Bạn đang đọc Tiểu Thư Đanh Đá: Chương hap 19: Về Việt Nam.
Một tuần sau khi nó hôn mê ,nó đã tỉnh lại. Ai cũng vui mừng,hôm nay cũng là ngày mà nó rời xa nơi đau khổ này,bắt đầu cuộc sống vui vẻ mà không có hắn. Khi ra tới sân bay, Ngọc còn chọc cho nó vui:
-Về bển nhớ gọi hỏi thăm nha ,nếu không tao nhớ mày lắm đó con quỷ .
-Uh, Tao biết rồi. – nó cười
-Sống tốt nha mạy. Rảnh tao qua thăm mày. – Linh vỗ vỗ vai
-Oke con dê. Thôi tao đi,qua tới gọi tám với tụi bây sau ha.- nó cười nhưng là một nụ cười gượng gạo, không hiểu sao tâm trí nó cứ nghĩ đến một ngươi con trai mà không biết người đó là ai.
Rồi thân ảnh nhỏ bé của nó khuất đi, nó đi khỏi cái nơi có những kí ức buồn của nó và người nào đó (Ôi, ta đang nghe người nào đó) Còn hắn, thì trở nên như một ác quỷ và một tên nghiện rượu. Thế lực ngầm bây giờ đã quá mạnh, tiền thu hoạch chất như đống. Không biết bao nhiêu mạng người đã chết dưới tay hắn. Chuông điện thoại reng lên:
__________________________
Ông xã ơi……. ông xã có điện thoại nè……
Đây là nhạc chuông nó ghi âm lại cho hắn vào valentine. Bây giờ chỉ còn dùng nhạc chuông để nghe lại chất giọng đáng yêu của nó. Hắn thực sự yêu và nhớ nó rất rất nhiều.
Còn phía nó, thì trí nhớ hồi phục. Bây giờ cũng đã ba năm ,nó đang làm chủ tịch của công ty ba nó ở Pháp.Trên chiếc giường king size có một thiên thần đang nằm trên đó tay gõ liên tục trên bàn phím và nói chuyện . Là nó, nó đang chat webcam với hai đứa kia,Ngọc bây giờ đã là người yêu của Hưng nè,Linh thì sắp đám cưới với Duy nên nó sẽ về tham dự.
-Linh nè, chừng nào mày cưới?
-À, ngày mốt.
-Ù ôi ,vậy giờ tao về nhé. Tao nhớ hai chúng bây quá trời.
-Um, về đi.
-Về làm phụ dâu cho tao ^^- Linh đùa.
-Dẹp. – nó quất một câu không chủ ngữ,vị ngữ.
-Nói vậy thôi,con Ngọc với thằng Hưng làm phụ dâu phụ rễ cho tao rồi.
Nói tới đây,nó nhớ đến lúc Ngọc nói và người nào đó cưới nhớ mời nhỏ làm phụ dâu,bỗng dưng hai giọt nước ấm nóng rơi ra từ đôi mắt xinh đẹp ấy, nó cũng lấy khăn và lau đi.Sau đó nó thu dọn quần áo đi qua bên đó, nó sẽ Việt Nam luôn, vì vị hôn phu mới của nó cũng ở bên đó nên đành vậy. Thời gian qua, nó đã thay đổi ,mái tóc màu tím đã dài hơn. Cả ba vòng đều là chuẩn của chuẩn, bộ ngực căng tròn, vòng eo con kiến thon thả, cặp mông cũng tròn trĩnh. Làn da trắng tuyết, khuôn mặt vẫn vậy nhưng có đôi nét chững chạc và lạnh lùng hơn trước rất nhiều. Sân bay Việt Nam rộn rã lên khi thấy một thiên thần ,nó diện quần áo đơn giản toát lên vẻ lạnh lùng và quyến rũ vốn có. Mái tóc thả suôn sau lưng, đôi mắt sắt lạnh được che đi bởi cặp kính mát đen kia, mặc đen trong một chiếc áo ba lỗ trắng kết hợp với áo khoác da màu nâu. Nó mặc một chiếc legging bó màu đen, ôm sát lấy đôi chân thon dài và vòng ba quyến rũ. Đang đi ,bỗng có tiếng gọi quen thuộc:
-Hân, tụi tao ở đây nè. – Ngọc nhướn người, vẫy vẫy.
-Ừm. – đáp cỏn con một câu rồi đi đến chỗ kia.
Có mặt ở đó là có Ngọc, Hưng, Linh và Duy nữa,ai cũng rất vui khi gặp lại nó,sau một thời gian thì mọi người đều thay đổi,kể cả “con người” kia nữa.
-Mày thay đổi nhiều quá nha,trông chững chạc hơn nhiều đó.- Linh bước đến, ôm chầm nó.
-Lạnh lùng hơn trước nữa. – Ngọc chen vào.
-Uh, tụi mày cũng vậy.- nó khẽ đáp – chuyện cưới thế nào rồi?
-À, ngày mai sẽ đến nhà thờ làm lễ lúc 10h.- Linh cười nhẹ.
-Uh,vậy giờ về. Ngày mai tao giúp mày chuẩn bị .- Nó lạnh lùng nói.
-Oke!! – Linh vui vẻ nói và sau đó cả đám về biệt thự của nó ở Việt Nam.