Bạn đang đọc Tiểu Thôn Cô Đem Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ – Chương 160
Chờ đến lúc những rau dưa trong nhà ấm lớn sinh trưởng không sai biệt lắm, Nhược Vi bảo vài hộ hạ nhân ở bên cạnh lần lượt thu rau dưa trong lều, đặc biệt có người quản lý ở bên ngoài nhà ấm chờ khi rau dưa được đưa ra ngoài.
Những hạ nhân này chỉ cần phụ trách thu hoạch rau dưa cho thật tốt, những quản lý kia phần lớn đều là được huấn luyện từ trong tay Nhược Vi mà thành, đối với Nhược Vi đều rất trung thành, lại có Liễu Phong ở một bên nhìn, cũng sẽ không xảy ra cái gì ngoài ý muốn, cũng không còn có người dám làm giả.
Hơn nữa rau dưa được vận chuyển đến những cửa hàng của Liễu gia, trong cửa hàng chưởng quỹ đều là người của Nhược Vi, cũng không có cái gì phải lo lắng.
Ngày đầu tiên rau dưa đưa ra thị trườn liền bán hết sạch, có nhiều người không có mua được đến hỏi chưởng quỹ ngày thứ hai còn có bán hay không, chưởng quỹ nói sau này mỗi ngày đều có, chỉ là mỗi người mua đều hạn chế , không thể mua quá nhiều.
Những người đó nghe được chưởng quỹ nói sau này mỗi ngày đều có bán, mới đi trở về phủ, tính ngày thứ hai đến sớm một chút ra, kết quả ngày thứ hai tâm tư cảu tất cả mọi người đều giống nhau, rau dưa còn chưa kịp đưa tới thì đã có nhiều người đợi trước cửa hàng.
Chưởng quỹ dán một tờ giấy ở trước cửa, trên đó viết có thẻ hội viên có thể ưu tiên mua, còn có thể giảm giá, quan trọng nhất là còn có thể mua số lượng gấp đôi so với việc không có thẻ hội viên.
Hành động lần này làm cho những người có thẻ hội viên phổ biển khắp, mỗi ngày rau dưa đều cung không đủ cầu, nhưng là bạc cũng là ào ào chảy vào túi Nhược Vi.
Dĩ nhiên chuyện Vi Các mùa đông có rau dưa bán cũng làm cho địa vị Vi Các cao hơn, danh tiếng càng lớn.
Hiện tại Nhược Vi không sợ Vi Các chơi trội, nhiều năm như vậy, uy tín Vi Các đã tích lũy ở đây, quan trọng nhất là bây giờ Nhược Vi đã có đầy đủ năng lực giữ được tất cả moi thứ của mình.
Danh tiếng Vi Các bởi vì mùa đông có mẻ rau dưa bán cũng lan truyền đến Kinh Thành, mà lúc này các chi nhánh của Vi Các ở Kinh thànhVi còn chưa có bắt đầu bán rau dưa ra.
Chỉ là không bao lâu Vi Các ở kinh thànhcũng bắt đầu có rau dưa bán, nhưng số lượng lại không nhiều, bởi vì từ thôn Liễu gia vận chuyển đến Kinh thànhcũng không dễ dàng.
Hiện tại chủng loại ra dưa trong nhà ấm lớn trưởng thành càng ngày càng nhiều, những thứ rau dưa như trái dưa chuột nhỏ đậu cô-ve cũng có thể ăn, Nhược Vi sai người gieo một ít dâu tây, giờ cũng đã trưởng thành, Nhược Vi thấy dâu tây có thể gieo thành công, tính toán lần sau gieo dâu tây nhiều xuống đất một chút.
Dĩ nhiên trừ Liễu gia trang có thể trước tiên ăn được những thứ mẻ rau dưa và trái cây mới này, nơi khác chính là Hiên Viên gia ở Kinh Thành.
Thời điểm dâu tây chín, Nhược Vi sai hộ vệ ra roi thúc ngựa đi đưa hai giỏ nhỏ đến kinh thành, bởi vì dâu tây trồng không có nhiều, có thể chia đều ra hai giỏ nhỏ đưa đến Kinh thànhđã không dễ dàng.
Nhược Vi phát hiện mỗi lần sai hộ vệ tặng đồ đến Kinh thành bằng việc ra roi thúc ngựa thật không tiện, nếu có thể nghĩ được cách giải quyết thì tốt biết mấy.
Trừ phi Nhược Vi có thể di chuyển tức thời, nhưng việc này không thực tế quá, không gian Nhược Vi cũng không phải là vạn linh , nếu như Nhược Vi dùng khinh công chạy tới kinh thànhthì có thể giảm bớt thời gian, nhưng việc này giới hạn cho riêng các nhân lên đường mà thôi.
Nếu như tốc độ xe ngựa có thể so với khinh công của mình nhanh, như vậy đi kinh thànhtốc độ cũng nhanh.
Chỉ là Nhược Vi nghĩ đến ngựa nhà mình uống qua một chút linh tuyền thủy bên trong không gian liền thay đổi vô cùng có linh tính rồi, hơn nữa tốc độ cũng nhanh không kém.
Nói như vậy có phải hay không nói là nếu như cho những con ngựa vào trong không gian nuôi dưỡng một thời gian, tốc độ của những con ngựa này có thể trở nên nhanh hơn một chút!
Nhược Vi nghĩ đến điểm này liềm sai người tìm tới chừng mười con ngựa tốt bỏ vào bên trong không gian, nuôi hai tháng sau, tốc độ quả thật nhanh hơn không ít, mặc dù nói mình không có khinh công nhanh, nhưng những con ngữa bên trong không gian đã đổi một cái thì có thể tiếp tục đi, so với việc dùng khinh công dùng ít sức lực hơn nhiều.
Nhà ấm lớn thành công khiến cho lễ mừng năm mới trước một tháng Nhược Vi mỗi ngày lời đấu vàng, mỗi ngày các loại ra dưa của Vi Các đều bán hết sớm, bởi vì thẻ hội viên có thể ưu tiên mua các loại rau dưa đã tạo thành xu hướng cho những người có tiền tiếp bước muốn làm thẻ hội viên của Vi Các.
Hơn nữa thẻ hội viên Vi Các có nhiều loại, có loại đáp ứng đủ tiêu chuẩn, không đạt tới thì không có đủ điều kiện làm thẻ hội viên Vi Các, mặc kệ ngươi có nhiều tiền Vi Các cũng sẽ không cấp cho ngươi thẻ, dĩ nhiên nếu như ngươi là người trên vạn người, Vi Các khẳng định sẽ miễn phí đưa cho thẻ hội viên tôn quý nhất cho ngươi.
Ở Vi Các mỗi ngày mỗi ngày lời đấu vàng, cũng có không ít người mở to mắt đánh chủ ý vào nhà ấm lớn, nhưng đều bị Nhược Vi tìm cơ hội thu thập.
Phải biết sau lưng Nhược Vi còn có một thân phận khác là các chủ Tinh Nguyệt Các, nếu như ngay cả chút bản lãnh này cũng không có, sau này thế nào đặt chân trên giang hồ.
Chẳng mấy chốc sắp bước sang năm mới rồi, còn mười ngày nữa Hiên Viên Hạo sẽ trở về Kinh thànhmừng năm mới, Nhược Vi chuẩn bị vài một vài thứ và xe ngựa cho Hiên Viên Hạo mang về.
Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi chuẩn bị những thứ đồ này, khóe miệng không ức chế được kéo ra, kể từ Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi đính hôn, Nhược Vi đã đưa đến Kinh thành gì không biết có bao nhiêu thứ rồi, mỗi lần đều là mấy xe ngựa đưa đi, thỉnh thoảng có mẻ rau dưa mới có thể ăn, còn phái người ra roi thúc ngựa đưa đến Kinh Thành, Hiên Viên Hạo cảm giác được bản thân mình sao có chút cảm giác là “Con bất hiếu”.
Chỉ là kinh thành đưa tới đáp lễ cũng nhiều, sau khi Cố Thanh Liên còn đặc biệt đưa đến cho Nhược Vi một số món đồ trang sức, lúc Cố Thanh Liên ở Liễu gia thôn cảm thấy Nhược Vi còn nhỏ tuổi ăn mặc mộc mạc, vừa hay mình không có nữ nhi, thật vất vả có nàng dâu vừa ý mình thích, đương nhiên là muốn nàng dâu ăn mặc thật xinh đẹp, đáng tiếc Nhược Vi đem trang sức nàng đưa đến Liễu gia thôn đều cất giữ kỹ.
Thật ra thì ở Liễu gia thôn làm sao dùng những món đồ trang sức tốt như vậy, về sau đi kinh thành lấy ra dùng không muộn, hơn nữa đồ trang sức của Vi Các đều do Nhược Vi khi có thời gian tự mình thiết kế, vì vậy đồ trang sức của Vi Các luôn là những món mới mẻ độc đáo nhất đẹp mắt nhất , rất được những tiểu thư quan gia phu nhân yêu thích, lần này Cố Thanh Liên đưa tới cho Nhược Vi đồ trang sức cũng có chút ít là mua từ trong tiệm của Nhược Vi.
Mặc dù Hiên Viên Hạo trở về kinh thành mừng năm mới, Nhược Vi có chút không đành, nhưng nghĩ tới có hai đệ đệ dễ thương còn có Quái lão đầu gia gia đối với mình tốt cùng mừng năm mới với mình, năm nay lại thêm gia đình Nhạc tiên sinh vẫn là làm ình cao hứng.
Liễu gia trang thật sớm liền bắt đầu chuẩn bị đồ tết rồi, năm nay món ăn lễ mừng năm mới trên bàn lại có thêm món mới, mẻ rau dưa mới, Nhược Vi rất rộng rãi sai người làm trên mỗi bàn đều đặt một đĩa rau, khiến hạ nhân cảm kích không dứt, dù sao bây giờ rau dưa ở Vi các phải vài lượng bạc mới có mua được một cân.
Nhược Vi chịu cho người làm trong nhà ăn thứ ra dưa này so thịt mắc gấp mấy lần đúng là rất rộng rãi.
Có lẽ sang năm lúc này Nhược Vi đã là người có chồng rồi, nghĩ đến chuyện này Nhược Vi cũng có chút bất đắc dĩ, nam nhân cổ đại chẳng lẽ cũng thích những cô gái nhỏ tuổi.
Chỉ là cũng may không cần ở nơi có nhiều quy củ vô số kể là kinh thành, chỗ đó trên đường cái tùy tiện một người cũng có thể là một quan, không cẩn thận đắc tội hoàng thân quốc thích gì đó, làm cái gì cũng không thể tùy ý, thật là làm cho người ta có cảm giác đè nén, Nhược Vi không thích không khí như vậy.
Vẫn là chính mình là một tay gầy dựng Liễu gia trang để cho người thư thái, không có ai có thể hạn chế tự do của mình.
Hôm nay là đêm ba mươi, trên dưới Liễu gia trang ai cũng mang theo không khí vui mừng, dán câu đối, dán giấy dán tường, toàn bộ phủ trên dưới bận rộn vui vẻ làm cho người ta cảm thấy ấm áp.
Người người thay ình một bộ y phục đẹp nhất đón tiếp một năm mới, một năm nay, tất cả mọi người bởi vì có một chủ tử tốt mà cuộc sống vô cùng phong phú.
Phòng bếp chuẩn bị cơm tất niên mùi thức ăn không ngừng tỏa ra ngoài, làm cho hạ nhân đi ngang qua nước miếng cũng chảy tới khóe miệng, cũng nghĩ thầm, thật là thơm, cơm tất niên hàng năm tiểu thư sẽ bảo hạ nhân phòng bếp chuẩn bị rất nhiều món ngon, so với nhiều gia đình giàu có cũng không kém, nhà ai có thể đối với người làm được như vậy, cũng chỉ có Liễu gia mới có thể như thế, đối với người làm tốt như vậy, tiền tháng cũng cao hơn nhiều so với nhà khác, chủ tử là một người vừa hiền hòa lại công chính , quan trọng nhất là còn là một người có năng lực, vì vậy trên dưới Liễu gia trang mới có thể một lòng, Liễu gia trang mới có thể một năm so một năm càng lớn mạnh.
Hai ngày trước lễ mừng năm mới Liễu gia trang đã dọn dẹp sạch sẽ, bởi vì Nhược Vi có chút thích giữ sạch sẽ, cho nên việc tổng vệ sinh ở Liễu gia trang cho lễ mừng năm mới rất dễ dàng là có thể làm xong, bởi vì trong ngày thường trên dưới Liễu gia trang cũng đã sạch sẽ rồi, lễ mừng năm mới tổng vệ sinh cùng ngày thường quét dọn cũng không sai biệt lắm.
Bởi vì có rau dưa tươi sống, Liễu gia trang năm nay nhất định có thể sống tốt hơn so với năm trước, hơn nữa năm nay Liễu gia trang còn có hai chuyện vui, đại thiếu gia trúng cử và c đại tiểu thư đính hôn đều là đại hỷ sự của Liễu gia trang.
Nhiệt độ ấm áp. Lễ vật Nhược Vi mang đến kinh thành đã được hộ vệ ra roi thúc ngựa đưa đi rồi, tin rằng mấy xe ngựa chở rau dưa tươi còn có một chút dâu tây mới hái, Nhược Vi tin rằng mấy vị trưởng bối ở kinh thành nhất định sẽ thích phần lễ mừng này.
Những thứ đồ khác Nhược Vi không có đưa nhiều, lần trước Hiên Viên Hạo hồi kinh Nhược Vi bảo Hiên Viên Hạo mang theo rất nhiều thứ trở về, niên lễ cũng không cần phải đưa những thứ đó, đều là tâm ý của mình, đưa sớm hay đưa trễ cũng vậy thôi, không khác gì nhau, Nhược Vi tin trưởng bối sẽ không trách của mình.
Mà trên thực tế mấy vị ở kinh thành quả thật không có trách Nhược Vi, ngược lại cảm thấy đồ Nhược Vi đưa quá nhiều, hơn nữa lúc Hiên Viên Hạo trở lại kinh thành mang về những thứ đó, khiến mấy vị trưởng bối lại vui mừng không biết làm thế nào, Nhược Vi mỗi lần sai người ta tặng đồ đều là lấy một xe ngựa trở lên làm đơn vị .
Cố Thanh Liên biết Nhược Vi là thật tâm đưa những thứ này, bởi vì nàng hiểu rõ Nhược Vi không phải loại người thích ra vẻ.
Có một đứa con dâu hiếu thuận như vậy khiến lòng Cố Thanh Liên vừa vui mừng lại khổ não, vui mừng là tương lai nàng dâu hiếu thuận, khổ não là nàng dâu quá hiếu thuận, cảm giác mình luôn bị tiểu bối lo nghĩ, khiến Cố Thanh Liên có chút thẹn đỏ mặt.
Nhưng mà cảm giác này thật tốt!
Kinh thành Hiên Viên phủ bởi vì Hiên Viên Hạo trở về năm nay cũng trở nên ấm áp hẳn, năm nay Hiên Viên Hạo so năm trước ôn hòa hơn nhiều.
Mấy vị trưởng bối trong nhà cũng cảm thấy Hiên Viên Hạo lần này trở về hàn ý trên người không có nặng như trước kia, cũng so trước kia có kiên nhẫn hơn một chút, đây tất cả đều là bởi vì Nhược Vi, Hiên Viên Hạo mới thay đổi như thế.
Năm nay Hiên Viên phủ bởi vì Nhược Vi tồn tại, một năm này trôi qua đã khác hơn, sang năm lúc này có lẽ Nhược Vi ở gia đình này bước sang mừng năm mới rồi.
Mấy năm nay cơm tất niên ở Liễu gia trang này thịnh soạn nhất, cũng là náo nhiệt nhất, Xuân Phân còn mượn cơ hội kính Nhược Vi vài ly rượu, khiến Nhược Vi rất bất đắc dĩ, những nha đầu này biết nhược điểm ở đâu mình, có lúc thật là làm cho Nhược Vi dở khóc dở cười.