Tiểu Thư Băng Giá. Khi Nào Trái Tim Em Mới Tan Chảy ?

Chương 2: Con Sẽ Trả Thù Cho Mẹ


Bạn đang đọc Tiểu Thư Băng Giá. Khi Nào Trái Tim Em Mới Tan Chảy ?: Chương 2: Con Sẽ Trả Thù Cho Mẹ

Con Sẽ Trả Thù Cho Mẹ !
….Cung điện Hoàng Gia Anh…..
Tại hoa viên của cung điện hoàng gia Anh. Một người con gái mặc bộ váy trắng dài chấm gót chân, mái tóc nâu đỏ xỏa tự nhiên được cài thêm chiếc nơ trắng đính kim cương đang ngồi uống trà ở giữa hoa viên.
Người con gái mang vẻ đẹp mong manh, kiêu sa mà lạnh lùng. Đôi mắt tựa như vô hồn đang nhìn vào từng trang của quyển sách dày cộm trên tay. Đối diện cô là một người phụ nữ trung niên, khoác lên mình bộ váy đen đậm chất quý tộc, khuôn mặt tuy đã có tuổi nhưng vẫn rất xinh đẹp không phai theo thới gian.
– ” Băng Nhi. Ta có chuyện muốn nói với con ! ” – bà lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng
– ” Con hãy trở về Việt Nam đi ” – bà nắm chặt bàn tay nó. Đôi mắt quyến rũ ánh lên tia thù hận
– ” Tại sao ? ” – nó không mấy ngạc nhiên chỉ điềm tĩnh đưa tách hồng trà lên miệng

– ” Ta muốn con lấy lại tất cả. Tất cả những gì thuộc về chúng ta. Và làm cho ông ta sống không bằng chết ! ” – khuôn mặt xinh đẹp khẽ nhăn lại. Đôi mắt xanh biếc chứa đầy thù hận.
– ” Được ! Mẹ muốn. Con sẽ trả thù ẹ ! ” – nó đưa đôi mắt vô hồn lên nhìn bà. Làn môi mỏng khẽ nhếch lên đầy quyến rũ
– ” Chuyến bay lúc 8 giờ. Mẹ đã chuẩn bị mọi thứ nhập học, biệt thự cho con ” – bà mỉm cười hiền nhìn nó.
Không trả lời nó bước lên lầu chuẩn bị hành lý, nó không lấy nhiều chỉ lấy những thứ cần thiết. Vì nó biết mama nó đã chuẩn bị sẵn hết rồi.
Nó xách hành lý đi thẳng ra nơi có tài xế đã chờ sẵn. Hai bên đường có 2 hàng người đứng chào nó theo phong cách hoàng gia.
~~….Sân Bay Quốc Tế….

1 chiếc xe LiMo trắng tinh khôi đỗ xịch trước cổng sân bay liền thu hút sự chú ý của mọi người. Nó bước xuống, mái tóc màu nâu đỏ xỏa tự nhiên, đôi mắt vô hồn ánh những tia xanh lá huyền bí, khoác trên người một chiếc áo lông màu trắng dài và quần Jean đen, chân đi đôi bốt cổ lông màu trắng nốt, các phụ kiện trang sức trên người của nó đều có 1 không 2. Mọi người đứng yên như tượng nhìn theo mỗi bước chân của nó. Các cô gái Anh thường rất đẹp nhưng người đẹp quyến rũ từ trong xương cốt như nó là lần đầu tiên họ thấy.
Không mảy quan tâm, nó vẫn ung dung bước đi. Bây giờ nó đã yên vị trên khoang vip của máy bay. Nó ngồi tựa đầu vào ghế, đôi mắt quyến rũ khẽ đóng lại để lộ hàng mi dài cong cong.
Nhớ lại những chuyện xưa, những ngày mà nó bị hành hạ, đánh đập một cách không thương tiếc bởi chính tay cái người đã sinh ra nó, người nó phải gọi bằng ba. Làn môi anh đào khẽ nhếch lên thành một đường cong hoàn hảo. Tôi sẽ trả thù.
Sau mười mấy tiếng ngồi trên máy bay nó cũng đã mệt rã rời.
– ” Chuyến bay từ Luân Đôn – Anh đến Việt Nam chuẩn bị hạ cánh , xin quý khách thắt dây an toàn. Xin nhắc lại……. ” – giọng nói của cô tiếp viên vang lên.
Khẽ tỉnh giấc. Đôi mắt vô hồn nhìn ra cửa sổ, đôi môi mấp máy – ” Tôi trở về rồi ”
END CHAP 2


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.