Bạn đang đọc Tiểu thư hồn nhiên và hotboy lạnh lùng – Chương 2
Chap 2:
Sau khi đạp “banh chành” cửa thì anh hai nó…cúi gầm mặt ko dám nhìn lên. Nó tặng anh hai cái nhìn nảy lửa, y như muốn thiêu sống vậy! Còn ã thư ký sau khi bị đạp 1 cái lết vào phòng, khóc lóc:
-Hix…huhu…anh iu ơi, con nhỏ đó, miệng còn hôi sữa mà nó…hix…nó đánh em thê thảm lắm, anh phải giải quyết giùm em đi. Huhu
Nó ngồi nghe mà ôi thôi…ớn lạnh chết được. Giận cá chém thớt, nó bước đến phán 1 câu:
-Cô…bị đuổi rồi đó!
Nghe xong ã khóc lóc ỉ ôi:-Anh ơi, nó là ai mà dám đuổi em thế, anh ơi!
-Là ai thế ta, chậc mình cũng ko biết nữa!- vừa nói nó vừa liếc xéo ông anh làm ổng lạnh cả sống lưng:
-À…ờ thì e về đi, ngày mai cũng ko cần đi làm nữa đâu!-Anh hai nó nhẹ nhàng nói khiến ã ko tin vào mắt mình. Tức quá, nó đá cho 1 phát nữa, trừng mắt nhìn ã làm cho ã…đứng lên đi luôn [ở lại là vào quan tài nằm đấy!]
à đi rồi, còn lại nó và anh hai + cái cửa vừa bị nó phá!
Ngồi xuống sofa, bắt chân chéo, nó nói:-Anh hai giỏi ghê hén! Tuyển thư ký quá pro, đúng là cao thủ sát gái.- nói xong nó vỗ tay làm anh nó sợ càng thêm sợ:
-Nè, em đang mỉa anh đó hả, nói thẳng ra đi em gái, em nói vậy anh đau tim đó! hix…
-Chính vì mún anh đau tim em mới mỉa! Haha-nó cười đắc thắng
-Thiệt tình…thua em lun á! Em đến đây có gì ko?! Nhớ anh hai quá nên thăm à!-cười đểu
Nhắc tới mới nhớ, nó bắt đầu xụ mặt cún con: Hix…anh hai ơi lần này em chết thật rồi…huhu![nước mắt cá sấu đấy, đừng tưởng bở]Pama…pama bắt em lấy chồng kìa…huhu
-Chậc, vậy cũng nói, con gái lớn phải lấy chồng chứ.-Anh nó nói mà quên rằng nó đang nổi máu điên, thế là…”Bốp” 1 cái đánh trời giáng vào lưng thêm cái ánh nhìn bằng đại bác nữa. Anh nó đứng hình hết 3s…
-Em có thương anh ko vậy, đánh như thế có ngày chết đấy!
-Chết lun đi, anh có thương em đâu, pa nói là lấy cái thằng công tử bột nào đó đó! Em ko có ưa mấy thằng đó đâu! Hay anh hai thuyết phục pama giùm em đi! Mắt nó long lanh lên nhìn anh hai
-Em nói mà ko suy nghĩ, pama thương em như vậy mà còn ko được. Anh nói cho anh bị chết chung à!
-Có anh mới ko biết nghĩ đó, pama nói sẽ khóa tài khoản của em, lúc đó chắc chết. Còn anh có 1 công ty lớn thế nếu muốn khóa tài khoản anh cũng ko sao.
-Em thật là…công ty anh dù lớn thế nào cũng đều phụ thuộc công ty chính của papa. Lúc ấy anh phá sản chứ chẳng chơi!
-Ờ há!Hix…vậy là mình phải chịu thôi! HUHU!!!-Nó ngẫm ra ko thể cứu vãn được nên ngậm ngùi chấp nhận số phận! [1 bắt đầu mới cho định mệnh tình yêu của nó nhá!]