầu của hắn không thể xóa đi được.
Lạc Nam âm thầm cảm thấy thần kỳ, liền thử lật đến trang sách khác có nội dung luyện chế một loại Nhị Tinh Đan Dược mang tên Bổ Nguyên Đan.
Vẫn là trang giấy trắng.
Hắn liền đem Hồn Lực truyền vào bên trong, lập tức trong đầu liền xuất hiện cảnh tượng một vị Luyện Đan Sư dung mạo mơ hồ nhìn không rõ nét đang chuẩn bị Luyện Đan.
Trước mặt hắn là một cái Đỉnh đang thiêu đốt hừng hực Hỏa Diễm, bên cạnh là từng loại Nguyên Liệu đa dạng.
Vị Luyện Đan Sư này vừa luyện đan, vừa mở miệng diễn giải:
“Bổ Nguyên Đan là một trong các Đan Dược cơ bản nhất ở Nguyên Giới, có thể cung cấp Nguyên Khí cho tu sĩ trong quá trình chiến đấu, năng lượng của một viên Bổ Nguyên Đan sánh ngang 10 khỏa Nguyên Thạch Cực Phẩm, nguyên liệu gồm có Nguyên Thảo, Nguyên Thạch, Nguyên Thủy…đòi hỏi Luyện Đan Sư phải đạt đến Thánh Giả mới có thể luyện chế!”
Chẳng khác nào một vị sư phụ đang làm mẫu và hướng dẫn cho đồ đệ, cực kỳ rõ ràng, cực kỳ dễ hiểu, tiếp thu cũng quá mức thuận lợi.
Cảm thấy chưa thỏa mãn, hắn lại tìm trang sách khác về một loại Hỏa Diễm đặt biệt.
Đem Hồn Lực truyền vào, trước mắt hiện ra hình ảnh của một ngọn lửa màu đen đang hừng hực thiêu đốt, loáng thoáng có bóng dáng của Thần Thú huyền bí giang rộng đôi cánh đen tuyền, bên tai vang lên tiếng giải thích vô cảm:
“Nguyền Rủa Chi Diễm, ngọn lửa của Thần Thú Chu Đấu thuộc chủng Chu Tước Biến Dị, có thể thiêu cháy và nguyền rủa mọi sinh linh!”
Lạc Nam lấy lại tiềm thức, vội vàng nhìn sang các thê tử hỏi:
“Ta vừa chìm đắm trong bao lâu?”
“Vài giây nha…” Chúng nữ khó hiểu nhìn hắn đáp, các nàng chẳng biết phu quân của mình nhìn một quyển sách trống rỗng ngẩn người làm cái gì.
“Hahaha!” Lạc Nam mừng rỡ cười to, cúi đầu hôn chùn chụt lên Nguyên Đan Bí Điển.
Quá thần kỳ, con mẹ nó…
Thứ này là trực tiếp truyền thừa bằng hình ảnh và âm thanh vào trong não luôn rồi chứ đọc sách tìm hiểu gì chứ?
“Thanh Tuyền, Mộng Cơ, Diễm Cơ, Hàm Ngọc…các nàng lại đây!” Lạc Nam liền gọi mấy nữ Luyện Đan Sư đến.
Hướng dẫn các nàng đem Hồn Lực truyền vào trong vài trang giấy của Nguyên Đan Bí Điển.
Quả nhiên không lâu sau đó, chúng nữ liền trừng to đôi mắt đẹp, ánh mắt tràn ngập rung động, bờ môi đỏ thẳm hé mở vì kinh ngạc trong vô cùng đáng yêu.
“Phu quân, thứ này quá thần kỳ…” Tiêu Thanh Tuyền kinh hỉ thốt lên một câu như vậy.
“Thiếp cảm thấy một phàm nhân nếu như đạt được quyển sách này cũng có thể trở thành Luyện Đan Sư kiệt xuất!” Đan Diễm Cơ nhoẻn miệng cười rạng rỡ.
“Thật là kinh khủng, lợi ích nó mang lại cũng giống như Đan Đế Chân Giải trước đây vậy!” Đan Mộng Cơ thán phục.
“Đừng so sánh Đan Đế Chân Giải với nó, ta sẽ cảm thấy xấu hổ.
” Bắc Cung Hàm Ngọc lắc đầu.
Nàng cảm thấy Đan Đế Chân Giải của mình viết ra nếu so với quyển Nguyên Đan Bí Điển trước mặt thì chẳng khác nào một mớ giấy vụn, hoàn toàn không đủ tư cách để so sánh.
“Cũng chẳng biết là tồn tại kinh khủng nào làm ra Nguyên Đan Bí Điển thần dị như vậy…” Lạc Nam lật đến cuối sách muốn xem tên tác giả, đáng tiếc hoàn toàn trống rỗng, không hề lưu lại bất kỳ thứ gì.
“Tác giả là ai không quan trọng, quan trọng là Nguyên Đan Bí Điển xứng đáng là phần thưởng của nhiệm vụ Chính Tuyến!” Kim Nhi cười nói.
Lạc Nam gật mạnh đầu, quả thật rất đáng.
Có Nguyên Đan Bí Điển, mấy vị thê tử Luyện Đan Sư của hắn không tiến bộ vượt bậc mới là chuyện lạ.
Nhìn thấy sự thần kỳ của Nguyên Đan Bí Điển, ngay cả chúng nữ không phải Luyện Đan Sư cũng hứng thú xem hình ảnh nghe thông tin bổ sung kiến thức.
Mỗi trang giấy truyền tải xong vẫn có thể tiếp tục truyền tải cho người thứ hai, người thứ ba…số lượng có thể tiếp thu kiến thức chính là vô hạn.
Tạm giao Nguyên Đan Bí Điển cho mấy bà vợ đùa nghịch, Lạc Nam xem đến phần thưởng thứ hai vừa mới đạt được.
Bí Thuật cấp Chí Tôn – Chư Thần Hoàng Hôn.
Bí Thuật của Lạc Nam từng luyện có khá nhiều loại như Thiên Đế Tam Biến, Bát Môn Độn Giáp, Vạn Thú Tiên Ma Biến, Nghịch Chuyển Tiên Ma.
Hiện tại sau khi trở thành Nhập Thánh, những Bí Thuật này tác dụng ngày một ít đi.
Thật ra chỉ cần Lạc Nam muốn, hắn có thể thông qua Nghịch Mệnh Phá Cấp Công nâng cấp các Bí Thuật để chúng nó theo kịp tốc độ phát triển của mình.
Nhưng mà theo kịp thì theo kịp, chúng nó cũng không thể mang lại ưu thế vượt trội hay giúp Lạc Nam vượt cấp chiến đấu được nữa.
Bởi vì hiện tại hắn là Nhập Thánh, tương đương khả năng của hắn cũng chỉ có thể đem các Bí Thuật này từ Đế Cấp Cực Phẩm nâng đến Nhất Tinh Thánh Cấp hay Nhị Tinh Thánh Cấp cấp là cùng.
Mà dù là Nhị Tinh Thánh Cấp Bí Thuật thì cũng không đủ khả năng để tác động lên những Tiểu Thánh hay Đại Thánh cấp cường giả trong chiến đấu, khi đụng độ tu sĩ đẳng cấp thấp hơn thì chẳng cần Bí Thuật hắn cũng có thể làm thịt.
Thế cho nên sự xuất hiện của một môn Chí Tôn Bí Thuật không thể nghi ngờ là cực kỳ cần thiết để nâng tầm chiến lực của hắn thêm một lần nữa.
Chư Thần Hoàng Hôn, nghe tên đã biết Bí Thuật này chắc chắn không đơn giản.
Bất quá hiện tại Lạc Nam không có thời gian để nghiên cứu đến nó.
Hắn chỉ có một tháng thời gian ngắn ngũi, đối thủ sắp đối mặt là Cấm Kỵ, Chí Tôn cấp Bí Thuật ở trước mặt Cấm Kỵ cũng chỉ là vô nghĩa, có ngay lập tức tu luyện cũng là vô ích.
Tạm thời bỏ qua Chư Thần Hoàng Hôn, Lạc Nam tập trung tinh thần vào kiện vật phẩm cuối cùng.
Cấm Kỵ – Lục Đạo Luân Hồi Tâm.
Nhìn vào vùng không gian Hệ Thống, Lục Đạo Luân Hồi Tâm là một khỏa tim có sáu loại màu sắc độc lập.
Khác với tim người thông thường, khỏa tim này có kích thước lớn hơn gần gấp đôi và được chia ra làm sáu phần với các vách ngăn riêng biệt, mỗi một vách ngăn có hình dạng như một cánh cửa thần bí đang bị gông cùm xiềng xích giam cầm.
Sáu cánh cửa bên trên trái tim ứng với lục đạo luân hồi.
Màu Bạch Kim tinh khiết là Thiên Đạo.
Màu Hoàng Kim cao quý là Thần Đạo.
Màu trắng trong suốt là Nhân Đạo.
Màu tím tà dị là Yêu Đạo.
Màu đỏ rực như máu là Quỷ Đạo.
Cuối cùng màu đen kịch, âm trầm và u ám tượng trương cho Địa Ngục Đạo.
Về phần công dụng của Lục Đạo Luân Hồi Tâm, Lạc Nam chỉ có thể hướng Kim Nhi thỉnh giáo:
“Ta có Cấm Kỵ Chi Nhãn, khi đạt đến Thiên Đế là đã giải phóng được cả 5 môn Thần Thông, vì sao hiện tại đã là Nhập Thánh mà Lục Đạo Luân Hồi Tâm vẫn bị phong ấn toàn bộ?”
“Cấm Kỵ cũng có phân chia mạnh yếu, càng mạnh thì điều kiện sử dụng sẽ càng hà khắc!” Kim Nhi ung dung giải đáp:
“Lục Đạo Luân Hồi Tâm mạnh hơn Cấm Kỵ Chi Nhãn rất nhiều, không thể so sánh như vậy!”
“Vậy công dụng của Lục Đạo Luân Hồi Tâm là?” Lạc Nam có chút vui mừng.
“Tại Nguyên Giới có rất nhiều đạo, mỗi đạo lại gồm vô số thế lực và cường giả, thường được phân chia từ yếu đến mạnh…” Kim Nhi mỉm cười:
“Mà khi kích hoạt bất kỳ đạo nào bên trong Lục Đạo Luân Hồi Tâm, công tử sẽ trở thành nhân vật kiệt xuất hàng đầu bên trong Đạo đó, khai mở tiềm năng phát triển của Đạo đó một cách tự nhiên…”
“Ví như kích hoạt Quỷ Đạo, ngươi sẽ có thể vượt cấp áp chế cả Cường Giả của Quỷ Tộc, người có huyết mạch của Quỷ Tộc như Quỷ Đỏ sẽ run rẩy trước mặt ngươi…ngươi có thể luyện Công Pháp của Quỷ Tộc, học Vũ Kỹ của Quỷ Tộc và thủ đoạn chiến đấu của Quỷ Tộc một cách cực kỳ đơn giản…”
“Lại ví dụ như Yêu Đạo, ngươi sẽ áp chế được vạn yêu, đồng thời thiên phú kiệt xuất hơn cả yêu nghiệt của Yêu Tộc, học được Công Pháp Long Tộc mà không cần Huyết Mạch Long Tộc, học được Thần Thông Phượng Hoàng Tộc mà không cần Huyết Mạch Phượng Hoàng, luyện được thủ đoạn của các Thần Thú Biến Dị mà chẳng cần đến huyết mạch của bọn hắn…”
“Các Đạo khác cũng tương tự như thế…giống như Địa Ngục Đạo, ngươi có thể luyện ra cả Địa Ngục Hỏa của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển nếu mở ra Địa Ngục Đạo, mà ở trong Địa Ngục Đạo không chỉ có một mình Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, vẫn còn rất nhiều chủng tộc hùng mạnh khác, hiểu chứ?”
Lạc Nam toàn thân chấn động, như vậy nếu mình thành công mở ra cả lục đạo, chẳng phải vô đối rồi hả?
Kim Nhi lại dội cho hắn một gáo nước lạnh:
“Ngày đó còn xa lắm, đạt đến Tiểu Thánh mới mở ra được Đạo đầu tiên!”