Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 14: Lễ thành hôn


Bạn đang đọc Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái – Chương 14: Lễ thành hôn

Đã một tháng trôi qua từ ngày giỗ của mẹ tụi nó, ngày đó nó khóc hết nước mắt và chỉ lui lủi trong phòng không lời ăn tiếng nói nào, 3 con bạn dù buồn nhưng cũng mạnh mẽ mà vượt qua, riêng nó, nó vẫn chưa chấp nhận được sự thật đau lòng này

Mr Chu ~ ipsul wie Chu ~ dalkomhage Chu ~

Onmome nan himi pullyeo

Nae mam heundeul heundeureo nal heundeureonwayo

Im falling falling for your love

Mr Chu (Apink)

_….- nó nhấc máy mà không nói gì

_con vẫn khỏe chứ?- ba nó hỏi

_….- im lặng

_uhm…con sẽ đến dự lễ cưới chứ?- ba nó e dè hỏi

_….- vẫn im lặng

_ta nghĩ dì con sẽ rất vui- ông có vẻ gượng gạo

_ba…- nó mở miệng

_chuyện gì con gái?- ông ngạc nhiên


_có phải…ba đã quên mẹ rồi không?- nó vừa khóc vừa hỏi

_….- tới lượt ba nó im lặng

_ba nói đi, ba quên mẹ rồi phải không? đã 12 năm rồi con gì- nó gào lên trong nước mắt

_làm sao quên được hả con? tình yêu mười mấy năm mà sao có thể dễ dàng buông tay như vậy- ba nó trầm giọng

_vậy sao ba lại lấy người khác?- nó hét

_dù ta lấy người khác hay yêu người khác..nhưng trong tim ta luôn có chỗ cho bà ấy, người mà ta từng yêu- ông tiếp tục

_vậy…vậy mẹ đang ở đâu hở ba?- nó thút thít như con nít

_mẹ đang ở trong tim con đó thôi, mẹ luôn dõi theo từng bước chân của con, dù không ở đây nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm con, nhìn con lớn lên từng ngày và mẹ luôn muốn con sống hạnh phúc với những nụ cười rạng rỡ tươi tắn chư không phải gượng gạo, hiểu không?- ông nói giọng đều đều

_….vâng- nó đã vui vẻ hơn trước

_vậy được rồi, còn lễ cưới..con không tới…

_con sẽ đến- nó khẳng định

_cảm ơn con- ông cười hạnh phúc

_con yêu ba…và cả dì nữa- nó ngập ngừng


_ngoan, ta và dì đám cưới xong sẽ dẫn con đi gặp hôn phu- ông trêu

_ba…- nó nhõng nhẽo rồi tắt máy để lại ba nó đang lắc đầu ngán ngẩm

Cuối cùng nó cũng chịu ra khỏi phòng và cười đùa vui vẻ làm mọi người thấy lạ nhưng sau khi nghe nó kể thì cũng vui cho nó, khỏi nói cũng biết ai là người vui nhất rồi, anh Aubrey chứ ai, cứ anh trai em gái cả buổi làm Emily phát ghen mà vẫn không bỏ.

Đến ngày cưới tụi nó và bọn hắn đã có mặt tại nhà thờ, vì đã già rồi nên ba nó tổ chức rất đơn giản, chỉ có 8 người tụi nó và các pama đến thôi, hôm nay có vẻ nó là người vui nhất, một phần vì nó sẽ có thêm một người anh và một người mẹ tốt, một phần vì ba nó sẽ không cô đơn khi không có nó bên cạnh nữa

Dù già rồi mà ông bà vẫn teen lắm, tung hoa cưới và người bắt được là nó, hắn đứng cạnh nó càng làm mọi người nghi ngờ hơn về quan hệ của hai người nhưng nó chỉ cười mà không nói gì, nó cũng mong lắm chứ “_ _

Tiến lại ôm lấy ba và mẹ mới nó nói

_hai người có định đi đâu chơi không?

_đi đâu mới được đây?- ba nó xoa đầu nó

_thì hai người và các pama đây cùng làm một chuyến vòng quanh thế giới đi- nó cười híp mí

_chưa đâu, bọn ta còn có chuyện cần giải quyết- ông cười gian

_hử?- nó thắc mắc

_đến nhà hàng Flower đi rồi sẽ hiểu- bà Vương (giờ gọi là mẹ nó nha) véo má nó

_chuyện gì thế nhỉ?- nó khó hiểu

_rồi, ba đứa tao cũng được “triệu hồi” nè- Jenny đau khổ

_mà mấy ông kia đâu hết rồi?- Emily hỏi

_vừa mới kéo cả đàn cả lũ đi đâu đó- Mindy nhún vai

_đi thôi- nó kéo 3 con bạn thẳng tiến tới nhà hàng Flower

Đến rồi mới biết là về cái vụ hôn ước nhảm nhí, Emily với Mindy thì vui rồi, còn nó và Jenny chỉ biết than thân trách phận thôi chứ sao giờ, thấy cũng tội mà thôi cũng kệ, Sau khi truyền đạt thánh chỉ xong thì các pama đã nhanh chân đánh bài chuồn để yên vị trên máy bay đến Paris tận hưởng bỏ lại các con gái cưng của mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.