Tiểu Thư Dịu Dàng Và Thiếu Gia Lạnh Lùng

Chương 5


Bạn đang đọc Tiểu Thư Dịu Dàng Và Thiếu Gia Lạnh Lùng: Chương 5


Trời hôm nay rất đẹp ánh sáng nhẹ nhàng chiếu trên khuôn mặt trắng mịn của nó. Nó mặc một chiếc váy màu vàng nhạt đang ngồi trên cái xích đu nhâm nhi ly capuchino trông nó như một thiên thần. Hôm nay nó dậy sớm bởi vì kí ức đó lại quay về nên nó ko ngủ được. Đang ngồi ngắm vườn hoa tulip thì cô người hầu chạy ra:
– Thưa tiểu thư phu nhân cho gọi tiểu thư vào ạ.
– Dạ chị vào trước đi, em sẽ vào liền.
Nói xong nó cũng đi vào nhà. Trong phòng khách có một người phụ nữ sang trọng đang ngồi trên ghế xem tivi, thấy nó vào bà tắt tivi rồi quay sang vuốt mái tóc màu tím của nó:
– Con vẫn còn gặp ác mộng sao?_ nét mặt bà lo lắng nhìn nó
– Dạ, mà mẹ gọi con có gì ko ạ?_nó nói chuyện khác để trấn an mẹ
– À mẹ muốn ngày mai con đi học.
– Vâng. Vậy con học trường nào ạ?
– Con học trường Sunny, ở đó sẽ có anh hai chăm sóc cho con, mẹ muốn con có nhiều bạn bè hơn_ bà nhìn nó mà trong lòng rất buồn

– Dạ, mẹ yên tâm, con sẽ tự chăm sóc cho bản thân mình mà, bây giờ con lên phòng để chuẩn bị ạ_nó nói để cho bà yên tâm
– Uk con lên đi_ bà nói rồi hôn lên mái tóc nó
Nó đi lên phòng và vào phòng tắm bật nước lên cho dội hết những nổi buồn của nó. Ngày mai sẽ là một ngày mới với nó…
Nó đi xuống lầu chào mẹ rồi vào sân lấy chiếc lamborghini màu trắng của mình phóng thẳng đến trung tâm thương mại Melody lớn nhất thành phố (e chém đấy ạ). Nó cất xe rồi đi thẳng lên tầng bán đồ dùng học tập trong bao nhiêu con mắt hình trái tim của các chàng trai và ánh mắt hình viên đạn của các cô gái. Hôm nay trông nó rất nữ tính với áo croptop màu đen và váy xoè màu hồng nhạt, đi đôi giày búp bê có đính đá, mái tóc màu tím được nó thắt con rít và để sang 1 bên. Nó mua được rất nhiều thứ dễ thương ở tầng này, sau đó nó đi mua sắm, nó đi rất nhiều dang hàng nhưng ko lựa được cái nào cả, nó đi sang dang hàng váy, nó dừng lại ở 1 cái váy màu trắng sát nách có đính 1 hàng đá ở cổ, ở eo có dây thắt lưng trông rất dễ thương, nó gọi chị nhân viên:
– Chị ơi lấy cho em/tôi cái váy này_bỗng có 1 giọng nói cất lên cùng nó
Nó nhìn sang thì thấy một cô gái rất đẹp có mái tóc màu vàng xoã ra, mặc cái váy màu đỏ nhìn rất quyến rủ, gương mặt như búp bê cũng đang nhìn nó. Còn cô gái kia khi nhìn nó thì thấy rất ngạc nhiên vì nó có khuôn mặt thiên thần, đôi mắt màu tím u buồn nhưng trong sáng, cô gái vừa nhìn là đã thấy thích nó muốn làm bạn với nó.
– Thôi cô lấy đi_đồng thanh tập 2
– Ở trong kho của trung tâm vẫn còn một cái váy như vậy nhưng màu tím chị sẽ lấy cho các em xem_chị nhân viên thấy vậy liền giải vây
Chị nhân viên đi thì cô gái kia quay sang nó nở nụ cười thân thiện:

– Chào bạn, mình là Ngọc Hân, mình làm bạn được chứ, bạn tên gì?_cô gái tuôn luôn 1 tràng và giơ tay ra
Nó nhìn cô gái kia thân thiện mà có nét gì đó tinh nghịch , nó cũng muốn có 1 người bạn nên nó đã đồng ý:
– Uk, mình là Linh Nhi_nó cười và giơ tay ra bắt tay cô bạn kia
– Chụt…Woa…tên bạn hay quá bạn cũng dễ thương nữa, mình sẽ làm bạn thân nhá, bạn có thể gọi mình là Sam_cô gái kia mừng rở hôn lên má nó 1 cái
– Uk vậy bạn gọi mình là Mun nhá_nó cười tươi, nụ cười của nó ko phải là ngượng ngạo mà là nụ cười thoải mái, xem ra cô bạn của nó rất dễ thương thì phải.
Bọn nó đứng nói chuyện mà ko biết chị nhân viên đứng đó lúc nào, chị nhân viên lên tiếng:
– Đây là váy của hai em_chị nhân viên đưa cho nó váy màu tím và Sam váy màu trắng
– Em cảm ơn_đồng thanh
Nó và Sam nhận váy rồi nó quay qua nói với Sam:
– Sam bạn đi ăn với mình nha
– Ok baby ko hối hận nhé_Sam nháy mắt tinh nghịch
Nó và Sam xuống tầng bán đồ ăn…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.