Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 23: Mời mọi người trong thôn dùng cơm (3)


Đọc truyện Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ – Chương 23: Mời mọi người trong thôn dùng cơm (3)

Hiện tại người trong thôn cũng tới gần đủ rồi, tất cả mọi người tụ chung một chỗ nói chuyện phiếm, nhìn nhà nhìn phòng ốc.

Nhược Vi lau sạch bàn ghế mượn đến đãi cơm, bày biện xong, tính toán thời gian không sai biệt lắm có thể chuẩn bị nấu cơm, nhận một vài đồ vật đi tới phòng bếp.

Đi tới cửa phòng bếp, những người bên trong đang thảo luận một cách khí thế ngất trời về nhà mới của Nhược Vi! Từ trong miệng những người này nghe được phần lớn là ghen tỵ, nói ra lời chua xót, lại không dám trắng trợn nói ra, bây giờ Nhược Vi xưa đâu bằng nay, cũng không dễ dàng bị người ta khi dễ như vậy.

“Các thím vất vả rồi” Nhược Vi đi vào phòng bếp chào hỏi với mọi người. Những người đó thấy Nhược Vi đến, sợ hết hồn, thấy nhân vật chính của buổi tám chuyện xuất hiện, cũng có chút cảm giác có tật giật mình.

Nhược Vi không muốn muốn cùng những người này so đo, loại chuyện thích tám này đã ăn sâu bén rễ, nàng cũng không có ý định đếm xỉa đến, chỉ cần không quá mức nàng đều có thể nhịn được, nếu vượt qua ranh giới cuối cùng của nàng thì nàng cũng sẽ không khách khí.

Lưu thẩm đang thái rau, nhìn những người hâm mộ cùng ghen tị, Lưu thẩm cũng không tiện nói các nàng cái gì, luôn đứng một bên chịu đựng, thấy Nhược Vi tới, gương mặt vui mừng.

“Nhược Vi con bên ngoài cũng giúp xong rồi sao?”


“Dạ, làm xong, thời gian không còn sớm, bây giờ có thể bắt đầu chuẩn bị nấu cơm rồi” Nàng đi tới bên cạnh Lưu Thẩm nói.

“Không sai biệt lắm! Vậy giờ bắt đầu chuẩn bị thôi.”

Cùng Lưu thẩm nói chuyện nấu cơm, một tiểu tức phụ tuổi còn trẻ dáng dấp rất thanh tú cắt đứt cuộc nói chuyện của chúng ta, thoạt nhìn cũng không tệ lắm.

“Nhược Vi, phòng bếp nhà con thật là đẹp, còn dễ dùng, nước này câu như thế nào, thật tiện lợi! Còn có thể tiếp được vào trong phòng bếp, không cần chúng ta đi ra ngoài múc nước.”

“Đúng đó, nhà con Nhược Vi xây thật không tệ, chẳng những đẹp mắt còn dễ dùng”, những người đó ở một bên phụ họa.

Nhược Vi ngượng ngùng cười cười, không biết nên làm sao trả lời các nàng, nếu nói thật ra thì nói không chừng người ta nói này nói nọ! Không phải không muốn nói! Nhưng sự thật là như thế, mình rất khó nói, các vị, Haiz! Mọi người không hiểu mình!

Lúc này Lưu thẩm gọi Nhược Vi qua giúp bà, thật đúng là mưa đúng lúc!

“Lưu thẩm, gọi con có việc gì”. “Con có thể chuẩn bị thức ăn con muốn làm, những thứ khác con cũng đừng trông nom, chúng ta tới, con đi làm đi, con làm tốt chúng ta làm tiếp những món ăn khác.”

“Được, vậy con trước hết làm vài món thức ăn, những thứ khác thì phiền người làm rồi.”

“Đứa nhỏ này, phiền toái cái gì chứ, nhanh đi làm việc của con đi!”

Nhược Vi lấy nguyên liệu về những món ăn hôm nay mình phải làm ra, những nguyên liệu nấu ăn này ngày hôm qua mua về cũng đã rửa sạch qua rồi, hiện tại rửa lại một chút là được.

Rửa nguyên liệu xong, cắt bổ, gia vị chuẩn bị xong, bởi vì đều có chuẩn bị trước nên những thứ này làm một chút là xong.


Những người đó nhìn điệu bộ của Nhược Vi không ngờ nàng còn biết nấu ăn!

Bắc chảo lên rất nhanh, xào qua xào lại, bỏ gia vị, lửa vừa, vài món thức ăn cũng không tốn bao nhiêu thời gian.

Làm cá chua ngọt, thịt heo kho một vài món mặn, người nơi này, đối với nấu ăn thật đúng là không dám khen tặng, cho nên mấy món ăn này vẫn nên để chính mình làm thì tốt hơn.

Nhược Vi làm xong món ăn sau đó đi ra bên ngoài xem chuẩn bị như thế nào rồi, còn dư lại món ăn thì để cho những người đó làm tiếp, hiện tại Lưu thẩm cũng đi theo Nhược Vi học được rất nhiều phương pháp nấu ăn, so trong thôn những người kia thì giỏi hơn rất nhiều.

Khoảng một canh giờ, đã chuẩn bị không sai biệt lắm, có thể chuẩn bị ăn cơm.

Cùng mọi người cùng nhau cầm chén đũa lên, món ăn bưng lên bàn, thôn trưởng theo sự sắp xếp ngồi vào vị trí bắt đầu ăn bữa cơm này, người trong thôn cũng cầm chút trứng gà, món ăn thôn quê…Nhược Vi cũng không để ý, dù sao kinh tế ở nông thôn khả năng vẫn là không đủ, hơn nữa những người này cũng không phải hào phóng như vậy.

Mỗi người tới dùng cơm đều khen bàn tiệc hôm nay, món ăn vừa ăn, cá không tanh, thịt heo kho cũng rất ngon, tất cả mọi người cảm thấy bữa cơm này solễ mừng năm mới nhà ăn ngon hơn nhiều.

Trong lúc một người khác nhạc đệm, người của Túy Tiên Lâu tới tặng một phần quà, người trong thôn đều hâm mộ nhìn, cũng không biết bọn họ làm sao biết, sau khi Nhược Vi mở hộp ra nhìn, còn có Hiên Viên Hạo viết cho mình một phong thơ, Nhược Vi thấy những thứ này, gương mặt đỏ rực, bản thân mình cũng không biết là tại sao.


Những thứ này tạm thời không đề cập tới, lại nói Nhược Vi đi đến bàn của thôn trưởng và mấy tộc lão rất cung kính kính rượu, tất cả đều vui vẻ, những lão nhân gia kia cũng cảm thấy Nhược Vi hiểu chuyện, mà Nhược Vi cần chính là kết quả như vậy, việc này có lợi cho nàng rất nhiều chuyện, có câu nói là tiểu quỷ khó dây dưa.

Bữa cơm này tất cả mọi người ăn thật vui vẻ, chỉ có những người nọ trong một gia đình tức giận.

“Con tiện nha đầu đó, không biết từ đâu mà nó có tiền, còn xây nhà mới”, người mắng chính là đại thẩm thân thích của Nhược Vi.

“Người của toàn thôn được mời đến dùng cơm, chúng ta là bà con, lại dám không gọi chúng ta đi ăn cơm, thật là quá đáng”, cha đứa nhỏ ông nói coi, bên cạnh một người đàn ông mặt xanh mét ngồi ở đó.

Tôi có thể làm gì, số tiền kia cũng không phải là của chúng ta, lần trước bà đã bị thôn trưởng mắng qua, chẳng lẽ còn muốn bị trong thôn xử trí sao?

Nhưng tôi chính là nuốt không trôi cục tức này, tại sao bọn họ ở nhà tốt như vậy, nơi đó hẳn là của chúng ta, về sau nhi tử muốn cưới vợ, không có phòng tốt sao được?

“Nếu không, cha đứa nhỏ, chúng ta cứ như thế này được không” Nam nhân nghĩ đến chuyện sau này của nhi tử, cũng thỏa hiệp, trong đêm yên tĩnh, đôi vợ chồng này ở một bên thương lượng chiếm đoạt tài sản người ta như thế nào…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.