Bạn đang đọc Tiểu Thư Đanh Đá: Chương 25:Chạm Mặt
Đã gần một tháng khi hắn đã nhẫn tâm vứt bỏ nó,bây giờ nó chẳng còn xem tình yêu là cái thứ gì rồi. Bây giờ,Gia Hân của ba năm về trước đã chết rồi. Nó bây giờ mang một trái tim sắt đá,lạnh lùng và đáng sợ. Không biết bao nhiêu người đã thiệt mạng dưới tay nó,nó vừa là nữ hoàng thương trường mà còn thủ lĩnh băng nhóm Light&Dark.
-Các người giải thích cho tôi thế này là thế nào?- nó tức giận ném tập hồ sơ trên tay xuống bàn.
-Chủ tịch…..-ông cổ đông sợ hãi.
-Đùng,đùng,đùng!!!!- ba phát súng ngay tay,chân và đòn chí mạng ở mi tâm.
Hai người còn lại thì khuôn mặt tái xanh lại cả,chỉ cần sơ sót một chút sẽ mất mạng như chơi. Đấy là tấm gương cho những kẻ đang sống và đang làm việc cho nó.
-Hân! Về thôi!!! – anh hai nó mở cửa vào.
-Gõ cửa. – nó buông ra hai từ ngắn gọn. Đối với nó thì rất nhẹ nhàng nhưng đối với người ta thì rất đáng sợ nha. Anh nó liền đóng cửa lại rồi gõ mới bước vào. Vừa mở cửa nó đã cầm túi bước ra ngoài để mặc cho ông anh đứng bơ vơ đằng kia.
-Chuẩn bị xe cho tôi đến Light&Dark . – nó vừa bước đi vừa cầm túi đồ vào phòng thay quần áo riêng.
-Vâng,chủ tịch.- cô nhân viên nhẹ nhàng cuối đầu.
5 phút sau nó bước ra với bộ quần áo màu đen ôm sát cơ thể quyến rũ của nó. Crop top đen ôm lấy bộ ngực căng tròn, đẫy đà kia,hở ra vòng eo nhỏ nhắn và trắng nõn kết hợp với quần da sát bó tôn lên đôi chân dài miên man. Mái tóc buông thả sau lưng,mái xéo che một bên con mắt giết người của nó.
Light&Dark…..
-Đại tỷ! – Jason cúi đầu.
-Đại tỷ!!!- cả đám đàn em cúi đầu .
-Jason,em nói băng nhóm nào dám động thủ.- nó nhẹ nhàng thả mình xuống bộ salon êm ái,tay vân vê ly chứa thứ chất lỏng đỏ sóng sánh trong ly.
-Dạ thưa là Devil&Back.- Cậu nhóc cầm điện thoại lên.
-Hắn nói muốn gặp ta?- thái độ thờ ơ của nó làm người ta phát sợ
-Vâng . – Jason cung kính đáp lại
-Được,nói với hắn rằng 12h tối nay tại quảng trường của Light&Dark. – nó nói rồi uống cạn thứ chất lỏng trong tay đứng lên và bước đi.
12h……Quảng trường Of The Die.
-Đại tỷ của người không tới sao? À mà không dám tới thì đúng hơn!!! – một tên mặt mũi bặm bợ lên tiếng .
-Chị ấy không sợ bất cứ gì!!- Jason lườm tên kia một cái.
-Không được cãi nhau!- tiếng nói có vẻ uy quyền,chắc là đại ca của băng kia rồi,nhưng giọng nói ấy sao lại quen vậy.
-Jason,đừng tốn lời với họ.- Giọng nói không chút ngữ điệu,thờ ơ ,lạnh lùng và sắt bén.
Giọng nói này ,khuôn mặt này…….người con gái này ………là em,Nguyễn Ngọc Gia Hân! Tại sao em lại xuất hiện ở đây,không phải em là ở Angle Black sao?
-Anh đang nghĩ tôi ở Angle Black phải không? Nhưng anh không biết Angle Black đã biến mất và không lâu sau lại trở thành Light&Dark à? Đúng là ngu ngốc!- nụ cười nửa miệng nhạt màu hiện lên trên khuôn mặt thanh tú này.
-Không nói nhiều,cô hãy đầu hàng đi,nếu không muốn chết! – anh hơi bất ngờ nhưng có vẻ đã lấy lại tinh thần nói.
-Đầu hàng? Ha…từ này và mềm yếu đã không có trong từ điển của tôi ba năm về trước rồi,nhờ một người ban tặng cho tôi,nhờ người đó nên tôi mới biết là tình yêu chỉ là hư vô,không có thật!!! – nụ cười nhạt lại vẽ lên…à không,đó là gượng cười chứ không hẳn là cười.
-BẮT ĐẦU ĐI!!!!- nó gằn từ chữ