Đọc truyện Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ – Chương 177
Chuyện Hiên Viên Hạo cưới Nhược Vi lần này đã bị Đông Phương gia lấy ra làm thành chuyện hài hước mà cười nhạo thật lâu, nói ánh mắt Hiên Viên gia càng ngày càng kém, cưới một cô nương nhà quê về nhà, để xem về sau trước mặt mọi người Hiên Viên gia ở Kinh Thành ngẩng đầu lên làm người như thế nào, nhưng dù Đông Phương gia huyên náo lợi hại hơn nữa thì Hiên Viên gia cũng hoàn toàn không quan tâm, khiến người của Đông Phương gia cảm thấy không thú vị lúc này mới ngừng lại.
Ngày hôm qua Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo thành hôn, Hiên Viên gia vốn là không muốn mời người của Đông Phương gia, chỉ sợ người của Đông Phương gia tới bữa tiệc vui gây chuyện, nhưng người của Đông Phương gia vẫn là da mặt dày mà tới cửa tặng lễ vật, sau đó lại mượn cơ hội một lần nữa chế nhạo chuyện Hiên Viên Hạo cưới một người nhà quê về nhà, nhưng dưới ánh mắt lạnh lùng của Hiên Viên Hạo, tên nhà giàu quần là áo lượt này đã không chịu nổi mà chạy trối chết.
Ngày hôm qua gia chủ đương thời của Thượng Quan gia Thượng Quan Hồng cũng tới, nhưng sau khi nghe được người của Đông Phương thế gia cười nhạo chuyện Hiên Viên Hạo cưới một người nhà quê sắc mặt liền có chút không tốt.
Tiểu thư mềm mại thuộc dòng chính nữ của nhà mình thì không cần, lại đi cưới một cô nương nhà quê về khiến mọi người giễu cợt, Thượng Quan Hồng đối với cách làm của Hiên Viên gia có chút bất mãn, khuê nữ mà mình nuông chiều từ nhỏ chẳng lẽ còn kém một người nhà quê sao?
Nhà Mộ Dung cũng phái hạ nhân thay gia chủ đến chúc mừng, gia tộc Hiên Viên ở thời của Hiên Viên Kiệt có một vị cô nương được gả cho hoàng thất thành chánh phi của Thành vương phủ, Thành vương này là thúc thúc ruột của đương kim Thánh thượng, có tình cảm rất tốt với Thánh thượng.
Vị Thành vương phi kia luận về bối phận chính là cô cô của Hiên Viên Hạo, nghe nói vị kia ở Thành vương phủ rất được Thành vương gia cưng chiều, lần này rất cho Hiên Viên gia mặt mũi mà tặng cho Hiên Viên Hạo một phần lễ thành thân rất lớn.
Trong phủ Hiên Viên bây giờ, tất cả chuyện buôn bán lớn nhỏ trong nhà đều là do Hiên Viên Hạo quản, hai người Hiên Viên Kiệt cùng Cố Thanh Liên thì chỉ ngồi trong nhà mà trấn giữ, làm người đại biểu cho gia tộc đi tham gia những sự kiện tiệc tùng gì đó mà thôi.
Hai người Lão thái thái cùng Lão thái gia nhìn như là mặc kệ mọi chuyện, nhưng thực ra không phải vậy, Hiên Viên Kiệt cùng Cố Thanh Liên muốn quyết định bất cứ chuyện gì vẫn phải tìm hai vị lão nhân gia mà thương lượng, với kinh nghiệm cùng với sự từng trải của lão thái thái cùng lão thái gia thì những vấn đề được quyết định thông qua sự suy tính của hai lão nhân gia so với bọn họ vẫn sâu xa hơn rất nhiều, không những chỉ thấy được vẻ ngoài mặt của sự việc.
Trực hệ khác của Hiên Viên gia cũng chỉ có huynh đệ bên dòng dõi của lão thái gia, một ít phòng này thì số người so bên phía phòng Hiên Viên Hạo nhiều hơn một chút.
Hiên Viên Phong cùng Hiên Viên Vũ mà lần trước đi tham gia yến tiệc đính hôn của Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo, chính là những người thuộc các phòng này, đều là con trai trưởng.
Bởi vì tổ phụ của Hiên Viên Hạo là trưởng tử Hiên Viên gia, nên nói cách khác lần này Nhược Vi gả vào đồng nghĩa thành dâu trưởng của phòng lớn nhất, mấy phòng khác chỉ là chi thứ hai.
Cho nên năm đó thời điểm tổ phụ Hiên Viên Hạo tách ra vẫn ở lại bên trong tổ trạch, còn chi thứ hai thì hoàn toàn phân ra sống một mình.
Hôm nay chính là lễ ra mắt nên tất cả người của chi thứ hai đều đến để diện kiến nàng dâu mới, huống chi tất cả mọi người đối với Nhược Vi – nàng dâu mới cưới về này cảm thấy rất hứng thú.
Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo chỉ mới vừa đi tới gần Vinh Thọ Đường, đã nghe thấy một hồi tiếng cười đùa truyền tới từ bên trong, tiểu nha hoàn canh giữ ở cửa xa xa nhìn thấy thiếu gia cùng thiếu nãi nãi đang đi tới tới bên này, vội đi vào bẩm báo.
Chờ bẩm báo xong ra ngoài, Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo vừa vặn đi tới cửa, tiểu nha đầu vội vén cửa rèm lên mới hai người vào trong.
Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo một trước một sau vào phòng, cảm thấy được tất cả ánh mắt trong phòng đều tập trung ở trên người của mình, có ánh mắt thân thiện cũng có ánh mắt không thiện chí, Nhược Vi không biến sắc cùng Hiên Viên Hạo đứng ở một chỗ.
Hiên Viên Hạo dịu dàng liếc nhìn Nhược Vi bên cạnh, liền hướng hai vị lão nhân gia ngồi ở vị trí chủ vị nói: “Tổ phụ tổ mẫu, con cùng cháu dâu tới thỉnh an ngài.”
Hai vị lão nhân gia vui mừng gật đầu một cái, lại phân phó người làm đem cái đệm dùng để kính trà đưa tới, Nhược Vi thấy thế, rất cung kính tiến lên dập đầu với lão thái thái cùng lão thái gia, lấy nước trà từ trong tay Xuân Phân bưng qua đưa lên, nói: “Tổ phụ mời uống trà, cháu dâu thỉnh an ngài.”
Lão thái gia nói: “Tốt, về sau phải chăm sóc thật tốt phu quân của con, mọi sự lấy hắn làm đầu.” Sau đó lại đưa cho Nhược Vi một hồng bao lớn, bên trong rất dày.
Kính trà ngon cho lão thái gia xong, Nhược Vi lại từ trong tay Xuân Phân bưng qua một ly trà khác đưa cho lão thái thái, hướng lão thái thái nói: “Tổ mẫu mời ngài dùng trà, cháu dâu thỉnh an ngài.”
Lão thái thái cũng là miệng đầy chữ tốt, nhấp một miếng trà do Nhược Vi kính, dặn dò Nhược Vi mấy câu nói về sau phải chăm sóc thật tốt phu quân, cũng cho Nhược Vi một hồng bao thật lớn.
Tiếp đó Nhược Vi kính trà cho Hiên Viên Kiệt cùng Cố Thanh Liên, hai người đương nhiên là mặt đầy nụ cười uống trà, tất cả đều cho Nhược Vi hồng bao rất lớn, Cố Thanh Liên còn đem của hồi môn năm đó mình thích nhất một chiếc vòng tay đưa cho Nhược Vi, có thể nhìn ra được Cố Thanh Liên đối với người con dâu Nhược Vi này quả thật rất yêu thích.