Đọc truyện Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ – Chương 17: Xây nhà (ba)
Sau khi cùng Lý Tam thúc thương lượng qua, Nhược Vitrởvề nhà, về đến nhà nghĩ những thứ cần chuẩn bị, nghĩ thầm sợ rằng những người thân thích cao cấp biết tin tức sẽ tới làm ầm ĩ, phải nghĩ biện pháp phòng bị a!
Chỉ là, bọn họ đừng nghĩ từ trong tay mình lấy đi những gì thuộc về cái nhà này, huống chi bọn họ cũng không tìm được những thứ đồ vật quan trọng, khế ước mua bán nhà cùng bạc, Nhược Vi cũng cất ở trong không gian, ai cũng đừng nghĩ tìm được.
Dẫn dắt hai Tiểu Bao Tử ở nhà thu dọn một buổi chiều, thời gian không sai biệt lắm, dù sao trong nhà cũng không có bao nhiêu thứ, lúc xây nhà phải ở đến nhà Lưu thẩm, thật là phiền phức nha, không quá thích ở tại nhà người ta, càm giác ở trong nhà mình vẫn là tốt nhất, hi vọng phòng ốc có thể xây mau mau đi!
Lúc chạng vạng, Lý Tam thúc tới trong nhà trả lời ta, Lý Tam thúc đối với chúng ta thật đúng là tốt, nhanh như vậy việc đã xử lý xong rồi.
“Nhược Vi nha đầu a, Tam thúc mới vừa rồi đi Ngưu gia thôn hỏi cái người quen biết xây nhà, nói sẽ tới giúp ngươi nhà xây nhà, tiền công cũng không phải là quá cao, bọn họ tay nghề không tồi, người cũng có, đến lúc thời điểm xây nhà rồi đến trong thôn xin mấy người là được, đến lúc đó thúc giúp ngươi đi gọi người.”
“Ngươi chừng nào thì bắt đầu khởi công, thúc gửi một lời nhắn đi là có thể làm được rồi.”
“Thật sự là phiền toái thúc, Nhược Vi muốn gặp mặt bọn họ, hỏi chút vấn đề, không biết dễ dàng không.”
“Không thành vấn đề, thúc đẻ người nhắn tin cho bọn hắn, đến lúc đó thúc mang đến nhà ngươi nói, nếu không có việc gì khác thúc trước hết về nhà.”
“Được, phiền toái thúc á!”
Hôm sau ăn qua điểm tâm không bao lâu, Lý Tam thúc liền mang theo một người đàn ông chừng bốn mươi tuổi tới rồi.
Rót nước trà cho mọi người, rồi ngồi ở một bên.
“Nhược Vi, đây là Ngưu Nhị thúc, tay nghề của hắn ở làng xom xung quanh mười dặm này không hết lời để nói, ngươi có cái gì muốn hỏi hắn, nói thẳng là được.”
“Ngưu Nhị thúc, thật là xin lỗi, làm phiền ngươi chạy đường xa như vậy tới đây.”
“Ta cũng vậy không có việc gì lớn muốn hỏi, chính là muốn hỏi một chút bản vẹ tự ta thiết kế có thể xây dựng được hay không.”
“Vốn là nên tới đây gặp chủ thuê một lần, tiểu cô nương rất có thể làm a! Ngươi đem bản ngươi vẽ đấy ra ta xem một chút, không được thì sửa đổi một chút là tốt, nhà trước kia ta xây cũng không ít.”
“Vậy được, phải đi lấy ngay bản vẽ cho ngài nhìn một chút.” Nhược Vi đi đến gian phòng đem bản vẽ mình dùng than củi vẽ lấy ra.
“Ngưu Nhị thúc xem một chút có thể được hay không?” Nhược Vi đem bản vẽ đưa cho Ngưu Nhị thúc.
Ngưu Nhị thúc cầm bản vẽ Nhược Vi đưa vừa nhìn, nhìn thấy Nhược Vi vẽ cùng bình thường, cũng không quá giống như nhà mình xây, chỉ là cũng có thể xây được.
“Có thể làm, mặc dù cùng nhà bình thường nhìn thấy không giống nhau, nhưng vẫn là có thể xây xong, đồ vừa nhìn, ta ngược lại thật ra cũng cảm thấy hứng thú.”
“Tiểu cô nương quyết định. Lúc nào thì bắt đầu làm việc, chúng ta chuẩn bị cho tốt.”
“Liền ngày mai đi, trong nhà ta đã thu xếp xong, đồ dọn ra ngoài là được, chỉ là những vật liệu kia ta đều không có, thì phải phiền toái Ngưu Nhị thúc.” Bọn họ biết những thứ chuyên môn ở trong ngành này, đều có những thứ này, Nhược Vi cũng không tính toán quản, còn không muốn mình tìm người chuyển.
“Vậy được, đến lúc đó ta liền dẫn công nhân tới.” Nhược Vi cho bọn hắn tiền công một người mỗi ngày là 80 tiền, đây đã là giá cao nhất, cho nên Ngưu Nhị thúc bọn họ ngược lại hi vọng sớm bắt đầu làm việc, chỉ sợ công việc thất bại, dù sao không phải mỗi cố chủ cũng tốt như vậy, cho giá cao, còn bao ăn.
Mà tiền vật liệu lúc khác tính toán, tất cả đều nói được, hai bên cũng rất hài lòng, Lý Tam thúc thấy tình huống như thế cũng rất hài lòng.
Nhược Vi tính toán đến lúc đó cho nhà Lý Tam Thúc nhiều hơn một chút tiền, dù sao bọn họ giúp mình rất nhiều, hơn nữa kể từ bây giờ liền bắt đầu bận bịu.
Lúc bọn họ đi, Nhược Vi để Lý Tam thúc trở về nói với Lưu thẩm một tiếng, ngày mai theo nàng đi chợ trên mua thức ăn.
Lý Tam thúc sốt sắng đáp lời, cả nhà bọn họ đối với chị em chúng ta thật quá tốt, về sau muốn dạy hai người đệ đệ cũng không thể quên nhớ cả nhà bọn họ.
Bận rộn vừa một ngày, hôm sau, Nhược Vi, so với trước kia dậy muốn sớm hơn, hôm nay còn có rất nhiều chuyện phải làm, còn rất nhiều thứ cần phải mua.
Ở nhà bận rộn một hồi, ăn qua điểm tâm, Lưu thẩm đã tới gọi ta rồi.
Mang theo hai Tiểu Bao Tử, từ trong không gian lấy ra một chút bạc cất kĩ ở trên người, lấy lên này nọ đi ra cửa.
Bởi vì hôm nay không phải ngày họp chợ, trên đường rất ít người, bất quá quán bàn đồ ăn vẫn có, bán thịt mỗi ngày đều ở, cũng không lo lắng.
Cùng Lưu thẩm vào trong trấn, mua rất nhiều món ăn, lần này không chỉ có mua thịt heo, còn mua cá, Lưu thẩm nói, cá nấu ăn rất tanh, Nhược Vi nói mình làm được, bảo đảm ăn ngon, còn mua rất nhiều xương đầu heo, lòng heo cũng mua trở về, lão bản cho là mình choáng váng đầu, nói thầm nói này tiểu nữ oa thế nào mua hết sạch mọi người không thích.
Nhờ vào lần này mua đồ nhiều, khi trở về thuê một cái xe bò, Lưu thẩm ý mà nói không cần, nhưng vẫn không lay chuyển được Nhược Vi, mới để cho Nhược Vi đi mướn xe bò.
Ngày đi qua, mệt mỏi vô cùng, bất quá trong lòng thủy chung là vui mừng.
Trở lại trong thôn, đem đồ mua được trực tiếp để vào trong nhà Lưu thẩm, tối mai bắt đầu sẽ phải ở nhà Lưu thẩm một đoạn thời gian.
Nhược Vi cũng không lo lắng mua những thịt kia, Nhược Vi tin tưởng người một nhà bọn họ, mặc dù còn muốn ăn thịt cũng sẽ không động những thứ đó. Mai là ngày đầu tiên bắt đầu làm việc, thức ăn liền làm phong phú chút, ở phương diện ăn uống, Nhược Vi không muốn quá keo kiệt, luôn luôn ăn ngon, mới có hơi sức làm việc, cho nên đối với ăn, Nhược Vi là tương đối để ý, Lưu thẩm thấy Nhược Vi mua nhiều đồ như vậy, nói Nhược Vi một ngày.