Bạn đang đọc Tiểu thư hồn nhiên và hotboy lạnh lùng – Chương 5
Chap 5:
Nó đang ngồi với nhóc Khánh [lúc Khánh biết nó về V.N thì dọn qua ở chung, có chị em cho vui ý]. Reenggggg….đt bàn reo lên, nó nhấc điện thoại:
-Alo, nhà họ Lâm nghe ạ!-giọng nó đáng yêu hỏi nhẹ
-….
-Thật ạ! Vâng, mai 2 chị em con sẽ ra đón pama nha!-nó nói giọng vui mừng…nhưng nhớ tới cái hôn ước quỷ quái thì nó trầm giọng lại ngay
-…
-Dạ! pye pama…pama ngủ ngon!-dập máy, nó thở dài ngao ngán. uống ực ly nước cam lấy bình tĩnh rồi lên phòng…chiềm vào giấc ngủ
8:00-Tân Sơn Nhất-Chiếc limo trắng đậu ngay cổng chính sân bay. 1 cô gái có đôi chân trắng thon, đeo cặp kính mát nâu đen, tóc xỏa dài tự nhiên mặt đầm trắng, bó người, viền lông thú cực sang trọng và 1 chàng trai cũng đeo kính, áo sơ mi trắng khoác áo da đen, quần sơ mi trông lịch lãm vô cùng [tại pị pắt nên nó mới mặc vậy đó chứ ko thì dễ gì]
Nhìn dáo dác…-Pama, con đây nè!-Nhi réo lên
Pa nó thì chạy lại ôm Nhi còn mama thì ôm thằng quí tử H.Khánh rồi 4 người vào nhà hàng dùng bữa, kêu món xong, pa nó nói:-Nhi nè, tối nay con đi gặp xui gia nha! Nhớ chưng diện đẹp vào đấy!
-Ối, ăn mặc bình thường cũng được mà, tự nhiên hôm nay pama bắt thế này, khó chịu chết được!-nó bĩu môi nhăn mặt
-Ko cãi nữa, nói sao thì nghe đi, đừng để pama dùng biện pháp nhá!-Mama ra tay cứu pa nó, đấu võ mồm thì ko thắng nó nổi đâu
-Vâng…hix…số con thiệt đen đủi mà! Huhu-Nó rên làm cả 3 người cười ngả nghiêng. Thấy ko hiệu nghiệm nó cuối xuống ăn tới tấp [Ặc ặc…mặc sang trọng còn ăn thì…như con heo bị bỏ đói]
Trưa hôm nay trời đẹp nên nó mở cửa sổ, nó nhắm mắt lại ngồi nghe những bài nhạc slow, hát khẽ theo làm tâm trạng nó thư thả [giường nó đặt cạnh cửa sổ] Đang nghe thì điện thoại nó rung làm nó giật người:-ALO!!!!-nó bực người đang phá rối sự yên tỉnh của nó
-Khải Minh nè, đang làm gì đó!-giọng hắn nhẹ nhàng làm nó từ sởn gai óc thành…điên lên
-Đồ chết tiệt, hết lúc điện sao điện lúc này, anh có biết anh đang phá rối sự riêng tư của người ta ko, mà anh làm ơn bỏ cái giọng đó đi nhá! Tôi nge mà ớn đây này.-Nó rủa vào điện thoại làm hắn ko thể giả nai được nữa
-Nè, cô ăn nói cẩn thận đó, phúc 3 đời cô mới được tôi gọi nhé!-hắn cũng ko vừa
-Cái gì…có mà họa 10 kiếp ấy, CHẾT ĐIIIIIIII!!!!!!!-Nó hét vào điện thoại rồi quăng “bé dế” cái bụp vào góc tường ko thương tiếc
Đầu dây bên kia thì vừa bị tra tấn lỗ tai xong thì cũng để chiếc iphon lên bàn [nó cũng xài iphone nữa ý, nhà giàu mà lị!]…cả 2 cùng…trùm mền đi ngủ [khác phòng đừng nghĩ pậy truyện này ko kích thích trí tưởng tượng đen tối nghen!]
Tối hôm đó, nó tự make up, nó thích tự làm nên tự xử luôn! Nó trang điểm sơ, vắt mái lên giữa ngôi, cột xả nhúm nhỏ rồi uốn lọn to giả ở dưới, mặc chiếc đầm trắng đổ hồng xéo vai, viền dây bím, 1 bên vai trống là sợi dây tết bím, trông nó ko khác gì 1 tiểu thiên thần. Nhà hàng Star Live nó và pa nó lại quầy tiếp thị, được hướng dẫn lên phòng V.I.P 3, bước vào phòng:
-Chào chú em, hôm nay tôi dẫn Bảo Nhi, con gái tôi đến gặp mặt con trai ông đây!-Pa nó vui vẻ với ông bạn cố hữu
-Chà chà…con gái ông xinh thật đấy, bọn nó đúng là cặp trời sinh mà! Haha-Ông ấy cười lên [kêu pa hắn nha!]
Hắn giờ mới bỏ cuốn báo xuống thì…”tiên giáng trần, à ko, Bảo Nhi…Lâm Bảo Nhi…hihi, cô ấy xinh thật đấy!” hắn lắc đầu nguậy nguậy xua cái suy nghĩ đó “Hứ, xinh gì, hồi trưa có ý tốt gọi hỏi thăm lại bị trù ẻo chết, ko đc, phải chơi cô ấy!”-rồi cười đểu
Nó thấy hắn thì lầm bầm:-Cái tên chết tiệt, tại sao ông trời bất công thế, sinh con ra còn sinh cái tên điên đó nữa làm gì!”
-Nhi, con lầm bầm gì đó, chào bác đi!-Pa nghiêm mặt nhìn nó làm nó lủi thủi theo sau pa:-Chào bác!-Nó nhẹ nhàng
Nó kéo ghế ngồi xuống…2 đứa đấu võ mắt làm 2 ông bạn già lắc đầu ngao ngán
Cuộc nói chuyện kéo dài 1h cũng kết thúc:
-2 đứa về với nhau đi! Pa và ông pạn ở đây nói chuyện 1 lát rồi gọi xe về sau!-pa nó nói làm nó và hắn mặt đỏ tía tai [đỏ vì giận]
-Tại sao con phải chở cô ta, cô ta dám nói con là đồ…
-Đồ gì. hớ! Anh nghĩ anh có phúc phần để chở tôi à, mơ đi nha pé!-Nó xen ngang làm hắn giận càng giận thêm
-Cô nghĩ tôi chở cô à!-hắn nói rồi quay lại 2 ông-chào pa, chào pác con về trước!-rồi hắn bước đi để lại cái đầu tức tối
-Nè. Anh được lắm! Thưa pa thưa bác con về!-rồi nó chạy theo hắn, thấy xe hắn đang chạy ra thì nó phi ra, đứng giữa đường cản xe hắn lại [con này gan nhợ!]
-“Kíttttttttttt”……
**Chuyện gì sẽ xảy ra, đón xem tập tiếp theo